Thư Viện Hoa Sen

Câu chuyện thiền có thật

13/06/20184:14 CH(Xem: 4906)
Câu chuyện thiền có thật
KHỔ RĂNG MÀ KHỔ RỨA
Giác Minh Luật
Nhà xuất bản Hồng Đức 

Câu chuyện thiền có thật

 

Mới 3 giờ 45 phút mờ mờ sáng, khi những người con trai - con gái ngoài đời vẫn còn yên bình trong giấc ngủ dài thật dễ thương thì những người con trai - con gái xuất gia đã vân tập trở về đông đủ để bắt đầu cho thời thiền tập đầu tiên chào ngày mới trong khoá hành thiền Vipassanā.

Tôi bắt chân kiết-già, thẳng lưng và hai tay xếp lại trong tư thế ngồi hoa sen, tôi hít thở đều và bắt đầu để tâm mình trú vào đề mục quán niệm, sáng nay tôi quyết định chọn đề mục “Quán Tâm” tức là soi sáng và nhìn sâu vào tâm mình giữa những ý niệm vô thường luôn biến đổi.

Được một lúc, tôi cũng đã an trú vào đó và cảm nhận được đôi chút niềm hỷ lạc bắt đầu phát khởi trong tâm, tôi thấy mình bỗng thư thái vô cùng với một tâm hồn nhẹ nhàng như biển hồ, như hoa tươi, như mây trời trông thật bình anthanh thản.

Thế rồi, được 1 tiếng đồng hồ sau. Tôi chợt thấy mình đi lạc vào một thế giới vô hình mà trong đó toàn là sương mù dày đặc, tâm mình bắt đầu khởi lên những ý niệm hốt hoảng, sợ hãilần mò bước đi về phía trước khi không biết đây là đâu và tại sao mình lại đi lạc vào cảnh giới này. Phải chăng đây chính là cõi trời mà mình đã từng được xem trong phim Tây du ký và hên chăng là mình đã đắc được cái gì rồi. Nếu được vậy thì may quá.

Tôi giụi mắt nhiều lần để cố nhìn thật rõ, nhưng khi bước đi một hồi lâu về phía trước thì bỗng chợt bắt gặp được một ông già xuất hiện râu tóc bạc phơ như trong mấy câu chuyện cổ tích.

Ông nhìn tôi với ánh mắt thật hiền từ rồi bảo:

- Này, hiền giả tại sao lại đi lạc vào đây?

- Dạ, dạ. Con không biết tại sao, con chỉ nhớ là khi mình đang ngồi thiền thì tự nhiên thấy xuất hiện ở đây. Bây giờ con phải làm sao để thoát ra hả ông - tôi nói trong vẻ sợ sệt.

Ông cười nhẹ, vuốt râu rồi bảo với giọng nói trầm ấm ngân vang:

- Này hiền giả, đây là cảnh giới mộng mị, hiền giả đã tự mình đi lạc vào rồi thì cũng phải tự mình tìm đường thoát ra, tại sao lại đi hỏi ông già này - nói rồi ông vuốt râu, cười lớn và biến mất.

Tôi cảm thấy lo lắng vô cùng, khi không biết làm thế nào để thoát ra khỏi nơi đây, tôi nhìn quanh và cố gắng vơ tay để đánh tan sương mù trước mặt để tiếp tục tìm đường bước đi về phía trước như đang đi tìm lối
thoát cho đời mình để bước ra khỏi những điều mộng mị thế gian.

Bỗng chợt, tôi nghe tiếng nói từ phía sau vọng lại. Nó vang từng hồi, từng hồi thật to như tiếng còi xe lửa kéo vang báo hiệu trước giờ đoàn tàu lăn bánh, tôi chợt giật mình tỉnh giấc quay lưng nhìn lại phía sau, thì phát hiện có một vị sư đang dùng hơi thở để kéo từng hồi vào ra thật đều và thật mạnh như bản nhạc không lời đầy thê lương sầu thảm, xúc động nghẹn ngào, tôi nhẹ nhàng lấy tay khều vai sư nói nhỏ:

- Trời sư huynh, tỉnh dậy mau! Đã ngủ rồi mà còn ngáy nữa - kỳ chết. Nói rồi, tôi cười nhẹ.

