Bảo Tháp Làm Giảm Thiểu Sự Tác Hại Từ Thiên Nhiên

03/04/201412:00 SA(Xem: 11709)
Bảo Tháp Làm Giảm Thiểu Sự Tác Hại Từ Thiên Nhiên


BẢO THÁP LÀM GIẢM THIỂU
SỰ TÁC HẠI TỪ THIÊN NHIÊN 

(http://fpmt.org/projects/fpmt/stupa-to-minimize-harm-from-the-elements/)
Nhóm Thiện Nguyện

lama_zopa_rinpoche_and_khadro-la-content

Lama Zopa Rinpoche and Khadro-la, Dharamsala.

Để làm giảm thiểu sự tác hại gây nên bởi động đất tại California, USA, một bảo tháp đang được xây dựng gần Cầu Kim Môn (Golden Gate Bridge), theo lời khuyên của Thánh Nữ Rangjung Neljorma Khadro Namsel Drolma hay Khadro-la (xin xem GHI CHÚ 1) 

Tại sao Bảo tháp có thể làm giảm thiểu tác hại? – Sau khi nhận được tin từ các nhà khoa học dự báo rằng động đất rất lớn và có thể sóng thần sẽ xảy ra ở ven biển phía Tây của nước Mỹ, Lama Zopa Rinpoche đã nhờ Khadro-la xem có thể làm điều gì để giảm thiểu những thiệt hại về nhân mạng và tài sản.

Đáp lại lời yêu cầu của Lama Zopa Rinpoche, Khadro-la đã có những linh kiến về một vùng đất đặc biệt cùng với bảo tháp (trên vùng đất đó) mà có thể đem lại lợi ích về giảm tác hại của thiên taiNghe được điều này, Rinpoche đã tự nhận lấy trách nhiệm tạo một bảo tháp thực sự, nhằm đem lại lợi lạc cho những ai có thể bị tác hại bởi bất cứ thiên tai nào. Khadro-la đã quyết tâm đến Mỹ vào năm 2012, nhằm xác định vị trí khu đất mà Ngài đã có linh kiến. Khi Ngài đang ở trên chuyến bay đến Mỹ sắp hạ cánh ở California , Ngài nói: “Tôi ngủ thiếp đi. Sau đó bất ngờ tôi thức giấc và nhìn qua cửa sổ máy bay, và tôi thấy khu vực mà tôi đã từng thấy trong linh kiến trước đây khi còn ở Ấn Độ. Về sau, chúng tôi tìm hiểu và được biết rằng đó là vùng đất thuộc về chính phủ, giống như một công viên.”

lama_zopa_rinpoche_and_khadro-la_2

Thánh Nữ Khadro-la cùng Lama Zopa Rinpoche đang chỉ ra vị trí chính xác nơi cần xây dựng Bảo Tháp tại San Francisco , CA vào tháng 6, 2012

Việc xác định khu vực và xây dựng bảo tháp này giờ đây là việc làm ưu tiên của FPMT (Hội Bảo Tồn Truyền Thống Phật Giáo Đại Thừa), vì Khadro-la đã chỉ ra rằng bảo tháp cần phải xây dựng càng sớm càng tốt.

Gần đây, Rinpoche đã đề cập là “Chúng ta có cách để có thể giảm bớt tác hại của trận động đất lớn vào vùng bờ tây của nước Mỹ, vì vậy hành động trước khi quá muộn là hợp lý. Bằng không thì giống như ta muốn ngăn ngừa cái chết sau khi từ giã cõi đời.”

Khadro-la cũng giải thích rằng: “Nói rõ hơn thì việc xây dựng bảo tháp không thể ngăn chăn động đất hay sóng thần. Các bảo tháp chỉ có thể đem lại một ít lợi lạc cho chúng sinh. Đây không phải để chống cự các năng lực của thiên nhiên hay loại trừ những năng lực này. Rinpoche đã yêu cầu tôi giúp đỡ, vì Rinpoche luôn luôn nghĩ đến lợi lạc cho tất cả chúng sinh, nên điều này được làm dựa trên tinh thần đó.”

Lời trích dẫn trên của Khadro-la lấy từ bài phỏng vấn Ngài gần đây trên tạp chí Mandala (recent interview with Mandala magazine - xin xem tài liệu đính kèm ở phần GHI CHÚ 2), trong đó Thánh Nữ thảo luận về đề án này, câu chuyện và khả năng thấu thị của Ngài một cách chi tiết hơn.

GHI CHÚ1) Thoạt tiên Khadro-la cho lời khuyên về một bảo tháp khác cần được xây dựng ở tiểu bang Washington . Theo lời khuyên cập nhật của Khadro-la (vào tháng 12, 2012), ưu tiên trước hết là bảo tháp ở San Francisco, California . Khadro-la khuyên rằng dự án này sẽ tập trung toàn bộ cho việc hoàn tất bảo tháp tại San Francisco  trước, đó là điều ưu tiên cấp thiết nhất.

2) Đây là một đoạn trong buổi phỏng vấn với Khadro-La do nguyệt san Mandala phỏng vấn (bản dịch trích từ http://linhsonmass.org/pdf/ThinhPhap.pdf )

- Mandala: Có một sự quan tâm lo ngại về động đất tại ven biển miền Tây nước Hoa Kỳ. Tôi được biết trong khi thăm viếng Hoa Kỳ, Ngài đang tìm địa điểm để xây dựng một Bảo Tháp giúp ích cho việc này. Ngài có thể cho chúng tôi biết thêm về vấn đề này không?

- Khadro-La: Tôi nghe qua từ Lama Zopa rằng vài nhà khoa học tiên đoán thời tiết cho biết sẽ có một cuộc động đất thật lớn có thể là sóng thần tại ven biển miền Tây nước Mỹ xảy ra trong tương lai. Lama Zopa nghe được đâu đó, tin tức báo chí hay ai đó cho Lama Zopa biết. Nghe vấn đề dự đoán về sóng thần hay động đất, Ngài thật quan tâm rằng sẽ có rất nhiều thiệt hại cho dân số và tài sản, và bắt đầu nghĩ cách nào tốt nhất để lợi ích cho một hoàn cảnh như thế.

