Đã lâu lắm rồi "tôi" đi tìm "tôi" hành trình nổi trôi trải muôn vàn kiếp rong ruổi trầm luân lang thang sáu cõi mong manh sương khói chợt đến chợt đi còn lại chút gì giọt nước hải hà giữa biển bao la lạc loài thân xác biết đâu là nhà
Đã lâu lắm rồi "tôi" đi tìm Người giữa nơi trần thế lận đậnlao đao thuyền nan lạc lối ngụp lặn ba đào lênh đênh vô định
đâu là bến bờ đâu ánh hải đăng giữa đêm tăm tối soi sáng nẻo về thôi kiếp vong thân phong trầncùng tử
Giữa vùng thinh lặng một tiếng chuông ngân xua tan mộng mị
một miền cô tịch lặng lẽthanh nghiêm ở đây bây giờ theo dòng hơi thở "tôi" tìm thấy "tôi" như một dòng chảy gợn sóng lăn tăn chợt đến chợt đi chẳng lưu vết gì "tôi" ẩn "tôi" hiện như bọt như sương cầu vồng lấp lánh
hư vômong manh
Giữa vùng thinh lặng một tiếng chuông ngân xua tan mộng mị
một miền cô tịch lặng lẽthanh nghiêm "tôi" nhận biết Người bây giờ ở đây rạng rỡmặt trời an bìnhhạnh phúc là nơi nương trú miên viễn cho "tôi" và cho muôn loài
Dòng sông mãi trôi bao giờ dừng lại thôi kiếp lưu đày này "bạn tôi" ơi ?
Là một Phật tử dù đức tin có vững vàng đến đâu mà những hình ảnh, tin tức xấu xí về Phật giáo hàng ngày cứ đập vào mắt mình như thế, tôi cảm thấy rất đau lòng!
Những ngày gần đây lan truyền trên mạng xã hội hình ảnh một vị sư đầu trần chân đất đi bộ từ Nam ra Bắc, rồi từ Bắc vào Nam. Xem qua nhiều clip và đọc một số bình luận thấy có người khen kẻ chê, người tán dương, kẻ dè bỉu.. Nhưng nói chung tôi thấy Thầy được cung kính nhiều hơn. Xin có những thiển ý như sau qua hiện tượng này.
Trong tập san Sagesses bouddhistes (Trí tuệ Phật giáo) của Tổng hội Phật giáo Pháp, số mới nhất tháng tư năm 2024, với chủ đề Tìm kiếm một nền hòa bình cho mình, cho thế giới (Trouver la paix pour soi, pour le Monde), trong mục ‘Tin ngắn’ có nêu lên hai mẫu tin đáng cho chúng ta suy nghĩ. Mẫu tin thứ nhất như sau :
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.