Lợi
A ha, tay bắt được vàng
Lộc duyên thu hốt ngập tràn si mê
Phước bất tận hưởng lặng nghe
Mở lòng từ ái sớt chia tay người.
Suy
Kim tiền hờn lẫy vụt bay
Gia tài đội nón ra đi bẽ bàng
Thì thôi, nhìn xuống phũ phàng
Giữa rừng lá rách, lá lành an nhiên.
Dự
Xun xoe mật ngọt chết ruồi
Mây xanh bay bổng ôm lời ngợi khen
Chạm chân trên đỉnh chông chênh
Ta bà huyễn mộng lăn kềnh rớt rơi.
Hủy
Xì xầm xuyên xoáy xấu xa
Vụng về, vớ vẩn, ma tà chê bai
Chấp chi cho chướng bi hài
Trung ngôn nghịch nhĩ là thầy, nam mô!
Xưng
Vênh vênh hoan hỷ giữa làng
Nấc cao tán thán, bảng vàng tán dương
Mang về tự mãn soi gương
Giật mình trước mắt vô thường số không!
Cơ
Oái oăm lửa bỏ tay người
Gặt mang nghiệp chướng đất trời tối đen
Bần thần cổ lục oan khiên
Nỗi oan Thị Kính ưu phiền vụt tan.
Khổ
Tháng ngày ngoi ngóp trầm luân
Chướng duyên vây xiết, quẩn cùng bám theo
Buồn cười nghịch cảnh ghẹo trêu
Tĩnh tâm vớt lấy bọt bèo phơi khô!
Lạc
Hân hoan đắc ý duyên trần
Phất phơ nhung lụa ân cần xuýt xoa
Lầu son rạng rỡ sắc hoa
Sớm mai thức dậy thi ca cạn nguồn.
Tâm Không Vĩnh Hữu
Chùm thơ tứ cú lục bát: LỤC THỨC
• Nhãn thức
Tuyệt trần hoa nở chào đêm
Vườn sau ứ rác nhũn mềm nhớp nhơ
Trăng soi ma mị mập mờ
Triêu dương tôi đón vần thơ nắng hiền.
• Nhĩ thức
Đàn tôi rung nhịp rộn ràng
Tiếng xưa hồi vọng ngút ngàn mây reo
Huyền cầm da diết phiêu phiêu
Lưng chừng bặt nín, tiếng mèo gọi con!
• Tỷ thức
Sương mai còn đọng hương lài
Rau răm nồng đợi đoái hoài ngắt thơm
Bếp còn vương vấn đậu tương
Bưng lên hương ngát bát cơm lót lòng.
• Thiệt thức
Cắn đôi hạt muối hạt vừng
Chia nhau bùi ngọt phố phường rong chơi
Đắng cay người hãy nhấp môi
Để tôi cạn chén lệ rơi một mình.
• Thân thức
Se sua che giấu hình hài
Cánh chuồn phận mỏng chạm hoài xót đau
Bước còn lêu lổng trước sau
Dòng trôi lạnh buốt, vực sâu ấm tình.
• Ý thức
Về thôi, đi mãi cũng về
Bên ni bát nháo, bên tê điêu tàn
Dưới chân an lạc thiên đàng
Nong nia rây sẩy dát vàng tâm tư.
Tâm Không Vĩnh Hữu
Chùm thơ tứ cú lục bát: LỤC TRẦN
Sắc
Nét cong tuyệt mỹ cỗi rồi
Lá vàng mới khóc tiễn đời lá xanh
Tượng vàng chùa đất tâm thanh
Hào quang vần vũ tỏa quanh gốc tùng.
Thanh
Trống chuông Bát Nhã liên hồi
Người phu dừng chổi cất lời râm ran
Mẹ già góc phố than van
Người qua đánh rớt lòng vàng kêu keng .
Hương
Chấp tay sen búp thoảng nồng
Thiền môn im ắng bềnh bồng khói cay
Ai về sực nức hoa bay
Gió quê vẫn cứ hây hây thổi trầm.
Vị
Gừng cay muối mặn yêu người
Tình thư nhạt nhẻo, miệng đời chua ngoa
Uyên huyền pháp nhũ ngọt qua
Hồi sinh quên cả rượu trà dở ngon.
Xúc
Trót xưa tay nhám nhúng chàm
Quỳ nhang khuya tối, chống cằm sớm trưa
Đội đầu sám hối nắng mưa
Quay về nương tựa cửa chùa ôm kinh.
Pháp
Gọi kêu tâm thức ngủ vùi
Bất nhị giải thoát đất trời sáng choang
Lối này ruộng phước bỏ hoang
Lông rùa, sừng thỏ, trăng vàng hội duyên.
Tâm Không Vĩnh Hữu
Chùm thơ tứ cú lục bát: LỤC CĂN
Nhãn
Gom thâu cảnh sắc tỏ mờ
Nhướng lên chợp chớp bến bờ đến đi
Vuông tròn thực ảo đó đây
Nhất như rõ biết ô hay hiện tiền!
Nhĩ
Hút về rốt ráo tiếng xa
Hồi chuông tiếng mõ trong nhà ai kêu
Âm xưa réo rắt lưng đèo
Đáy sâu vụt bắn tiếng vèo hư không.
Tỷ
Thơm từ ngõ trước vườn sau
Ngạt ngào hin hít hoa màu mãn khai
Ngược cơn gió chướng mệt nhoài
Hương gây mùi nhớ loay hoay tình đời.
Thiệt
Ngọt bùi nêm nếm đã qua
Chát chua vừa tới, mặn mà mới đi
Thè dài ra cuốn nồng cay
Tê tê tuyệt đỉnh mặn chay chan hòa.
Thân
Vươn vai gánh lấy nghiệp dầy
Chân tung bụi oán, tay bày mâm cơm
Bụng làm dạ chịu bao cơn
Dập đầu sám hối, khum lưng quay về.
Ý
Ồ hoa mới nở đã tàn
Tắt im vạn pháp mơ màng kiếp sau
Chờ nên chậm, quên nên mau
Bài thơ rơi độp, hồi đầu thấy tôi.
Tâm Không Vĩnh Hữu
- Từ khóa :
- Vĩnh Hữu