Khủng Bố và Áo Đen

23/11/20153:17 CH(Xem: 7977)
Khủng Bố và Áo Đen

KHỦNG BỐ VÀ ÁO ĐEN
Thích Pháp Cẩn (*)

 

Hôm thứ 6 ngày 13 tháng 11 năm 2015 vừa qua, ở Paris có xảy ra vụ khủng bố lớn ai cũng kinh hoàng. Liền chỉ ba ngày sau, thứ 2 ngày 16, ngay đầu tuần, Rollins College có tổ chức buổi hội thảo về Hoà Bình. Họ kể về biến cố tang thương và mời chia sẻ quan điểm mỗi người. Ngay từ khi bước vào phòng mình đã thấy vui vì trong phòng còn dán một poster lớn về sự kiện Thiền Đi do giáo sư Maroon tổ chức mời mình hướng dẫn ngày 11 tháng 11. Sau buổi hội thảo, nhân viên trong phòng này bảo sự kiện đã xảy ra rồi nhưng họ có tham dự và thấy trân quý buổi thiền ấy nên vẫn còn giữ lại ít lâu, chưa vội tháo xuống dù đang có mấy sự kiện cũng quan trọng.

Đến lượt mình nói, mình giới thiệu tôi là một tu sĩ Phật Giáo. Mình bắt đầu bằng việc sáng nay gặp một cô gái Hồi Giáo không mặc màu nâu đen, khăn choàng cũng không màu nâu đen. Mình hỏi thì cô bảo đổi màu để khỏi bị người ta hiểu lầmkhủng bố. Lý do nữa là để tỏ rõ thái độ không ngầm đồng tình với những người khủng bố. Rồi mình nói tiếp là tôi đã đổi màu áo từ lâu rồi. 

thich phap can
Tác giả khi ở chùa mặc áo nâu

Trước kia tôi mặc màu nâu và đen. Nhưng khi qua Mỹ sống tôi không muốn bị nghi là khủng bố. Ở sân bay, nếu tôi mặc đồ nâu đen và không tóc, họ sẽ xét tôi kĩ hơn. Tôi không muốn bị phiền phức. Hơn nữa, dân Mỹ đây thấy áo đen trọc đầu là họ có thể sợ hãi hay hận thùkhủng bố. Ít nhất họ cũng kém thiện cảm. Bản thân mình hiện tại khi đi chùa hay hướng dẫn Phật Tử tu học, mình vẫn mặc đồ nâu đen; khi đi học hay hướng dẫn người không phải Phật Giáo, mình đổi sang màu sáng. Phật Giáo đi đến đâu có thể học hỏi để thích ứng với văn hoá nơi đó. Ở Ấn Độ quý thầy quấn y vàng (thời Phật); đến Trung Hoa tăng ni có kiểu y phục phù hợp với văn hoá nước này. Tương lai, ở Âu Mỹ, có lẽ người xuất gia Phật Giáo nên có y phục kiểu hợp với văn hoá xứ này, khác truyền thống Á Châu? Dù sao, màu y phục có lẽ không nên dùng màu nâu đen để tránh bị hiểu nhầm là khủng bố vì người xuất gia Phật Giáo đã không tóc.

Rồi mình nói về sự tuyên truyền tiêu cực về thế giới Hồi Giáo. Mình kể về thí nghiệm của Pavlov về phản xạ có điều kiện. Bình thường mỗi khi thổi còi thì chó không tiết nước miếng. Mỗi khi cho chó ăn, chó tiết nước miếng. Thí nghiệm xảy ra là mỗi khi đưa thức ăn cho chó thì thổi còi và nhìn thấy chó tiết nước miếng. Cứ lặp lại nhiều lần. Sau đó, Pavlov chỉ thổi còi mà không đưa thức ăn. Chó vẫn tiết nước miếng. 

thich phap can 3
Tác giả không còn mặc áo nâu và
cô bạn Hồi Giáo không còn mặc đồ đen

Rồi liên hệ với tình hình khủng bố. Mỗi khi có một vụ khủng bố thì kèm theo “Hồi Giáo.” Cứ “khủng bố” và “Hồi Giáo” lặp lại nhiều lần. Riết rồi nhiều người có ác cảm với Hồi Giáo. Cứ khủng bố xuất hiện với áo đen trọc đầu nên riết dân Mỹ này có ác cảm với trọc đầu áo nâu đen. Mình nói tiếp là mình không biết chính trị. Mình chỉ muốn nói rằng người Hồi Giáo, trong số những người mình gặp, là những người mình cảm nhận rất hiền hoà thân thiện. Họ mong muốn an ổn và chẳng hiếu chiến gì đâu. Ví dụ là trong số những người Hồi mình gặp, mình đã từng nói chuyện với một cô gái Hồi Giáo khi cùng lớp năm ngoái. Sau đó cô này vào thực tập với Câu Lạc Bộ Thiền mình mở nên có nói chuyện nhiều hơn. Cô cũng buồn, bảo tôi đâu muốn khủng bố ai đâu. Nhóm người nào đó gây ra những vụ khủng bố rồi bảo Hồi Giáo chứ tôi đâu biết. Sự tuyên truyền (propaganda) đã quá lớn nên tôi cũng chả biết nói sao nữa.

