Mục Lục

29/06/201112:00 SA(Xem: 11323)
Mục Lục


CƯ TRẦN LẠC ĐẠO

Cư Sĩ Chánh Trực
Toronto, Canada 1999 - PL 2543


Mục Lục
Lời Tựa 
Lời Giới Thiệu (bìa sau) 
Tập 01
01 An LạcHạnh Phúc
02 Bát Chánh Đạo
03 Bát Phong
04 Bất Tùy Phân Biệt
05 Chánh KiếnChánh Tín
06 Công ĐứcPhước Đức
07 Hạnh Bố Thí
08 Mười Điều Tâm Niệm
09 Nguồn Gốc của Khổ Đau
10 Phước Báu
11 Thập Đại Nguyện
12 Xuân Di Lặ 
 
 

Kính dâng Thập Phương Thường Trụ Tam Bảo.
Kính dâng Hòa Thượng Bổn Sư chứng minh.
 

Ngưỡng mong chư Tôn Đức, chư Thiện Hữu Tri Thức từ bi chỉ dạy.

Hoan hỷ cúng dường chư Phật Tử khắp nơi .
Thành tâm tri ơn các báo chí Việt Ngữ và Phật Giáo,
đã giúp đỡ phổ biến trong các năm qua.

Được chỗ không. Không chỗ được.
Thực tu thực chứng. Vô tu vô chứng.
(Cư-sĩ Chính-Trực)

Như hà thị đạo?
Bình thường tâm thị đạo.
Thế nào là đạo?
Tâm bình thường là đạo.

Như hà thị Phật?
Tức Tâm Tức Phật.
Thế nào là Phật?
Phật tức Tâm, Tâm tức Phật.

No gains without pains.
Nhân bất phong sương vị lão tài.

Người không sương gió, khó thành công.
Người không khổ đau, sao ngộ đạo.
(Cư-sĩ Chính-Trực)
 

 

Lời Tựa 

Tập sách này gồm có những bài viết đơn giản về Phật Pháp Tại Thế Gian, Cốt Tủy Của Đạo Phật, Vô Thượng Thậm Thâm Vi Diệu Pháp, những điều cụ thể, thiết thực, có thể thực sự áp dụng để tu tâm dưỡng tánh trong mọi hoàn cảnh của đời sống hằng ngày của người Phật Tử, với niềm hy vọng đem lại An Lạc Hạnh Phúc và Giác Ngộ Giải Thoát.

San Sẻ Phật Pháp: Vô Biên Phước Đức.
Thấm Nhuần Phật Pháp: Vô Lượng Công Đức.

Nhằm mục đích hoằng dương Chánh Pháp, các bài viết trong tập sách này được thành tâm dâng tặng các tổ chức, các tập san, các tạp chí, các hoạt động hoằng hóa lợi sanh, hoan hỷ cúng dường chư Phật Tử mười phương tùy nghi xử dụng, được phép in lại, đăng báo, thu băng, phát thanh, từng bài hoặc toàn tập, để phổ biến dưới mọi hình thức, một cách bất vụ lợi, không được bán dưới bất cứ hình thức nào.

Kính chúc quí độc giả cư trần lạc đạo.

Toronto, những ngày vào Thu năm 2000

Cư-sĩ Chính-Trực
302 - 2 Dorado Court,
Toronto, Ontario M3M 2E8,
Canada
 
 
Lời Giới Thiệu (bìa sau)


Sống đời vui đạo
(Sống trong tương đối - Vui với tuyệt đối)

Thương ghét, phải quấy, đẹp xấu, đúng sai, hơn thua, chính là vọng tâm, vọng tưởng, vọng thức, vọng niệm. Đó chính thực là con trâu, mà người tu theo Phật phải chăn phải dắt, phải kềm phải chế, phải điều phải khiển, phải thuần phải phục, thúc liễm luôn luôn. Chăn trâu thành công thì Tánh Giác hiển lộ. Điều quan trọng là: "Con người hãy chăn dắt con trâu, chớ để con trâu dẫn dắt con người! Nếu để con trâu dẫn dắt, không biết con người sẽ đi về đâu?". Cho nên mới có pháp tu gọi là "Pháp Môn Chăn Trâu", chính là nghĩa đó vậy.

Chăn trâu nghĩa là: áp dụng Chánh Pháp, vào trong cuộc sống, của mình hằng ngày, dẹp trừ vọng tâm, vọng tưởng vọng thức, vọng niệm liên miên, chuyển hóa ba nghiệp, thân khẩu ý mình, bất lương bất thiện, thành ra ba nghiệp, hoàn toàn thanh tịnh. Chăn trâu nghĩa là: không theo sức mạnh, sức kéo sức lôi, của tâm tham lam, sân hận si mê.

Đây mới chính là ý nghĩa thiết yếu của việc tu tâm dưỡng tánh theo đạo Phật: Trong tâm khởi niệm, nếu giác kịp thời, liền biết không theo, đó là Chơn Tâm. Trong tâm khởi niệm, nếu còn mê muội, không giác kịp thời, liền theo niệm đó, trở thành vọng tâm. Cũng ví như là: Khi có gió thổi, mặt biển nổi sóng, gọi là biển động. Mặc dù có gió thổi, mặt biển vẫn bình yên, đó là biển thái bình, ví như bản tâm thanh tịnh. Tu theo đạo Phật, không phải chỉ có: cúng kiến lễ lạy, van xin cầu nguyện, không còn gì khác!

Nếu con người biết sẵn sàng tha thứ cho người khác, cũng như đã từng nhiều lần trong đời, tha thứ cho chính bản thân mình, thì cảnh giới thiên đàng niết bàn cực lạc chính là đây, ngay trên thế gian này!

Sinh sự thì sự sinh. Nhân nào thì quả nấy. Gieo gió thì gặt bão. Có lửa thì có khói. Cầu nguyện khấn vái chỉ đem lại sự bình an tâm hồn tạm thời mà thôi. Bình an thực sự chỉ có cho người thiện tâm. Thiên đàng hay địa ngục, tuy là hai tâm trạng khác nhau, nhưng tất cả thực sự chỉ là các trạng thái ở trong thâm tâm của tất cả chúng ta. Cũng ví như biển động hay biển lặng, tuy khác nhau, nhưng đều là hai trạng thái của biển mà thôi vậy.

Cảnh giới tịch diệt an lạc đó không dành riêng cho bất cứ ai, không thuộc bất cứ tôn giáo nào, không thuộc bất cứ sắc dân nào, không thuộc bất cứ thời đại nào. Bất cứ ai dẹp được một phần các tâm niệm sanh diệt, thì người đó sống được một phần trong cảnh giới an lạc tịch diệt.

Cư-sĩ Chính-Trực
(Toronto - Canada)
 
 

Chân thành cám ơn Cư sĩ Chính Trực 
đã gửi tặng TVHS phiên bản điện tử bộ sách này (Tâm Diệu, 05-2002)
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
25/05/2011(Xem: 20817)
19/07/2020(Xem: 5513)
03/08/2010(Xem: 37265)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.