Ngài hỏi tôi cách tốt nhất để thực hành trước khi động đất xảy ra. Tôi cho biết thiên tai xảy ra bởi sức mạnh thiên nhiên và các nguyên tố của sức mạnh thiên nhiên khác nhau này rất khó để diệt hết. Vào lúc đó, tôi có một cảm giác hay linh kiến về một phong cảnh đặc biệt hình ảnh vài ngôi Bảo Tháp khác nhau. Tôi cảm nhận nếu chúng tôi làm một cái gì đó quanh địa diểm này, có lẽ có lợi ích chi chăng? Tôi cho Lama biết xây dựng một vài ngôi Bảo Tháp dọc theo ven biển miền tây có thể được lợi ích. Sức mạnh vũ bảo của thiên nhiên có thể vẫn xảy ra, nhưng có thể sẽ giảm bớt độ tàn phá về tài sản cũng như mạng sống con người. Hay cũng có thể sẽ dời lại cuộc động đất xa hơn trong tương lai.

Trong khi tôi bay đến Hoa Kỳ, trước khi máy bay đáp xuống California, tôi buồn ngủ. Bổng nhiên tôi thức dậy và nhìn qua cửa sổ máy bay và nhìn thấy địa điểm mà tôi có linh kiến lúc trước khi ở tại Ấn Độ. Sau đó, chúng tôi thám hiểm địa phận đó và được biết là thuộc đất của chánh phủ, giống như công viên. Một địa điểm khác tôi có linh kiến dường như nó ở tại Washington  State . Tôi chưa tìm ra địa điểm chắc chắn, nhưng đó là nơi chúng tôi sẽ tới kế đó.

Để cho rõ hơn, sự xây cất các Bảo Tháp sẽ không cản nổi động đất và sóng thần. Chỉ là giúp đỡ dân chúng một phần nào đó thôi. Không phải chống lại sức mạnh thiên nhiên hay tiêu diệt động đất không xảy ra. Lama yêu cầu tôi giúp đỡ vì Lama luôn nghĩ tới sự lợi lạc cho tất cả mọi người bất cứ lúc nào. Tôi có các linh kiến hay ý tưởng và cho Lama biết vì điều này do nghiệp quá khứnhân duyên sanh khởi cùng các nguyên nhân khác. Tôi không phải có gì đặc biệt.

Lại nữa, nếu các trường hợp này được các nhà khoa học tiên đoán, có lẽ chánh phủ liên bang và địa phương có trách nhiệm hơn để chuẩn bị đối phó lại vấn đề này, nhưng chúng tôi thi hành phận sự của chúng tôi. Lama Zopa luôn luôn cố gắng để giúp đỡ và làm lợi lạc cho tất cả mọi người, vì thế tại sao chúng tôi thực hiện việc này.

 


Lời giảng của Lama Zopa Rinpoche về Bảo Tháp này

Gần đây, Lama Zopa Rinpoche đã đưa ra văn bản đề cập đến tầm quan trọng không thể nghĩ bàn của việc xây dựng những bảo tháp này (để đọc nguyên bản tiếng Anh, mời vào link Lama Zopa Rinpoche recently released a statement và More…).

“Đây là một đề án vô cùng quan trọng mà chúng ta đã bắt đầu, với tầm quan trọng không thể kể xiết. Chúng ta đều biết rằng sẽ có một trận động đất khác ở bờ Tây nước Mỹ, nó đã đến muộn hơn tiên đoán và có thể sẽ là một trận động đất rất lớn có thể khiến rất nhiều người chết, và cũng có thể gây thiệt hại khủng khiếp cho các toà nhà, cho nhà cửa và cấu trúc hạ tầng. Khi đó cũng có hiểm hoạ sóng thần (tsunami) và những hiệu ứng trầm trọng sẽ xảy ra.

“Nếu người ta được báo trước về một việc sắp xảy ra, thì trong nhiều trường hợp, mọi người sẽ thấy khó tin. Về nhiều khía cạnh, tâm trí ta không quen thuộc với bản chất của Vô ThườngNghiệp Quả, hoặc sự thay đổi đang xảy ra liên tục: tăng và giảm, sinh và tử, hợp và tan. Mọi thứ diễn ra liên tục trong trạng thái thay đổi nhưng hầu hết chúng ta không nhận thức được nên khi việc xảy ra thì thật kinh hoàng và bất ngờ.”

“Tôi nghĩ rằng dĩ nhiên chính phủ có những chuyên môn nhất định và khả năng kỹ thuật để đối phó với thiên tai, nhưng điều này rất hạn chế, bởi vì họ ít biết và thiếu kiến thức về các giải pháp đến từ các nguồn hiểu biết về thực tại. Trí óc con người có tiềm năng vô cùng lớn lao, mà tiềm năng đó có thể đưa đến kết quả tích cực hoặc tiêu cực. Chẳng hạn, một người có quyền lực to lớn có thể giết hàng triệu người. Điều này chúng ta có thể nhìn thấy trong lịch sửTrí tuệ con người cũng có thể đem đến những hạnh phúc vô biên cho thế giới; trí tuệ nhân loại có được tiềm năng này.

Chúng ta có một cách để có thể giảm thiểu những nguy hại, tuy không thể loại trừ hoàn toàn, nhưng tối thiểu là làm giảm những nguy hại cho đời sống của nhiều loài. Có những phương phápthế giới thông thường chưa hiểu được, có một cách để chúng ta có thể làm giảm những tác hại của một trận động đất lớn ở bờ tây nước Mỹ và vì vậy sẽ rất hợp lý nếu chúng ta làm điều gì đó trước khi quá trễ. Bằng không thì giống như là ta cố gắng ngăn ngừa cái chết sau khi từ giã cõi đời.