Sư nhìn tôi với vẻ ngại ngùng nói:

- Sorry, sorry - rồi sư lấy tay chùi nước bọt - nhìn tôi, sư cười làm tôi cũng cười theo.

... Chợt thấy thương kính các sư vô cùng... Ai biểu còn trẻ mà đã ham đi tu sớm quá chi. Ai biểu,...

Quay người lên phía trước, tôi vội tiếp tục ngồi ngay ngắn nhắm mắt lại mà quán niệm đề mục đang còn dang dở, bỗng nhiên tôi không nhịn được cười khi nhớ lại hình ảnh vị sư ngồi thiền ngái ngủ phía sau lưng, rồi nhớ lại câu chuyện của mình mà tự nói:

- Thì ra hồi nãy mình ngủ mơ, thôi chết... mình cũng đâu có vừa.

Nói rồi, tôi tự đọc một đoạn thơ của Xuân Quỳnh “Chỉ có thuyền mới hiểu; Biển mênh mang nhường nào; Chỉ có biển mới biết; Thuyền đi đâu, về đâu” rồi tôi ngồi buông thư nhẹ nhàng một mình trong vẻ ái ngại vô cùng khi chợt nhớ lại lời của ông tiên lúc nãy: -... đã tự mình đi lạc vào rồi thì cũng phải tự mình tìm đường thoát ra...

Rồi cái cảm giác hạnh phúc, nhẹ nhàng đó cứ theo tôi cho đến khi xả thiền. Thế đó,... tu vui lắm.

Tạo bài viết
30/04/2019(Xem: 7526)
04/05/2015(Xem: 11868)
free website cloud based tv menu online azimenu
Sau những ngày Miến Điện nghỉ Tết, nhóm thiện nguyện Ánh Sáng Từ Bi do Sư Cô Tn Như Hiếu điều hành đã tiếp tục dấn thân cứu trợ. Hôm nay 22. April 2025 chúng con xin tiếp tục tường trình hình ảnh cứu trợ động đất Myanmar đợt 5. Cũng như 4 đợt cứu trợ vừa qua, lần này chúng con cũng kết hợp cùng với chư vị Bhante, chư Tăng Ni VN tại Myanmar (Nhóm thiện nguyện Ánh Sáng Từ Bi, Quỹ Phụng Sự Tâm An, Quỹ Từ Tâm, nhóm Sư Cô Thích nữ Như Hiếu- Suriyavati) Xin tường trình Lộ trình đi cứu trợ miền động đất Myanmar.
Kính gửi : Chư tôn Hòa thượng Trưởng lão,Chư Hòa thượng,Chư Thượng tọa, Đại đức Tăng ni,Quý Phật tử trong vả ngoài nước : THÔNG BẠCH ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN PHẬT LỊCH 2569 của HĐGPTƯ Chánh thư ký Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống,Tỳ kheo Thích Đức Thắng
Khởi sự với lòng từ mong muốn đem nguồn nước của đức “Đại Bi” khơi nguồn nơi khô cằn sỏi đá và thiếu nguồn nước vào mùa khô ở Đăk Nông, từ ngày 19 tháng Giêng năm Ất Tỵ (19/2/2025) chúng con đã đi tiền trạm, khảo sát các trường học/ khu dân cư cần giếng nước sạch ở Đăk Nông. Sau khi tiến hành khảo sát đợt 1 vào ngày 19/2/2025 và đợt 2 vào ngày 17/3/2025, chúng con đã chọn lọc trong số các trường đã khảo sát và quyết định tặng 18 giếng nước/công trình lọc nước phèn/máy phát điện cho 20 trường học thuộc tỉnh Đăk Nông (có 4 trường trong cùng khuôn viên đất ở 2 địa điểm sẽ sử dụng chung công trình được tặng).