26- Bài Phát Biểu Của Định Nguyên Trong Buổi Ra Mắt Sách “Huế Ơi ! Oan Nghiệt” Của Bảo Quốc Kiếm

20/12/201212:00 SA(Xem: 7125)
26- Bài Phát Biểu Của Định Nguyên Trong Buổi Ra Mắt Sách “Huế Ơi ! Oan Nghiệt” Của Bảo Quốc Kiếm

1963 – 2013
NĂM MƯƠI NĂM NHÌN LẠI
TẬP HAI (2/3)
Tuyển tập của 99 tác giả
và những lời Phê phán của 100 Chứng nhân
về chế độ Ngô Đình Diệm
Nhà xuất bản Thiện Tri Thức Publications 2013
TẬP MỘT TẬP HAI TẬP BA

Chương Năm
MA GIỮA BAN NGÀY
Những ngụy biện và tráo trở lịch sử
của tàn dư chế đô Diệm

BÀI PHÁT BIỂU CỦA ĐỊNH NGUYÊN
TRONG BUỔI RA MẮT SÁCH
 "HUẾ ƠI! OAN NGHIỆT"
của Bảo Quốc Kiếm
tại San Jose California ngày 31-10-2010

Kính thưa quý vị

Tôi là Nguyễn Hữu Đĩnh, bút hiệu Định Nguyên, cựu Đại uý CSQG, sau 1975 bị VC cầm tù gần 9 năm, qua Mỹ đợt HO2, là cư dân Elk Grove, hiện đang làm việc tại Sacramento County, Thủ phủ California.

Xin hân hạnh kính chào tất cả quý vị.

Riêng kính chào huynh trưởng Lê Xuân Nhận, Phụ tá Đặc Biệt BCH/CSQG (Trưởng E) Khu I.

Tôi đến đây, cùng quý vị dự lễ ra mắt sách “Huế Ơi! Oan Nghiệt” của tác giả Bảo Quốc Kiếm (BQK). Theo sự sắp xếp của Ban Tổ Chức, giờ đến phiên tôi phát biểu. Phát biểu của tôi gồm hai phần:

(1) Phần một tôi sẽ nói về một trận chiến mà tôi gọi là “Trận Chiến Biến Động Miền Trung”, do quyển sách Biến Động Miền Trung (BĐMT) của ông Liên Thành, cựu Thiếu tá Trưởng Ty/CSQG Thừa thiên-Huế gây ra.

(2) Phần hai tôi sẽ giới thiệu sơ lược về tác phẩmHuế Ơi! Oan Nghiệt” của ông Bảo Quốc Kiếm.

Cách đây hơn hai năm, chúng tôi được một cô giáo cũ cho mượn cuốn BĐMT. Là dân Huế, hơn nữa ít nhiều là người trong cuộc trong thời gian sôi động ấy nên tôi hăm hở đọc liền. Nhưng sau khi đọc được vài chương, tôi cảm thấy bất mãnthất vọng. Tôi nói với vợ tôi rằng: “Không được em ơi, cuốn sách nầy hoàn toàn không khách quan, nó có mục đích xuyên tạc phong trào đấu tranh Phật giáo (PG) tại Huế. Ông TL viết vừa với giọng điệu ba hoa vừa hằn học cáo buộc, nó có vẻ như một bản cáo trạng hơn là một biên khảo lịch sử. Cuốn sách nầy có thể là một tai họa cho sinh hoạt cộng đồng của người Việt tỵ nạn trong những ngày sắp tới.”

Không như những tác phẩm khác, khi mới trình làng, BĐMT đã tạo nên một làn sóng bênh, chống rất ồn ào. Lý do: ông LT viết lại biến cố biến động miền Trung một cách chủ quan, cường điệu và thiên lệch nên đã gây phấn kích cho một số người, trong khi ấy, lại gây bất mãn cho một số người khác.

Cuốn BĐMT đã đánh trúng “bản năng chống cộng” của một số người không nhỏ tại hải ngoại. BĐMT khơi phát được tâm lý của những người chống cộng theo cảm tính, nghe cộng là chống không cần biết chống như thế có lợi hay có hại cho đại cuộc. Bên cạnh đó, BĐMT đã “gãi đúng chỗ ngứa” của những người Cần lao Thiên Chúa giáo (CLTCG) quá khích cũ. Ông LT đi đến chỗ nào ra mắt sách cũng được hai thành phần nầy ủng hộ hết mình. Ngoài chính trị, BĐMT của ông LT còn đụng mạnh đến tôn giáo, nói rõ hơn ông chống báng và bôi bác Phật giáo Việt Nam. Đó là lý do, BĐMT đã gặp phải sự chống đối, tuy không ồn ào nhưng quyết liệt của giới Phật tử cũng như những người bàng quan lo nghĩ đến vận mệnh của dân tộc và đất nước VN. Đến nay, hậu quả của cuốn BĐMT đã rõ ràng. Hậu quả đó như thế nào? Là sinh hoạt cộng đồng từ lâu đã bát nháo nay lại càng bát nháo thêm. Trước đã hiềm khích, chống báng nhau vì quyền lợi cá nhân hoặc phe nhóm, nay lại thêm sự hiềm khích tôn giáo, rất đáng lo ngại.

Tuy bất mãn với cuốn BĐMT nhưng tôi chưa có thái độcho đến khi đọc thêm được bài về Trịnh Công Sơn (TCS) của ông LT tôi mới phản ứng bằng bài viết: “Liên Thành, Người Bỏ Quên Lịch Sử” đăng trên điện báo Đàn Chim Việt ngày 8 tháng 6 năm 2009. Sau khi bài báo lên khuôn, một làn sóng góp ý đông đão vượt ngoài sự tưởng tượng của tôi. Có hàng trăm lượt người nêu ý kiến. Bài viết như chạm nọc nhóm CLTCG nên lúc đầu nhóm nầy đả kích tôi dữ dội. Họ cho tôi là “kỳ thị tôn giáo”, chống chế độ Ngô Đình Diệm (NĐD), chống TCG, bênh mấy “tên thầy tu đầu trọc theo CS” (nguyên văn). Tôi chưa kịp phản ứng gì thì những người bênh tôi nhập cuộc. Họ phản kích phe CLTCG cũng quyết liệt không kém. Hai bên đem cả Chúa lẫn Phật ra để tấn công nhau. Hiềm khích tôn giáo đã thật sự thành hình. Không những chỉ tôi nhận xét như thế mà tác giả Trọng Đạt trong bài “Biến Động Miền Trung” đăng trên take2tango.com ngày 11/8/2009 cũng nhận xét như thế. Tình hình như vậy kéo dài cho đến hiện nay. Đó là “trận chiến BĐMT”. Đó là điều lo ngại của mọi ngườilương tâm dân tộc.

Tôi đã viết những gì mà tạo nên một sự ồn ào như vậy? Tôi không viết cái gì mới cả, tôi chỉ phản bác lại những gì mà ông LT viết trong BĐMT cũng như bài về TCS. Cho đến giờ phút nầy, đứng trước mặt quý vị, quan điểm của tôi về chuyện nầy vẫn không thay đổi.

Ông LT viết BĐMT mà không nói nguyên nhân của biến động nầy. Biến cố PG bao gồm sự khởi phát tranh đấu vào năm 1963 và biến động miền Trung vào năm 1966. Tuy hai thời điểm khác nhau nhưng cùng một biến cố chính trị. Sự khởi phát đấu tranh có nguyên nhân chính đángchống lại chính sách kỳ thị Phật giáo của chính phủ NĐD nhưng khi đến giai đoạn BĐMT tình hình đã diễn tiến ngày càng bất ổn và phức tạp. Ông LT đã tảng lờ nguyên nhân xẩy ra sự đấu tranh của PG mà chỉ nói đoạn sau tức BĐMT. Với tư cách là một người Huế trực tiếp chịu sự áp bức của chính phủ NĐD, tôi phản bác hoàn toàn sự cắt xén lịch sử của ông LT. Một mẫu bánh mì vẫn là bánh mì, một nửa sự thật không thể là toàn bộ sự thật được.

Trong BĐMT, ông LT tố cáo các vị sư lãnh đạo đấu tranh như Thượng Tọa Thích Trí Quang, Thích Đôn Hậu, v.v. là CS, xuyên tạc sự đấu tranh của Phật giáo là do VC dàn dựng và chỉ huy để lật đổ chế độ VNCH thời bấy giờ. Với tư cách là một thành viên trong Lực lượng SV-HS tranh đấu, tôi phản bác hoàn toàn luận điệu xuyên tạc nầy của ông LT. PG đấu tranh là để đòi hỏi tự do tôn giáo, không phải để lật đổ chế độ NĐD.

Tôi không thể nào quên được chiều ngày 17-5-1963, khi tôi đang treo cờ và lồng đèn để mừng Phật đản trước nhà ở đường Trần Hưng Đạo Huế thì ba người cảnh sát đến ra lệnh hạ cờ Phật giáo xuống. Tôi ngạc nhiên chưa biết phải làm gì thì họ nói với anh tôi đứng gần đó: “Có lệnh hạ cờ Phật giáo xuống, phải thi hành ngay”. Chúng tôi không thể chống lại họ tuy rằng hết sức phẫn uất. Sau đó, điều gì phải đến đã đến: PG bắt đầu tranh đấu!

Phật giáo đồ cương quyết bảo vệ chánh pháp dù phải hy sinh. Đó là một biểu ngữ trong đám rước ngay ngày hôm sau, ngày Phật đản 18-5-1963 từ chùa Diệu Đế lên chùa Từ Đàm. Tình hình Huế bắt đầu sôi sục, biểu tình, bãi khóa, bãi thị, đình công, tự thiêu để phản đối chính sách kỳ thị PG của chính phủ NĐD. Sự đàn áp Phật giáo của chế độ NĐD là có thật. Sự đấu tranh của PG chống lại sự kỳ thị nầy là có thật. Ông LT không thể nhân danh cựu Trưởng ty CSQG Thừa thiên-Huế, muốn làm ngự sử diễn đàn, viết sách bóp méo sự thật, xuyên tạc lịch sử. Với sự hiện diện của Tổng giám mục Ngô đình Thục, “cố vấn chúa tể miền Trung” Ngô đình Cẩn, và qua cái gọi là Cần Lao Nhân Vị Cách Mạng Đảng mà thành viên phải là TCG nắm giữ hầu hết những chức vụ quan trọng, chế độ ông NĐD đã thể hiện một chính sách gia đình trị, “Thiên chúa giáo trị” chèn ép và áp bức các thành phần dân tộc khác, nhất là Phật giáo. Người Huế nói riêng, người miền Nam VN nói chung ai mà không biết tệ trạng nầy, sao LT dám bẻ cong ngòi bút viết ngược lại? Tôi không dám khẳng định lập trường chính trị của bất cứ ai, kể cả các vị lãnh đạo đấu tranh, nhưng phong trào đấu tranh PG do các vị cao tăng PG lãnh đạo để đòi hỏi công lý, không phải do VC dàn dựng và chỉ huy để lật đổ Đệ Nhất VNCH như ông LT tố cáo. LT muốn Cọng Sản hóa phong trào đấu tranh PG với mục đích gì?

Sau nầy, ông LT còn đồng hóa biến cố Tết Mậu thân và phong trào đấu tranh Phật giáo, quy chụp quý vị cao tăng lãnh đạo Phật giáo đã dẫn VC vào Huế để cùng giết hại dân lành. Đây là một quy chụp vô căn cứ, hoàn toàn ác ý. Một người tri thức đứng đắn, biết tự trọng; một người bình thường có lương tri…không ai có thể quy chụp một cách hàm hồ, lố bịch, sống sượngác độc như LT. Phong trào đấu tranh PG và Tết Mậu thân là hai biến cố khác nhau, không những người VN mà cả thế giới đều biết như thế. Với tư cách là cựu Sỹ quan CSQG, tôi cực lực lên án ông LT cố tình nhập hai biến cố nầy làm một cốt để xáo tung lịch sử, bôi nhọ PG, gây trở ngại cho công cuộc giải trừ bè lũ CSVN độc tài và bán nước hiện nay.

Kính thưa quý vị,

Đánh giá ông LT thế nào cho đúng? Suốt hơn ba chục năm im hơi lặng tiếng, đột nhiên ông cho ra đời BĐMT, một cuốn sách rất nguy hiểm trong thời điểm nầy. Tuy khó mà khẳng định mục tiêu của cuốn BĐMT, nhưng nếu nhìn vào sự tác hại do nó gây ra người ta có thể nghĩ tác giả của nó, ông LT, nếu không là kẻ chịu đấm ăn xôi, đang làm tay sai cho một thế lực phi dân tộc nào đó thì cũng là người quá kém cỏi, không có một ý thức chính trị nào trước tình hình nguy hiểm của đất nước ta hiện nay. Tại quốc nội, VC đang từng bước bán đứng đất nước ta cho Tàu cộng, bức hại những người đấu tranh cho tự do, dân chủ, đàn áp khốc liệt các tôn giáo. Tại hải ngoại, BĐMT của ông LT đã gây chia rẽ, tạo hiềm khích tôn giáo trong các cộng đồng. Ông LT, dù trực tiếp hay gián tiếp, đã làm lợi cho VC hơn bất cứ một người VN tỵ nạn nào. Trong nước, VC đang bức hại GHPGVNTN, ngoài nước LT tố cáo những vị thượng tọa đại đức trong phong trào đấu tranh Phật giáo, những người từng là sư phụ hoặc sư huynh của Hòa Thượng Thích Quảng Độ, vị lãnh đạo GHPGVNTN hiện nay, là CS. Có chăng một sự phối hợp nhịp nhàng giữa trong và ngoài nước? Nếu không, ông LT và phe nhóm giải thích như thế nào về sự trùng hợp rõ ràng nhưng khó hiểu nầy? NQ36 của VC ra đời đã lâu nay, nhưng chưa đánh được cộng đồng Việt Nam hải ngoại trận nào tơi tả bằng BĐMT của ông LT. Tôi đã hơn một lần lên tiếng thách thức ông LT và những người ủng hộ ông, ai chỉ cho tôi thấy được cuốn BĐMT của LT có lợi như thế nào cho sự nghiệp giải thể CS của dân tộc VN hiện nay thì tôi xin tôn bái làm sư phụ. Đã hơn một năm nay, tôi vẫn chưa nhận được một phản hồi nào về chuyện nầy. Tại sao nhiệm vụ chống cộng trước mắt không lo mà ông LT lại đem chuyện xẩy ra đã gần nửa thế kỷ trước ra để đánh nhau chí mạng, để chia rẽ nhau tận tình? Quý vị cứ nghĩ xem, các vị Thượng tọa Trí Quang, Đôn Hậu…có CS hay không CS thì cũng là chuyện quá khứ, không ảnh hưởng gì cho công cuộc đấu tranh chống độc tài CS của chúng ta hiện nay. Thế mà ông LT đem chuyện nầy ra, tạo điều kiện để hai phe bênh chống phang nhau chí tử.

Thấy được sự tác hại của cuốn BĐMT, ngày 28 tháng 7 năm 2009 Ủy Ban Phối Hợp Các Chánh Đảng tại Houston, TX. đã lên tiếng phản đối, buộc tội ông LT đã cố tình tạo hiềm khích tôn giáo, rất có hại cho sự đoàn kết dân tộc. Ngoài ra, Nguyễn Phước Tộc cũng đã lên tiếng minh xác rằng họ vô can đối với cuốn BĐMT, lên án LT đã xúc phạm, đánh phá PG, gây hoang mang chia rẻ trầm trọng trong các cộng đồng!

Thưa quý vị, ông LT là ai mà lội ngược dòng như vậy? Quê hương đã dứt tiếng súng 35 năm rồi, nhưng cuộc chiến chống độc tài CS đang còn tiếp diễn. Đúng ra chúng ta phải đoàn kết, dồn hết tâm trí cho cuộc chiến sinh tử nầy, nhưng bất hạnh và khó khăn thay, chúng ta lại đang lâm một trận chiến nữa bên lề. Tôi muốn nói đến Trận Chiến Biến Động Miền Trung mà ông LT là kẻ bắn phát súng lệnh. Nếu ông LT còn chút lương tâm dân tộc, tôi có lời nhắn chân tình riêng với ông: Dân tộc VN nói chung, ngoài cơm áo, đang cần tự dodân chủ, đang cần nhân quyền và dân quyền, đang cần độc lậptự chủ; tuyệt đối không cần đem hận thù quá khứ ra để châm ngòi thêm một trận chiến khác giữa những người cùng chiến tuyến, tuy khó mà phân định kẻ thắng người thua nhưng lại rất nguy hại đối với tiền đồ của tổ quốc, đối với sinh mệnh của dân tộc.