Phương pháp này để làm giảm động đất đã được áp dụng trước đây tại vùng Hy Mã Lạp Sơn khá thành côngPhương pháp được đề xuất bởi một người phụ nữ vô cùng đặc biệt [Rangjung Neljorma Khadro Namsel Drolma], không phải là một phụ nữ bình thường, Cô ấy là một “người chứng ngộ Tính Không”. “Sky” nghĩa là shunyata (Tính Không) và “goer” nghĩa là “chứng ngộ”. Cô ấy là một người phi thường, Cô có thể thiền định Tâm trong Tánh Không. Trong trạng thái này, Cô có thể nhìn thấy những điều trong tương lai và hiểu được cách thức có thể ngăn ngừa chúng. Cô đã tạo dựng được một số những cấu trúc thiêng liêngchúng ta gọi là những bảo tháp chung quanh nơi Đức Dalai Lama đang sống, cũng như tại một số nơi nhất định trên dãy Hy Mã Lạp Sơn nhằm giảm thiểu sự tác hại của một trận động đất mà Cô đã thấy đang đến. Điều này xảy ra vài năm trước đây và những bảo tháp thật sự có hiệu quả. Đức Dalai Lama đã yêu cầu Cô giúp bằng cách này và giao cho Cô trách nhiệm ít nhất là làm giảm thiểu những tác hại của trận động đất đã được tiên đoán trên dãy Hy Mã Lạp Sơn trong những năm gần đây

Cũng mới đây thôi, tôi đã hỏi Cô về ven biển miền tây nước Mỹ, Cô đã đi vào một trạng thái thiền định nào đó và đã đưa ra tiên đoán về một trận động đất rất lớn sẽ xảy ra ở bờ Tây của nước Mỹ, và ngay khi đó Cô cũng nói về điều có thể làm để giảm thiểu tác hạiCô nói trong khoảng 3 năm sẽ không có gì nguy hiểm nhưng sau đó sẽ có một trận động đất khủng khiếp. Cô bảo cần có những buổi lễ cầu nguyện và sau đó trên những vị trí nhất định cần được xây những cấu trúc thiêng liêng gọi là bảo tháp. Một bảo tháp cần được xây ở cầu  Golden Gate  tại San Franscisco.

Thật vô cùng tán thán những ai có thể đóng góp cho đề án này, để có thể cứu được vô số sinh mạng cũng như giảm những thiệt hại về địa ốc cũng như những cấu trúc hạ tầng khác.

Với tình thương và sự cầu nguyện rất nhiều

Thầy Zopa

 


bao_thapChi tiết về Bảo Tháp làm Giảm Thiểu Thiệt Hại

Theo Khadro-la, bảo tháp này cần cao 30 feet và xây dựng trên một đế cao hình vuông. Chung quanh bảo tháptrung tâm, tại 4 góc của đế này cần có 4 bảo tháp nữa, mỗi cái ở mỗi góc của đế vuông. Bảo tháp đang được xây dựng ở gần Cầu Golden Gate tại San Francisco , CA, USA.

Ở góc phía Đông sẽ là Bảo Tháp Giác Ngộ (janchub chorten). Ở góc phía Nam là Bảo Tháp Chiến Thắng (namgyel chorten), ở góc phía Tây là Bảo Tháp Hoà Hợp (yin.dom chorten), ở góc phía Bắc là Bảo Tháp Thần Thông (doo.dul chorten).

Bảo Tháp trung tâm sẽ có 3 tầng - tượng trưng cho 3 thân của Phật (Pháp Thân, Báo Thân và Ứng / Hoá Thân)

Bảo tháp trung tâm sẽ có hình dạng tương tự Bảo Tháp Bồ Đề Đạo Tràng, nhưng không hoàn toàn giống như vậy, cấu trúc sẽ khác. Bên trong Bảo tháp trung tâm sẽ là một pho tượng.

Chúng tôi đang thực hiện việc ước tính ngân sách cho dự án này, trong lúc còn chờ thêm vài yếu tốchúng tôi chưa thể xác định hết.




Lợi ích của việc Xây dựng hoặc Đóng góp cho việc Xây Bảo Tháp


Theo Lama Zopa Rinpoche thì “việc xây dựng những Bảo Tháp giúp ích cho việc phát triển sự bình anhạnh phúc lớn lao cho vô số chúng sinh hữu tình. Kết quả là chiến tranh, tật bệnh và dục vọng sẽ được an bình. Thay vì cảm thấy vô vọng, con người sẽ đạt được sự hăng hái, can đảm.”

Để biết thêm chi tiết về những lợi ích của Bảo Tháp, cần làm điều gì để xây dựng những Bảo Tháp này, và những lời khuyên về các thực hànhliên quan đến đề án thiêng liêng tuyệt vời này, xin mời tìm hiểu thêm qua nguồn Tài Liệu Hướng  Dẫn về Đề Tài Bảo Tháp (please explore this resource guide) dành riêng cho đề tài này ngay dưới đây.

 

Tài Liệu Hướng Dẫn về Đề Tài Bảo Tháp

bao_thap_kalachakra

Bảo Tháp Kalachakra cho Hoà Bình Thế Giới tại Trung tâm Kurukulla

Bảo Tháp là một trong những hình tượng cổ xưa nhất trong nghệ thuật Phật Giáo, là biểu hiện mạnh mẽ về tiềm năng vô biên của trí tuệ con người. Nói một cách khác, nó tượng trưng cho trí tuệ giác ngộBảo Tháp được nén đầy bởi những hình tượng thiêng liêng, minh Chú của Chư Phật, Bồ TátXá Lợi của những bậc Giác Ngộ. Khởi thuỷ, đó chỉ là những cấu trúc đơn giản, ngày nay bảo tháp đã trải qua những thay đổi tỉ mỉ khi được hội nhập vào các nền văn hoá mới.

