Thiên Nhai Chiết Bút

18/12/20164:01 SA(Xem: 8175)
Thiên Nhai Chiết Bút
THIÊN NHAI CHIẾT BÚT
Tỳ khưu Giới Đức (Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

(Bài thơ Đường Luật “thất ngôn bát thập cú” này, dành để trân tặng, quý tặng chư vị đạo hữu, thân hữuthi hữu, văn hữu, bằng hữu... như một lời tri tạ, bỏ bút trước khi ẩn tích – từ ngày 16, tháng giêng, Đinh Dậu, 2017 đến ngày 16, tháng giêng, Canh Tý, 2020)

 

Hai lần “nhập thất” ở hai nơi
Một ở làng quê, một núi đồi  
Đúng hẹn lại lên, ba tuế nữa
Đến kỳ phải ẩn, bảy tư rồi
Bệnh, già, thần chết không tha mạng!
Danh, lợi, ông câu chẳng chán mồi?
Bao tủ sách, kinh, không đọc nữa
Mấy gùi bút, giấy, quẳng đi thôi

Nhục vinh, chèo quẫy, tay run mỏi
Phải trái, nghĩ lung, óc rối bời
Lá trúc qua sông, câu chữ đắm!
Bè lau vượt biển, tứ từ trôi!
Cửa mây, khoá mãi, mây ngăn chướng
Động đá, khép hoài, đá hoá vôi!
Gắng đọc con tâm, không luỵ nghĩa
Cố tìm cái thực, chẳng mê lời 

Năm canh, niệm giác, xem dê, khỉ
Sáu khắc, tỉnh không, ngắm tiết, thời
Thiền toạ tê chân, đau chớ ráng!
Kinh hành mỏi cẳng, mệt bèn ngơi!
Tự do chốc lát, miền trong trẻo
Giải thoát khắc giây, cõi rạng ngời
Cho chú lằn nâu, ti kẹo, bánh
Tặng đàn kiến đỏ, chút cơm, xôi 

Mắt nghe, rõ rệt, làn mi động
Tai thấy, mơ hồ, hạt móc rơi
Tham vọng trong ngoài, đều lặng tiếng
Mê cuồng đây đó, thảy im hơi
Rừng “tư”, khám phá, “lòi” ma, quỷ
Núi “hoặc”, điều nghiên, “chộ” ngợm, người
Luống thẹn tròn đầu, dây tóc bẩn
Ngùi thương vuông áo, lấm thân hôi

Xênh xang xe ngựa, tham càng đắm
Hý hửng sang giàu, dục chẳng vơi
Đã sợ gieo nhân, ươm giống loại?
Còn lo thọ quả, cấy mầm phôi?
Vài giây thả rỗng, nhàn thơ thới
Bao kiếp bíu vin, mỏi rã rời
Ngọ nguậy kiến tri, “đùn mối gặm!”
Lắc lư trí tưởng, “gãy dầm bơi!”

Non sâu, ví lạm, tình sâu ẩn
Mắt trắng, như dường, nghĩa trắng phơi
Đá sỏi, chông gai – tâm cấy hạt
Khổ đau, phiền chướng - tuệ vươn chồi
Ngu nhân, cam chịu thân nhồng, sẻ
Hiền giả, ngùi thương kiếp kiến, ruồi
Mịt mịt, “si” um, mờ thế địa
Rần rần, “hận” cháy, nóng trần khơi

Suy lòng, hạnh nguyện, gìn y bát
Nghĩ bụng, công phu, giữ giống nòi
Nhân lý, chân cùm, đau cổ cẳng
Nghĩa tình, lệ chảy, xót con ngươi
Đâu vui, đâu khổ nên rành rẽ
Chỗ nợ, chỗ duyên phải rạch ròi
Chân dẫm than hồng, ghê lửa bỏng
Tay thò chão nóng, khiếp dầu sôi

Dẫu hay, thế sự luôn thay đổi
Vẫn biết, nhân tâm mãi chuyển dời
Được mất, lo âu, còn thấm thía?
Hơn thua, sợ hãi, đã ngoai nguôi?
Hang mây, gió vẹt lời huyên sáo
Vách đá, trăng dòm miệng đãi bôi
Nên nhớ, xuất gia, thuyền lướt ngược
Chớ quên, tại thế, nước về xuôi

Tháng ngày, ăn uống, mùi chay lạt
Hôm sớm, xả buông, vị mặn mòi
Ác dục chích châm, tiêm mấy nẻo
Độc sân cắn mổ, nhiễm bao đời
Ranh ma, xảo quyệt - tinh chồn cáo
Dõng lực, kiêu hùng - tính hổ voi
Bậc trí nhẹ vui, duyên dứt áo
Kẻ ngu, nặng khổ, nghiệp nằm nôi

Khung xanh, vén khói, trăng cười mỉm
Nước đục, tháo lừ, cá giỡn chơi!
Lưới nhện dày, thưa, trùm đã chặt?
Sợi hồng tơ, mảnh, buộc còn lơi?
Thênh thang giải thoát, lìa tham giận
Bát ngát tự do, đọ biển trời
“Đọc sách” ba năm, ta “diện bích”
Sát-na, mỗi mới, mới tinh khôi!