Bên cạnh đa số quần chúng thầm lặng, những người chống BĐMT của ông LT, ngoài những cá nhân và đoàn thể nói trên, còn có những người viết bài bản đàng hoàng như nhà văn Trọng Đạt, Phật tử Lê Công Cầu, và mới đây, nhà văn Vũ Ánh. Nhà văn Vũ Ánh trong bài “Biến Động Miền Trung của Liên Thành: Trang Sử Cũ Bị Sửa Chữanhận xét rằng ông LT đã xuyên tạc lịch sử, viết lịch sử mà chẳng khác nào viết tiểu thuyết tình báo, chiến tranh. Ông Lê Công Cầu trong bài: “Thư Ngỏ Gởi Ông Liên Thành về Bài Viết: Sự Thật về Ông Thích Đôn Hậu” đã tố cáo LT gian dối và có viễn đồ phi dân tộc. Ngoài ra, ông Cầu còn tiết lộ một điều khá lý thú: Ông LT đã tố cáo hầu hết các vị sư lãnh đạo phong trào đấu tranh PG là CS nhưng còn chừa lại một người quan trọng. Quý vị biết người đó là ai không? Thưa, đó là Đại Đức Thích Chơn Kim, có thế danh là Nguyễn Phúc Liên Phú, anh ruột của ông TL! Đại Đức Thích Chơn Kim không phải là người vô danh, lúc đó ông là Đặc Ủy Thanh Niên của Ban Đại Diện GHPGVN/TN Tỉnh Thừa Thiên, người trực tiếp chỉ đạo Gia Đình Phật Tử Vụ, Học sinh Phật Tử Vụ, Sinh viên Phật Tử Vụ, Thanh Niên Phật Tử Vụ, và Thanh niên Phật Tử Thiện Chí Vụ. Như thế, Đại Đức nầy không khác gì một vị tướng “Tư lệnh chiến trường”, người có thẩm quyền cao nhất trong việc điều động các cuộc biểu tình, kể cả đưa Bàn Phật xuống đường. Nếu phong trào đấu tranh PG 1963-1966 là do VC điều khiển thì Đại Đức Thích Chơn Kim phải là người theo CS trước hơn ai hết! Thế mà ông ta lọt sổ, LT đã bao che, giấu nhẹm tung tíchviệc làm của anh mình. Ai là người tin được ông LT vô tư? Ai là người tin được tính khách quan của cuốn BĐMT?

Nói tóm lại, sự chống đối cuốn BĐMT của ông LT khá đồng loạt và đa dạng. Ngoài những thành phần kể trên còn có rất nhiều ý kiến ngắn xuất hiện thường xuyên trong các điện thư, một người một cách, một người một vẻ, một người một khía cạnh đã tố cáo sự tác hại, sự gian dối, sự xuyên tạc lịch sử của ông LT.

Nhưng ngoài những phản ứngtính cách rời rạc và từng phần của những người trên còn có một người đặc biệt khác, hết sức đặc biệt đã dày công “rị mọ” (chữ của Vũ Ánh), so sánh, đối chiếu, phân tích tỷ mỷ để vạch trần một cách hết sức chính xác những dối trá, những sai lầm, những bịa đặt, những vu cáo, những âm mưu trong BĐMT của ông LT. Kính thưa quý vị, người đó là ông Bảo Quốc Kiếm, tác giả cuốn sách “Huế Ơi! Oan Nghiệt” mà hôm nay chúng ta có mặt ở đây để chào mừng ông cũng như để dự buổi giới thiệu cuốn sách nầy. Xin thú nhận, khi đọc BĐMT tôi chỉ chú ý đến sự kiện và giọng văn mà không thấy được những chi tiết lếu láo xa sự thật của nó, nhưng sau khi đọc “Huế Ơi! Oan Nghiệt” của BQK tôi mới bật ngửa. Xin bái phục ông BQK, xin hoan nghênh “Huế Ơi! Oan Nghiệt”.

Ông Vũ Ánh, trong bài viết dẫn thượng, đã nhận định rằng: “Trong tất cả những tài liệu mà tôi đọc được về biến động ở miền Trung khoảng giữa thập niên 60, từ thời gian trước 30-4-1975 đến nay, tôi thấy chỉ có “Huế Ơi! Oan Nghiệt” của ông BQK tương đối nhiều chi tiết và có dữ kiệngiá trị đối chiếu tốt…”. Vâng, trong “Huế Ơi! Oan Nghiệt” có rất nhiều dữ kiện như thế mà ông BQK đã đề cập, đã phân tích, vì điều kiện không cho phép tôi không thể nêu hết ra đây được. Xin nhường việc đó cho ông BQK. Xin nhường việc đó cho quý vị. Quý vị nên đọc “Huế Ơi! Oan Nghiệt” để thấy được sự thật lịch sử của BQK khác xa với cái gọi là “sự thật lịch sử” của LT. Người Mỹ có câu nói: “A liar needs a good memory”. Kẻ nói dối cần phảitrí nhớ tốt. Cứ đọc “Huế Ơi! Oan Nghiệt” thì quý vị sẽ thấy ông LT là một người dựng chuyện nhưng lại không có trí nhớ tốt vì trong cuốn BĐMT của ông ta có quá nhiều những sự kiện mâu thuẩn, những điều vô lý kỳ quặc khiến người đọc vừa buồn cười vừa không hiểu nổi!

Trân trọng kính chào quý liệt vị.