Có 8 loại Bảo tháp khác nhau, mỗi loại kỷ niệm những sự kiện khác nhau trong cuộc đời Đức PhậtBảo Tháp Hoa Sen kỷ niệm việc Đức Phật đản sanh, Bảo Tháp Giác Ngộ kỷ niệm việc Đức Phật đạt được trạng thái Giác Ngộ viên mãn; Bảo Tháp Cát Tường với nhiều cửa nhắc đến việc Đức Phật chuyển Pháp Luân và hay được gọi là Bảo Tháp Chuyển Pháp Luân; Bảo Tháp Thần Thông nhắc đến việc Đức Phật thi triển thần thông; Bảo Tháp Trở về Hạ GiớiĐức Phật trở về từ cõi Trời Đao Lợi; Bảo Tháp Hoà Hợp: đánh dấu việc Đức Phật hoà giải sự chia rẽ Tăng già, còn được gọi là Bảo Tháp Hoà Hợp; Bảo Tháp Chiến Thắng: nhắc đến việc cầu Trường Thọ cho Đức Phật, thông thường được gọi là Bảo Tháp Trường Thọ hoặc là Bảo Tháp Namgyalma (Đại Thế Chí); Bảo Tháp Niết Bàn: kỷ niệm Đức Phật nhập Niết Bàn.

Xây dựng hay bảo trợ một bảo Tháp là một cách mạnh mẽ để tích luỹ công đức và tịnh hoá các nghiệp xấu. Dưới đây là các nguồn để giúp và truyền cảm hứng cho các bạn đạt mục tiêu và những điều hứa nguyện về Bảo Tháp.

Thông tin về Bảo ThápLợi Ích của Bảo Tháp được Lama Zopa Rinpoche dịch từ “Những Giáo Huấn của Đức Liên Hoa Sanh về việc Cúng Dường Bảo Tháp” (Padmasambhava’s Instruction on Offerings to Stupas), trong đó nêu chi tiết về những lợi ích của việc lễ lạy, đi kinh hành quanh Bảo Tháp, của việc cúng dường và những phụng sự liên quan đến Bảo Tháp.

Những lợi lạcthực hành liên quan đến Bảo ThápTôn Tượng, phần 1 (Benefits and Practices Related to Statues and Stupas, Part 1)

Những lợi lạcthực hành liên quan đến Bảo ThápTôn Tượng, phần 2 (Benefits and Practices Related to Statues and Stupas, Part 2)

Những lợi lạcthực hành liên quan đến Bảo ThápTôn Tượng, phần 3 (Benefits and Practices Related to Statues and Stupas, Part 3)

Sự Gia trì và những lợi ích không thể nghĩ bàn của những Thánh Vật (The Incredible Blessings and Benefits of Holy Objects)

Trang thông tin về Bảo Tháp (The Stupa Information Page)

Phim ảnh cực nhỏ chứa nhiều Kinh Chú để cho vào Bảo ThápKinh Luân (Microfilm for Stupas and Prayer Wheels)

Như cả Khadro-la và Lama Zopa Rinpoche đã cho biết, việc hoàn tất dự án này có tiềm năng cứu cho rất nhiều sinh linhGần đây, Khadro-la đã bày tỏ là Bảo Tháp sẽ rất khó trở thành hiện thực, nhưng chúng ta PHẢI làm tất cả những gì có thể làm, nhanh nhất trong khả năng của mình, và thực hiện mọi nỗ lực để xây dựng Bảo Tháp vì lợi ích cho tất cả chúng sinh.

 


Rangjung Neljorma Khadro Namsel Drolma (Khadro-la) là ai?

Bạn có thể tìm hiều thêm về Rangjung Neljorma Khadro Namsel Drolma (interview from 2008) ở bài phòng vấn Cô vào năm 2008 dưới đây:

TIỂU SỬ KHADRO-LA

(phỏng vấn Khadro-La của Thượng tọa Roger Kunsang, tháng 8/2008

bản dịch trích nguyên văn từ http://linhsonmass.org/pdf/ThinhPhap.pdf )

Thượng tọa Roger Kunsang: Ngài có thể cho biết lý do Ngài rời Tây Tạng?

Khadro-La: Tôi đã không hề có ý định đó và tôi cũng không có tiền để trang trải cho chuyến đi. Tôi đã làm theo điềm báo trong các giấc mơ của mình. Một chiếc xe buýt bóp còi báo hiệu sắp rời đi và cho đến tận khi tôi đã lên xe, tôi vẫn không biết là mình đang đi đâu. Tôi nghe người trên xe nói rằng họ đang đi Lhasa và sau đó là tới Shigatse. Vài ngày sau của chuyến đi, tôi được biết rằng họ cũng dự định đến Núi Kailash.

 
Một ngày nọ, trong khi chúng tôi dừng xe tại Shigatse và tôi đang đi nhiễu quanh Tu viện Tashi Lhunpo thì tôi gặp một ông lão trong trang phục Ấn Độ doti. Người đàn ông hoàn toàn xa lạ này đưa cho tôi 2000 gormo. Ông ta bảo tôi ngồi bên mình và bắt đầu kể cho tôi nhiều câu chuyện kỳ lạ. Ông ta nói với tôi rằng Ấn Độ chỉ ở bên kia ngọn núi này thôi và rằng tôi nên gặp Đức Dalai Lama cùng nhiều vị lama khác. Ông ta cứ thúc giục tôi đi Ấn Độ - và mặc dù lúc đó tôi chẳng cảm thấy lạ lùng gì về hành động đó của ông ta, nhưng sau này khi nhớ lại thì rõ ràng hành động đó thật kỳ lạ.

Đã có rất nhiều khó khăn. Tôi chẳng mang theo mình một nhiệm vụ gì cả và chỉ đang đi theo đoàn người hành hương mà thôi. Tôi không nhớ rõ là chuyến đi đã bao lâu nhưng tôi đã đi 15 vòng quanh Núi Kailash và do bởi các hành động và lời nói bất thường của mình, tin đồn lan ra khắp nơi rằng tôi là một vị Dakini (Dakini: Thánh nữ. Núi thiêng Kailash là một địa điểm hành hương quan trọng bậc nhất với người Tây Tạng. Do yếu tố tâm linh thổ nhưỡng địa lý đặc biệt tác động, hàng năm nhiều người hành hương đã bỏ mạng nơi này, nhiều người khác phải bỏ cuộc. Phật tử Tây Tạng nếu ai một lần trong đời đi được 3 vòng quanh núi thiêng này đã được coi là rất thành công).

