Thơ: Đi Một Mình - Thơ: Vô Cùng

02/07/20158:53 SA(Xem: 6563)
Thơ: Đi Một Mình - Thơ: Vô Cùng


ĐI MỘT MÌNHblank

Ừ thôi, vừa đủ tiếng cười
Rong chơi mấy độ không người tri âm
Mình ta mỏi bước chân trời...
Yêu đời vàng giọt mấy lần trăng reo
Mình ta trải bóng đi theo
Ngày qua như gió đưa vèo một cơn
Hai tay vốn dĩ trống trơn
Thà không nắm bắt còn hơn buộc ràng
Độc hành một kiếp thênh thang
Con đường trước mắt sắc vàng hướng dương.

 

VÔ CÙNG

 

Rồi mai, quên tuổi quên người.

Với trăng huyền hoặc,với trời thấp cao.

Đi như một thuở xưa nào.

Quan san mấy dặm, sông sao mấy thuyền.

Ví bằng được chốn bình yên

Trong vô thượng đạo, ngoài miền tịnh không.

Đất trời, đâu chẳng viên dung

Ngửa bàn tay Phật, vô cùng Như Lai.

Thị Ngạn, Chiều gió lộng 17.5.2559.

Tặng Thầy Hạnh Tuệ Chùa Phật Đà, California, Hoa Kỳ.
Phước Nguyên


 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
19/11/2015(Xem: 11135)
03/08/2016(Xem: 7510)
08/01/2017(Xem: 5826)
02/02/2017(Xem: 6429)
22/06/2017(Xem: 11857)
14/05/2015(Xem: 14005)
24/02/2020(Xem: 7732)
01/08/2015(Xem: 6323)
Là một Phật tử dù đức tin có vững vàng đến đâu mà những hình ảnh, tin tức xấu xí về Phật giáo hàng ngày cứ đập vào mắt mình như thế, tôi cảm thấy rất đau lòng!
Những ngày gần đây lan truyền trên mạng xã hội hình ảnh một vị sư đầu trần chân đất đi bộ từ Nam ra Bắc, rồi từ Bắc vào Nam. Xem qua nhiều clip và đọc một số bình luận thấy có người khen kẻ chê, người tán dương, kẻ dè bỉu.. Nhưng nói chung tôi thấy Thầy được cung kính nhiều hơn. Xin có những thiển ý như sau qua hiện tượng này.
Trong tập san Sagesses bouddhistes (Trí tuệ Phật giáo) của Tổng hội Phật giáo Pháp, số mới nhất tháng tư năm 2024, với chủ đề Tìm kiếm một nền hòa bình cho mình, cho thế giới (Trouver la paix pour soi, pour le Monde), trong mục ‘Tin ngắn’ có nêu lên hai mẫu tin đáng cho chúng ta suy nghĩ. Mẫu tin thứ nhất như sau :