Cõi Phật Ở Đâu? (Song ngữ Vietnamese-English)

27/05/20243:17 SA(Xem: 1182)
Cõi Phật Ở Đâu? (Song ngữ Vietnamese-English)

CÕI PHẬT Ở ĐÂU?
Thích Nữ Triệt Như | Ngọc Huyền chuyển ngữ

Bhikkhuni Thích Nữ Triệt Như
Śūnyatā Monastery, Friday, March 29, 2024
English version by Ngọc Huyền
Seclusion of NonSpeech,  Early Spring,  2024

 

 

coi phat o dauSáng nay, trời nắng ấm. Mấy ngày trước còn mưa dầm, mưa suốt đêm và suốt ngày. Mưa không lớn, không bao giờ Cali nghe có tiếng trời gầm hay thấy có sấm sét. Bầu trời không có mây đen, chỉ là màu trắng đục, mà giọt mưa thì trong veo rơi xuống lách tách trên mái nhà, thong thả rơi trên khoảng sân xi măng, đã đọng nước từng vũng trong đêm. Giọt nước mưa rơi nhẹ xuống sân, không có tiếng, chạm xuống vũng nước, bung ra nhấp nháy, vỡ tan, biến mất. Giọt rơi trên lá, trên hoa thì có khi đọng lại, lấp lánh, trong veo.

Giọt nước mưa, nhỏ xíu, mà sao đẹp quá. Trong ngần, không màu sắc, nhưng sáng nay, mặt trời lên, những tia nắng xiêng xiêng chiếu xuống, lá hoa sáng rực lên, lung linh, lấp lánh như giát kim cương. Đủ màu sắc, ảnh hiện trong từng giọt mưa long lanh.

A thì ra cuộc đời chỉ là những ngày nắng ấm và những ngày mưa. Lúc trước mình thấy cuộc đời chỉ là những ngày gặp gỡ và những ngày chia xa. Thì ra thời gian chỉ là ngày và đêm, hết ngày sáng thì tới đêm tối, hết tối thì lại sáng, cứ tiếp diễn như vậy thôi. Đó là tự nhiên, phải như vậy, làm sao khác được.

Thiền viện có 3 chậu mai vàng. Hai chậu đã nở hoa từ tháng trước, mấy ngày mưa gió, những hoa héo đã rơi rụng nhiều, bây giờ thì chậu mai thứ ba mới từ từ bung hoa nở đón xuân. Dãy hoa thủy tiên dọc theo chánh điện đã tưng bừng trong gió đông, qua xuân lại tàn rồi, khi hai gốc đào hồng đỏ đơm hoa đầu xuân, mấy hôm mưa gió cũng rơi vung vải trên cỏ, chỉ còn mầm lá xanh non trên cành. Gốc mai toàn trắng mấy ngày nay lại đơm hoa trắng muốt, nhìn xa như hoa tuyết đọng trên cành nâu sậm khẳng khiu.

Mấy khóm hoa 10 giờ, hôm nay trời nắng ấm, cũng bung nở đón nắng, vàng rực thắm tươi. Bên cạnh, mấy khóm hoa 10 giờ màu đỏ thì chỉ mới nhú nụ còn non, mỗi ngọn là một nụ riêng. Mấy khóm hoa 10 giờ màu tím, thì cao hơn, sum suê hẳn lên qua mấy ngày mưa, cũng đơm đầy búp màu tím tím xanh xanh. Hứa hẹn sân vườn tổ đình lúc nào cũng có hoa. Rồi hết xuân thì tới hạ, với hoa phượng vỹ tím, rồi tới mùa thu lá lại vàng để rồi rơi lả tả trong những luồng gió thốc mùa đông.  

Ngắm thiên nhiên, thiệt là đẹp. Trước mắt, một bức tranh, tĩnh lặng vô cùng, mà đủ màu sắc xanh thắm, màu xanh của lá, màu xanh của trời. Trong vùng màu xanh của lá có điểm hoa đỏ hoa vàng, trong màu xanh của trời là tản mạn của mây trắng. Trong tranh cũng có gió nhẹ đang lung lay cành tiêu, không thấy mặt trời mà có nắng ấm sáng trưng. Con chim nho nhỏ đuôi thiệt dài bay sà xuống nhảy lò cò trong sân. Một chút gió thoảng qua, tất cả lá tiêu uốn lượn theo chiều gió, thiệt là nhịp nhàng, có vũ điệu nào không tiếng nhạc mà đẹp như vậy được.

Trong không gian nho nhỏ này mà cũng đầy đủ đất, nước, gió, lửa, cũng có trời, mây, cũng có trăng, sao. Mới nhìn thấy tất cả đang yên lặng, hồn nhiên vô tư hiện hữutùy duyên thuận pháp vô cùngĐồng thời cũng biết mỗi thứ, mỗi loại đều đang sống, rạt rào sức sống, từng phút giây hoạt độngchuyển hóa nước từ đất sâu, thu ánh nắng vào từng chiếc lá, rồi biến hóa thế nào để làm ra màu vàng của hoa mai, màu trắng của hoa đào, tỏa ra hương thơm cho hoa nữa. Thật là kỳ diệu.

