Sự Truy Cầu Của Milarepa

31/08/201012:00 SA(Xem: 18519)
Sự Truy Cầu Của Milarepa
JETSUN MILAREPA
GỬI LẠI TRẦN GIAN
Bản dịch: ĐỖ ĐÌNH ĐỒNG

SỰ TRUY CẦU CỦA MILAREPA

1

Khi đã gọi tên, ta là người cách biệt;

ta là hiền nhân Tây Tạng;

ta là Milarepa.

Ta nghe ít nhưng an ủi nhiều;

ta suy tư ít nhưng kiên tâm nhiều;

ta ngủ ít nhưng bền bỉ thiền định nhiều;

Biết một sự ta kinh nghiệm tất cả mọi sự;

biết mọi sự ta thấy rõ tất cả là một;

ta có kinh nghiệm về chân thực tại.

Chiếc giường ta hẹp khiến ta co lại dễ dàng;

áo quần mong manh làm thân ta ấm áp;

thức ăn đạm bạc làm bụng ta thỏa mãn.

Ta là mục tiêu của chư đại thiền giả;

ta là nơi họp mặt của những kẻ tín thành;

ta là vòng sinh tửhoại diệt.

Ta không có sự ưu tiên cho bất cứ quốc gia nào:

ta không có quê hương nơi đâu cả;

ta không tích tụ lương thực cho sự sống của ta.

Ta không ham thích vật chất;

ta không phân biệt thức ăn sạch hay không;

ta ít bị khổ đau dằn vặt.

Ta ít dục vọngtự ái;

ta ít bị triền phược hay tà kiến;

ta đã tìm thấy tự do của Niết bàn.

Ta là kẻ an ủi của những người già yếu;

ta là bạn nô đùa của những đứa trẻ thơ;

hiền nhân, ta rong chơi khắp cõi miền vương quốc trần gian.

Ta cầu nguyện thần và người sống chung dễ dãi.

2

Cúi đầu đảnh lễ trước uy lệnh của chư bậc tôn sư.

Ta nhất tâm cầu nguyện được trú nơi ân từ của họ.

Khi các người nhìn ta thì ta là kẻ giải đãi, nhàn nhân;

khi ta tự nhìn ta thì ta là người bận rộn, việc nhiều.

Vì trên cánh đồng bằng của vô cùng bất tác

ta đang tạo dựng, tạo dựng nhiều tháp chánh định;

ta không có thì giờ để tạo xây nhà cửa.

Vì trên triền dốc chân không chân thực

ta đang đập phá, đập phá xích xiềng đau khổ,

ta không có thì giờ để cày bừa ruộng đất gia đình.

Vì trong dòng nhất thể bất sinh,

ta đang khắc phục, khắc phục con quỉ thù: bản ngã,

ta không có thì giờ để khắc phục kẻ thù sân hận.

Vì trong lâu đài thức tâm siêu việt nhị nguyên,

ta đang chờ đợi, chờ đợi kinh nghiệm tâm linh như chờ đợi tân nương,

ta không có thì giờ để tạo lập gia đình.

trong vòng chư Phật của thân ta

ta đang chăm sóc, chăm sóc đứa con trí huệ,

ta không có thì giờ để chăm sóc những đứa con khóc than giả dối.

Vì trong thân này, nơi ngự tọa của trọn niềm hoan hỉ;

ta đang dành dụm, dành dụm lời giáo huấn và sự suy tư quí giá,

ta không có thì giờ để dành dụm của cải thế gian.

Bởi vì trên núi cao của chân lý vô hạn

ta đang canh giữ, canh giữ con ngựa hoang tự tri,

ta không có thì giờ để canh giữ những con cừu.

Bởi vì bên ngoài thịt xương đất sét

ta đang chế tạo, chế tạo chiếc hộp thánh tích diệu kỳ,

ta không có thì giờ để đúc xây thánh tượng.

Bởi vì trên chóp đỉnh trái tim tam giác của ta

ta đang nâng cao, nâng cao ngọn lửa tịnh quang,

ta không có thì giờ để dâng lửa tế thần.

Bởi vì trong điện đền chân không vô sai biệt của miền cực lạc,

trước hình ảnh của thức tâm an tĩnh,

ta đang dâng, đang dâng những tế vật muôn đời,

ta không có thì giờ để làm việc cúng bái thông thường.

Bởi vì nơi phiến tâm khiết bạch

ta đang viết, đang viết những lời vô dục,

ta không có thì giờ để vẽ tranh thần thánh.

Bởi vì trong chiếc sọ chân không

ta đang khuấy động, khuấy động những phiền não độc dược,

ta không có thì giờ để khuấy động lời nịnh hót thánh thần.

Bởi vì trong nơi qui ẩn bí mật của thiện ý

ta đang âu yếm, âu yếm những bạn bè

những hiện thể hữu tình của sáu loại chúng sinh,[1]

ta không có thì giờ để âu yếm thân nhân quyến thuộc.

