Thi Hóa Phật Thuyết A Di Đà Kinh

10/07/20184:01 SA(Xem: 5330)
Thi Hóa Phật Thuyết A Di Đà Kinh
 
THI HÓA
PHẬT THUYẾT A DI ĐÀ KINH
(cảm tác)

 

Phat A Di Da
Đại Tượng Phật A Di Đà tại Trung Quốc

 

GỢI MỞ LỜI VÀNG

 

Nam mô bổn sư Thích ca mâu ni Phật

Nam mô bổn sư Thích ca mâu ni Phật

Nam mô bổn sư Thích ca mâu ni Phật

 

Pháp vô thượng sâu xa, nào dễ gặp

Dẫu muôn ngàn ức kiếp được bao lần?

Con nay xin gói ghém cả thành tâm

Nguyện cảm nhận lời nhiệm mầu bát ngát

 

Trong uyên áo, mở chân trời hoan lạc

Trong tương ưng, được nghe thấy thọ trì

Cho phàm phu ngụm mạch suối từ bi

Cắt ràng buộc, vượt ra ngoài đối đãi

 

ƯỚP XÔNG LÁ BỐI

 

Tiếng hải triều nghìn sau vang dội mãi

Đọng lòng con lấp lánh hạt trầm hương

Dòng thời gian lay ngũ trược cang cường

Ơn tam bảo khơi nồng men thường trụ

 

Vẫn réo rắt bản hài âm xưa cũ

Vẫn chan hòa trăm vạn nét dư ba

Nhớ ngàn xanh nên chối bỏ trần sa

Quên sông rạch vì cưu mang nguồn cội

 

Sư-tử-hống xé bài ca trăn trói

ấp ủ trong chùm bối-diệp thiêng liêng

đưa con vào rừng đạo, đón gió thiền

nay lần giở từng trang kinh ngà ngọc…

 

Nam mô Liên trì Hải hội Phật Bồ-tát

Nam mô Liên trì Hải hội Phật Bồ-tát

Nam mô Liên trì Hải hội Phật Bồ-tát

 

THI HÓA
PHẬT THUYẾT A DI ĐÀ KINH

 

vào thuở ấy đô thành Xá vệ quốc

chính tôi nghe, đích thật, đúng như vầy

kinh đại thừa, giáo lý của Như Lai

do đức Phật dạy ngài Xá-lợi-phất,

 

quanh bảo tòa có hằng-sa bồ tát

chúng thanh văn tứ quả lại nhiều hơn

theo con đường giải thoát của từ tôn

đây diệu pháp ban cho người đại trí

 

rực dung nhan, tràn nụ cười hoan hỷ

đến muôn đời văng vẳng đại lôi âm

trong niềm tin cam lộ rưới thì thầm

nẩy trái ngọt cho cây cành chánh kiến

 

Đất trang nghiêm, tùy tâmhiển hiện

Tín sâu dày tạo tác cảnh chân thường

Kể từ đây… nhắm thẳng hướng Tây phương

Qua cho khỏi mười vạn ức cõi nước

 

thế giới tên gọi là Cực Lạc

Cả bầu trời vô tận ánh quang minh

Phật Di Đà cứu vớt mọi hữu tình

Với bản nguyện rước về miền trong sạch

 

Trên đài sen

nay còn đang thuyết pháp

Miền quê xưa,

trong veo và hiển hách,

                   *      *                                                                           

Xá-lợi-phất! Sao gọi là Cực Lạc?

Vì cõi kia là cảnh giới tâm linh

Chói ngời trong hiện thực an bình

Chẳng chướng nạn khiến cho lòng bức bách

 

Lại còn đây nữa, hỡi Xá-lợi-phất!

Cõi nước kia gồm bảy lớp giậu rào

Bảy hàng lưới ngọc sẵn giăng cao

Che khắp cả bày hàng cây báu

 

Suốt sáu thời nhạc trời thường hợp tấu

Gió vi vu, ao thất bảo diệu kỳ

Cát vàng rải đáy, nạm đường đi

Nước ngon ngọt, nhu hòa bát công đức

 

Bảy trân châu kết lâu đài chói rực

Sen trong ao chen xanh đỏ trắng vàng

Gợn sắc màu in mặt nước mênh mang

Vừa vi diệu, thơm tho mà thanh khiết

 

