Phật Tánh trong “Phật sẽ thành"

09/03/20205:57 SA(Xem: 5741)
Phật Tánh trong “Phật sẽ thành"

PHẬT TÁNH TRONG “PHẬT SẼ THÀNH”
TN Huệ Trân

 

          Dù là Phật tử hay ngoại đạo, có lẽ ít ai trong chúng ta, chưa một lần tình cờ nghe câu nói: “Chúng sanh là Phật sẽ thành.”

          Đây là lời xác quyết đầy từ bi của một vị giáo chủ chưa bao giờ nhận mình là giáo chủ. Sau bốn mươi chín ngày đêm thiền định dưới gốc cây bồ đề, sa-môn Gotama đã tìm ra cội nguồn sâu sa tạo nên vòng sinh tử luân hồi, cột buộc bao khổ đau phiền não! Có thực sự biết khổ từ đâu mới mong diệt khổ.   

Bốn mươi chín năm sau đó, Ngài đã đi không ngừng nghỉ để truyền dạy cách diệt khổ. Người theo Ngài học đạo, đủ mọi tầng lớp trong xã hội, từ vua quan, trưởng giả tới dân giã nghèo hèn; từ trẻ tới già, từ trí tới ngu… một lòng tôn kính gọi Ngài là Phật, do chữ Buddha lấy nghĩa theo tiếng Magadhi là Người Tỉnh Thức; và tôn xưng Ngài là giáo chủ của một tôn giáo có tên là Đạo Phật, bởi con đường Ngài chỉ dạy đưa tới sự tỉnh thức.

          Nhân gian biểu tỏ lòng ngưỡng kính như thế, nhưng Đức Phật thì sao?

 

Những ai đã từng nghe câu nói “Ta là Phật đã thành. Chúng sanh là Phật sẽ thành” thì không cần suy cạn nghĩ sâu, chỉ để tâm bình an cũng có thể hiểu được Đức Thế Tôn muốn gửi cho chúng sanh thông điệp gì, vì mỗi câu, mỗi chữ đó đơn giản quá!

“Ta là Phật đã thành. Chúng sanh là Phật sẽ thành”

Đức Phật chỉ nhận mình là người đã nhìn ra những nguyên nhân của khổ đau nên đã tỉnh thức, thoát khỏi khổ đau mà thành Phật; trong khi chúng sanh cũng có đủ những hạt giống tỉnh thức, để thành Phật, nhưng vì tập khí sâu dầy, chưa nhận ra thôi.

Xác quyết điều này, ngụ ý Đức Phật không nhận mình là giáo chủ, mà trái lại, Ngài khuyến tấn rằng Ngài và chúng sanh không khác, chỉ là sự nhận biết trước hay sau. Và người đã biết sẽ chỉ cho người chưa biết để cùng đạt tới sự giác ngộ như nhau.

          Điều này nói lên bản chất của Đạo PhậtGiáo Dục chứ không phải là Tôn Giáo.

Suốt thời gian thị hiện Ta-bà, Đức Thích Ca Mâu Ni đã không ngừng giảng dạy cho chúng sanh ở mọi giai cấp, mọi căn cơ từ thấp lên cao, như thứ lớp ngoài đời từ mẫu giáo lên đại học.

Ngài là vị thầy không lấy học phí của bất cứ học sinh nào, chỉ nhận sự cúng dường mỗi ngày một chén cơm mà giảng dạy không ngừng nghỉ suốt bốn mươi chín năm!

Nhận thức như vậy, chúng ta có thể hiểu rõ hơn về bốn chữ “Chư pháp thực tướng”. Đó là chân tướng của vũ trụ nhân sinh, cô đọng toàn bộ những lời Phật thuyết trong suốt hơn bốn thập niên. 

          Phật tử tôn kính Đức Phậttôn kính một người Cha, một vị Thầy chứ không phải với lòng sợ hãi mù quáng như đối với thần linh!

          Không một nơi nào trên trái đất này, mà chỉ có toàn điều tốt, người tốt, hoặc ngược lại, toàn điều xấu, người xấu. Tốt xấu luôn xen kẽ bên nhau như hồ sen mà Đức Phật đã quán chiếu khi vừa đắc đạo.

Đóa sen có cọng thấp cọng cao, lá sen có lá non lá già, bông sen có bông nở rộ, bông hàm tiếu nhưng trong mỗi đơn vị đều chứa đựng đủ bản chất của bùn, nước, nắng, gió…

Khi nghiệm ra lý duyên khởi và lẽ vô thường trong trời đất cũng là lúc Đức Phật ngạc nhiên nhận diện khả năng giác ngộ, hay Phật tánh, đều có mặt và có sẵn trong mỗi chúng sanh! Ngài đã phải thốt lên: “Lạ thay! chúng sanh nào cũng có sẵn hạt giống trí tuệgiác ngộ, mà sao muôn ức kiếp vẫn lăn trôi trong sinh tử khổ đau?”

 

          Vì lòng thương tưởng chúng sanh nên Đức Phật đã từ chối nhập Niết Bàn khi Ma Vương tới dụ. Ngài khẳng định ở lại Ta-bà để giáo hóa những Phật-Sẽ-Thành. Đó là thông điệp từ bi nhất, rõ rệt nhất trong đại nguyện của vị Phật-Đã-Thành.

 

          Hai mươi sáu thế kỷ qua, chúng sanh cõi Ta-bà nhận được những gì nơi kho tàng để lại?

