PHẬT GIÁO TẠI MÔNG CỔ Một điều chúng tôi đặc biệt quan tâm đó là ở trong hậu bán thế kỷ thứ 20 chúng ta nhìn thấy gần như là 60 năm Phật Giáo Á Châu bị suy kiệt bởi chủ nghĩa Cộng Sản và trước đó là bởi chủ nghĩa Thực Dân. Chủ nghĩa Thực Dân thì thực sự họ mang Thiên Chúa Giáo đến nhưng họ không tàn độc như chủ nghĩa Cộng Sản trong việc tiêu diệt tôn giáo. Sau năm 1990 cho đến 1992 thì ngoại trừ Trung Quốc và Việt Nam thì những quốc gia như Mông Cổ và Nga đã bắt đầu người ta nói đến tự do tôn giáo thực sự. Và trong cái tự do tôn giáo đó thì một câu hỏi mà chúng ta đặt ra là Phật Giáo đã và đang chuyển mình như thế nào? Tại sao vậy ? Tại vì những người Ky Tô Giáo nhất là hai giáo phái là Seventh-day Adventist của Mỹ và The Mormon. Đạo The Mormon và đạo Seventh-day Adventist, khi họ đến thì đất nước Mông Cổ sau chế độ chủ nghĩa rất nghèo do vậy họ mua chuộc những người trẻ, họ dựng lên những trung tâm sinh hoạt, và những ngôi nhà thờ thì họ làm rất vui nhộn có đèn neol thắp sáng, rồi hát bản thánh ca. Thậm chí họ có bốn đài phát thanh của Ky Tô giáo tại thủ đô của Mông Cổ, và những đài phát thanh này thì bài bác Phật Giáo ra rả, đó là vấn đề hiện nay hết chế độ Cộng Sản thì bây giờ Phật Giáo Mông Cổ đang đối diện với những nhà truyền bá của Ky Tô Giáo rất mạnh mẽ. Có mấy điểm chúng tôi có thể ghi nhận ở tại đây: thứ nhất Mông Cổ vẫn còn có những tu viện đã được xây dựng lại như hai tu viện chúng tôi có đến thăm viếng là Gesar Süm thì tu viện vẫn còn có nhiều một số kiến trúc cổ và một tu viện lớn khác ở tại đó là tu viện Gandantegchinlin Khiid. Đức Dala Lama có đến Mông Cổ một vài lần. Điều khó khăn hiện nay là người Mông Cổ viết chữ thì họ dùng mẫu tự của Nga nhưng khi họ học kinh Phật thì họ phải biết chữ Tây Tạng bởi vì chữ Mông Cổ bây giờ không còn nữa, đó là một điều rất thảm hại. Chúng tôi được nghe nói là thời trước khi Cộng Sản thành lập khi họ làm giấy tờ thì viết bằng chữ Mãn Châu rồi sau này tại Nội Mông thì họ dùng chữ Trung Quốc. Như vậy là người Mông Cổ ngày nay họ đã mất đi chữ viết của họ, họ học kinh Phật thì học bằng tiếng Tây Tạng mà tiếng Tây Tạng thì thật sự không được biết nhiều ngoài giới chùa chiền. Chúng tôi thưa với qúi vị như vầy là chữ Nga nếu đọc thì giống chữ Hi Lạp mà hầu hết người trẻ họ quen thuộc mẫu tự này. Do vậy ngày nay những vị lãnh đạo Phật Giáo tại Mông Cổ họ nói đến chuyện là Phật Giáo Mông Cổ phải vượt qua một số những trở lực là Phật Giáo Mông Cổ phải có một thứ ngôn ngữ mà khả dĩ đi vào trong quần chúng. Những nhà sư Tây Tạng từ bên Ấn Độ sang sinh hoạt ở Mông Cổ rất dễ dàng tại vì những nhà sư Mông Cổ đều học Phật Pháp bằng tiếng Tây Tạng, họ học tiếng Sanskrit cũng bằng tiếng Tây Tạng. Và chúng tôi biết là viện đại học quốc gia của Ulan Bator tức là viện đại học thủ đô đã có chương trình dạy Phạn ngữ Pali, có hai vị sư người Tích Lan được mời sang dạy. Và ngày nay, một vị sư Tích Lan nói rằng họ có cơ may đó là họ đang xử dụng mẫu tự La Tinh để viết tiếng Phạn hay là tiếng Pali để người trẻ có thể dễ học hơn. Nói chung thì Đạo Phật tại Mông Cổ đặt nặng về lễ nghi, người Mông Cổ rất thích lễ nghi. Họ là dân du mục sống trên những thảo nguyên mênh mông thích đánh vật, thích cưỡi ngựa, bắn cung, đó là những sở trường của họ. Tại Mông Cổ những nhà sư được cưỡi ngựa là vì xứ Mông Cổ mênh mông, không có đường ngoại trừ ngoài thủ đô thì có một số đường được tráng nhựa còn đa số là đồng cỏ nên chỉ đi bằng ngựa, do đó nhà sư mà cưỡi ngựa là chuyện rất bình thường tại Mông Cổ. Một cách khác là Phật Giáo Mông Cổ đang có trăn trở lớn tại vì họ đang trong buổi giao thời và các tổ chức truyền giáo Tây Phương đã đổ tiền rất nhiều qua Mông Cổ để điền khuyết vào một chỗ trống sau khi mất đi sự kiểm soát của nhà nước Cộng Sản từ năm 1990 đến nay. Phật Giáo Mông Cổ họ lại có một nguồn hy vọng lớn từ sự ủng hộ của những nhà sư Tây Tạng, những nhà sư Tây Tạng đến từ Ấn Độ và Đức Dalai Lama cũng đặc biệt quan tâm về điều này, Ngài xem như là Ngài có bổn phận đối với người Phật tử Mông Cổ tương tựa như là Ngài có trách nhiệm với một số các quốc gia theo Phật Giáo Mật Tông ở tại Nga. Ở đây một điều mà chúng tôi rất vui là tại thủ đô Ulan Bator họ xây một Phật đài có tượng Phật đứng cao rất đẹp, chúng tôi nghĩ rằng tượng Phật đứng đó cũng là một niềm vui cho người Phật tử Mông Cổ và cho người Phật tử trên thế giới thấy rằng trong sự phục hồi của đất nước Mông Cổ thì người ta vẫn cố gắng không những làm sống lại một cái gì cổ xưa mà họ dùng hình ảnh của Đức Phật như là một nguồn sống tâm linh. |