Sự tựu thành do công đức siêu việt

Đem trang nghiêm khắp tịnh độ huy hoàng

                             *                                                                                                  

Đất vàng ròng chói lọi, ảnh chứa chan

Nẩy diệu ý cho tâm hồn thanh thái

Mạn-đà-la mưa hoa tuôn rắc rải

Trên bờ vai của các thượng thiện nhân

 

Khiến ai ai đều một dạ ân cần

Túm vạt áo dựng hoa dâng cúng Phật

Đi phương xa rồi về trong giây lát

Sau bữa ăn thủng thẳng bước kinh hành

 

Chim lắm màu thốt đủ loại âm thanh

Thuyết thực tướng đưa người về Phật trí

Các thượng nhân vừa nghe liền hoan hỉ

Bèn sanh lòng niệm Phật, niệm Pháp, Tăng

 

Tất cả là bóng dáng của Pháp thân

Chim hiện hữu đâu phải vì tội báo

Bởi nước kia không còn tên ác đạo

Do thần thông nguyện lực Phật Di Đà

 

Tuyên pháp âm nên đã biến hóa ra

Giảng chân lí bằng bài ca giải thoát…

 

*

Lại còn đây nữa, hỡi Xá-lợi-phất!

Gió hiu hiu thổi hàng cây man mác

Reo cười trên hàng lưới ngọc rung rinh

Dấy âm thanh mềm dịu gợi yên lành

 

Như trỗi dậy cả muôn ngàn nhạc điệu

Bừng bừng nở triệu đóa hoa hàm tiếu

Từ thẳm sâu bỗng lóe khúc hồn nhiên

Ý trong veo, thân sảng khoái thơm hiền

 

Nên ai nấy đều nức lòng niệm Phật

Niệm Pháp, Tăng trong niềm vui hổ phách

Làm phai mờ dĩ vãng úa trần lao

 

Xá-lợi-phất! Ý ngươi nghĩ thế nào?

Về danh hiệu của A Di Đà Phật?

A Di Đàđạo sư bậc nhất

Quang minh vô lượng chiếu mười phương

 

Vượt lên trên giới hạn của biên cương

Không tàn tạ, không có gì ngăn ngại

Làm vùi tắt lửa sầu đau sợ hãi

Đưa chúng sanh về bản thể nguyên sơ

 

Kiếp hải tan theo bụi cát bơ thờ

Nhưng thọ mạng của Ngài không đếm được

Như bản nguyện êm đềm dòng nhung mượt

Như bàn tay sắp sẵn vạn đường đi,

 

Niệm hồng danh hủy diệt lưới mê si,

Đưa thủy giác nhập ngay vào bản giác

Dùng đức tin chơn chất mà mộc mạc

Niệm Di Đà là hòa nhập Pháp thân,

 

Đến Tây phương cùng chư vị thánh tăng

Chứng pháp nhẫn, phát bồ-đề vô thượng.

 

Như thanh văn số vô biên vô lượng

Và rất đông bô-tát quá hằng sa

Đều hân hoan trong ân huệ đậm đà

Của cam lộ nhiệm mầu đức từ phụ

 

Chiên đàn hương xông đài mây vần vũ

Muôn triệu màu ánh sáng chập xen nhau

Trên tầng cao vẳng tiêu, địch, không hầu

Nghe dìu dặt cho tim hồng thánh thót

 

Nhạc du dương nhuộm đất trời thấm ngọt

Khuấy tình thương lan mãi tận bao la

Dùng niềm tin mở pháp giới gần xa

Đem trí tuệ soi mặt mày lẫm liệt

 

Sự tựu thành do công đức siêu việt

Trang nghiêm khắp cõi nước bất tư nghì

Đưa kẻ nghèo bắt gặp chuỗi ma-ni

Khiến rùa chột hết dập vùi sóng bạc!