Mỗi ngày, yên lặng ngắm cỏ cây hoa lá tổ đình thôi, cũng thấy hiển hiện ra nhiều sự thật của cuộc đời.

Mưa thì đón mưa, nắng thì đón nắng, cỏ cây có phản ứng gì đâu. Nắng vẫn chiếu soi bình đẳng, gió vẫn thổi khắp nơi, mưa rải đều trên đất, mọi loài cây cỏ, con sóc, con thỏ núi, con chim nhỏ, tất cả sống tự dobình an, không loại nào xâm phạm tới loại khác. Tất cả đang hòa mình trong nhịp sống và dòng chuyển hóa sinh động của cả vũ trụ thênh thang ngoài kia.

Vậy tại sao chúng ta, là sinh vật cao quí, có trí tuệ, có tình cảm, chúng ta lại không hạnh phúc? Tại sao cuộc đời lại thành biển khổ? Mình cũng đã có câu trả lời rồi. Rất nhiều câu trả lời và câu nào cũng đúng.

Vì chúng ta không chịu sống tùy duyên thuận pháp, không chịu hài hòa, đoàn kết, chúng ta lại muốn điều khiển thiên nhiên, muốn khống chế người khác.  

Vì chúng ta khởi ý tham muốn: tài, sắc, danh, thực, thùy.

Vì chúng ta không hiểu biết những chân lý của thế gian, là chúng ta vô minh.

Vậy, muốn có an lạchạnh phúc, thì phải hiểu biết cuộc đời là vô thường, không dính mắc vào những thay đổi bất chợt của sức khỏe, hay tài sản, hay danh vọng hay những cảnh già, bệnh và chết của mình và của người thân.  

Tiến tới một bước sâu hơn, chúng ta hiểu mọi cảnh, mọi vật, mọi loài đều do nhân duyên mà sinh ra, có lúc chúng sẽ hoại diệtbản thể chúng là trống rỗng, trống không, không có gì là lõi cứng trong đó. Chúng ta không thể nắm bắt được chúng, cũng không thể nương tựa nơi chúng, không thể tin cậy vào chúng một chút nào.

Cảnh sanh khởibiến đổi rồi hoại diệt của thế gian là tự nhiên, là bình thường, là hợp tình hợp lý. Nếu hiểu thật sự điều này thì khi cái gì đó sanh ra hay diệt mất, ta không vui cũng không buồn. Bây giờ tâm bình an, thanh thản, bây giờ mới thấy nơi nào cũng là ngôi nhà xưa của mình, cảnh nào cũng hiển lộ những chân lý vô thườngduyên sinhvô ngãbản thể trống không… Pháp âm của Phật vang rền khắp hư không, như vậy cõi này đang là cõi Phật đó, bạn hiền ơi.

Thiền viện, 3-4-2024

TN

WHERE IS THE BUDDHA’S REALM?

 

This morning, it was warm and sunny. A couple of days ago, it  rained steadily during day and night. The rain was not heavy. In California, we never hear any roaring, thunder or see any  lightning from the sky. It was overcast but the cloud was not black, just whitish grey. But the clear raindrops scattered the roof and made tapping sound. It also slowly fell down the cement yard with puddles formed at night. They gently and quietly drizzled onto the yard, touched the puddles then burst,  flashed out and vanished. Those that sprinkled down on the leaves or flowers sometimes stayed there, sparkling and crystalline.

The tiny raindrops are so cute, lucent and colorless. But this morning, when the sun rose, the beams diagonally lustered down the leaves and flowers that are luminously twinkled  and glistened up like carved with diamond. Each drop reflects multicolor.

Ah! Life is just sunny and rainy days! Previously, I thought it only consists of gathering and leaving. But now, time is merely days and nights. Brilliant days alternate with dark evenings. Somberness and radiance take turn in a continuous circle. It is natural. It should be in that way. Who could ever change it?

There are three pots of yellow appricot flowers, Mai flowers, in the monastery. Two of them were in full blossom  last month. On earlier rainy and windy days,  many withered flowers have fallen. Now the last of the three slowly started its blooming to welcome spring. The row of daffodils along the main hall showed off their ardent color in the winter wind. But they were fading. When spring just came, red flowers appeared from the two  peach trees. Now they were also in tatters on the grass by rain and wind and only the green shoots stay on the boughs. Recently, the white Mai tree  bears the  snow-white flowers that, when seen afar,  look like snowflakes on the  dark brown and skinny branches. The arrays of ice flowers, in the warm weather, opens their splendid, yellow blooming to greet sunlight. Next to them, the red ice ones just protrude their very young sprouts on each branchlet. The violet bushes are taller, growing bigger after some rain, now full of purplish and greenish buds. The monastery yard is potential with asssorted flowers at each different time. When spring is over, summer comes with purple Phoenix flowers. Then, autumn is back with golden  leaves shattering in winter gust…

How beautiful to watch the nature! A painting right in  front of our eyes, so tranquil with different  tones of virescent, the green color of  the leaves, the blue  of the sky. In the verdancy  of grass and leaves, scattered here and there are red and yellow flowers. In the blue spectrum of the sky is the white cloud hovering. In the painting, there is also a breeze which slightly shakes the pepper branches. The sun is not there but it is bright and warm. A small bird with  long tail suddenly flies downward and hops  on the yard. Some little wind breezes: all the pepper leaves move themselves rhythmically accordingly to the wind direction. Could any dance without music be so beautiful?

