Ngồi Uống Trà Cùng Mẹ - Thích Đồng Tâm

30/03/201212:00 SA(Xem: 12313)
Ngồi Uống Trà Cùng Mẹ - Thích Đồng Tâm
Ngồi uống trà cùng mẹ
Thích Đồng Tâm

blankMẹ của con là đẹp nhất trên đời! Con thương dáng người gầy gầy mong manh của Mẹ trong những buổi chợ sớm mai. Con thương nụ cười đẹp như trăng rằm của Mẹ. Đôi bàn tay của Mẹ chắt chiu từng giọt sữa ngọt lành nuôi anh em chúng con khôn lớn. Con thích nhất đôi bàn tay của Mẹ...

(Kính dâng lên Thượng tọa Giáo thọ sư nhân ngày tiễn đưa mẹ)

Câu chuyện cổ tích của con ngày xưa có Mẹ. Mẹ là Bụt, là Bồ-tát thiện lành nâng bước cuộc đời con.

Đó là câu chuyện cổ tích của những ngày mưa tháng sáu… Bên mái hiên nhà, con ngồi ngắm những giọt mưa tí tách rơi qua kẽ lá, ngắm những bong bóng mưa chờ Mẹ về. Khi thì chiếc bánh bò, khi thì vắt xôi hay những thứ quà bánh quê ngọt ngào từ tay Mẹ. Một thứ quà quê ngọt ngon mà dầu có mĩ vị cõi trời cũng không thể sánh được. Vì một điều giản đơn là xôi bánh ở cõi trời dầu có ngon nhưng không phải do bàn tay ấm nồng của Mẹ nấu!

Mẹ của con là đẹp nhất trên đời! Con thương dáng người gầy gầy mong manh của Mẹ trong những buổi chợ sớm mai. Con thương nụ cười đẹp như trăng rằm của Mẹ. Đôi bàn tay của Mẹ chắt chiu từng giọt sữa ngọt lành nuôi anh em chúng con khôn lớn. Con thích nhất đôi bàn tay của Mẹ. Mỗi lần con bệnh con đau, chỉ cần đôi bàn tay của Mẹ áp nhẹ trên đầu là tự dưng bao nhiêu khổ đau nóng bức như tan biến. Con thích áp đôi bàn tay của Mẹ vào hai má, thích rúc vào lòng Mẹ như chú gà con. Thích Mẹ vuốt tóc xoa đầu và gãi lưng con trong những ngày hè trời ngột nóng. Cũng chính đôi bàn tay ấy, với chiếc quạt mo cau phe phẩy chưa bao giờ ngừng nghỉ trong những đêm Hè…

Thời dại dột của con trốn nhà đi mấy ngày trời không liên lạc, không chút tin tức gì về với Mẹ. Con đâu biết được rằng gối Mẹ vẫn ướt hàng đêm, chong đèn dầu chờ con bên cửa. Lần thứ hai Mẹ khóc là lần con đậu vào Đại học. Dù mỗi tháng con gọi về là Mẹ phải chạy ngược chạy xuôi. Lần thứ ba con thấy giọt nước mắt Mẹ rơi trên miệng mỉm cười. Đó là ngày con lạy Mẹ xuất gia theo Bụt. Con biết Mẹ hạnh phúc lắm vì Mẹ biết con đã chọn đúng con đường tươi đẹp - con đường của hiểu và thương. Con đi tu không phải chỉ cho bản thân mình mà con tu cho cả ba mẹ, cả gia đình và cho cả muôn loài…

Mẹ ơi, Mẹ biết không?

Hành trình của con đi không phải chỉ có một mình! Trong con có nguyên vẹn hình hài của ba và Mẹ, của cả tổ tiên dòng họ. Ngồi ngắm mình thật kỹ con thấy nụ cười của ba, thấy đôi mắt của Mẹ hiện hữu rất rõ ràng trên khuôn mặt của con. Đôi bàn tay của con cũng là đôi bàn tay của Ba và Mẹ. Thầy dạy con mỗi khi nhớ Mẹ hãy ngắm đôi bàn tay của mình. Đây là đôi bàn tay của Mẹ nè! Mẹ ở ngay trong con. Mẹ có thấy con trong Mẹ không, hả Mẹ? Mẹ ơi, nên cho dù có đi đâu con cũng mang theo Mẹ cùng đi với con.