 

Xá-lợi-phất! bên quê nhà Cực Lạc

Chúng sanh nào vừa mới được rước sang

Liền gá vào trong một đóa sen vàng

Hoa bùng cánh, dự hàng bất thối vị

 

Được Di Đà truyền ban lời thọ ký

Liền phân thân du hóa khắp mười phương

Dấn bước nơi cát bỏng lẫn mịt mùng

Mầm giác ngộ rắc nẻo đường lữ thứ

 

Có rất nhiều bậc nhất sanh bổ xứ

Còn một đời đắc Phật quả vẹn toàn

Trần gian này dù kẻ lắm mê man

Hãy niệm Phật để gặp người thượng thiện

 

Chớ chậm chạp, chớ rụt rè, quyến luyến

Nghe kinh này nên phát nguyện vãng sanh

Quên nhọc nhằn dựng nếp sống quang minh

Cùng hải chúng sum vầy trong nôi ấm…

 

Đường về Tây, dù dài xa thăm thẳm

Nhưng rất gần cho kẻ lắm thiện căn

Gầy nhân duyên ươm phước đức vô ngần

Mới được đón qua bên miền An Dưỡng

 

Chỉ có một thứ thiện căn tối thượng:

chấp trì sáu chữ thật tinh chuyên

Bằng niềm tin rất sâu chắc vững bền

Bằng tha thiết chí thànhcầu nguyện

 

Gặp nghịch cảnh chớ dùng dằng thối chuyển

Niệm một ngày cho đến quá bảy ngày

Được một lòng không loạn chẳng lung lay

Vào tam-muội nên còn đâu vọng tưởng

 

Khi lâm chung thần thức đừng vất vưởng

Giữ sao cho mười niệm mãi nối liền

Phật Di Đà cùng thánh chúng kề bên

Nghinh tiếp thẳng về Miền quê Cực Lạc

 

Trả điên đảo cho cuộc đời ác trược…

Hỏa trạch gào, sáu đường xoay xuôi ngược

Xướng hồng danh tội chướng phải mau tiêu

Đời lênh đênh trong ảo ảnh đìu hiu

Người đắm chìm trong lao tù ngột ngạt

Hãy cầu khẩn đức A Di Đà Phật

Đưa muôn loài rời bóng tối vô minh

 

Xá-lợi-phất! ta vẫy gọi hữu tình

Ai nghe thấy được vô cùng lợi ích

thập ác, dù thuộc hàng ngũ nghịch

Phải gắng công phát nguyện chóng sanh sang

 

Chớ đợi khi nước mắt chảy hai hàng

Dẫu hối hận thì cũng là trễ nãi

Phật xót thương bao mẫu người khờ dại

Nhưng không hề bỏ sót đứa con hư

 

Ôi bao la, cao rộng, bủa đức từ

Ôi chan chứa, ơn Ngài là vĩnh cửu

Ôi nụ cười muôn đời thơm diệu hữu

Ôi bàn tay chứa đựng giấc lưu ly

 

Ôi con thuyền chở thẳng đến Liên Trì

Ôi bản nguyện cứu bầy con mê ngủ

Ôi nhịp cầu dẫn ai về bến cũ

Ôi lương y đầy đủ mọi thuốc thang

 

Ôi Mẹ Hiền bảo bọc khỏi nguy nàn

Ôi trưởng giả xé toang đời cùng tử!

 

Chẳng thắc mắc, chẳng thờ ơ, do dự

Này pháp môn xướng Phật-hiệu vãng sanh

Giữa trần gian dơ bẩn lẫn hôi tanh

Xây tù ngục bằng ái ân giả huyễn

 

Ai tin được, mới thật người chánh kiến

Trong lòng mình

                             vừa nở đóa sen Tây!

 

Xá lợi phất! nay ta tại chốn đây

Khen lợi ích chẳng thể nghĩ bàn này

Về công đức của A Di Đà Phật

Khắp sáu phương ngập hương hoa bàng bạc

 

Vô số Như Lai tựa cát sông Hằng

Dùng trí bi nẩy vô lượng chân thân

Biến pháp giới mà không rời trụ xứ

tự tại trên tòa sen rạng rỡ

 

Vẫn hiện ra tướng lưỡi rộng dài

Che ba ngàn cõi nước xa xôi

Đều bảo chứng bằng lời thành thật:

“Các chúng sanh hãy đem lòng chuyên nhất

 

Tin kinh này, gợi nghĩa lý cao xa

Bất tư nghì công đức A Di Đà

Được mười phương đại-giác thường hộ niệm

Rải ân đức ban tràn  trề tín nguyện

Cho sóng mòi biển khổ hết lao xao!”

 

Xá-lợi-phất ! ý ngươi nghĩ thế nào?

Sao gọi là được chư Phật hộ niệm?