Định Nguyên

 

BẢN TÓM LƯỢC

[Buổi Giới Thiệu Sách Huế Ơi Oan Nghiệt Tại San José, California 31-10-10]

 Để có thể hiểu rõ mục đíchtác giả của cuốn sách Biến Động Miền Trung (BĐMT) do Liên Thành (LT) đứng tên, tôi xin lần lượt điểm vài nét theo từng trang đầu của cuốn sách.

1- Trang 2, dòng 6:

…“ngoài Hoa Kỳ và một số Tướng Lãnh VNCH, Phật giáo Ấn Quang là một trong những lực lượng chủ lực của cuộc đảo chánh này.”

Điều này hoàn toàn không đúng, bởi vì hồi đó không hề có PGAQ, thì lấy ai làm lực lượng chủ lực? Dòng chữ Phật giáo Ấn quang mới có vào giữa năm 1966 khi Thầy Thích tâm Châu ly khai mà thôi.

2- Trang 2, dòng 19:

Phật giáo Ấn Quang có 73 Khuôn Hội Phật giáo ở cấp Xã, 13 Khuôn Hội Phật giáo ở cấp Quận, và Tỉnh hội Phật giáo.”

Hoàn toàn không đúng; vì khuôn hội ở cấp ấp, chứ không có cấp xã và tại quận thì gọi là Quận hội, chứ không phải khuôn hội.

3- Trang 2, dòng 21:

Ngoài ra, trong chính quyền, Phật giáo Ấn Quang còn có các tổ chức ngoại vi: Công Chức Phật Tử, Học Sinh Phật Tử, Sinh Viên Phật Tử, Sư Đoàn I thì có Quân nhân Phật Tử (Chiến Đoàn Nguyễn đại Thức), Cảnh Sát Quốc Gia thì có Cảnh Sát Phật Tử, đặc biệt hơn nữa là các bà tiểu thương Phật Tử chợ Đông Ba.”

Thật trớ trêu cho nhà tình báo, Trưởng ty CSQG! Trong chính quyền làm gì có sinh viên, học sinh; làm gì có tiểu thương chợ Đông ba?

4- Trang 2-3, dòng 31:

Thích Đôn Hậu là cơ sở nòng cốt và lá bài tối quan trọng của cộng sản tại miền Trung, bắt rễ sâu trong Phật giáo. Tên cán bộ cộng sản điều khiển Thích Đôn Hậu trong bóng tối chính là Hoàng Kim Loan.”

Điều này không bằng cớ. Hồ sơ nào của Cảnh Sát, Phủ Đặc ủy Trung Ương Tình Báo đã nói về chuyện này? Tại sao LT không bắt, không công bố hồ sơ này trước năm 1975?

5- Trang 3, dòng 20:

… “đó là Thích Trí Quang - Ông này tên thật là Phạm Văn Bồng. Quê quán làng Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình, cùng quê với Tổng Thống Ngô Đình Diệm.”

Điều này không chuẩn xác, vì ông Trí Quang sinh tại làng Diêm Điền ông Ngô Đình Diệm sinh tại làng An xá, Tổng Đại Phong, huyện Lệ thủy. Không có làng Lệ thủy tại Quảng bình, mà chỉ có tên huyện mà thôi.

6- Trang 3, dòng 24:

Chùa Từ Đàm nằm về phía Tây thành phố Huế cạnh dốc Nam Giao và dốc Bến Ngự, sát bên nhà thờ cụ Phan Bội Châu.”

Hoàn toàn sai. Chỉ cần đọc: “cạnh dốc Nam giao” thì đã thấy sai rồi. Cạnh “Nam” thì sao lại là “Tây” chứ? Một trẻ thơ ở Huế cũng biết chùa Từ Đàm nắm hướng Nam của thành phố Huế kia mà.

7- Trang 4, dòng 2:

Thích Trí Quang gia nhập đảng cộng sản Việt Nam vào 1949, tại mật khu Lương Miêu, Dương Hòa. Lương Miêu, Dương Hòa là một làng nhỏ nằm về phía Tây lăng vua Gia Long, cách làng Đình Môn khoảng 30 cây số đường bộ. Người kết nạpchủ tọa buổi lễ gia nhập đảng cho Thích trí Quang là Tố Hữu, đảng viên cao cấp của đảng cộng sản Việt Nam.

Mùa thu năm 2000 tại Hà Nội, nhân nói đến các nhân vật chính trị tại miền Nam trước 1975, chính Tố Hữu xác nhận y là người kết nạp Phạm Văn Bồng tức Thích Trí Quang vào đảng cộng sản.”

Quả thật tội nghiệp cho ông Trưởng Ty Cảnh Sát, Nhà Tình Báo đại tài mà không biết rằng vào năm 1945 Tố Hữu làm Chủ tịch Ủy ban Hành Kháng tỉnh Thừa Thiên; nhưng năm 1946 đã ra làm Bí thư thành ủy Thanh hoá. Năm 1948 ra Bắc Việt … thì làm sao về Lương miêu để chủ toạ? Hơn nữa, năm 2000 Tố Hữu nói tại Miền Bắc, làm sao LT biết? Hay là ông chú của LT là Tráng Thông, một điệp viên tài giỏi ở Miến Bắc đưa tin này?

8- Trang 4, dòng 15:

Thích Chánh Trực tu tại Chùa Tường Vân, nằm giữa chùa Từ Đàm và Đàn Nam Giao. Chùa Tường Vân là nơi tu hành của Ngài Thích Tịnh Khiết Giáo Chủ Phật Giáo V. N.”