Rồi mình nói về việc thực tập để có hoà bình. Hoà bình trước hết nên bắt đầu nơi chính mình. Mình có nhắc rằng thầy mình, ngài thiền sư Nhất Hạnh, không bao giờ uống sữa; thiền sư nhai sữa. Hoà Thượng dùng lát bánh mì chấm sữa và nhai co nhuyễn rồi nuốt. Nếu uống ực một ly sữa, dạ dày mình sẽ rất mệt. Nó sẽ giận lên. Nhai sữa hay nhai những thức ăn khó tiêu vài chục lần mới nuốt là cách để giảm thiểu cơn giận hay để nuôi lớn hoà bình trong ta. Đây là Đoàn Thực, một trong bốn loại thức ăn theo nhà Phật. Mình tiếp tục trình bày về Xúc Thực, những loại thức ăn mình đưa vào bằng các giác quan  như mắt, tai,...Hãy nhớ đừng nghe nhạc bạo động; đừng xem phim ảnh bạo động. Hãy cảnh giác Hollywood! Đừng chơi games điện tử bạo động. Đây không phải chuyện chơi cho vui; nó sẽ làm mình gia tăng bạo động.

Loại thức ăn thứ ba là Tư Niệm Thực. Khi mình nghĩ về điều gì thì mình đang ăn thức ăn. Hãy cố gắng suy nghĩ tích cực. Hãy suy nghĩ trong tình thần phi bạo động. Thí dụ, theo Phật Giáo, dù kẻ sát nhân kia có giết vài trăm người; khi kẻ đó bị xử tử, ta không nên tán thán cái hành động xử tử. Ta không nên nghĩ rằng tử hình gã kia là đáng! Nhìn sâu để thấy gã khủng bố kia có thể là nạn nhân của một hệ thống giáo dục tuyên truyền cuồng tín. Hắn có thể làm lại cuộc đời nếu may mắn được lọt vào một hệ thống giáo dục khác. Phật giáo chúng tôi mong bãi bỏ án tử hình. Loại thức ăn cuối là Thức Thực. Loại này chia làm hai là Chánh Báo (thân tâm mình) và Y Báo. Cái Y Báo rất quan trọng. Nó là một loại thức ăn. Nếu ta tiếp xúc với bạn bè hung bạo dù chỉ trong lời nói hay tư duy, ta cung bị ảnh hưởng. Chẳng những bè bạn mà còn gia đình, học đường, công sở, xã hội...là thức ăn cho thân tâm ta cả. Hãy cố gắng dựng xây một cộng đồnglối sống văn minh, hiền hoà, có hiểu biết, có thương yêu, có lắng nghe, có nhìn lại như cộng đồng hôm nay mời chúng ta tới đây ngồi nói chuyện trao đổi

(*) Thầy Thích Pháp Cẩn là Tăng sĩ Phật Giáo hiện đang theo học tại trường đại học Rollins Colleges Winter Park, Florida, phía Bắn thành phố Orlando.

Tạo bài viết
20/02/2019(Xem: 4816)
09/03/2016(Xem: 12826)
02/07/2024(Xem: 1394)
22/02/2017(Xem: 6629)
24/09/2016(Xem: 8055)
08/03/2017(Xem: 9867)
Bhutan, vương quốc ở vùng núi Himalaya đã mang đến cho thế giới khái niệm về hạnh phúc quốc gia, chuẩn bị xây một "thành phố chánh niệm" (mindfulness city) và đã bắt đầu gây quỹ từ hôm thứ Hai để khởi động dự án đầy tham vọng này. "Thành phố chánh niệm Gelephu" (Gelephu Mindfulness City: GMC) sẽ nằm trong một đặc khu hành chánh với các quy tắc và luật lệ riêng biệt nhằm trở thành hành lang kinh tế nối liền Nam Á với Đông Nam Á, theo lời các quan chức.
Những phương tiện thông tin đại chúng, các trang mạng là mảnh đất màu mỡ cho đủ loại thông tin, là nơi để một số người tha hồ bịa đặt, dựng chuyện, bé xé ra to và lan đi với tốc độ kinh khủng. Họ vùi dập lẫn nhau và giết nhau bằng ngụy ngữ, vọng ngữ, ngoa ngữ…
Nhà sư Ajahn Santamano, người đã tham gia các cuộc biểu tình ủng hộ người Palestine trên khắp Anh quốc trong năm qua, đang liên tục cư trú tại lều trại, nói chuyện với người qua đường và tổ chức các cuộc biểu tình để nhắc nhở mọi người về "sự thông đồng" của Hoa Kỳ và phương Tây trong cuộc diệt chủng dân Palestine. "Hoa Kỳ là thủ phạm chính gây ra cuộc diệt chủng này đang diễn ra ở Palestine", Thượng Tọa Santamano nói với Anadolu, trích dẫn việc Hoa Kỳ tiếp tục cung cấp vũ khí và tài trợ Israel. Thầy đặc biệt chỉ trích các vụ đánh bom bệnh viện và vụ thảm sát hàng loạt trẻ em.