 

Xá-lợi-phất! nếu có người chánh tín

Dù đàn ông, phụ nữ, trẻ hay già

Nghe kinh này liền tin nhận thiết tha

Những danh hiệu của sáu phương chư Phật

 

Sẽ tinh tiến không bao giờ thối thất

Trên con đường cầu vô thượng bồ đề

Còn lo chi đọa ác thú lê thê

Vì được Phật hộ trì và tưởng nhớ

 

Xá-lợi-phất! ắt ngươi đà hiểu rõ

Nên hết lòng mà tin chịu lời ta

Bày óc tim, phơi mở cả ruột rà

Ghi phán quyết của hằng sa Điều Ngự…

 

Chưa giác ngộ đành tạm dùng ngôn ngữ

Chưa qua sông nên phải mến bè lau

Mạc cho ai tìm giải thoát đâu đâu

Chẳng rốt ráo bằng thực hành Tịnh Độ

 

Chỉ khơi dậy một con đường thoát khổ

Khởi đầu bằng khát vọng đến Tây Phương

Dùng tín nguyện hứng pháp vũ chân thường

Trong lực dụng của Chấp Trì Danh Hiệu

 

Vứt tạp loạn, nương pháp môn vi diệu

Trong niềm tin mở rộng cửa tâm linh

Vượt ra vòng giam hãm của tử sinh

sống lại bằng thân vàng óng ả

 

Nay phát nguyện tức khắc liền buông xả

Nhập ngay vào cốt tủy của tự tâm

Bên trời tây, sen cũng hé cánh dần

Trong khoảnh khắc, về ngay nơi cõi Phật

 

Để ngún đỏ trầm nhang miền Cực lạc

Quên lầm than của uế độ điêu tàn

Mai nguyện về thì mai gột nguy nan

Thoát tù ngục ta-bà đầy giông tố

 

Rắp đón nhận Bàn Tay ngài cứu độ

Mà bước vào nẻo gấm vóc lưu ly

Lãng tanh hôi để đón gió liên trì

Rồi nhen nhúm ơn cao dày của đạo

 

Hãy chối phắt muôn kiếp dài lơ láo

Đem tín thành phát nguyện gặp từ tôn

Quên đau thương, đuổi ác mộng dập dồn

Thanh thản ngắm

                   đất hoàng kim lấp lánh

 

Cuộc vô thường cũng chỉ là phản ánh

Của đài gương vằng vặc nhất như

Nên dù cho miền uế độ đồng cư

Vẫn phảng phất ngàn tòa sen thanh tịnh

 

hoại diệt đâu ra ngoài bản tánh

Mầm sinh thành nào vượt lẽ Chân-không

Nguyện chín muồi thì vạn pháp lưu thông

Cái bất động cũng vẫn hằng biến dịch

 

Hữu hay Vô đều đi về cùng đích

Được cưu mang từ Cái Một nghìn xưa

Ai cứ đem thế trí chẻ đôi bờ

Sao không lấy niềm tin gom Tất Cả?

 

Ai cứ thấy mười vạn ức… xa quá!

Mà đành quên cái khoảnh khắc hiện tiền

Luôn hàm tàng bao quốc độ trang nghiêm

Luôn chứa đủ hương mây ngàn Thực Tướng!

 

Lửa danh hiệu đốt đêm dài vọng tưởng

Hiện muôn đời diễm tuyệt của Pháp thân

Quên ngón tay, thấy rõ: Độ là tâm

Gươm định tuệ phải nung bằng tín đức

 

Đẩy đối đãi hòa tan trong vô cực

Đem buộc ràng trở lại suối uyên nguyên

Danh sắc đâu chuyên chở nổi ý Thiền

Niệm sáu chữ: khơi dòng tâm chuyển hóa

 

Trả phân biệt cho trần gian cuồng nộ

Về Tây phương tròn quả phật một đời

Dong buồn vào biển trí giác Không Hai

Thung thăng giữa gông cùm, cười sinh tử

 

Phải can đảm ném nghi ngờ, tư lự

Mà vươn vai theo lời dạy bổn sư

Núi tu-di rồi cũng sẽ tan hư

Vầng nhật nguyệt e có ngày nghiêng đổ

 

Lời của Phật: cùng thiên thu mở ngõ

Vẫn miên trường vượt giới hạn trần gian

Quả đất kia chìm dâu bể bàng hoàng

Nhưng chánh pháp ắt không hề biến đổi

 

Nếu chúng sanh vâng theo lời Phật nói

Mà siêng năng niệm Phật nguyện vãng sanh

Giờ lâm chung, thánh chúng đến vây quanh

Được đón rước về ngay Miền Đất Sạch

 

