Thư Viện Hoa Sen

Thúi - Còn Nặng Lòng Với Hai Chữ Quê Hương

26/04/20175:37 CH(Xem: 6414)
Thúi - Còn Nặng Lòng Với Hai Chữ Quê Hương
THÚI - CÒN NẶNG LÒNG VỚI HAI CHỮ QUÊ HƯƠNG
GIÁC MINH LUẬT
 
giac minh luatThúi đi vượt biên cùng với ba mẹ từ khi mới lọt lòng và sang tới Mỹ định cư từ khi còn là một đứa trẻ thơ bụ bẩm, đáng yêu, khi ấy tàu tỵ nạn của gia đình Thúi vào được đến bờ và lưu trú trên đảo Pulau Bidong cũng được một năm hơn. Nên Thúi tuy sanh ra ở Việt Nam nhưng hầu hết đều trưởng thànhhấp thụ nền văn hóa Mỹ từ khi còn bé xíu.

Cho nên Thúi hổng rành nói tiếng Việt cho lắm, ngoài mấy chữ ê a đơn giản được bà nội dạy cho Thúi thêm ở nhà mỗi khi rảnh, rồi Thúi cũng được ba mẹ đặt tên theo tiếng Mỹ là Jennifer Thui vì đây là cái tên trong Giấy tờ khi đi học và cũng để hợp thức hóa như người ta, chứ còn ở nhà thì ba mẹ cũng vẫn gọi là Thúi hay bé Thúi.

Có lần Thúi hỏi ba mẹ về ý nghĩa của tên mình, thì ba mẹ lúc nào cũng lúng túng chẳng biết phải giải thích như thế nào cho Thúi hiểu ngoài cái nghĩa đơn giản là: Thúi tức là hổng được thơm. Rồi Thúi đặt vấn đề hỏi ba mẹ là tại sao lại kêu Thúi hổng được thơm như thế, vì Thúi thầm hiểu là nó không được Good và hợp vệ sinh cho lắm.

Mẹ của Thúi cười và từ từ giải thích cho Thúi hiểu: Ở quê hương Việt Nam mình có quan niệm mỗi khi sanh con ra mà khó nuôi và hay khóc nhiều, thì người ta thường đặt cho con của mình cái tên hơi xấu, hơi khó nghe một chút để dễ nuôi và dễ gọi, chứ thật ra nó cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Nghe mẹ giải thích như vậy Thúi cũng không hài lòng cho lắm, vì Thúi nghĩ cái tên là cái quan trọng nhất đời người để kêu, để gọi mỗi ngày mà sao ba mẹ lại dễ dàng đặt tên như vậy, rồi Thúi cũng hổng thích cái quan niệm gì đó của quê hương mình mà ba mẹ vừa mới kể, vì Thúi thấy nó hổng có phù hợp với khoa học, văn minh của loài người. 

Nên cũng nhiều lần khi nghe ba mẹ Thúi kể về quê hương, về văn hóa, về truyền thống của dân tộc Việt Nam mình, nơi mà Thúi được mở mắt chào đời nhưng Thúi hổng thích nghe cho lắm, vì Thúi không thể hình dung ra trong đầu mình được quê hương là cái gì, ra sao và như thế nào nên mỗi lúc như thế là Thúi tìm cách phớt lờ đi bằng những câu chuyện về mấy đứa bạn ở trường Trung học như thằng John, con Andy, cậu Tommy cho qua chuyện.