Thích Chánh Trực ở chùa Kim Tiên, chứ không hề ở chùa Tường Vân bao giờ. Vậy buộc ông này vào chùa Tường Vân để làm gì, nếu không phải muốn nói ông HT Thích tịnh Khiết là Cộng sản? Phật giáo chỉ có ông Phật mới là Giáo Chủ; còn GHPGVNTN thì chỉ có Tăng Thống mà thôi.

9- Trang 4-5, dòng 29:

Từ sau ngày đảo chánh 1 tháng 11 năm 1963, thế lực, quyền lực tột đỉnh của Phật Giáo Ấn Quang tại miền Trung và Thừa Thiên-Huế, nằm gọn trong tay của 3 tên cộng sản:

Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang, Thích Chánh Trực, phía sau hậu trường là Hoàng Kim Loan cán bộ Điệp báo phụ trách Dân Vận, Trí Vận và Tôn Giáo Vận sắp xếp và giựt giây.”

Hoàn toàn sai, vì lúc đó làm gì có PGAQ. Như đã nói, chữ này chỉ có sau tháng 6-66, vì thầy Tâm Châu theo hai ông Thiệu-Kỳ, tách rời khỏi GHPGVNTN. Ông Ngô Đình Cẩn có một hệ thống tinh vi là “Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm miền Trung”; và đặc biệt, ông Cẩn hằng tuần đến chơi với ông Trí Quang, thì sao Cẩn không biết Trí Quang là Cộng sản? Không lẽ anh em ông Diệm nuôi CS sao?

10- Trang 6, dòng 20:

Nào có ai ngờ rằng ngôi biệt thự màu hồng thơ mộng này chính là Bộ Chỉ Huy một Cơ Quan Tình Báo Tối Mật của Quốc Gia, chỉ huy và điều khiển những điệp vụ ngoài Bắc. Những điệp viên của cơ quan này tung ra miền Bắc với nhiệm vụ phá rối chính trị, tổ chức và phát động những phong trào nhân dân nổi dậy chống đối chính quyền Hà Nội.

Đạo diễn chính vụ nhân dân Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An nổi dậy chống chính quyền Miền Bắc, vào năm 1956, là một thí dụ điển hình công tác và nhiệm vụ của cơ quan này.”

LT dùng tư cách gì để chứng minh cái Tổ Mật Vụ Phan Quang Đông là Cơ quan tình báo tối mật? Xin đưa ra bằng chứng?

11- Trang 7-8, dòng 28:

Ông Phan Quang Đông nói với viên sĩ quan:

- Tôi phải gặp Tướng Đỗ Cao Trí trước khi nạp mình cho các anh. Yêu cầu của ông Đông đã được Tướng Đỗ Cao Trí chấp thuận. Buổi gặp mặt chỉ có 3 người. Tướng Đỗ Cao Trí, ông Phan Quang Đông và chánh văn phòng của ông Đông. Ông Đông nói rất ngắn, gọn với Tướng Đỗ Cao Trí:

- Chúng tôi hoạt động ngoài Bắc. Không dính dấp gì đến chuyện trong Nam. Một số nhân viên của tôi hiện đang hoạt động ngoài đó, Thiếu tướng lo cho họ. Không một hồ sơ, tài liệu, danh sách nhân viên và máy móc truyền tin liên lạc ngoài Bắc được ông Phan Quang Đông chuyển giao lại cho Tướng Trí. Tất cả đã biến mất nhiều giờ, trước khi căn nhà màu hồng này bị bao vây. Đây là quyết định và hành động của ông Đông để bảo mật và bảo vệ sinh mạng cho nhân viên, những điệp viên đang hoạt động và đang kẹt lại tại miền Bắc.”

Hoàn toàn không thể tin cậy, vì LT làm sao biết những đối thoại giữa Tướng Trí và Phan Quang Đông. Làm sao LT biết Phan Quang Đông đã thủ tiêu hồ sơ điện đài, danh sách…? Đã không giao lại danh sách, điện đài… thì làm sao Tướng Trí “lo cho họ”?

12- Trang 8, dòng 18:

Chín Hầm nằm về phía Tây thành phố Huế, ngay phía sau lăng Vua Khải Định và cạnh dòng tu Thiên An. Đó là một dãy 9 hầm của quân đội Nhật, rồi đến quân đội Pháp dùng để chứa đạn, đúng nghĩa đó là 9 hầm chứa đạn, kho đạn.”

Con nít cũng biết là Chín Hầm nằm ở phía Tây Nam, thì sao LT không biết?

13- Trang 10, dòng 21:

Ông Phan Quang Đông một cấp chỉ huy thượng đẳng của cơ quan Điệp Báo miền Nam hoạt động ngoài Bắc…”

LT lấy gì để chứng minh điều này. Xin các nhà tình báo cao cấp nói thử xem.

14- Trang 63-64:

Bao nhiêu sinh mạng cán binh của ông Hồ đã bỏ mạng trong trận đánh Mậu Thân tại Huế? Gần 7000 cán binh - Bao nhiêu sinh mạng đồng bào vô tội đã được ông Hồ chí Minh giải phóng bằng AK, bằng B40, bằng trói hai tay với những sơi dây điện hoặc dây kẽm gai, dùng những vật cứng đập vào đầu nạn nhân, rồi đạp xuống hố, hay những mồ chôn sống tập thể ! Con số là: 5327 thường dân, thường dânthường dân........”

Như thế thì, Cộng sản không hề giết những người lính, cán bộ, đảng phái… tại Miền Nam sao? Nhưng trước đó ông LT đã kể một số người bị giết như Phó Thị Trưởng, ông Trần Ngọc Lộ… chẳng hạn, thì con số phải trên 5,327 người. Vậy thì số Quân Cán Chính bị giết là bao nhiêu? Xác hay mồ chôn họ ở đâu? Nếu Cộng sản trả thù, thì chúng phải giết nhiều Quân Cán Chính, chứ sao chỉ giết Đồng Bào? Và như thế, số người bị giết phải cao hơn nhiều, vậy họ ở đâu?