Mỗi khi con ngồi yên bên Bụt, con thở và cười với Bụt và con cũng thở và cười cho cả Ba và Mẹ nữa. Không có gì có thể tách con ra khỏi Mẹ và cũng không có gì có thể tách được Mẹ ra khỏi con. Mẹ là con và con cũng là Mẹ. Chúng ta có nhau tự ngàn đời rồi, phải không Mẹ của con?

Ngày Mẹ về với Bụt… ngày con tập nhìn Mẹ trong dáng dấp của vô sinh, trong hình hài của bất diệt. Cuộc đời là một trường trải nghiệm và thực tập tâm linh cho hành trình trở về với bản thể. Và Mẹ là biểu tưởng của tình thương bất diệt, của những mầu nhiệmxinh đẹp nhất trong cuộc đời này. “Trong vũ trụ có lắm kỳ quan nhưng kỳ quan tuyệt xảo nhất vẫn là trái tim của người Mẹ”.*

Những buổi tiễn đưa sẽ không còn là nỗi niềm sợ hãi. Những khoảng cách ngăn che sẽ không còn là sự vô tận, nghìn trùng. Mẹ đã hoàn thành sứ mạng của Mẹ: Sinh con ra, nuôi dưỡng, chở che và dạy con bài học về vị tha, lòng bao dung. Bài học quan trọng nhất mà con được học từ Mẹ là bài học về tình thương - tình thương vô úy, chân thật không nhạt nhòa theo năm tháng thời gian.

Mẹ là tình thương không có sự khởi đầu và điểm kết thúc. Mẹ có nghĩa là mãi mãi. Là cho đi không đòi lại bao giờ.**

Một tách trà cho con và một tách trà cho Mẹ. Mẹ ơi, Mẹ ngồi uống trà với con Mẹ nhé…!

 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
06/06/2014(Xem: 7093)
08/10/2022(Xem: 1267)
02/03/2023(Xem: 38019)
01/12/2014(Xem: 9355)
08/01/2015(Xem: 9304)
Sinh hoạt trong lãnh vực truyền thông tại Quận Cam bao lâu nay, tôi chưa bao giờ tham dự một buổi ra mắt kinh sách Phật Giáo mang ý nghĩa trọng đại đối với cộng đồng Phật Giáo Việt Nam như buổi ra mắt bộ Thanh Văn Tạng của Đại Tạng Kinh Việt Nam tại Nhà Hàng Brodard Chateau, Thành phố Garden Grove, Quận Cam, California, Hoa Kỳ, vào chiều Chủ Nhật, ngày 19 tháng 3 năm 2023.
Được tin không vui, Ni sư Thích Nữ Hạnh Đoan đang lâm trọng bệnh ở giây phút cuối đời. Ni sư đã có công dịch thuật nhiều sách Phật học, đặc biệt là bộ sách 7 tập Báo Ứng Hiện Đời khuyên người tin sâu nhân quả hướng về Phật Pháp và ước nguyện cuối đời là muốn độ hết chúng sinh thoát khổ. Thư Viện Hoa Sen đã chuyển tải thông điệp của Ni sư qua việc phổ biến các sách của Ni sư và nay xin được long trọng bố cáo đến toàn thể quý độc giả bài viết cuối cùng của Ni Sư. Ước mong quý độc giả đồng cùng với các thành viên ban biên tập Thư Viện Ha Sen dành chút giây hướng về Ni sư và cầu nguyện cho Ni sư thân tâm được an lạc khi chưa thuận thế vô thường và khi thuận thế vô thường thanh thản về cõi Tây Phương Cực Lạc tiếp tục tu hành rồi trở lại cõi Ta Bà cứu độ chúng sinh.
Gần đây trên các báo chí Hoa Kỳ và trên cộng đồng mạng có đề cập đến nhiều về từ ngữ WOKE và có nhiều độc giả hỏi về ý nghĩa của từ này. Chúng tôi cũng không biết rõ về ý nghĩa và xuất xứ của từ này, nên có cuộc trò chuyện với AI (trí thông minh nhân tạo) như sau: