7 BÀI THƠ CỦA ĐỒNG THIỆN
(Tham dự giải Ananda Việt Awards)
1 Đong đầy hư không
2 Cố quận
3 Chỉ sợ thân tôi
4 Mai tôi chết
5 Này bạn hỡi
6 Còn nao nao lòng
7 Giữa dòng sinh diệt
ĐONG ĐẦY HƯ KHÔNG
Sư về núi cũ chiều qua
Ghé bờ suối biếc hái hoa cúng dường
Hành thiền du cước thập phương
Hỷ hoan rũ hết buị đường trần lao
Kể từ năm hãy xôn xao
Quan quyền dọa dẫm gươm đao cận kề
Lợi danh ngũ dục bộn bề
Sắt son vô úy chưa hề lung lay
Thản nhiên chẳng gợn đôi mày
Sư qua phố thị một ngày cuối thu
Non xanh sương khói mịt mù
Hạc theo dấu vết công phu ẩn tàng
Cà sa bọc lấy Kim Cang
Dòng sư tử hống rền vang đất trời
Mùa đông tuyết đổ bời bời
Nhớ xưa cầu pháp có người chặt tay
Đốt lò sưởi giữa am mây
Sư ngồi dáng núi đong đầy hư không
Màn đêm le lói lửa hồng
Nghệ tây đội tuyết giữa đồng nở hoa
Xuân xanh bát ngát sơn hà
Bạt ngàn hương sắc la đà bướm ong
Đường trần xuôi ngược thong dong
Mấy mươi năm lẻ ruổi rong cõi ngoài
Sư về xóm hạ thôn đoài
Xanh xao cố quận quan hoài nước non
Tổ đình xưa vẫn hãy còn
Rong rêu bia đá đã mòn tháng năm
Như Lai thường trụ đêm rằm
Đốt hương lễ Phật khói trầm mông lung
Ngoài hiên xanh biếc cội tùng
Tử sanh một niệm phù dung chửa tàn
Chơn thường đậu cánh hoa lan
Tạ từ quan ngoaị hạ vàng sư đi
Suối nguồn bất tận từ bi
Thảo nguyên bát ngát xanh rì huệ khai
Sa Bà một cõi miệt mài
Đi về chẳng ngại bản hoài độ sanh
Đồng Thiện
Georgia, Nov/2016
CỐ QUẬN
Bên kia bờ đaị dương
Còn một nửa yêu thương
Người ra đi kể từ khi nổi cơn gió buị
Lắm cảnh biệt ly, bao kẻ ngậm ngùi
Vùng đất mới mở vòng tay hào phóng, bao dung
Cưu mang những con người thất cơ lỡ vận đến đường cùng
Thời gian qua gầy dựng laị cuộc đời no ấm
Nhưng lòng dạ vẫn âm âm
Canh cánh nhớ thương trời cố quận
Còn anh em bạn bè và gia quyến thân nhân
Nơi chôn nhau cắt rốn
Chứa chan kỷ niệm mãi ấp ủ tâm hồn
Nhà Phật Dạy: Thập phương hư không bất ly đương xứ
Dù biết vậy nhưng đâu đủ công phu chế ngự tâm tư
Kinh sách viết: Cổ kim tam thế bất ly đương niệm
Mình phàm phu nên nhớ thương dậy sóng trong tim
Học Phật, học thiền đâu phải để thành gỗ đá
Chẳng dám lạm bàn Kim Cang, Bát Nhã…
Đơn giản thôi tập tành buông xả
Và hiểu rằng mọi việc đều có nhân quả mà ra
Không có gì để gọi là tự nhiên hết cả
Trùng trùng duyên khởi diệt- sanh
Cuộc trăm năm rong ruổi dưới trời xanh
Vốn vô thường, mong manh giữa làn hơi thở
Trời phương ngoaị ôm nỗi niềm thương nhớ
Nguyện đem yêu thương giúp đỡ mọi người
Sống hài hoà tôn trọng sự sống muôn loài
Dù cố quận hay chân trời hải ngoại
Cũng không ngoài một cõi nhân sinh
Ràng buộc nhau bao duyên nợ ân tình
Mong tất cả sống trong tình thương tỉnh thức.
Đồng Thiện
Đào Bang, tháng12/2016
Chỉ Sợ Thân Tôi
Đời vẫn đẹp dù đời nhiều gian khổ
Ý nghĩa tràn đầy dù lắm lúc hư vô
Mộng trong đời những trận cười hỉ hả
Đời trong mộng thấy bản ngã sắc- không.
Kià những chiều hôm ngắm áng mây hồng
Đời ngắn ngủi nên thêm yêu cuộc sống
Và sớm mai nghe chim hót trước sân nhà
Nhìn con cá lững lờ bơi thong thả
Ta chợt thấy lòng vui sướng lạ
Nỗi niềm dâng không sao tả người ơi!
Có những hôm giữa phố thị tuyệt vời
Chẳng biết có làm ta vơi chánh niệm?
Quyến rũ phù hoa hay ma lực của đêm đêm
Vẫn âm ỉ trong con tim nóng hổi
Có cơ hội nó trào sôi dữ dội
Không sợ người ngoài tôi chỉ sợ thân tôi.
Đời mênh mông như những áng mây trôi
Người lữ khách rong chơi miền viễn xứ
Địa ngục, thiên đường khởi tự tâm ta
Chơi trong đời tôi cất tiếng hoan ca.
Vui với đạo biết đường tà nẻo chánh
Chớm mùa sang nơi quốc độ an lành
Đẹp biết bao duới trời xanh lồng lộng.