Theo LT có 26 mồ chôn tập thể và tổng số là 5,327 xác. Theo Vennema thì có 19 hố chôn và tổng số 2,522 xác. Theo ông Nguyễn Lý Tưởng, cựu Dân Biểu và là người trực tiếp trong Ban Cải Táng của ông Võ Văn Bằng thì có 22 hố gồm 2,326 xác. Như thế thì LT phải trả lời câu hỏi này: Đối chiếu với ông Vannema, thì thiếu 7 hố gồm 2,802 xác. Đối chiếu với cựu Dân Biểu Nguyễn Lý Tưởng thì thiếu 4 hố gồm 3,001 xác, vậy số xác ấy ông Thành đã thủ tiêu đi đâu mà không cho Ban Cải Táng biết?

Ai Là Tác giả sách Biến Động Miền Trung?

Để xác nhận tác giả là LT, chúng ta phải có 4 tiêu chuẩn: Một là LT phải là người Huế, hai là: LT phải là Phật tử theo lời ông nói, ba là LT phải là một Sĩ quan quân đội và cảnh sát, một Trưởng ty. Bốn là LT phải biết rõ về ông và những gì ông làm. Qua các phần trên, chúng ta thấy:

A- Liên Thành là người Huế?

-Trang 3: Chùa Từ đàm nằm về hướng Tây.

-Trang 8: Chín hầm nằm về hướng Tây.

-Trang 17: Quận lỵ Nam hoà nằm phía Tây Huế.

-Trang 366: Trụ sở xã Thủy trường cách tư dinh Tỉnh trưởng chưa đầy 7 Km.

-Đường Đào duy Từ tại vùng Đập đá thuộc quận III Huế (trong bài Trịnh Công Sơn).

Những điều này ngay từ đầu sách và các bài sau đó chứng tỏ người viết không phải là một chú bé người Huế, thì làm sao ông LT có thể nói sai lầm như thế? CHỨNG TÒ NGƯỜI VIẾT KHÔNG BIẾT GÌ VỀ HUẾ CẢ, thì sao cho rằng đó là LT, một Hoàng thân sinh ra, học hành và làm việc tại Huế?

B- Liên Thành là Phật tử?

- Trang 2, dòng 6

…“ngoài Hoa Kỳ và một số Tướng Lãnh VNCH, Phật giáo Ấn Quang là một trong những lực lượng chủ lực của cuộc đảo chánh này.”

Phật tử sao không biết hồi 1963 làm gì có PGAQ?

- Trang 2, dòng 19-20:

“Phật giáo Ấn Quang có 73 Khuôn Hội Phật giáo ở cấp Xã, 13 Khuôn Hội Phật giáo ở cấp Quận, và Tỉnh hội Phật giáo.”

Hoàn toàn không đúng; vì khuôn hội ở cấp ấp, chứ không có cấp xã và tại quận thì gọi là Quận hội, chứ không phải khuôn hội.

- Trang 2, dòng 21:

“Ngoài ra, trong chính quyền, Phật giáo Ấn Quang còn có các tổ chức ngoại vi: Công Chức Phật Tử, Học Sinh Phật Tử, Sinh Viên Phật Tử, Sư Đoàn I thì có Quân nhân Phật Tử (Chiến Đoàn Nguyễn đại Thức), Cảnh Sát Quốc Gia thì có Cảnh Sát Phật Tử, đặc biệt hơn nữa là các bà tiểu thương Phật Tử chợ Đông Ba.”

Phật tử sao không biết tổ chức Phật giáo, nói chi Trưởng ty Cảnh sát?

- Trang 4, dòng 15:

“Thích Chánh Trực tu tại Chùa Tường Vân, nằm giữa chùa Từ Đàm và Đàn Nam Giao. Chùa Tường Vân là nơi tu hành của Ngài Thích Tịnh Khiết Giáo Chủ Phật Giáo V. N.”

Thích chánh Trực nào tu tại chùa Tường vân? Phật tử sao không biết?

- Trang 284, lập lại: HT Thích tịnh Khiết là Giáo chủ Phật giáo.

- Tại trang 206, LT còn nói Thích chánh Trực Trú trì chùa Tường Vân.

Không phải đệ tử Ôn Tường Vân, thì làm sao Trú trì?

- Trang 299, LT nói: Thích như Ý là anh ruột HT Trí Thủ, Tổng thư ký Viện hoá đạo.

Nhưng thực tế hoàn toàn không phải như thế. HT Trí Thủ là con trai độc nhất, thì làm sao có anh ruột? và chưa bao giờ làm Tổng thư ký Viện hoá đạo cả.

- Trang 282: Nguyễn khắc Từ lộ nguyên hình là tên cán bộ VC cao cấp và hắn là Phó trưởng ban tôn giáo của Mặt trận Tổ quốc thuộc Thành ủy Sài gòn.

Hoàn toàn sai. Ban Tôn giáocơ quan thuộc chính phủ, còn MTTQ là cơ quan ngoại vi, Nguyễn khắc Từ chưa bao giờ giữ chức vụ này, ngược lại bị tù và mù cả đôi mắt và đã chết năm 1993. 

C- Liên Thành Là Một Sỹ Quan, Trưởng Ty Cảnh Sát?

- Con trai Hoàng Kim Loan là Đại Úy Thiết Giáp.