Bởi vì trước mặt chư sư chư phụ,

ta đang mang nặng, mang nặng những lời khuyên răn,

ta không có thì giờ để sành sỏi những trò giải trí tầm thường.

Bởi vì trong cô tịch của hang động trên núi cao

ta đang hoàn thành, hoàn thành ánh sáng lòng ta,

ta không có thì giờ để lãng quên trong giấc ngủ.

Bởi vì trong chiếc tù-và tam giác của miệng ta;

ta đang hát, đang hát khúc hát tâm linh,

ta không có thì giờ để nói chuyện tầm phào.

3

Cúi đầu đảnh lễ chư sư, chư phụ.

Núi cao không thiên lệch

tu viện của trí huệ ta.

Những kẻ bố thí, nam và nữ của vương quốc

là những người cung cấp thực phẩm trí huệ ta.

Ta nghĩ, ta - bậc hiền nhân sẽ đến cư ngụ

trong các tu viện trên núi cao hoang vắng

Lời khuyên răn mà thầy đã hoan hỉ ban cho,

nếu mang vào sẽ nhẹ hơn lông

nếu cất đi sẽ quí hơn vàng;

nếu thực hành trong âu lo sẽ vững chãi hơn thành trì.

Ta, bậc hiền nhân, là sư tử giữa loài người.

Ba mùa đông rồi ta vui chơi trong rừng thẳm;

ba mùa hạ rồi ta vui chơi trên đỉnh tuyết trắng phau;

ba mùa xuân rồi ta vui chơi trên đồng cỏ cao nguyên;

ba mùa thu rồi ta đã tìm của bố thí bất cứ loại nào.

Lòng ta đã vui với lời khuyên nhủ của thầy ta,

miệng ta đã vui với những khúc hát của hồn ta,

thân ta đã vui với chiếc áo vải xứ Nepal.

Ta đã sống vui, sống vui như thế

Ôi các người, các người có sống vui như thế hay không?

4

Khi năm con cọp hết

và năm con thỏ bắt đầu

vào ngày mùng sáu tháng con chồn kêu,

ta đã chán dần, chán dần sự vật thế gian này,

bởi vì nồng nàn mến yêu cô tịch

ta đã lên tận đỉnh Everest, nơi thánh địa hoang vu.

Rồi trời đất khuyên nhau

gửi gió lốc đi làm thiên sứ.

Gió và nước sục sôi

và mây đen bắc phương cuộn hội;

đôi tinh cầu vô song, mặt trờimặt trăng bị nhốt tù,

hai mươi tám vì tinh tú của chị hằng buộc chặt vào nhau; tám hành tinh bị ném tung vào xiềng xích

và giải ngân hà yếu đuối bị buộc ràng

những vì sao nhỏ đã hoàn toàn bị hơi mù khâm liệm

khi vạn vật bị vùi lấp trong hỗn mang và chín ngày chín đêm tuyết trời băng giá

rơi xuống, rơi xuống đều đặn mười tám lần.

Khi tuyết rơi nhiều

những bông tuyết lớn như những khối lông cừu,

và rơi mênh mang bập bềnh như những đàn chim lông trắng.

Khi tuyết rơi ít

những bông tuyết chỉ nhỏ như những con thoi,

và rơi quay tròn như những con ong;

những bông tuyết nhỏ như những hạt đậu ve hay hạt cải sen,

và rơi quay tròn như những con quay cuộn chỉ.

Tuyết luôn luôn vượt quá độ cao sâu,

trên cao, đỉnh tuyết trắng cao vút trời xanh

và dưới thấp, cây rừng cúi đầu chào đón.

Tuyết trắng mặc áo những ngọn đồi âm u

giá băng đóng ngập sóng mặt hồ

và dòng Tsangpo[2] xanh xanh dẫy dụa dưới lòng sâu.

Trái đất giống như đồng bằng không núi đồi thung lũng,

dĩ nhiên, trong cuộc tuyết rơi vĩ đại như thế

bậc phàm phu đâu nói được lời nào,

đói chết cả các loài gia súc

và nhất là các chú nai tơ không tìm được thức ăn,

những chim trời thiếu thực phẩm,

những chú sóc ngắn đuôi

và những chú chuột đồng trốn chui vào hang ngách;

đôi hàm răng của những con thú bắt mồi cứng nhắc.

Trong những tình cảnh hãi hùng như thế

một định mệnh kỳ lạ đã đến với ta, Milarepa.

Là ba thứ này: bão tuyết tự trời cao,

cơn lốc băng giá mùa đông

và chiếc áo vải mà ta, hiền nhân Mila, mặc;

cùng nhau đua tranh trên đỉnh tuyết trắng ngần.

Tuyết rơi xuống tan thành nước lạnh;

gió mặc dù cuồng liệt cũng tiêu tan,

và chiếc áo vải của ta sáng lên như lửa đỏ.

