Thói Quen Ân Cần

04/03/201212:00 SA(Xem: 42352)
Thói Quen Ân Cần

THÓI QUEN ÂN CẦN
Tác giả: Đức Đạt Lai Lạt Ma
Anh dịch: Jeffrey Hopkins Chuyển ngữ: Tuệ Uyển - 11/01/2012

Lòng ân cần không báo đáp lại
cân nặng hơn một ngọn núi cao hay đại dương bao la.
- TÔNG KHÁCH BA, Đại luận Con Đường Tiệm Tiến -

dalialama-010231240Khi chúng ta đã quán chiếu thông khắp những bước trước, nhận ra tất cả chúng sinh như những thân hữu hay người nuôi dưỡng qua sự tương tục của những kiếp sống và đánh giá đúng những sự ân cần có chủ tâm và vô tư, chúng ta sẽ thật sự thấy rằng chúng ta phải đáp lại sự ân cần tử tế của họ. Nhưng chúng ta hổ trợ họ như thế nào? Bất kể loại phồn vinh nào chúng ta có thể đem lại cho họ trong vòng xoay sinh, già, bệnh, và chết, nó sẽ chỉ là tạm thời và nông cạn. Sự hổ trợ sâu xa nhất là đưa họ đến hạnh phúc chân thật, mục tiêu căn bản cho kiếp sống này đến kiếp sống khác. Cung cấp những cơ hội cho người khác cải thiện điều kiện sống tạo sự giúp đở cần thiết và tạm thời, nhưng bằng việc dạy cho người khác những sự thực tập đặc thù về tâm thức, trái tim, và thân thể, thì có thể đưa họ đến giác ngộ. Sự đền đáp vĩ đại nhất đối với lòng ân cần của người khác là việc giải thoát khỏi tất cả những loại khổ đau:

THIỀN QUÁN

1- Quan tâm điều này:

Mẹ tôi - hay người thân nhất - trong kiếp sống này là mù và không ở trong trường hợp tâm thức tốt nhất. Bà đang bước đi trên bờ mé của một mõm đá ghê sợ mà không có người hướng dẫn, thật kinh khủng nếu tôi, đứa con của bà, không chú ý đến và đảm nhận nhiệm vụ giúp đở cho bà.

2- Mở rộng mô thức này:

Tất cả chúng sinh suốt khắp không gianthời gian đã từng là mẹ tôi, bảo vệ tôi với lòng ân cần rộng lớn, tất cả không biết những gì phải buông bỏ và những gì nên tiếp nhận trong thái độ của họ nhằm để tạo nên sự hạnh phúc của chính họ. Không có sự hướng dẫn tâm linh, tất cả đang bước trên bờ mé của mõm đá khổ đau kinh khiếp trong vòng sinh tử luân hồi. Thật khiếp sợ để biết rằng mỗi bước đã đưa họ đến gần hơn với những điều bất hạnh, và tôi đã không quan tâm đến lợi ích của họ mà chỉ lo cho sự giải thoát của riêng tôi.

Trụ lại một lúc với nhận thức của mình về hoàn cảnh hiểm nghèo của họ, cảm thấy sự tác động của nó. Cho phép chính mình quan tâm đến hoàn cảnh của mọi người. Nếu điều này dường như lờ mờ, quán chiếu trên những người đặc thù ở trong một hoàn cảnh kinh khủng như vậy, và rồi thì mở rộng cảm giác mãnh liệt của mình đến mọi người. Việc trau dồi thành công các bước trước đó với sự quan tâm đến những cá nhân con người làm cho điều này có thể hiện thực.

3- Tự hứa nguyện đến lợi ích của những người khác. Giống như họ đã từng chăm sóc chúng ta trong kiếp sống này và những kiếp sống khác như một người thân nhất, hay bằng việc cung cấp cho chúng ta với những sự phục vụ cần yếu, quyết tâm hổ trợ họ trong bất cứ cách nào thích hợp:

Tôi sẽ làm bất cứ điều gì tôi có thể vì những chúng sinh này - những thân hữu nuôi dưỡng chính tôi - đang ngặt nghèo vì khổ đau như vậy.

4- Quán tưởng cúng dường nhiều hình thức hạnh phúc đến những chúng sinh.

Cuối cùng, một cảm nhận chân thành về đền đáp sẽ trở thành ý thức đầu tiên của chúng ta đến người khác, và là nền tảng trong những mối quan hệ của chúng ta.


Nguyên tác: The Third Step: Returning Kindness
Ẩn Tâm Lộ ngày 13/01/2012
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
09/07/2015(Xem: 13389)
05/10/2010(Xem: 79355)
21/07/2015(Xem: 18382)
01/06/2017(Xem: 29716)
12/06/2019(Xem: 14548)
06/04/2014(Xem: 19202)
29/01/2013(Xem: 41990)
16/08/2013(Xem: 14532)
05/01/2018(Xem: 13002)
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.
Có rất nhiều thông tin trái ngược nhau về đậu nành: Nó có tốt cho sức khỏe không? Nó có nguy hiểm không? Và nếu ăn được thì tại sao một số người lại nói là không?
Là Phật tử, ai cũng muốn tìm hiểu Đạo Phật để thực hành cho đúng đắn ; nhưng Phật Giáo thật mênh mông, như lá cây trong rừng : học cái chi đây ? bắt đầu từ đâu ? Cả đời người chắc cũng không học hết được. Mỗi người tùy theo phương tiện, chí hướng, ý thích, điều kiện, mà đặt trọng tâm trên một hay vài địa hạt nghiên cứu.