Hoàn toàn sai. Hoàng Kim Loan có hai người con. Con đầu đã chết năm 1967. Người thứ hai là Hoàng Kim Cữu sinh năm 1947 đi lính Quân cụ Sư đoàn 3 đóng ở Đông Hà, giải ngũ năm 1972, hiện sống tại Huế. Vậy thì ai là Đại Úy Thiết Giáp?

- Trong Audio LT nói là em ruột Hoàng Kim Loan nói với LT này nọ. Nhưng người em này đã chết năm 1947, thì không lẽ hồn ma về nói với LT?

- Trang 17 sách BĐMT, LT nói là: Tháng 2-1965 Công trường 5 Đặc công của Đại tá VC Thân Trọng Một tung 2 Tiểu đoàn K1-K2 tấn công Quận lỵ Nam Hoà, và đã bị lực lượng quân sự tại Chi khu phản công và đẩy lui !... Quận Nam Hoà nằm về phía Tây Thành phố Huế.

Năm 1967 Cộng sản mới thành lập ngành Đặc công; vậy năm 1965 lấy đặc công đâu mà tấn công? Khi hai Tiểu đoàn tấn công quận lỵ nhỏ, thì lực lượng quân sự quận là cái gì mà phản công và đẩy lui?

- Trang 364: LT diễn tả cuộc phục kích vỹ đại tại Xã Thủy Trường do ông đích thân điều khiển. Chính LT vẽ bản đồ cho VC đi về, và chính ông phục kích để tiêu diệt hai tiểu đội VC. Mìn Claymore và súng M16 bắn xối xả mà chỉ 4 chết, 3 bị thương, không để lại hiện trường một xác nào; và 3 tuần sau ông mới biết. Ông cũng không khám nghiệm tử thi theo luật định. Vậy có phải là sĩ quan, Trưởng ty hay không?

- Trang 297-298: LT nói lúc 3 giờ chiều ngày 26-5-1970 ông ta trình diện Thiếu Tướng Trần Thanh Phong Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia tại phi trường Phú Bài.

Sai. Trong bản tướng mạo và quân vụ liên tục của Thiếu Tướng Trần Thanh Phong ghi rõ là:

-07-6-69 làm ở Tổng Nha Thanh Tra Bộ Quốc Phòng.

-01-9-1969: Tổng Trưởng XDNT.

-01-3-1971 Tư Lệnh Cảnh Sát (đầu tiên).

Vậy năm 1970 làm gì có Tư Lệnh Cảnh Sát? Năm 1970 còn gọi là Tổng Nha Cảnh Sát thuộc Bộ Nội vụ; vậy ông LT trình diện ai mà nói vanh vách ngày tháng như thế? 

D- Liên Thành Không Biết Liên Thành Và Chính Ông Làm Gì.

-Trang 105-108-208 ghi những điều chứng tỏ năm sinh có thể là 1940-1943-1946; như thế LT không biết mình sinh năm nào?

-Từ trang 368 đến 370 LT kể lễ chuyện Quán Cơm Âm Phủ, và chỉ nổ cái “BẸT”; nhưng trong bài trả lời những chất vấn về bài Trịnh Công Sơn, ông lại cho nổ long trời lở đất. Vậy cái nào do ông làm, cái nào không phải? LT ký lệnh bắt các Thiếu tá Quân đội đang làm việc tại các Cơ Quan Quốc Phòng… Vậy làm sao nói là Sĩ Quan?

Liên Thành Sử Dụng Tài Liệu Nào?

 Truy lục khá nhiều hồ sơ Mậu Thân, tôi chỉ thấy một mình bài của Đại tá VC Nguyễn Văn Quang, quyền chỉ huy trưởng Hành quân mặt trận Huế năm Mậu Thân ghi rõ 2:33’’. Vậy LT làm việc cho ai, vì ai?

- Việc LT nói lá cờ Mặt Trận Liên Minh Dân Tộc, Dân Chủ và Hoà Bình treo trên cột cờ ở Hoàng thành là do Nguyễn Đắc Xuân viết, không có ai khác. Vậy LT đã làm việc cho Nguyễn Đắc Xuân? Trong lúc đó những người và đơn vị treo lên, những người và đơn vị hạ xuống để treo cờ Vàng ba sọc đỏ lên đều xác nhận rõ ràng. Vậy tại sao LT làm theo lệnh Nguyễn Đắc Xuân?

- Ông LT tố cáo Nguyễn Đắc Xuân là tội đồ khát máu, nhưng LT dùng tài liệu do y viết ra. Vậy LT là ai? LT tố cáo Hoàng Văn Giàu là đồ tể, nhưng Hoàng Văn Giàu sau khi nhập ngũ được làm việc tại Nha An Ninh Quân Đội; ông ta đọc, dịch các tài liệu tối mật, thậm chí còn viết dự án các năm tới cho Nha ANQĐ, vậy không lẽ TT Nguyễn Văn Thiệu dùng đồ tể CS?

Tóm lại, LT không biết gì về Huế, LT không biết gì Phật giáo, LT không biết gì về Cảnh Sát, Quân Đội… Và không biết LT làm gì… Vậy làm sao gọi là LT???

Trong các Audio LT còn nói rõ, ông ta chẳng biết Chính Nghĩa Quốc Gia tròn hay méo… Vậy LT chiến đấu cho ai và để làm gì (HL tại Atlanta). Mới đây, ông còn nói ông đã bắt những người buôn Bạch phiến, nhưng Biện lý và Toà án thả ngay, vì cho rằng Bạch phiến không phải là hàng bị cấm. Vậy là Trưởng Ty Cảnh Sát đó sao?

 

Bảo Quốc Kiếm 31/10/2010
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
17/11/2019(Xem: 8505)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.