Cứ rằng [Thơ Hoang Phong - Diễn ngâm; Hồng Vân]

21/05/20213:31 CH(Xem: 3731)
Cứ rằng [Thơ Hoang Phong - Diễn ngâm; Hồng Vân]

 

CỨ RẰNG 
Thơ: Hoang Phong
Diễn ngâm: Hồng Vân

 

Cứ rằng em chẳng yêu tôi,
Để tôi lên mán tôi yêu cô mường.
Tôi tìm phố chợ tôi thương,
Thương cô quán vối bên đường áo nâu.

 

Hay là bì bõm nương sâu,
Thương cô con gái tát gàu nước trong.
Thôi thì em cứ theo chồng,
Em đừng ngoảnh lại đau lòng tôi thêm.

 

Cứ rằng em nghĩ mà xem,
Thà như đằng ấy chẳng thèm yêu tôi,
Để tôi quay lại thôn đoài,
Tìm cô con gái thuở ngày chăn trâu.

 

Hay tôi tìm chốn nương dâu,
Có cô con gái dệt tơ nuôi tằm.
Cứ rằng cái chuyện trăm năm,
Chẳng chăn chẳng gối chẳng nằm với nhau.

 

Cứ rằng tằm chẳng bén dâu,
Thôi thì em cứ bảo nhau mấy lời.
Cứ rằng thôi thế thì thôi,
Mặc tôi khăn gói ra ngồi bến sông.

 

Đò em tách bến theo chồng,
Tôi ngồi bến nước mà mong thuyền về.
Tôi xin giữ mãi lời thề,
Chẳng yêu ai nữa chỉ cô lái đò.

 

Nhìn cô mà ngẩn mà ngơ,
Sao cô chẳng ghé vào bờ đón tôi.
Ra thì thôi thế thì thôi,
Đò ngang em bảo bỏ tôi một mình.

 

Bờ sông ngọn trúc rung rinh,
Nghĩa đâu chẳng có chút tình cũng không.
Quê cha xa mấy quãng đồng,
Cho tôi về hỏi thôn đông mẹ già.

 

Xem cô hàng xóm cạnh nhà,
Xon xon mấy đứa hay chưa có chồng?
Ví rằng thôi cứ bằng không,
như cái thuở em chưa theo chồng.

 

Khăng khăng chẳng nói chẳng rằng,
Sao em chẳng bảo trắng tay tôi nghèo.
Để tôi lẽo đẽo mà theo.
Ví như em bảo tôi nghèo thì thôi.

 

Cho tôi trèo tận lưng đồi,
Đẵn cây kéo lá để tôi cất nhà.
Làm công đi cuốc ruộng xa,
Có tiền tôi lại thuê ra ruộng gần.

 

Tôi trồng thiên lý trước sân,
Trồng khoai tôi bán bốn lần một năm.
Tiền dư mua chiếu em nằm,
Mua em tấm lụa tơ tằm em may.

 

Nhưng này thôi thế thì thôi,
Hóa ra em chẳng yêu tôi mất rồi.
Chẳng yêu em nhỉ thì thôi,
Tôi về bán nốt mồng tơi cả giàn.

 

Xin em, em chớ từ nan,
Tiền này em trả đò ngang theo chồng.

 

                                      Hà Nội, 11.03.02

 

Nghệ sĩ Hồng Vân
Nghệ sĩ Hồng Vân

Nếu bản năng sinh tồn đưa đến sự tranh dành miếng và các cuộc chiến tranh triền miên trong lịch sử nhân loại, và nếu bản năng sợ chết làm phát sinh ra tôn giáo, tạo ra những sự xung đột tín ngưỡng khắp nơi, thì bản năng truyền giống mang lại thật nhiều màu sắc cho sự sinh hoạt xã hội, nào là tình yêu, thi ca, âm nhạc, hội họa, điêu khắc, phim ảnh, phấn son, quần áo, giày dép và cả các cô hoa hậu.

            Thế nhưng bản năng truyền giống đôi khi cũng có thể tạo ra cho con người thật nhiều cảnh huống "bất toại nguyện", còn gọi là "khổ đau". Tuy vậy, một người thanh niên chất phác nơi thôn dã, dù "bất toại nguyện" thế nhưng không phát lộ một cảm tính ghét bỏ hay một toan tính đáng tiếc nào, trái lại còn tạo được cho mình những ước mơ hạnh phúc và một cử chỉ tuyệt đẹp. Đây là bài thơ thứ hai viết theo "hơi thơ" của thi sĩ Nguyễn Bính.

 

 

                                             Bures-Sur-Yvette, 21.05.21

Bài thơ trước:
Đỗ Hoa (Thơ: Hoang Phong | Diễn ngâm: Hồng Vân)

                                                                                                                                                                            

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
17/11/2017(Xem: 6023)
21/01/2020(Xem: 4829)
09/03/2022(Xem: 2195)
08/05/2021(Xem: 3761)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.