Chuyện Người Tài Xế Tắc Xi Không Của Riêng Ai

07/08/201312:00 SA(Xem: 13236)
Chuyện Người Tài Xế Tắc Xi Không Của Riêng Ai

CHUYỆN NGƯỜI TÀI XẾ TẮC XI KHÔNG CỦA RIÊNG AI
TS. Nguyễn Mạnh Hùng

happy_taxiTôi hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất sau 1 tuần đi công tác nước ngoài. Làm xong thủ tục nhập cảnh, nhận hành lý, tôi ra bắt tắc xi để về nhà. Đến lượt tôi là 1 taxi của hãng Happy Taxi.

Tôi lên xe và câu hỏi đầu tiên tôi được hỏi là về đâu. Tôi nói địa chỉ của mình. Và thế là xe chạy.

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như lái xe đã cố tình đi không đúng đường (Có thể anh ta nghe giọng miền bắc của tôi nên cho rằng tôi không biết đường Sài Gòn!). Thế là tôi đã trở thành người chỉ đường cho lái xe taxi.

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như khi về đến nơi tôi hỏi hết bao nhiêu tiền, anh ta nói 100 ngàn đồng. Tôi hỏi thì anh ta trả lời bởi mất 20 ngàn tiền vé sân bay. Tôi không nhìn rõ đồng hồ và đã nhờ anh chỉ rõ để tôi nhìn thấy đồng hồ chỉ con số: 66 ngàn đồng. Anh than phiền rằng do ít khách và phải đợi lâu quá!

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như tôi không là người thường xuyên bay và hôm nay, trước khi ra khỏi sân bay, tôi đã đọc kỹ giá vé là 10 ngàn đồng và thấy rất rõ anh lái taxi trả đúng 10 ngàn đồng. Như vậy, tôi phải thanh toán là 77 ngàn đồng tất cả, cho cuốc taxi này.

Tôi phê bình người lái taxi rằng anh đã gian dối. Vừa cố tình đi lòng vòng, vừa cố tình nói sai giá vé cổng sân bay. Tôi vẫn đưa cho anh 100 ngàn đồng, coi như boa cho anh 20 ngàn. Có đáng là bao! Anh cầm tiền và xấu hổ nhìn tôi rồi lặng lẽ lên xe.

Cũng thật tiếc bởi anh đón tôi ở cổng quốc tế, tức hành khách nơi đây đều là những người vừa từ nước ngoài về hay từ quốc gia khác tới. Cảm giác đầu tiên luôn tại sân bay, trên taxi về thành phố và là rất rất quan trọng. Và dù cố tình hay vô tình, anh bạn lái taxi hôm nay đã góp phần làm mất đi hình ảnh thân thiện, dễ gần, nhiệt tình, mến khách của người Việt Nam chúng ta.

Cũng nói thêm rằng, khuôn mặt của anh lái taxi hôm nay rất căng thẳng, chưa dễ thương. Nếu như anh nở với tôi chỉ 1 nụ cười thôi. Nếu như anh vui vẻ với tôi 1 chút thôi. Nếu như anh quan tâm đến tôi (và bất cứ vị khách nào vừa đi nước ngoài về!)

Câu chuyện nhắc tôi về 5 giới. Giới thứ 4 khuyên chúng ta không chỉ không nói dối mà nên ái ngữ, tức nói những lời tốt đẹp, dễ thương. Anh lái taxi hôm nay nhắc tôi về giới thứ 2: không chỉ không trộm cắp mà cần biết bố thí, biết cho đi.

Xe taxi tôi đi hôm nay là xe số 534. Tôi đang thầm cám ơn anh lái taxi của hãng Happy taxi đã nhắc tôi giữ giới. Và rằng tôi (và cả bạn nữa) cần phải sống tốt hơn.

Tôi cũng mong cho hãng có thể hướng dẫn, đào tạo và nhắc nhở các nhân viên của mình trong cách sống và phong cách làm việc!

Tôi cũng nhớ rằng, ở Nhật Bản, lái taxi đã không ít lần chở tôi đến bến tàu điện ngầm. Họ nói: hãy đi tàu điện ngầm cho tiện và rẻ.

Chuyện này liệu có chỉ của anh lái taxi? Hay của cả bạn? Và của rất nhiều người trong tất cả chúng ta.

TS Nguyễn Mạnh Hùng – Công ty sách Thái Hà 
(Phật Tử Việt Nam)

Nguồn tin báo Lao Động cho biết hãng xe Happy Taxi đã bị đóng cửa.

 

 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
19/04/2014(Xem: 24486)
30/01/2014(Xem: 11264)
11/12/2014(Xem: 18214)
05/02/2013(Xem: 16002)
02/10/2022(Xem: 2728)
09/09/2012(Xem: 23798)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.