Yên Lặng

26/10/20191:01 SA(Xem: 4872)
Yên Lặng

YÊN LẶNG
Thơ: Hoang Phong
Diễn tả: Hồng Vân - Thanh Trung

Thôn sâu say nắng buổi trưa hè,
Đàn gà núp nắng sau lũy tre.
Dưới hiên mẹ ẵm con cho bú,
Đàn ruồi kéo đến bay vo ve.

Bỗng đâu súng nổ giữa ban ngày,
Đứa bé ưỡn bụng viên đạn bay.
Mở mắt em chết giữa ban ngày,
Nhả vú không kịp khóc ngo ngoe.

Trong nhà hoảng hốt một cụ già,
Năm tháng đã mù lòa đôi mắt,
Quờ quạng bò càn trên mặt đất,
Xấp mặt không một tiếng kêu la.

Lom khom ôm xác con mà chạy.
Lộp bộp đạn bay viên đạn bay.
Máu đào phọt ướt con trên tay,
Duỗi chân mẹ chết giữa ban ngày.

Mặt mẹ mặt con dòng máu đò,
Đàn ruồi bâu lại bay vo ve.

Thế đó quê hương tôi lặng lẽ,
Oi ả như một buổi trưa hè,
Như mẹ duỗi chân con nhả vú,
Yên lặng giữa tiếng ruồi vo ve.

Tôi yêu thương cái yên lặng của quê hương tôi,
Cái yên lặng của những con người nằm xuống.
Với những người đã ngã xuống và nằm xuống,
Họ lúc nào cũng yên lặng.

Họ nằm xuống với một viên đạn đồng,


Viên đạn nào cũng rít nhanh và nóng bỏng,
Phập vào thân xác nóng hổi của họ.
Họ cùng nhau nằm xuống trong yên lặng.
Yên lặng vẫn ngủ yên trong tôi.
Thầm kín và xót xa, đớn đau rỉ máu.
Lắm khi cái yên lặng đó lại bùng dậy, nóng bỏng,
Rát như viên đạn lọt khỏi nòng.

Tôi thấy những những người đồng hương của tôi,
Bất cứ ở đâu, họ khoe khoang:
Nào nhà cao cửa rộng, nào ô-tô bóng loáng.
Nào hộp đêm, nhạc sống, nào món nhậu tuyệt vời.

Mừng thay cho họ, tôi yêu thương và cám ơn họ,
Tôi xin cám ơn họ,
vĩnh viễn họ đã trả lại cái yên lặng cho những người nằm xuống.
May mắnhạnh phúc nào hơn cho những ai đã nằm xuống,
Tôi yêu thương và cám ơn họ,
vĩnh viễn họ đã trả lại cái yên lặng cho lưng tâm,
Cho những người còn sống. 

Tôi yêu thương quê hương của yên lặng,
Cái yên lặng của quê hương tôi,
Cái yên lặng của mẹ duỗi chân, con nhả vú,
Cái yên lặng giữa tiếng ruồi vo ve.

 

Saint-Rémy-Lès-Chevreuse, 21.07.1998
Hoang Phong   

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
27/04/2020(Xem: 4487)
16/04/2017(Xem: 4626)
26/08/2023(Xem: 466)
13/11/2019(Xem: 4459)
20/02/2022(Xem: 1727)
22/04/2020(Xem: 4319)
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.
Có rất nhiều thông tin trái ngược nhau về đậu nành: Nó có tốt cho sức khỏe không? Nó có nguy hiểm không? Và nếu ăn được thì tại sao một số người lại nói là không?
Là Phật tử, ai cũng muốn tìm hiểu Đạo Phật để thực hành cho đúng đắn ; nhưng Phật Giáo thật mênh mông, như lá cây trong rừng : học cái chi đây ? bắt đầu từ đâu ? Cả đời người chắc cũng không học hết được. Mỗi người tùy theo phương tiện, chí hướng, ý thích, điều kiện, mà đặt trọng tâm trên một hay vài địa hạt nghiên cứu.