Ngồi Uống Trà Cùng Mẹ - Thích Đồng Tâm

30/03/201212:00 SA(Xem: 13040)
Ngồi Uống Trà Cùng Mẹ - Thích Đồng Tâm
Ngồi uống trà cùng mẹ
Thích Đồng Tâm

blankMẹ của con là đẹp nhất trên đời! Con thương dáng người gầy gầy mong manh của Mẹ trong những buổi chợ sớm mai. Con thương nụ cười đẹp như trăng rằm của Mẹ. Đôi bàn tay của Mẹ chắt chiu từng giọt sữa ngọt lành nuôi anh em chúng con khôn lớn. Con thích nhất đôi bàn tay của Mẹ...

(Kính dâng lên Thượng tọa Giáo thọ sư nhân ngày tiễn đưa mẹ)

Câu chuyện cổ tích của con ngày xưa có Mẹ. Mẹ là Bụt, là Bồ-tát thiện lành nâng bước cuộc đời con.

Đó là câu chuyện cổ tích của những ngày mưa tháng sáu… Bên mái hiên nhà, con ngồi ngắm những giọt mưa tí tách rơi qua kẽ lá, ngắm những bong bóng mưa chờ Mẹ về. Khi thì chiếc bánh bò, khi thì vắt xôi hay những thứ quà bánh quê ngọt ngào từ tay Mẹ. Một thứ quà quê ngọt ngon mà dầu có mĩ vị cõi trời cũng không thể sánh được. Vì một điều giản đơn là xôi bánh ở cõi trời dầu có ngon nhưng không phải do bàn tay ấm nồng của Mẹ nấu!

Mẹ của con là đẹp nhất trên đời! Con thương dáng người gầy gầy mong manh của Mẹ trong những buổi chợ sớm mai. Con thương nụ cười đẹp như trăng rằm của Mẹ. Đôi bàn tay của Mẹ chắt chiu từng giọt sữa ngọt lành nuôi anh em chúng con khôn lớn. Con thích nhất đôi bàn tay của Mẹ. Mỗi lần con bệnh con đau, chỉ cần đôi bàn tay của Mẹ áp nhẹ trên đầu là tự dưng bao nhiêu khổ đau nóng bức như tan biến. Con thích áp đôi bàn tay của Mẹ vào hai má, thích rúc vào lòng Mẹ như chú gà con. Thích Mẹ vuốt tóc xoa đầu và gãi lưng con trong những ngày hè trời ngột nóng. Cũng chính đôi bàn tay ấy, với chiếc quạt mo cau phe phẩy chưa bao giờ ngừng nghỉ trong những đêm Hè…

Thời dại dột của con trốn nhà đi mấy ngày trời không liên lạc, không chút tin tức gì về với Mẹ. Con đâu biết được rằng gối Mẹ vẫn ướt hàng đêm, chong đèn dầu chờ con bên cửa. Lần thứ hai Mẹ khóc là lần con đậu vào Đại học. Dù mỗi tháng con gọi về là Mẹ phải chạy ngược chạy xuôi. Lần thứ ba con thấy giọt nước mắt Mẹ rơi trên miệng mỉm cười. Đó là ngày con lạy Mẹ xuất gia theo Bụt. Con biết Mẹ hạnh phúc lắm vì Mẹ biết con đã chọn đúng con đường tươi đẹp - con đường của hiểu và thương. Con đi tu không phải chỉ cho bản thân mình mà con tu cho cả ba mẹ, cả gia đình và cho cả muôn loài…

Mẹ ơi, Mẹ biết không?

Hành trình của con đi không phải chỉ có một mình! Trong con có nguyên vẹn hình hài của ba và Mẹ, của cả tổ tiên dòng họ. Ngồi ngắm mình thật kỹ con thấy nụ cười của ba, thấy đôi mắt của Mẹ hiện hữu rất rõ ràng trên khuôn mặt của con. Đôi bàn tay của con cũng là đôi bàn tay của Ba và Mẹ. Thầy dạy con mỗi khi nhớ Mẹ hãy ngắm đôi bàn tay của mình. Đây là đôi bàn tay của Mẹ nè! Mẹ ở ngay trong con. Mẹ có thấy con trong Mẹ không, hả Mẹ? Mẹ ơi, nên cho dù có đi đâu con cũng mang theo Mẹ cùng đi với con.

Mỗi khi con ngồi yên bên Bụt, con thở và cười với Bụt và con cũng thở và cười cho cả Ba và Mẹ nữa. Không có gì có thể tách con ra khỏi Mẹ và cũng không có gì có thể tách được Mẹ ra khỏi con. Mẹ là con và con cũng là Mẹ. Chúng ta có nhau tự ngàn đời rồi, phải không Mẹ của con?

Ngày Mẹ về với Bụt… ngày con tập nhìn Mẹ trong dáng dấp của vô sinh, trong hình hài của bất diệt. Cuộc đời là một trường trải nghiệm và thực tập tâm linh cho hành trình trở về với bản thể. Và Mẹ là biểu tưởng của tình thương bất diệt, của những mầu nhiệmxinh đẹp nhất trong cuộc đời này. “Trong vũ trụ có lắm kỳ quan nhưng kỳ quan tuyệt xảo nhất vẫn là trái tim của người Mẹ”.*

Những buổi tiễn đưa sẽ không còn là nỗi niềm sợ hãi. Những khoảng cách ngăn che sẽ không còn là sự vô tận, nghìn trùng. Mẹ đã hoàn thành sứ mạng của Mẹ: Sinh con ra, nuôi dưỡng, chở che và dạy con bài học về vị tha, lòng bao dung. Bài học quan trọng nhất mà con được học từ Mẹ là bài học về tình thương - tình thương vô úy, chân thật không nhạt nhòa theo năm tháng thời gian.

Mẹ là tình thương không có sự khởi đầu và điểm kết thúc. Mẹ có nghĩa là mãi mãi. Là cho đi không đòi lại bao giờ.**

Một tách trà cho con và một tách trà cho Mẹ. Mẹ ơi, Mẹ ngồi uống trà với con Mẹ nhé…!

 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
31/03/2012(Xem: 20970)
15/12/2012(Xem: 14473)
20/11/2016(Xem: 3912)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.