Vì rằng, Thúi thì hổng hiểu tiếng Việt nhiều mà ba mẹ thì nói tiếng Anh hổng rành, và cứ như thế khi nói về vấn đề gì mà cần phải giải thích bằng nghĩa lý cao xa một tí là mỗi người phải tự đoán ý với nhau để hiểu - còn đúng hay sai là chuyện của trời vậy.
Rồi mới qua Mỹ định cư với một vùng đất mới thì ai cũng phải đối diện với trăm ngàn khó khăn, thử thách. Gia đình Thúi cũng không ngoại lệ, vì thế mà Mẹ Thúi – Ba Thúi phải quần quật cả ngày từ sáng tới chiều, từ chiều đến tối, với mong muốn có thật nhiều tiền để sớm ổn định cuộc sống và giải quyết những vấn đề nhà cửa, nợ nần, ốm đau. Vì vậy mà Thúi chỉ nhà chơi với bà nội mà bà nội thì lớn tuổi rồi có phải còn trẻ con như Thúi nữa đâu, nên nói gì, làm gì đôi lúc Thúi và bà nội hổng thể hiểu được nhau và cảm thông cho nhau được. Thúi cảm thấy mình bị bỏ rơi, lạc lõng và hổng có ai thèm quan tâm đến Thúi, Thúi tủi thân, Thúi buồn, Thúi càng thêm thúi, nên Thúi giận mẹ, giận cả ba, còn bà nội thì thương một chút nhưng cũng giận luôn, vì bà nội cứ ngồi nhai trầu xem cải lương rồi bà khóc thút thít một mình cho những vở cải lương xúc động như: Lá sầu riêng, Phạm công cúc hoa, Máu nhuộm sân chùa…mà bà cứ mở đi rồi mở lại mỗi ngày vậy đó, vì rằng bà tìm được sự đồng cảm trong từng câu hò, câu hát và những thân phận con người, rồi bà khóc, khóc nhiều lắm như để chuốt bỏ mọi nỗi niềm sâu kín của đời mình vậy.

Khóc xong thì bà cảm thấy cô đơn, buồn tẻ, và thương cho thân phận của đời mình ở tuổi xế chiều, có con, có cháu mà ai cũng bận bịu và bỏ rơi mình, mỗi lần như thế khi thấy Thúi đi học về là bà cứ rầy, cứ la rồi pha thêm chút giận, chút hờn để Thúi quan tâm đến bà nhiều hơn nữa. Ở Thúi và ở bà đều có chung một sự cô đơn và bất lực ngay chính trong ngôi nhà mình, vì bà có biết được Thúi cần gì và muốn gì đâu, còn Thúi thì có hiểu được là bà tuy lớn tuổi nhưng cũng buồn và cô đơn vậy. Rồi cứ thế hai người ở hai thế giới với hai nền văn hóa khác nhau, mà vô tình đã gieo cho nhau những buồn phiền, hờn giận, không thể cảm thông, chấp nhận được với nhau. 

Cứ thế, bao nhiêu tội lỗinguyên nhân đều đổ dồn lên ba mẹ Thúi, vì Thúi nghĩ rằng ba mẹ hổng có thương Thúi và là những người tham tiền, hám lợi nên đã bỏ rơi Thúi mỗi ngày trong sự tự lực vươn lên, còn bà nội cũng vậy, cũng trách, cũng hờn ba mẹ Thúi là hổng có tinh thần hiếu đạo, sự quan tâm, phụng dưỡng mẹ cha như con cái của người ta.
Rồi chồng, rồi vợ với trăm điều áp lực từ việc làm chính, làm phụ, làm bằng mọi cách quần quật cả ngày lẫn đêm thì mới đủ tiền trang trải cho cuộc sống, nuôi con lẫn nuôi dưỡng mẹ già và cả một mớ chi phí phải chi trả hàng tháng điện nước, bảo hiểm, thuế,…chao ôi!

Rồi cha Thúi cũng hổng hiểu được nỗi khổ của mẹ Thúi, mẹ Thúi cũng chẳng thể hiểu được nỗi lòng của cha Thúi, vì ai cũng áp lực, cũng buồn, cũng khổ, cũng cô đơn ngay chính tổ ấm gia đình mình với những bữa cơm không trọn vẹn của tiếng rầy la, cãi nhau inh ỏi về chuyện tiền nong vang một góc nhà.