Mọi người bắt đầu xếp hàng để được nhìn tôi, thậm chí là xin tôi ban phước cho họ. Tôi đã rất mệt mỏi trong vòng vây của đám đông nhưng một vị sư tốt bụng từ một tu viện gần đó đã chăm sóc tôi, cho tôi đồ ăn và thức uống. Vị sư đó thậm chí còn đứng ra sắp xếp, hướng dẫn cho đoàn người tìm đến tôi để xin ban phước… Nhiều người trong số họ bày tỏ mong muốn được cùng đi Ấn Độ với tôi. Một đêm, khá bất ngờ và hoàn toàn không có thảo luận trước, tôi quyết định đi Ấn Độ và một người đàn ông đã hướng dẫn 17 người chúng tôi từ xe buýt dọc theo một con đường mòn đến biên giới. Ông ta không có nhiều kinh nghiệm lắm và do đó chúng tôi phải đi 17 ngày để đến Kathmandu ở Nepal. Đúng ra chỉ cần 7 ngày mà thôi. Nơi chúng tôi đặt chân đến không có một bóng người và do bởi không có đường xá và người dân để hỏi nên cũng không biết được liệu chúng tôi đã ra khỏi Tây Tạng chưa. Chúng tôi phải đi theo các điềm báo trong các giấc mơ của tôi. Khi chúng tôi phân vân về đường đi, các điềm báo nói rằng tôi phải đi theo hướng có xuất hiện một vầng ánh sáng. Có lẽ đây là nhờ ơn gia trì của Đức Dalai Lama hoặc Palden Lhamo.

Thỉnh thoảng chúng tôi phải đi cả ngày trời mà không có thức ăn và nước uống cũng như đôi khi phải đi suốt đêm. Chúng tôi đã không được chuẩn bị cho một hành trình dài đến thế.

Khi đến Nepal, tôi ngã bệnh nặng do bị ngộ độc thực phẩm và không thể tiếp tục cùng các bạn đồng hành của mình tới Ấn Độ. Tôi phải ở lại trại tị nạn ở Kathmandu , nôn ra máu, làm cho nhân viên ở đó nghĩ rằng tôi mang bệnh truyền nhiễm. Tôi được cho ngủ bên ngoài, trên một cánh đồng. Tôi yếu đến mức không thể trở mình. Khi cần thay đổi tư thế, họ dùng các cây gậy dài để đẩy tôi lui hoặc tới do ngại dùng tay đụng vào người tôi. Khi tình trạng của tôi tệ hơn, nhân viên ở trại nghĩ rằng tôi không thể nào qua khỏi và do đó đã hỏi liệu tôi có muốn chuyển lời lại cho gia đình không và yêu cầu tôi cho địa chỉ để liên lạc.

Vì vậy tôi yêu cầu các vị sư từ một tu viện cầu nguyện cho tôi sau khi tôi chết và mang tro cốt tôi tới một đỉnh đồi mà sau này tôi mới biết đó là đồi Nagarjuna linh thiêng, nơi Đức Phật đã giảng Kinh Langru Lungten.

Tôi yêu cầu họ lấy nước tiểu của tôi vào một lọ và đưa nó cho bất cứ ai họ gặp đầu tiên ở lối vào của Tháp chứa tro cốt Boudhanath. (Tháp này ở tại Kathmandu của Đức Phật Ca DiếpĐức Phật cố xa xưa trước thời Đức Phật Thích Ca, khác với Ngài Ca Diếpđệ tử của Đức Phật Thích Ca. Tháp Boudhanath được coi là linh thiêng cổ nhất Thế giới.) Lúc đó tôi đã nửa mê nửa tỉnh nhưng họ đã rất tốt bụng khi vẫn thực hiện yêu cầu này của tôi. Người mang lọ đựng nước tiểu của tôi đã gặp một người đàn ông tại cổng, người mà hóa ra là một thầy thuốc Tây Tạng. Vị này kiểm tra nước tiểu của tôi và chẩn đoán rằng tôi đã bị ngộ độc thịt, kê toa thuốc và thậm chí gởi cho tôi một vài liều thuốc được gia trì (những viên thuốc Mani). Sức khỏe của tôi được cải thiện nhanh chóng và tôi đã có nhiều giấc mơ lành. Khi phục hồi, tôi được gởi đến trại tị nạn Dharamsala cùng với một vài người mới đến.

Tôi đến Dharamsala không lâu sau khi có một cuộc tranh cãi giữa các vị sư đến từ làng của tôi với nhân viên của trại và do đó họ có ác cảm với bất kỳ ai đến từ làng này. Hậu quả là tôi cũng trở thành nạn nhân. Vì tôi còn khá trẻ nên họ hỏi liệu tôi có muốn đi học hay muốn được dạy nghề không. Câu trả lời của tôi khá thẳng thắntrung thực. Tôi nói rằng tôi không tha thiết gì việc đến trường và cũng chẳng muốn học thứ gì khác cả. Khi còn ở quê nhà tôi luôn có một khao khát mãnh liệt được phục vụ các thiền giả và do đó tôi thường nhặt củi và đưa nước cho các thiền giả ở xung quanh ngôi làng của tôi. Tôi thậm chí cũng không biết rằng Tây Tạng bị người Trung Quốc chiếm đóng và rằng đó là lý do mà người Tây Tạng chúng tôi phải đi tị nạn. Tôi không bị người Trung Quốc tra tấn và tôi cũng không thiếu thốn thực phẩm và quần áo. Ao ước duy nhất của tôi là được gặp Đức Dalai Lama, và do tôi thỉnh thoảng trở nên rất kỳ lạ, tôi đơn giản chỉ muốn biết được từ Ngài xem như vậy là tốt hay xấu. Điều tôi muốn chỉ có vậy thôi, nếu không được thì tôi muốn được trở lại nhà của mình.

