Thư Viện Hoa Sen

Đến Để Rồi Đi (Song Ngữ Vietnamese-English)

06/06/20244:04 SA(Xem: 2083)
Đến Để Rồi Đi (Song Ngữ Vietnamese-English)

ĐẾN ĐỂ RỒI ĐI

(Thích Nữ Triệt Như)

lotus flower (12)Sáng nay xem trong hộp email thấy 1 thiền sinh thông dịch sang tiếng Đức bài “Trong vùng sương mù”, em viết đây là bản dịch mới, có điều chỉnh so với bản cũ đã đăng. Đây là một bài viết chắc từ lâu lắm rồi, mình không nhớ đã viết cái gì “trong vùng sương mù” mà em này lại còn xem đi xem lại để chỉnh sửa. Tò mò, mình tìm lại bài này, chắc nó trong loạt bài “Tiếng Hát Giữa Trời”. Nó đây rồi, bài thứ 35, đọc lại, à, trong vùng sương mù này là xứ thần tiên. Sau đó, mình lướt xem tiếp, bài thứ 33, nhan đề “Mùa Xuân”, mình viết cái gì trong đây mà sao tựa bài ngắn ngủn vậy? Xem tới cuối bài, tâm thấy bồi hồi, nhớ Thầy. Nhìn xuống góc cuối của máy computer, thấy ngày 13 tháng 3. Hôm nay là ngày sinh của Thầy.

Mùa xuân năm 1929, mừng Thầy đến, mùa xuân năm 1982, mừng Thầy thấy rõ con đường, mùa đông năm 2019, Thầy đi.

Năm nay mùa xuân lại về. Thấy hoa mai nở, thấy hoa anh đào cũng bắt đầu chớm nở, biết thực sự là trời đất ở đây đang sang xuân. Có cái gì đẹp hơn mấy đóa hoa đầu mùa. Cánh hồng phơn phớt mỏng manh, mềm thiệt mềm, trong veo qua ánh nắng. Không dám chạm tay vào sợ hoa đau, hương thơm thoang thoảng. Nhìn lên mấy búp hoa, chỉ hé ra màu hồng hồng, màu trắng nuốt, màu đỏ thắm, vươn lên đón nắng trên nền trời xanh lơ.

Nắng ấm lên thì gió không còn lạnh nữa, chỉ thoáng mát thôi. Nắng xuân về thì gió lạnh mùa đông không còn. Mùa đông phải đi, mùa xuân mới tới, rồi hoa nở, rồi hoa cũng tàn, để lại tới mùa đông. Rồi hoa thủy tiên lại nở trong gió đông, để rồi lại héo khô bên mấy cành đào lấp lánh búp non hồng hồng trắng trắng. Mà hoa năm nay có phải là hoa năm trước, nắng xuân này có giống nắng năm xưa?

Thời gian đi qua, có bao giờ trở lại. Dòng đời cứ trôi qua, vạn vật vẫn tiến tới mãi, có bao giờ dừng lại, có bao giờ trở lại như cũ. Chỉ là sự vận hành tự nhiên, chiếc xe đời cứ tiến tới mãi, không cùng. Mình cũng vậy, y hệt cái bọt nước trắng xóa ở bờ biển, làn  sóng vô tư vỗ vào bờ cát, xuất hiện bọt nước, trong phút chốc, tan biến, rồi lại xuất hiện trắng xóa. Đời người giống như bọt nước, có rồi biến mất. Đức Phật đã từng nói: đời người như bọt nước, như ánh ráng chiều, như thân cây chuối, như ánh điện chớp, như giấc chiêm bao, như trò ảo thuật.

Biết vậy thì mình đừng có khi vui khi buồn, sao lại gặp gỡ thì vui, mà chia tay thì buồn. Khi gặp gỡ phải biết có lúc chia tay. Khi sinh ra phải biết có lúc diệt tận, hoa nở thì rồi hoa phải tàn. Biết vậy thì càng trân quý khi ngắm hoa, trân quý sự sống của mình và của người.

Biết vậy, mà sao sáng nay, trong nắng ấm, ngắm hoa xuân, lại dường như có ai rơi nước mắt.

Tổ đình, 13- 3- 2024

TN


COMING FOR LEAVING

ĐẾN ĐỂ RỒI ĐI

 

This morning, when opening the email, I found a German translation article, the “ In the Foggy Area”. The translator, a Ṥūnyatã practitioner, informed it is the new-updated version if compared with the old one uploaded in the website. This might be long ago that I cannot remember what was written  in the piece which makes the guy still reading over for editing.  With curiosity, I looked for the article which might be in the series of “ Singing admist the Sky”.  Ah! Here it is! It is the 35th. Reading it again. Oh! Inside the hazy region is the zone of fairies. Then, I took a quick look at the 33rd one,  “ The Spring”. Well! What did I write there under a too short title? Reading to the last words, feeling upset, I remembered our Master. The right bottom of the laptop showed March 13. It’s our Master’s birthday.