Có lần, Thúi chợt thấy mẹ Thúi ngồi khóc một mình ngay phía sau vườn, mẹ khóc thật nhiều, khóc như chưa bao giờ được khóc vậy, mẹ khóc trong nỗi tuyệt vọng và bất lực trước cuộc sống gia đình không người thấu hiểu, nào là mẹ chồng, nào là chồng, là con. Hổng ai thương mẹ Thúi cả, dẫu mẹ Thúi cũng đã nỗ lực rất nhiều để kiếm từng đồng tiền mang về lo lắng, dưỡng nuôi cho cả gia đình Thúi.

Nghĩ thế mà mẹ Thúi khóc trong nấc nghẹn từng hồi, rồi mẹ Thúi chợt nhớ đến người mẹ già, nhớ cánh đồng, nhớ thằng Năm, con Lan và mấy đứa bạn hồi xưa, không biết nó đã có chồng có con hết chưa, rồi nó có khổ, có cô đơnáp lực như mình không, rồi mẹ Thúi lại nhớ về người mẹ già còn ở quê nhà mà tự hỏi: không biết giờ này bên đó, mẹ có ngủ được không hay nằm hẩm hiu một mình vì nhớ con, nhớ cháu.
Thỉnh thoảng Thúi giấu chồng gửi tiền về cho mẹ và mấy đứa em mỗi lúc khó khăn, rồi bị chồng phát hiện và rầy la là nhà đã nghèo mà còn chảnh. 
Cứ thế, mà mẹ Thúi khóc thật to như để truốt bỏ đi những nỗi niềm thầm kín của đời mình mà bấy lâu nay đã cố gắng dồn nén, chịu đựng để vượt qua.
Thúi thấy mẹ khóc, Thúi cũng động lòng, nhưng Thúi hổng có thương mẹ, vì Thúi nghĩ là mẹ có thương, có quan tâm đến Thúi đâu, khi suốt ngày chỉ biết công việc, đi làm, tiền với tiền mà thôi.
Nhưng Thúi à! Thúi có biết là những bữa cơm mà Thúi đang ăn, quần áo mà Thúi đang mặc được đúc kết từ những giọt mồ hôi, nước mắt và cả sự cô đơn, lạnh lẽo đến rung người để đi trong sương, về trong tuyết để có đồng tiền mà gửi vào trong thẻ ngân hàng cho Thúi mỗi tháng không, rồi ngôi nhà mà Thúi đang ở, xe mà Thúi đang đi là ba mẹ phải nai lưng ra cày, cày ngày không đủ thì đến cày đêm để kiếm tiền trả góp hàng tháng cho Thúi không bị thua kém như người ta.
Rồi có lần nào Thúi biết nhìn sâu, biết lắng nghe và thấu hiểu nỗi lòng của ba mẹ dù chỉ một lần hay chưa.
Còn bà nội thì bà cứ khóc, cứ thương hoài cho những thân phận trong những tuồng cải lương, mà có khi nào bà nội đã từng rơi một giọt nước mắt khi thấy đứa con dâu của mình lầm lũi mỗi đêm mở cửa bước vào nhà trong cái lạnh buốt đến tê người sau giờ tan ca trở về.
Thế rồi, thời gian cũng qua mau
Thúi đã ngồi cạnh bên tôi và kể cho tôi nghe về những điều đau buồn như thế, rồi Thúi giới thiệu cho tôi về đứa con gái xinh xắn của mình tên là Thơm. Thúi bảo với tôi là mình tên Thúi rồi, nên thôi đặt con tên Thơm cho bù qua sớt lại, nghe vậy tôi cười to như ghẹo chọc.
Thúi xuống giọng nói thêm, giờ này nghĩ lại khi ba mẹ qua đời rồi, Thúi mới càng cảm thấy hối hậnthương nhớ ba mẹ nhiều hơn, giờ mình lớn khôn rồi, có tiền có của rồi có muốn bù đắp phần nào nỗi cơ cực của ba mẹ cũng không còn cơ hội nữa. Rồi Thúi tự trách mình là tại sao lại bất hiếu, lại vô tâm đến thế, nói vừa xong thì hai hàng nước mắt của Thúi rơi xuống vì nhớ mẹ, nhớ cha và thấm thía phần nào hai chữ quê hương mà bà nội vẫn thường luôn nhắc Thúi phải nhớ về.
Tôi khẽ nói như an ủi, vậy bây giờ Thúi hãy cố gắng bù đắp lại lỗi lầm của mình bằng cách cố gắng hướng dẫn con bé Thơm phải biết nhớ về nguồn cội, về truyền thống, về quê hương dân tộc mình và dạy cho bé phải hiểu thế nào là hiếu đạo, là tổ tiên ông bà để còn có người tiếp nốitruyền thừathế hệ mai sau – Thúi ạ.
Rồi tôi nói thêm: - Thúi nè, giờ Thúi cố gắng sống cho thật hạnh phúcbình an, rồi Thúi mang bình an đó đến cho chồng Thúi, cho con Thúi và cho những người thân trong gia đình Thúi, để họ không còn phải đau khổ, phải buồn lo và cô đơn như bà nội, như cha, như mẹ Thúi đã từng – nha Thúi nha.
 
