Câu chuyện giữa nhà sư và cô lái đò đối đáp mỗi lần qua sông thể hiện cho một quá trình tu tập và chuyển hóa tư tưởng. Diễn biến đó cũng là quá trình tâm lý chuyển hóa thành tâm linh. Sau cùng là sự đạt đạo cao nhất của nhà sư: nhìn thẳng vào thực tại mà không hề có tư tưởng dính mắc, suy nghĩ, luyến ái. Còn các lần trước hết dính mắc bằng mắt thì đến dính mắc bằng tâm. Ở đời hễ còn dính mắc thì còn phải khổ lụy.
Ở một bến sông nọ có cô gái lái đò đưa khách qua sông.
Cô gái này có nhan sắc rất xinh đẹp, giọng nói cử chỉ rất đáng yêu, không thể chê vào đâu được.
Chuyến đò hôm nay, ngoài những khách thông thường thì có cả một nhà sư .