Minh và vô minh

20/02/20206:23 SA(Xem: 12047)
Minh và vô minh
MINH VÀ VÔ MINH 
Nguyên Tuệ
 
 
Vô Minh và Minh - Nguyên TuệTrong Đạo Phật có hai thuật ngữ cần đặc biệt lưu tâm, và cần phải nhận thức rốt ráo, đó là Vô Minh và Minh. Vô minhhiểu biết không đúng sự thật các sự vật và hiện tượng mà theo thuật ngữ Phật học gọi là các pháp, còn được gọi là Vọng tưởng, là Tà kiến là Không Liễu tri các pháp. Vô Minhhiểu biết của phàm phu. Minh là hiểu biết đúng như thật các pháp còn được gọi là Trí tuệ, là Chánh kiến, là Liễu tri hay Tuệ tri các pháp thuộc về bậc Thánh đã Giác ngộ. Toàn bộ sự tu tập của người Phật tử bao gồm Pháp học, Pháp hànhPháp thành là để chấm dứt Vô minh, để khởi lên Minh, làm cho viên mãnan trú Minh. Điều này đã được Đức Thế tôn giảng giải trong Kinh Pháp Môn Căn Bản, một bản kinh quan trọng vào bậc nhất trong toàn bộ kinh điển. Nội dung của bản kinh chỉ ra rằng: Kẽ phàm phu Tưởng tri các pháp mà Không Liễu tri các pháp và vì Không Liễu tri các pháp nên Dục hỷ các pháp. Chính Dục hỷ các pháp là Căn bản (nguyên nhân) của đau khổ. Bậc Thánh Alahan và chư Phật Thắng tri các pháp và Liễu tri các pháp nên không còn Dục hỷ,nên không còn Nguyên nhân của đau khổ. Người trí qua ví dụ sau có thể hình dung ra những điều này. Ví như một đứa trẻ một tuổi khi nhìn thấy một hòn than lửa đỏ, nó sẽ khởi lên hiểu biết về điều được thấy, do hiểu biết đó nó đi đến cầm lấy hòn than lữa đỏ và kết quả là bỏng tay, rất đau khổ. Một người lớn đã có kinh nghiệm, khi nhìn thấy hòn than lữa đỏ, hiểu biết về đối tượng được thấy khởi lên, biết được sự nguy hiểm khi tay chân chạm vào hòn than lữa đỏ và do hiểu biết như vậy người đó không đưa tay cầm lấy hòn than lữa đỏ như đứa trẽ kia. Tóm lạihiểu biết như thế nào thì sống như thế ấy. Nếu hiểu biết của một người là Vô minh, không đúng với sự thật, thì cuộc sống của người đó sẽ mâu thuẫn với sự thật, xung đột với sự thât, nên sẽ có sầu bi khổ ưu não. Nếu hiểu biết của một người là Minh, đúng với sự thật thì sẽ không mâu thuẫn, không xung đột, và sẽ thích nghi với mọi sự thật và,sẽ không có sầu bi khổ ưu não. 


...

MỤC LỤC 
 
VÔ MINH VÀ MINH 3
CẢM THỌ 31
TUỆ TRI THAM SÂN SI 38
THIỀN PHẬT GIÁO 49
BA TRỤ CỘT CỦA PHÁP HÀNH 58
CHẤP THỦ 63
CÓ PHẢI “NGŨ UẨN GIAI KHÔNG” KHÔNG ? 66
CHÁNH TRÍ 73
TUỆ TRI VỊ NGỌT SỰ NGUY HIỂM SỰ XUẤT LY 80
THẤT THÁNH TÀI HAY BẨY TÀI SẢN CỦA BẬC THÁNH 86
BẬC THÁNH A LA HÁNTHẤT THÁNH TÀI KHÔNG 93
THAN KHÓC TRONG GIỚI LUẬT BẬC THÁNH 96
GIỚI KHÔNG SÁT SANH 100 BỐ THÍ 108
NHẤT DẠ HIỀN GIẢ 112
TRI KIẾN PHẬT HAY THẤY BIẾT CỦA PHẬT 119
DUYÊN KHỞIVÔ THƯỜNG VÔ NGÃ 126
BỐN ĐIÊN ĐẢO: THƯỜNG LẠC NGÃ TỊNH 137
THẤY SỢI DÂY TƯỞNG LÀ CON RẮN. 144 
TỪ BI 148
GIẢI MÃ KINH A DI ĐÀ 151
NỘI KHÔNGNGOẠI KHÔNG 160
THỰC TƯỚNGVÔ TƯỚNG 171
THỨC HOÁ SANHHOÁ SANH 173 

pdf_download_2
Vô Minh và Minh - Nguyên Tuệ




 
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
30/06/2012(Xem: 79611)
02/10/2012(Xem: 49629)
09/10/2016(Xem: 10230)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.