Tôi không được diện kiến Đức Dalai Lama vì mọi người cho rằng tôi bị bệnh truyền nhiễm có thể lây sang ngài. Người thì nói là tôi bị điên. Người khác thì cho rằng tôi nên rời trại hoặc nên gởi tôi vào nhà thương điên. Tôi thậm chí còn bị cấm gặp người khác trong vài tháng. Thay vào đó, tôi đi nhiễu quanh tu viện của Đức Dalai Lama mỗi buổi sáng. Một ngày nọ tôi nghe nói rằng Ngài đang quay về tu viện và tôi liền nấp bên đường để đảnh lễ Ngài. Khi xe của Ngài đi qua Tu viện Namgyal, tôi thấy một vầng sáng rực rỡ ở gương trước của xe và trong xe, tôi thấy Ngài với nhiều cánh tay mọc trên vai! Đó là lần đầu tiên tôi được thấy Đức Dalai Lama và khi đó tôi đã nhảy về phía xe Ngài để quỳ lạy và rồi ngã xuống bất tỉnh, hầu như nằm dưới bánh xe.

Tôi được khiêng trở lại trại bởi một người đàn ông ở cùng làng và lại một lần nữa bị mọi người trách cứ. Nhưng tôi thấy việc gặp Ngài đã đem đến một sự thay đổi lớn trong tôi và tôi không bao giờ thấy giận nhân viên của trại nữa. Tôi nghĩ ‘Ồ, họ phải chăm sóc cho quá nhiều người và dĩ nhiên thỉnh thoảng họ cũng phải cáu gắt thôi.’

Mặc cho đã liên tục yêu cầu, tôi vẫn không được diện kiến Ngài. Tại một buổi giảng Pháp của Ngài, tôi đã xoay xở để có được một chỗ ngồi. Khi Ngài đến, được hộ tống bởi các nhân viên an ninh thì tôi bị hộ pháp nhập và do đó các cận vệ mang tôi ra khỏi hội trường, bảo tôi ngồi ở chân cầu thang. Tôi cảm thấy rất buồn khi nghĩ đến các nghiệp không lành mà chắc là tôi đã tạo ra trong quá khứ khiến cho tôi bây giờ không thể gặp được Ngài.

Buổi giảng Pháp của Ngài bắt đầu bằng việc tụng Kinh Bát Nhã. Tôi có thể nghe được Đức Dalai Lama tụng và khi Ngài tụng “không mắt, không mũi”… tôi bắt đầu có một cảm giác rất lạ. Khi Ngài tụng “sắc tức thị không, không tức thị sắc”, tôi cảm thấy nhiều vầng sáng chiếu tỏa lên người, từ đỉnh đầu đi xuống toàn thân. Tôi thấy như người được nâng lên và tràn đầy hỉ lạc.

Thời gian đi qua, tôi biết được một vài thiền giả và liên hệ được với một vài vị lama như Kirti Tsenshab Rinpoche và Khalkha Jetsun Dampa. Tôi nhận được nước được các vị này ban phép và họ cũng tìm đủ mọi phương cách để giúp tôi gặp Đức Dalai Lama. Nhưng chẳng có tiến triển gì và cuối cùng tôi quyết định trở về Tây Tạng. Tôi vô cùng buồn vì không thể thực hiện được một vài việc mà ông lão ở Shigatse đã yêu cầu. Có một vài việc quan trọng mà tôi nên làm, ví dụ như cầu trường thọ và vài việc bí mật khác, và thời gian để làm các việc này đang sắp hết.

Tôi báo cho Kirti Tsenshab Rinpoche quyết định của mình nhưng vị này nhất quyết cho rằng tôi không nên quay về. Lama nói rằng ngài thấy ở nơi tôi điều gì đó quan trọng hơn chỉ là một nhà tiên tri, ngài có thể thấy cái gì đó đặc biệt trong tôi. Lama nói rằng tôi sẽ giúp ích được rất nhiều cho Đức Dalai Lama và khuyên tôi ở lại Dharamsala. ‘Tôi sẽ làm cầu nối cho bạn và Đức Dalai Lama.’ Khi nghe Lama nói vậy, tôi tự hỏi tại sao một học giả vĩ đại, một lama vĩ đại lại nói những lời này về mình. Không lâu sau đó và thật bất ngờ, tôi được diện kiến Đức Dalai Lama cùng với một vài người mới đến.

Chúng tôi hồi hộp chờ đợi. Tôi thấy Đức Dalai Lama tiến về phía chúng tôi và tôi thấy Ngài với hào quang tỏa sáng và nhiều cánh tay, giống hệt lần thấy ngài trước đây. Ngay khi tôi đứng lên để đảnh lễ Ngài thì lại một lần nữa tôi bị hộ pháp nhập và bị các cận vệ mang đi. Có lẽ tôi đã bị va đập bởi vì sau khi tỉnh lại tôi thấy các vết bầm tím trên người.

Nhưng sau khi gặp những người khác, Ngài đã yêu cầu gặp nhà nữ tiên tri và tôi được đưa đến gặp Ngài. Ngay khi đến gần Ngài, tôi quỳ xuống chân Ngài và lại bất tỉnh. Khi tôi tỉnh lại, Đức Dalai Lama hỏi tôi về quê quán và nhiều câu hỏi khác nhưng tôi không thể thốt nên lời. Không có từ nào được thốt ra – tôi quá mừng nên không thể nói được gì. Sau đó tôi đã có thể kể cho Ngài tất cả những gì mà ông lão ở Shigatse đã nói với tôi và Ngài đã lắng nghe mọi thứ về tôi và các vấn đề của tôi. Tôi được xác nhận là Nhà tiên tri của Hộ pháp và Đức Dalai Lama yêu cầu tôi không quay lại Tây Tạng. Ngài ban cho tôi các lễ quán đảnh khác nhau cùng những hướng dẫn và tôi bắt đầu nhập thất tu hành theo lời khuyên của Ngài.