Đồng Thiện
Đào bang, tháng 12/2016
Mai Tôi Chết
Tôi đã sống trọn rồi tôi phải chết
Mai tôi đi xin chớ có sầu bi
Và tuyệt đối đừng lệ rơi khóc lóc
Đời vốn khổ đừng gây thêm mệt nhọc
Có thương nhau xin đọc một bài thơ
Hãy ngồi xuống lặng yên nghe hơi thở
Một niệm này thôi một cõi đi- về
Tôi vẫn là tôi sống mãi tâm bồ đề
Vốn vĩnh cưủ chưa bao giờ đánh mất
Khi tôi chết là phút giây thật nhất
Thiện-ác, buồn vui tất thảy phơi bày
Mãi rong ruổi rồi hoá đám mây bay
Phút vĩnh biệt vẫy tay chào tất cả
Ta nằm đó mà nghe lòng thư thả
Hồn dâng cao hoà điệu với trăng sao
Vũ trụ lung linh hoa đăng huyền ảo
Chợt thấy trần gian vọng sóng âm xao
Đồng Thiện
Đào bang, tháng 12/2016
Này Bạn Hỡi
Thật chẳng thể nào giữ gìn được chánh niệm
Khi xác thân ê ẩm đớn đau
Từng tế bào đang huỷ hoaị thậm mau
Lẽ sanh- diệt nối tiếp nhau bất tận.
Khi thân đau thần thức cũng mê mờ
Muốn công phu nào phải là chuyện dễ
Câu Phật hiệu loạn giữa bốn bề nghịch duyên oan nợ
Làm sao thiền khi tứ đaị tái tê?
Khi khoẻ mạnh vốn đã nhiều giải đãi
Thì làm sao hưũ sự laị tinh chuyên?
Vì vậy cho nên phải miên mật thường xuyên
Giờ cận tử sẽ không phiền không não.
Lúc vô sự vốn đã nhiều trạo cử
Huống chi là khi tứ đaị phân ly
A laị da khởi lên bao ký ức
Thiện- ác mơ hồ đã lập tức ra đi.
Này bạn hỡi! dù công cao cái thế
Hay sang giàu ngang chủ tể Thiên Vương
Rồi một mai khi con quỉ vô thường
Nó ghé laị là giữa đường đứt gánh.
Chúng ta duy chỉ còn một cách
Luyện thân tâm ngay từ lúc này đây
Sống bình an thanh thản với tháng ngày
Và khi ấy nhẹ đường mây vĩnh viễn.
Bạn có biết nhiều người khi nhắm mắt
Trông bình thản thần thái thật an nhiên
Ấy công phu ngày tháng đã hiện tiền
Họ ra đi như về miền hứa hẹn.
Đồng Thiện
Đào Bang, tháng 12/2016
Còn Nao Nao Lòng
Một trăm con nhạn ngang trời
Một thân du tử giữa đời ngẩn ngơ
Gặp em như thể tình cờ
Tháng ngày lần lữa còn mơ mộng nhiều
Sương trắng sớm
Ráng đỏ chiều
Đi- về lận đận còn yêu lấy người
Sầu lên ngút ngát chân trời
Mắt xanh man mác lại ngời dáng hoa
Âm ba lay động giang hà
Tàn đêm mộng mị laị là thanh tân
Từ em đồng vọng tương lân
Tử- sanh muôn một dễ gần được sao
Một lần thôi thuở hôm nào
Mà hương tình hãy còn nao nao lòng
Tiểu Lục Thần Phong
Georgia, 2016
GIỮA DÒNG SANH DIỆT
Trời đông tuyết đổ trắng rừng
Mà mai chín đỏ mấy từng em ơi
Con chim ngơ ngác giữa trời
Lẻ đàn di trú kêu lời thiết tha
Màu trinh bạch phủ sơn hà
Lặng im lay động Sa-Bà nguyên sơ
Sắc là buị tuyết phất phơ
Không thành nước tụ bốn bề vô biên
Như Lai hoá nụ cười hiền
Sóng âm đồng vọng trăm miền hỷ hoan
Bạt ngàn hoa nở xuân sang
Gấm thêu mặt đất địa đàng là đây
Kìa con bướm vũ mê say
Mộng hồ điệp hãy còn cay cay lòng
Vì chưng chửa ngộ sắc không
Nên mình vất vả lội dòng vô minh
Sắc xuân nàng nhé chân tình
Aí ân là nợ vô hình buộc nhau
Hư mà laị thực niềm đau
Xuân xanh bất tận với nhau mấy mùa
Áo nâu tịch mịch cổng chùa
Sư lên núi cả đã vừa hạ quân
Giang hà một giải thanh tân
Bồ đề cao thụ non thần trầm tư
Hạc tìm theo vết thiền sư
Nương dòng bát nhã suối từ đaị bi
Cỏ cây một cõi xanh rì
Vì mê hoặc noí những gì giả chân
Sát-Na này mỗi pháp trần
Vạn hoa hoá hiện pháp thân Di- Đà
Giữa đồng có kẻ cuồng ca
Tụng dòng kinh tuệ giữa hoa lá ngàn
Đẹp lên man mác mùa vàng
Xạc xào lá đổ ngập tràn sắc thu
Am mây sư cử công phu
Giữa dòng sanh diệt kể từ trăng lên
Đường trần nay rộng thênh thênh
Hành thâm bát nhã bỏ quên cõi ngoài
Vàng thu nhuộm đỏ non đoài
Hai con bạch hạc dưới trời hoàng hoa
Trùng trùng mây bạc xa xa
Thấy hoa hàm tiếu thấy là Như Lai
Đồng Thiện
Đào Bang, 12/2016
AVF B015
- Từ khóa :
- Đồng Thiện
- ,
- Ananda Việt Awards