          Kinh Duy Ma Cật có một chương giới thiệu về quốc độ Chúng Hương của Đức Phật Hương Tích. Đó là một quốc độ cực kỳ trang nghiêmthanh tịnh vì nơi đó không có hàng Thanh Văn, Duyên Giác mà chỉ có chúng Đại Bồ Tát ngồi nghe pháp bằng hương thơm chứ không bằng ngôn tự.

Những vị Bồ Tát ở nơi lý tưởngđẹp đẽ như vậy làm sao không sửng sốt khi nghe nói về cõi Ta-bà uế nhiễm đầy những phiền não khổ đau với muôn chúng sanh vô minh khó dạy mà Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã phát nguyện ở lại giáo hóa!

          Không chỉ ngưỡng phục tâm đại bi của Đức Phật Thích Ca, mà Chư Bồ Tát cõi Chúng Hương còn kinh ngạc khi trưởng giả Duy Ma Cật giãi bầy là Chư Bồ Tát ở cõi Ta-bà phải thành tựu tám pháp mới vượt qua những chướng ngại trên đường hoằng pháp. Trong tám pháp đó, có ba pháp đầu là căn bản, gồm:

          1- Làm lợi ích chúng sanh không cầu báo đáp.

          2- Chịu thay chúng sanh hết thảy khổ nãohồi hướng công đức đã làm cho chúng sanh.

          3- Tâm bình đẳng với chúng sanh, khiêm hạ, vô ngại.(*)

          Ấy vậy mà không thời nào không có những câu hỏi tiêu cực đầy ác ý của kẻ phàm phu, nhất là trong thời mạt pháp này. Những câu hỏi mà thực chẳng để hỏi, như: “Giáo lý Phật hay lắm! Nhiệm mầu lắm! Nhưng sau Phật Thích Ca đã có ai thành Phật thêm chưa?”

          Với những câu hỏi đại loại như thế, nếu là Phật tử, xin hãy thưa:

- Dạ có, có nhiều lắm! Rất nhiều Phật-Đã-Thành, mà bạn không nhìn thấy đó thôi.

Hãy gỡ cặp kính nghi hoặc xuống.

Hãy hít vào không khí bình anthở ra những oán kết hận thù.

Hãy mở rộng lòng vị tha

Hãy cho mà không chờ nhận.

Hãy sẵn sàng vì lợi ích người mà chẳng quản nhọc nhằn.

Hãy buông xuống những thị phi ghét, thương, còn, mất…

 

Hãy tạm thử ngần đó thôi, bạn sẽ ngạc nhiên thấy mình thăng hoa.

Sự chuyển hóa lặng thầm nhưng kỳ diệu đó là gì vậy?

          Bạn ơi! Giây phút nào bạn sống được như thế thì chính bạn đang đi trên con đường Phật đi. Chỉ tiếc là chúng ta không sống với Phật Tánh đó được lâu vì tập khí tham sân si sâu dầy, nên từ “Phật-Đã-Thành” ta lại nhanh chóng trở về “Phật-Sẽ-Thành!”

          Nhưng xin chớ vội bi quan, vì giữ tâm thanh tịnh mà nhìn quanh, bạn sẽ cảm thấy hoan hỷ và phấn khởi.

Có phải giữa bao cảnh huống đảo điên, bi đát, không bao giờ thiếu bóng những vị phát nguyện: “Phục thỉnh Thế Tôn vị chứng minh. Ngũ trược ác thế thệ tiên nhập” Bạch Đức Thế Tôn, xin Ngài chứng minh, đời ác năm trược này, con xin thề vào trước.

Những vị đó nguyện quên mình cứu người, chịu đói cho người no, chịu lạnh cho người ấm, chịu chết cho người sống?

          Hãy nhìn kỹ, rồi bạn có can đảm nói khác đi, rằng bạn không hề thấy như thế không?

Vậy, những vị đó là ai?

Thưa bạn, tôi tin, đó là những Bồ Tát, nương theo lời dạy của Đức Thích Ca Mâu Ni, tiếp nối con đường cứu độ chúng sanh, xoa dịu những khổ đau trầm thống của kiếp nhân sinh.

Đó là Pháp Thân Phật, là những chúng sanh Đã, Đang và Sẽ Thành Phật.

 

Nếu còn băn khoăn, có lẽ bạn nên tự hỏi ngược lại, là thế giới đảo điên này sẽ còn tang thương đến đâu, nếu thiếu vắng những Bồ Tát vị chúng sinh mà hành Bồ-Tát-Hạnh?

 

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.

TN Huệ Trân

 

(*)Kinh Duy Ma Cật Sở Thuyết- TT Thích Tuệ Sỹ dịch

          

           

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
25/05/2011(Xem: 20770)
19/07/2020(Xem: 5478)
03/08/2010(Xem: 37200)
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.
Có rất nhiều thông tin trái ngược nhau về đậu nành: Nó có tốt cho sức khỏe không? Nó có nguy hiểm không? Và nếu ăn được thì tại sao một số người lại nói là không?
Là Phật tử, ai cũng muốn tìm hiểu Đạo Phật để thực hành cho đúng đắn ; nhưng Phật Giáo thật mênh mông, như lá cây trong rừng : học cái chi đây ? bắt đầu từ đâu ? Cả đời người chắc cũng không học hết được. Mỗi người tùy theo phương tiện, chí hướng, ý thích, điều kiện, mà đặt trọng tâm trên một hay vài địa hạt nghiên cứu.