Văn phòng của Ngài cấp cho tôi một chỗ ở trong Tu viện Namgyal. Đó cũng là nơi mà hiện tại tôi vẫn đang ở. Cũng trong thời gian này, có một vị lama bị ám sát bởi một nhóm các tín đồ thờ thần Shugden và có tin đồn rằng tôi cũng sẽ bị ám sát. Các tăng sĩ tại Tu viện Namgyal đã rất lo lắng về sự an toàn của tôi.

Đó là lý dochúng tôi trở nên rất thân thiết với nhau. Thực ra tôi đã cố từ chối sự bảo vệ của họ. Tôi bảo họ rằng nếu số mệnh của tôi là phải bị giết thì không gì có thể ngăn cản được điều đó nhưng nếu nghiệp của tôi là không chết thì các tín đồ Shugden không thể làm gì tôi được. Các tăng sĩ không nghe tôi và không ngừng chăm sóc, trông chừng cho tôi.

Khi tôi bị bệnh, Đức Dalai Lama đã liên lạc với Kyabje Trulshik Rinpoche và tôi được sang Pháp chữa bệnh. Nhờ đó mà tôi biết được Lama Zopa Rinpoche. Thực ra, nhờ sức khỏe không tốt mà tôi gặp được rất nhiều người!

Trong suốt thời gian nhập thất tu hành đã có một vài điềm lànhtiến bộ xảy đến nhưng tôi muốn nói rằng tất cả những việc này chỉ là ảo giác mà thôi. Mọi việc tốt xảy đến đều nhờ vào sự gia trì của Đức Dalai Lama. Cá nhân tôi cũng không tốt đẹp hơn gì chúng sinh bình dị nhất.

Khoảng hai năm trước (tức là vào năm 2006), Đức Dalai Lama khuyên tôi khi nào có cơ hội thì nên giảng Pháp hoặc làm mọi thứ có thể trong khả năng của mình để giúp người khác. Nhưng tôi biết rằng tôi chẳng có gì để cho người khác cả. Thành thật mà nói, tôi có niềm tin mãnh liệt rằng điều cốt yếu nhất của cuộc sống là giác ngộ được Tâm Bồ ĐềTính Không. Mặc dù khó khăn nhưng ước nguyện chính của tôi là có được niềm tin không lay chuyển về hai điều này trước khi chết. Nếu tôi không thể giúp người khác có được hai điều này, cuộc gặp của chúng ta chỉ là lãng phí thời gian mà thôi. Ngoài ra, tôi là người nghèo nhất từ trong ra ngoài. Mặt tốt nhất của tôi chính là tôi đã gặp Chính Pháp, gặp được các phương pháp tu hành tốt nhất và các vị lama vĩ đại nhất.

Thượng tọa Roger: Khi nào Ngài đầu tiên cảm nhận rằng Ngài là một vị Dakini?

Khadro-La: Tôi luôn nghĩ rằng tôi không phải là một vị Dakini. Tôi không biết mình là ai. Một vài lama nói rằng tôi là Khandro Yeshe Tsogyal ( xem chú thích bên dưới trang này), người khác thì nói rằng tôi là Vajrayogini ( Kim Cang Du Già Thánh Nữ), và cũng có người cho rằng tôi là Tara ( Đức Phật Mẫu). Có lẽ đó chỉ là suy nghĩ của họ thôi. Tôi thì lại cho rằng tôi chẳng có gì đặc biệt cả.

Khi tôi còn trẻ, người ta nói rằng tôi bị điên. Lại có người nói rằng tôi là một vị Dakini. Tôi không biết nữa. Tôi chắc chắn là tôi có những nghiệp lực rất mạnh từ quá khứ vì tôi cảm thấy mình vô cùng yêu mến đối với Đức Dalai Lama và các vị lama cao cấp khác ở Tây Tạng và bên ngoài Tây Tạng. Một vài vị lama ở Tây Tạng mà tôi vốn không biết lại gởi đến tôi tình yêu thương, sự kính ngưỡng, lời cầu chúc và thường là cúng dường và ngợi ca. Một lý do khác là thỉnh thoảng ngôn từ về Tính Không đột nhiên tự thốt ra từ miệng tôi – những điều tôi chưa bao giờ nghe qua và học qua trước đây – nhưng sau đó tôi lại chẳng nhớ mình đã nói gì.

Thượng Toạ Rogers: Ngài có thể cho biết cách Ngài giúp Đức Đạt Lai Lạt Ma?

Khadro-La: Tôi có một mục tiêu: có một giòng truyền thừa giảng dạy, quán đảnh, và chỉ dạy rất thâm sâu lỗi lạc do Đức Đạt Lai Lạt Ma đời thứ năm truyền lại. Đến giờ đã 360 năm từ lúc Ngài khám phá ra được, và từ đó, không có thể hoàn toàn phát giác lại. tôi có cảm giác rất mạnh có liên hệ với giòng truyền thừa đặc biệt này. Vì vậy, sự mong mỏi của tôi duy chỉ khôi phục lại tất cả giòng truyền thừa này cho Đức Đạt Lai Lạt Ma. Ngài có thể truyền xuống cho các vị khác và chính tôi rất thích được rèn luyện với giòng truyền thừa này.

Lại nữa, tôi đang xây dựng một trung tâm nhập thất đặc biệt dành cho sự tu tập này. Tôi muốn có một nhóm nhỏ hành giả thật nghiêm chỉnh tu luyện ở đó. Có thể họ là những vị tiến sĩ Phật học đã hoàn thành sự học của chương trình Bát Nhã Ba La Mật về Trung Đạo và có lòng kiên định để hành trì đang tìm chỗ thích hợp để tu. Nếu tôi thành công, thì thật là cách dâng lên Đức Đạt Lai Lạt Ma thật tốt, và tôi tin tưởng nó sẽ là một sự kiện quan trọng, một động cơ cho sự trường thọ của Ngài. Đây là một pháp rất quan trọng liên hệ đến toàn thế giới, và không nghi ngờ nó cũng rất quan trọng cho động cơ người dân Tây Tạng. Tôi nghĩ khi Đức Đạt Lai Lạt ma triệu hồi Lama Zopa và Dagri là hai đệ tử thân thương của Ngài, có nghĩa là vì họ có liên hệ đến giòng truyền thừa này.