Sống và chết vật nhau tranh kỷ lục

giáo và gươm mong chiến thắng giao đua.

Thì nơi đó ta đã là kẻ vô địch trong cuộc đua tranh anh dũng

ta sẽ là tấm gương cho những kẻ tín thành

và sẽ là tấm gương cho những kẻ trầm tư,

và nhất là đã chứng tỏ một tuyệt diệu

của chiếc áo vải duy nhất và lửa ấm bên trong.

Vì tất cả nguyên nhân ẩn kín của vô trật tự được quân bình

và từ đây mối xung đột trong ngoài từ xưa được
hòa giải.

Cả hai hơi thở nóng và lạnh

đã đem lại sự kiên cường

và ta đã hoàn toàn khắc phục được con quỉ mặt tuyết

mà nó đã hứa theo lệnh ta từ đó.

Rồi ta đã ra lệnh được trong tĩnh lặng

và không cần tụ tập những đoàn quân thế gian này

hiền nhân là kẻ chiến thắng huy hoàng cuộc xung đột hôm đó.

Vì ta là cháu của ông ta và ta mặc áo da cọp

nên khi ta mặc áo da chồn không ai nói điều gì.

Ta là con của cha ta và ta thuộc dòng giống vô địch:

nên chưa từng chiến bại trước kẻ thù nóng giận nào.

Thuộc dòng họ sư tử là chúa tể sơn lâm:

ta luôn luôn chỉ sống trong tuyết lạnh.

Thế nên sự chuẩn bị của địch thủ ta trở thành vô ích.

Nếu các ngươi chịu vâng lời lão nhân này

giáo lý tu tập nhiếp tâm

từ đây sẽ lan rộng mãi và nhiều thánh nhân sẽ xuất hiện;

và ta - hiền nhân Milarepa - sẽ là người lừng danh nhất

của tất cả những vương quốc trần gian này.

Các ngươi, đệ tử của ta, những kẻ tụ hội nơi này

sẽ tràn đầy tín đức

và lời đồn đãi các ngươi sẽ được bàn tán ra ngoài.

5

Núi Tisé và hồ Mapang (được biết nhiều hơn với danh hiệu núi Kailas và hồ Manasnowar), chân núi nguyên là thánh địa của Bon Milarepa, tuy nhiên chúng ta biết rằng bậc thầy của các tu sĩ Bon huyền bí, từ đó đã giáo hóa họ và lấy danh hiệu Phật giáo. Cho tới ngày nay, nơi đó người ta vẫn còn tổ chức những cuộc hành hương quan trọng nhất của Phật giáo, nhiều hành giả yoga sinh hoạt và nhiều người hành hương thăm viếng hàng năm. Đây là ca khúc khải hoàn của Milarepa.

Đây đỉnh Tisé băng giá trắng ngần danh vang dội

là núi cao tuyết phủ chập chùng,

chứng tỏ lời Phật đà khiết bạch.

Đây hồ Mapang bích ngọc danh vang

là nước biếc chảy qua miền nước lạnh

chứng tỏ rằng tạo vật dung thông.

Đây ta, Milarepa, danh vang lừng lẫy

chỉ là một ông lão trần truồng

chứng tỏ rằng ta đã từ bỏ và không cần tư lợi.

Đây ta là kẻ hát những khúc ca nho nhỏ,

chứng tỏ rằng ta đã đọc thế giới này như đọc quyển sách con.

Đây ta cầm tích trượng trong tay,

chứng tỏ rằng ta đã lội qua biển luân hồi sanh tử.

Vì ta đủ năng lực khắc phục được cả thân tâm,

khi ta biểu diễn những pháp thuật diệu huyền hùng mạnh, ta không còn lệ thuộc vào chư thần của thế gian này.

Đây Tisé, sơn vương của núi non trên mặt đất;

là hùng lực đối với mọi kẻ theo Phật đà,

nhất là với Milarepa, một Kargyudpa[3] Tây Tạng.



[1] Các nơi có đánh số, xin xem bảng ngữ vựng ở cuối sách.

[2] Tức sông Brahmaputra.

[3] Danh hiệu môn phái của Milarepa.


Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
08/08/2010(Xem: 108771)
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.
Có rất nhiều thông tin trái ngược nhau về đậu nành: Nó có tốt cho sức khỏe không? Nó có nguy hiểm không? Và nếu ăn được thì tại sao một số người lại nói là không?
Là Phật tử, ai cũng muốn tìm hiểu Đạo Phật để thực hành cho đúng đắn ; nhưng Phật Giáo thật mênh mông, như lá cây trong rừng : học cái chi đây ? bắt đầu từ đâu ? Cả đời người chắc cũng không học hết được. Mỗi người tùy theo phương tiện, chí hướng, ý thích, điều kiện, mà đặt trọng tâm trên một hay vài địa hạt nghiên cứu.