In Spring 1929, we cheered  our Master’s coming into life.  In Spring 1982, we celebrated the glory of our Master’s Recognition of the Path. In Winter 2019, he left us.

Spring has come back.  Mai flowers, Ochna integerrima, and  Sakura, Cherry flowers, are in their early blooming. We know the heaven and the earth are moving to the Spring. Anything could be more beautiful than  such budding flowers! The light pink petals are  so soft, fragile, and translucent via the sunlight. Who could touch them without the fear of hurting them? Their fragrance is slightly spreading.  The growing flowers just half-open the pinky,  the crystalline and the crimson colors while reaching out into the blue sky to welcome the light of the day.

The warm sunlight appears.  The cold wind turns into cool breezes. When the sunny spring is back, the chilly winter is over.  The winter must go for the spring arriving. The flowers are abloom, then fade for the returning winter. Daffodils are flourishing in the winter wind. Then they are paling and dying next to the cherry branches shining with pinkish and whitish buds. But are the flowers this year  the same ones last year? And this Spring sunshine is similar to the previous one?

Has the time passed ever come back? Life keeps flowing. Everything keeps moving forward and forward. Have them ever stopped? Have them ever turned back to the primary status? It is the very natural operation. The streetcar of life keeps going and going towards  the infinite. So are we. We are alike white bubbles at the seashore. Sea waves innocently tap  the sand and generate the bubbles that alternate with continuously appearing and disappearing. Our life is similar to bubbles, existing and quickly vanished. The Buddha has said “  Human life is the same as a water bubble, a  late sunset light, a  banana tree trunk,  a lightning, a dream and a magical game.”

Knowing that, do not be moody, sad  and cheerful alternatively.  Why are we happy at the gathering and unhappy at leaving? Seeing each other, we should know the parting time will definitely come. When something born, we should know it will be gone one day. Flowers are in blossom, then they must be fading. With that we are appreciative  of the moment when we  enjoy flowers and treasure our life and other sentient beings’.

But with those,  this morning, under  warm sunlight, while relishing the spring flowers, how come it seems someone’s eyes are full in tear.

Bhikkhuni Thích Nữ Triệt Như

Ṥūnyatã Monastery, March 13, 2024

English version by Ngọc Huyền

Seclusion of Non-Word,  Early Spring,  2024

 

 

    





      

Tạo bài viết
21/01/2018(Xem: 22293)
12/10/2016(Xem: 20273)
26/01/2020(Xem: 13190)
12/04/2018(Xem: 21357)
06/01/2020(Xem: 11960)
24/08/2018(Xem: 10391)
12/01/2023(Xem: 4861)
28/09/2016(Xem: 25960)
free website cloud based tv menu online azimenu
Sau những ngày Miến Điện nghỉ Tết, nhóm thiện nguyện Ánh Sáng Từ Bi do Sư Cô Tn Như Hiếu điều hành đã tiếp tục dấn thân cứu trợ. Hôm nay 22. April 2025 chúng con xin tiếp tục tường trình hình ảnh cứu trợ động đất Myanmar đợt 5. Cũng như 4 đợt cứu trợ vừa qua, lần này chúng con cũng kết hợp cùng với chư vị Bhante, chư Tăng Ni VN tại Myanmar (Nhóm thiện nguyện Ánh Sáng Từ Bi, Quỹ Phụng Sự Tâm An, Quỹ Từ Tâm, nhóm Sư Cô Thích nữ Như Hiếu- Suriyavati) Xin tường trình Lộ trình đi cứu trợ miền động đất Myanmar.
Kính gửi : Chư tôn Hòa thượng Trưởng lão,Chư Hòa thượng,Chư Thượng tọa, Đại đức Tăng ni,Quý Phật tử trong vả ngoài nước : THÔNG BẠCH ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN PHẬT LỊCH 2569 của HĐGPTƯ Chánh thư ký Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống,Tỳ kheo Thích Đức Thắng
Khởi sự với lòng từ mong muốn đem nguồn nước của đức “Đại Bi” khơi nguồn nơi khô cằn sỏi đá và thiếu nguồn nước vào mùa khô ở Đăk Nông, từ ngày 19 tháng Giêng năm Ất Tỵ (19/2/2025) chúng con đã đi tiền trạm, khảo sát các trường học/ khu dân cư cần giếng nước sạch ở Đăk Nông. Sau khi tiến hành khảo sát đợt 1 vào ngày 19/2/2025 và đợt 2 vào ngày 17/3/2025, chúng con đã chọn lọc trong số các trường đã khảo sát và quyết định tặng 18 giếng nước/công trình lọc nước phèn/máy phát điện cho 20 trường học thuộc tỉnh Đăk Nông (có 4 trường trong cùng khuôn viên đất ở 2 địa điểm sẽ sử dụng chung công trình được tặng).