Thượng Tọa Rogers: Cảm ơn Ngài

Chú thích về Khadro Yeshe Tsoygal: là công chúa xứ Kharchen, Tây Tạng. Yeshe Tsoygal là một dakini và là hóa thân của Phật Mẫu Lô Xá Na (Lochana), phối ngẫu của Đức Phật Ratnasambhava (Phật Bảo Sanh) cũng là VajraYogini (Kim Cương Du Già Thánh Nữ xuất hiện trong thân tướng của một người nữ. Bà đã phụng sự Đức Guru Rinpoche ( Đức Liên Hoa Sinh) khi Ngài ở Tây Tạng và sau đó thực hành kiên trì khác thường, cuối cùng thành tựu ngang bằng với Thầy mình. Lòng bi của Bà vô song và ân phước của Bà bất tận.

Yeshe Tsoygal đã viết lại giáo huấn khẩu truyền của Đại sư Liên Hoa Sinh bằng một mã bí mật gọi là “Chữ viết Dakini” và chôn dấu như một kho tàng terma (phục kinh) quý báu để các vị terton khai quật vào nhiều thế kỷ sau. Chính Đức Guru Rinpoche đã tiên tri nơi chốn, danh tánh, thời gian của những vị terton đến khai mật tạng. Những giáo huấn mà các vị terton tiếp nhận trong thực tế hay trong linh kiến đều thích hợp cho những người sống trong thời các Ngài và trong những thế hệ sau này. Hầu hết mỗi chương trong quyển sách này đều nhắc nhở là những giáo huấn này được ban vì lợi ích cho những hành giả trong thế hệ tương lai nên có lời ghi rằng: “Nguyện cho những người đã được định trước và xứng đáng trong tương lai gặp được giáo huấn này!”


Tin mới cập nhật vào ngày 5 tháng 2 năm 2014:

lama_zopa_rinpoche_1

Lama Zopa Rinpoche cúng dường US$12,106 cho việc xây dựng 2 Bảo Tháp tại California (http://fpmt.org/projects/lzrbf-news/lama-zopa-rinpoche-offers-us12106-to-two-california-stupas/)

Tiếp theo buổi lễ Cầu nguyện Trường Thọ cho Ngài Lama Zopa Rinpoche tại Land of Medicine Buddha, CA, USA, vào ngày 29/9/2013, Ngài đã cúng dường US$12,106 cho việc hoàn tất 2 Bảo Tháp đang được xây dựng tại California ( … Read full article).


US$6,053 được cúng dường cho Bảo Tháp Giảm Thiểu Thiệt Hại (Stupa to Minimize Harm), là bảo tháp nhằm làm giảm tối đa những thiệt hại có thể gây ra bởi động đất ở ven biển California, và US$6,053 được cúng dường đến bảo tháp mới đang được xây tại Cõi Tịnh Độ của Đức Phật Dược Sư (Land of Medicine Buddha).

“Nếu con xây dựng bảo tháp hoặc tôn tượng để truyền cảm hứng cho mọi người, dù là không giảng dạy Giáo Pháp, nhưng cho đến hàng trăm hay hàng tỷ năm, khi những thánh tích này còn tồn tại, các Thánh Vật này sẽ tiếp tục giải thoát thàng triệu sinh linh mỗi ngày, đưa các sinh linh ra khỏi những cõi thấp, gieo duyên để họ thực hành Đạo Pháp, giúp họ ra khỏi luân hồi và đưa họ đến sự giác ngộ viên mãn. Cho dù sau khi con chết đi, con có đến một thế giới khác, hoặc ở cõi địa ngục hay cõi Tịnh Độ, dù con ở bất cứ nơi nào, những bảo tháp hay tôn tượng mà con đã xây dựng sẽ tiếp tục đem lại lợi ích cho chúng sinhThật không thể nghĩ hết được những lợi ích không gián đoạn mà con có thể giúp chúng sinh qua việc xây dựng một bảo tháp”Lama Zopa Rinpoche




LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐÓNG GÓP TỊNH TÀI CHO DỰ ÁN

Chi phí để thực hiện dự án quan trọng này theo ước tính hiện thờivào khoảng $200,000. Khi những nhu cầu cần thiết cho dự án trở nên rõ ràng hơn, sẽ có sự thay đổi về Chi Phí. Chúng tôi đón nhận mọi khoản đóng góp để giúp thực thi và hoàn tất dự án khẩn trương này càng sớm càng tốt. Việc đóng góp này sẽ được khấu trừ thuế.

DONATE

Hoặc đơn giản hơn, xin gửi check bằng US dollars đến FPMT Inc. với ghi chú “Stupa to Minimize Harm from the Elements” ở dòng memo, đến địa chỉ dưới đây:

FPMT Inc.
1632 SE 11th Avenue
Portland , OR 97214-4702
USA

Quỹ Bảo Tháp Giúp Giảm Thiểu Thiệt Hại từ Thiên Tai (The Stupa to Minimize Harm From the Elements) là một dự án của FPMT và được điều hành bởi Văn Phòng Quốc Tế của FPMT, đặt tại Portland, Oregon, Mỹ. Tất cả các sự đóng góp cho Quỹ sẽ nhận được biên lai khấu trừ thuế trong nước Mỹ, theo IRS Code, điều khoản 501(C) (3) theo mức độ luật pháp cho phép.

Muốn biết thêm chi tiết, xin liên lạc với Sư Cô Holly AnsettĐiều Hợp Viên Các Dự Án FPMT



Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
26/02/2018(Xem: 11811)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.