Trong thai sen còn lo chi thử thách

Còn ngại gì đọa lạc với trầm luân

Ngậm cam lộ mau trưởng dưỡng sắc căn

Sen vừa nở, thưởng thức mùi thiền duyệt

 

Xá-lợi phất! Ta làm sao ta kể hết

Những lời khen của chư Phật sáu phương

Thời đại này vẩn đục lắm tai ương

Tập hợp đủ các vòng vây độc ác

 

Đeo tà kiến làm não phiền xơ xác

Thân tâm nhơ trong thế giới tồi tàn

Mạng sống thì leo lét giữa hoang mang

Đắc chánh giác như ta là rất khó

 

Đem chân lý thắp ngọn đèn chói đỏ

Cứu muôn loài ra khỏi vực vô minh

Dạy Nhất Thừa: xướng Phật hiệu Vãng Sanh

Quả thật là pháp khó tin khó nhận

 

Nếu có ai chỉ nhất tâm tùy thuận

Vừa nghe qua liền thiết thực chấp trì

Nắm hồng danh hủy cạm bẫy mê si

Tức sáng tạo một công trình hi hữu!

 

Ba cõi vẫn chơ vơ sầu ủ rũ

Nghèo nhân duyên nên lạc lối tương phùng

Nghẹn ưu phiền tiếng thét vỡ không trung

Đem kiêu mạn mở trùng trùng cửa ngục

 

Mò lối thoát ở bên ngoài tín đức

Soi mặt mày nơi ngã chấp cao dày

Loay hoay tìm chân tánh cuối cơn say

Nên kiếp-hải vẫn dùng dằng nhức nhối

Xướng Phật hiệu thì tòa sen chói lọi

Lòng chuyên nhất xây vững cội tâm linh

Mỗi câu niệm là tức khắc vãng sanh

Trong bản thể tỏa ngời từ vô thủy

 

Trong Cực-lạc hay vòm trời Bi Trí

Từ lâu xa,

Y báochánh báo chẳng lìa nhau…

 

Ai mon men đếm liễu ngót giang đầu

Mà quên bẵng niềm tinPhật tánh

Ai còn đợi chuông Hàn san hết lạnh

Mà quay lưng cùng bếp lủa Trời tây

 

Rêu trường thành khắc khoải trận heo may

Mà đâu biết Liên-trì hoa nở thắm

Vũng cát mềm, bước dã tràn lẩm cẩm

Đất hoàng kim in dấu mạn-thù-sa

 

Cỏ mộ vàng heo hút bãi tha ma

Kìa bảo thọ ngút ngàn luôn chóa lóa

Xương trắng rải hoang tàn cơn binh lửa

Bên quê nhà chim cũng hót thương yêu

 

Ái biệt ly, oán tắng hội, tiêu điều

Về với Phật: muôn đời thôi lăn lóc

Ôm hồng danh

                  như cơ hàn gặp ngọc

Cho một lần cùng tử hết than nghèo!

 

 

 

Xá-lợi-phất

với chư vị tỳ-kheo

Chư Bồ-tát và thiên long bát bộ

Nghe Phật dạy kinh này liền tín thọ

Tiếng reo cười òa trong nỗi hân hoan

 

Trời như người cùng hết thảy thế gian

Đảnh lễ Phật…

                   rồi từ từ trở gót…

 

Nam mô tây phương Cực Lạc thế giới

Đại từ đại bi A Di Đà Phật

Nam mô A Di Đà Phật

 

Nam mô A Di Đà Phật 

Nam mô A Di Đà Phật

Nam mô A di đà Phật… 

 
Nguyễn Xuân Chiến
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.
Có rất nhiều thông tin trái ngược nhau về đậu nành: Nó có tốt cho sức khỏe không? Nó có nguy hiểm không? Và nếu ăn được thì tại sao một số người lại nói là không?
Là Phật tử, ai cũng muốn tìm hiểu Đạo Phật để thực hành cho đúng đắn ; nhưng Phật Giáo thật mênh mông, như lá cây trong rừng : học cái chi đây ? bắt đầu từ đâu ? Cả đời người chắc cũng không học hết được. Mỗi người tùy theo phương tiện, chí hướng, ý thích, điều kiện, mà đặt trọng tâm trên một hay vài địa hạt nghiên cứu.