In this small area, there is everything, soil, water, air and heat,  sky and cloud and, moon and stars as well. At the first sight, we can discern all of them are quiet, innocently existent in harmony with innumerous necessary conditions and phenomena. Simultaneously, we know each of them is living in full energy at every instant of time. They move water from the ground, and sunlight into each leaf,  then run those collected substances in the way that they  turn into the yellow color of the apricot flowers, the white of the cherry blossom and even the fragrances. What a mystery!

Silently watching flowers with leaves, grass and plants every day in the monastery can help us clearly sense a great deal of  truths in life.

When it rains, grass and plants hail it. When sunny, they welcome it.  No reaction from them. The sunlight equally shines on earth.....  The wind blows everywhere. The rain spreads evenly on the ground. All  vegetation species, squirels, mountain rabbits, small birds... live in peace and freedom. None of them invades any others. All are immersing themselves into the life rhythm and the fervish transformation flow of the boundless cosmos outside.

So, how come we, the noble sentient beings with emotion and insights, are not content? How come human life becomes an ocean of sufferings? We do have many an answer. And each of them is correct. 

Because we do not want to live in good harmony with the present conditions and phenomena. We do neither want to get along well with others nor to stay in unity.  We do want to govern the nature and control other people.

Because we always raise greed for the possesions of  money, materials, fame, eating and sleeping.

Because we disregard the worldly truths. We are ignorant and unaware of them.

Therefore, to achieve mental peace and happiness, it requires us to get good command on the insight of life impermanence. And do not cling ourselves to the abrupt, personal changes on health, wealth, honors, aging, illness and deaths, even those from our family and relative members.

To a further step, should recognize that all situations, all things, all creatures  generated due to the causes and the reactive conditions. One day,  each of them ends. Their nature is empty and barren without any core inside. We are unable to possess, trust or rely on them even at the minimum rate.

It is normal, natural, and reasonable that mundane phenomena emerge, change then terminate. If we could grasp that comprehension, when something appears or disappears, we are neither cheerful nor sorrowful. Then, our mind is serene and peaceful.  And we realize that everywhere is our original adobe, every phenomenon, fact, event, situation or being,  carries the truths of transience, the principles of cause-responded conditions, non-selfness, and the trait of bareness… The Dharma sounds from our Lord have been roaring and echoing in the infinite universe. As a result, the planet where we are  now is the Buddha’s very realm, my dearest friends.

 

Bhikkhuni Thích Nữ Triệt Như

Ṥūnyatã Monastery, April 03, 2024

English version by Ngọc Huyền

Seclusion of NonSpeech, Late Spring, 2024







Tạo bài viết
30/06/2012(Xem: 80701)
02/10/2012(Xem: 50926)
09/10/2016(Xem: 11573)
Bhutan, vương quốc ở vùng núi Himalaya đã mang đến cho thế giới khái niệm về hạnh phúc quốc gia, chuẩn bị xây một "thành phố chánh niệm" (mindfulness city) và đã bắt đầu gây quỹ từ hôm thứ Hai để khởi động dự án đầy tham vọng này. "Thành phố chánh niệm Gelephu" (Gelephu Mindfulness City: GMC) sẽ nằm trong một đặc khu hành chánh với các quy tắc và luật lệ riêng biệt nhằm trở thành hành lang kinh tế nối liền Nam Á với Đông Nam Á, theo lời các quan chức.
Những phương tiện thông tin đại chúng, các trang mạng là mảnh đất màu mỡ cho đủ loại thông tin, là nơi để một số người tha hồ bịa đặt, dựng chuyện, bé xé ra to và lan đi với tốc độ kinh khủng. Họ vùi dập lẫn nhau và giết nhau bằng ngụy ngữ, vọng ngữ, ngoa ngữ…
Nhà sư Ajahn Santamano, người đã tham gia các cuộc biểu tình ủng hộ người Palestine trên khắp Anh quốc trong năm qua, đang liên tục cư trú tại lều trại, nói chuyện với người qua đường và tổ chức các cuộc biểu tình để nhắc nhở mọi người về "sự thông đồng" của Hoa Kỳ và phương Tây trong cuộc diệt chủng dân Palestine. "Hoa Kỳ là thủ phạm chính gây ra cuộc diệt chủng này đang diễn ra ở Palestine", Thượng Tọa Santamano nói với Anadolu, trích dẫn việc Hoa Kỳ tiếp tục cung cấp vũ khí và tài trợ Israel. Thầy đặc biệt chỉ trích các vụ đánh bom bệnh viện và vụ thảm sát hàng loạt trẻ em.