Giác Minh Luật
San Diego, California 2017.
 
....................................................
 
- Ghi danh tham dự 02 khóa tu dành cho Tuổi trẻ tại Hoa Kỳ do Sư Giác Minh Luật hướng dẫn.
1. Khóa tu "Returning Home" vào 2 ngày 20-21/05/2017 tại Như Lai Thiền Viện - 3033 Central Ave. San Diego, CA 92105. Tiếp nhận ghi danh: Tel: 619 642 4999.
2. Khóa tu 
“Youngs Lotus – Búp Sen” vào ngày 30/04/2017 tại Hiền Như Tịnh Thất, 4218 Tyler Ave; El Monte, CA 91731. Tiếp nhận ghi danh: Sư cô TN. Thanh Diệu Pháp: Tel: (626) 442 - 2062 & (626) 242-4624.
Tạo bài viết
Ngày Quán Niệm Tháng Tư. Chủ đề: Nuôi dưỡng và trị liệu
free website cloud based tv menu online azimenu
Kính gửi : Chư tôn Hòa thượng Trưởng lão,Chư Hòa thượng,Chư Thượng tọa, Đại đức Tăng ni,Quý Phật tử trong vả ngoài nước : THÔNG BẠCH ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN PHẬT LỊCH 2569 của HĐGPTƯ Chánh thư ký Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống,Tỳ kheo Thích Đức Thắng
Khởi sự với lòng từ mong muốn đem nguồn nước của đức “Đại Bi” khơi nguồn nơi khô cằn sỏi đá và thiếu nguồn nước vào mùa khô ở Đăk Nông, từ ngày 19 tháng Giêng năm Ất Tỵ (19/2/2025) chúng con đã đi tiền trạm, khảo sát các trường học/ khu dân cư cần giếng nước sạch ở Đăk Nông. Sau khi tiến hành khảo sát đợt 1 vào ngày 19/2/2025 và đợt 2 vào ngày 17/3/2025, chúng con đã chọn lọc trong số các trường đã khảo sát và quyết định tặng 18 giếng nước/công trình lọc nước phèn/máy phát điện cho 20 trường học thuộc tỉnh Đăk Nông (có 4 trường trong cùng khuôn viên đất ở 2 địa điểm sẽ sử dụng chung công trình được tặng).
Chúng con, chúng tôi Như Nhiên-Thích Tánh Tuệ là trưởng ban điều hành Hội từ thiện Trái Tim Bồ Đê (Bodhgaya Heart Foundation) xin được công bố tất cả các khoảng Tịnh tài bà con thương gửi cứu trợ nạn nhân động đất xứ Miến. (Nếu có bị thiếu sót tên các vị đã đóng góp, xin liên lạc cho chúng tôi biết để bổ sung. Danh sách này sẽ được cập nhật (Update) 1 lần nữa trước ngày kết thúc các chuyến cứu trợ vào 5/5/2025.