Mẹ

24/08/20183:01 SA(Xem: 4690)
Mẹ

blankMẸ

 

vu lan nho meMỗi năm ngày giỗ Mẹ

Sóng kỷ niệm dập dồn

Vỗ tâm con ghềnh đá

Nhớ thời Mẹ còn bên

Những ngày xa xưa ấy

 

Từ phương trời xa xôi

Hay tin Mẹ qua đời

Con thẫn thờ lặng người

Nước mắt tuôn tuôn rơi

Kinh Di Đà giải thoát

An ủi tấm lòng côi

Nhắm mắt con thấy Mẹ

Tâm hướng về Mẹ thôi

 

Cõi mây nào cao vợi

Thần thức Mẹ rong chơi

Ngũ uẩn thân rã rời

Tâm Mẹ hòa muôn nơi

Lòng con chùng sâu lắng

Trong tiếng niệm Di Đà

Khói trầm dâng man mác

Ánh nến lung linh vàng

Cánh hồng rơi nước mắt

Hoa tuyết trắng vườn hoang

Áo con cài hoa trắng

Con nhớ Mẹ vô ngàn

 

Nhớ ngày về thăm Mẹ

Nắng chiều ôm bóng hạc

Mắt Mẹ mờ sương mù

Má nhăn nheo tóc bạc

Phòng Mẹ nằm thâm u

Con bỗng dưng lo sợ

Ngày Mẹ thành thiên thu

Ngồi cạnh Mẹ chuyện trò

Như thời con còn thơ

Hỏi Mẹ quên hay nhớ

Những đứa con bơ vơ

Những đứa con viễn xứ

Còn nặng gánh phong trần

Những đứa con vong thân

Bao năm Mẹ ngóng chờ

 

Tâm Mẹ gió buông thoảng

Đâu còn phiền não

Mẹ cùng con tụng lại

Lời Thiền sư khắc ghi

Con mớm cháo Mẹ ăn

Dâng nước, Mẹ nhấp dần

Tay Mẹ gầy quờ quạng

Lần thành ghế run run

 

Bàn tay ấy ngày xưa

Mẹ đã từng tắm rửa
Bồng bế lũ con thơ

Nấu ăn rồi giặt giũ

Đôi vai ấy ngày xưa

Mẹ đã từng tần tảo

Quảy gánh nặng cuộc đời

Nuôi những đứa con côi

Mẹ chẳng than một lời

 

Những tháng ngày gian khổ

Mỗi ngày khi đi học

Con chở Mẹ đến chợ

Ghi đông hai giỏ đầy

“Phía sau Mẹ ngồi vững?”

Đường dài xe ì ạch

Một tay Mẹ ghì chặt

Giỏ hàng nặng trên chân

Tay kia Mẹ ôm giữ

Yên trước chỗ con ngồi

Những tháng ngày gian khổ

Trưa tan học con về

Ghé chợ con rước Mẹ

Dọn hàng mệt lã người

Mẹ chẳng than một lời

 

Một lần con với Mẹ

Lăn lóc ngủ bến đò

Trời đêm khuya lạnh lẽo

Mẹ thức ngồi chèo queo

Con co ro nằm ngủ

Chờ thăm nuôi người con

Trốn đi vào tù tội

Miền đất đỏ mù trời

Mẹ chẳng than một lời

 

Chịu đựngtừ bi

Cứu vớt bầy con dại

Lòng Mẹ là biển cả

Bao lakiên trì

 

Mẹ đã đi xa rồi

Sáu năm qua như mộng

Lần cuối con bên Mẹ

Bóng hạc mắt sương mờ

Con vẫn còn nhớ rõ

 

Hôm nay ngày giỗ Mẹ

Con thắp nén hương trầm

Khói trầm cay khóe mắt

Hoa tuyết trắng vườn hoang

Bóng hạc mắt sương mờ

Con vẫn còn nhớ rõ

Con thấy Mẹ trong con

Mẹ ơi, Mẹ không mất

 

Hôm nay ngày giỗ Mẹ

Lung linh ánh nến vàng

Khói trầm cay khóe mắt

Hoa tuyết trắng vườn hoang

 

Nguyên Thuần

 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
06/05/2012(Xem: 113046)
18/08/2022(Xem: 2212)
11/08/2019(Xem: 6276)
22/08/2020(Xem: 2985)
20/08/2014(Xem: 9833)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.