Ngoạ Tùng Am, Đông 2016
Tỳ-khưu Giới Đức (Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

______________________________________________

Kính Thầy!

Như vậy chỉ còn một thời gian ngắn nữa thôi, là Thầy chính thức "trở về với chính mình". Mối nhân duyên giữa con và Thầy tuy không được trọn vẹn, con chưa đủ túc duyên để theo gót bụi của T để đi hết một phần hành trình đầy nắng gió-nhưng, tất cả những gì mà T đã trao cho con: tình Đạo, tình đời..., con xin phép được giữ lấy nó để làm hành trang cho riêng mình.
Con luôn ý thức và nhận chân được rằng, hễ làm gì, ở đâu-thi Tâm mình phải luôn hướng Đạo, lấy Đạo làm kim chỉ nam cho đời sống, bởi Đạo là con đường duy nhất giúp con không lạc lối! Đã bao lần con bế tắc cùng cực giữa cuộc đời này, những lúc ấy, Tâm con luôn có một niềm tin bất thối vào phước báu, vào nhân duyên, vào nghiệp quả, vào chánh Pháp-ấy vậy là mọi thứ trở nên nhẹ nhàng và thanh thản vô cùng-dù xung quanh con vẫn còn đó những bế tắc chưa giải quyết được! Không hiểu sao Tâm con luôn có một niềm tin mãnh lực vào Phật Pháp mỗi khi con gặp gian khổ T ah! Có lẽ, cái tinh thần "rắn" ấy của con-nó được hun đúc và ảnh hưởng từ một nhân cách, một con người mà con luôn hằng kính ngưỡng-đó là T! Và con cảm nhận được một điều quý giá, đó là, giữa con và T tuy ít chuyện trò, chia sẻ, tuy ít nói với nhau-nhưng T luôn hiểu và thấu rõ lòng con, ngẫm cũng lạ thay!
Năm nay có lẽ là năm cuối chúng con được dự sinh nhật T. Bao tâm tư và nhiều điều muốn nói nhưng chẳng biết nói gì nhiều, con kính chúc T sức khoẻ, trụ thế dài lâu để cho hàng đệ tử chúng con có nhiều duyên may thân cận và trau dồi thêm Phật Pháp. Đây là sự tri ân nhỏ bé con kính gởi đến T và toàn thể Chư Tăng:

Kính Lễ Chư Tăng Huyền Không Sơn Thượng

"- Có gì ngoài Tam Y
'Nề hà' mưa gió chi
Tâm Không-Sư nhẹ gót
Giữa cảnh đời thị phi!
Sư qua đèo gió hú
Trải bóng vàng thiên thu
Con quỳ bên này dốc
Mắt đọng mấy sương mù
Bỏ lại những trăng thanh
Với bao mộng tuổi xanh
Sư về bên đồi vắng
Ươm mấy đoá long lanh
'Cuộc đời có còn chi'
Mà còn chi làm gì
Thôi thì thì thôi thế
Ngàn năm kiếp thiên di
Ô kìa, ai nói chi
Ô kìa, ai trí-bi
Đêm đen và giọt lệ
Ai ngồi, ai còn đi!?
Xin làm kiếp bèo mây
Xin cho phận cỏ cây
Xin thành hạt bụi nhỏ
Vương trên áo Sư-Thầy!
Mười năm ai lặng lẽ
Bỏ non cao, suối khe
Mười năm chưa khép cổng
Đèn khuya vẫn lập loè...!
Bây chừ đang chớm đông
Khi nao gió lạnh, nồng!?
Sư lại về phố thị
Trải ánh vàng mênh mông...!"
Huế, 11/2016
thienchauduc198516@gmail.com






Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
19/11/2015(Xem: 11088)
03/08/2016(Xem: 7451)
08/01/2017(Xem: 5774)
02/02/2017(Xem: 6371)
22/06/2017(Xem: 11760)
14/05/2015(Xem: 13906)
24/02/2020(Xem: 7637)
01/08/2015(Xem: 6274)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.