- Phẩm Thứ 1: Phẩm Bảy Pháp
- Phẩm Thứ 2: Phẩm Nghiệp Tương Ưng
- Phẩm Thứ 3: Phẩm Xá-lê Tử Tương Ưng
- Phẩm Thứ 4: Phẩm Vị Tằng Hữu Pháp
- Phẩm Thứ 5: Phẩm Tập Tương Ưng
- Phẩm Thứ 6: Phẩm Vương Tương Ưng
- Phẩm Thứ 7: Phẩm Trường Thọ Vương
- Phẩm Thứ 8: Phẩm Uế
- Phẩm Thứ 9: Phẩm Nhân
- Phẩm Thứ 10: Phẩm Lâm
- Phẩm Thứ 11: Phẩm Đại (Phần Đầu)
- Phẩm Thứ 12: Phẩm Phạm Chí (Phần Đầu)
- Phẩm Thứ 12: Phẩm Phạm Chí (Phần Sau)
- Phẩm Thứ 13: Phẩm Căn Bổn Phân Biệt
- Phẩm Thứ 14: Phẩm Tâm
- Phẩm Thứ 15: Phẩm Song
- Phẩm Thứ 16: Phẩm Đại (Phần Sau)
- Phẩm Thứ 17: Phẩm Bô-đa-lợi
- Phẩm Thứ 18: Phẩm Lệ
Một thời Đức Phật du hóa tại nước Xá-vệ, trong rừng Thắng, vườn Cấp cô độc.
Bấy giờ, Phạm chí Sanh Văn, sau giữa trưa thong dong tản bộ đi đến chỗ Phật, chào hỏi xong, ngồi xuống một bên, bạch rằng:
“Cù-đàm, tôi có điều muốn hỏi, mong Ngài nghe cho, tôi mới dám trình bày.”
Đức Thế Tôn nói:
“Ông muốn hỏi điều gì xin cứ hỏi.”
Phạm chí Sanh Văn hỏi rằng:
“Cù-đàm, người Sát-lợi ước muốn gì? Thực hành cái gì? Thiết lập bằng cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì[2]?”
Thế Tôn đáp:
“Người Sát-lợi ước muốn được tài vật, thực hành nơi trí tuệ, thiết lập bằng gươm dao[3], y cứ trên nhân dân[4], lấy tự do làm mục đích.”
Phạm chí Sanh Văn hỏi:
“Người Cư sĩ ước muốn gì? Thực hành cái gì? Thiết lập cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì?”
Thế Tôn đáp:
“Người Cư sĩ ước muốn được tài vật. Thực hành nơi trí tuệ. Thiết lập bằng kỹ thuật. Y cứ trên nghề nghiệp. Lấy sự cứu cánh của nghề nghiệp làm mục đích”.
Phạm chí Sanh Văn hỏi:
“Cù-đàm, đàn bà ước muốn gì? Thực hành cái gì? Thiết lập cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì?”
Thế Tôn đáp:
“Đàn bà ước muốn được đàn ông. Thực hành sự trang điểm. Thiết lập bằng con cái. Y cứ trên sự không đối thủ[5]. Lấy tự do làm mục đích.”
Phạm chí Sanh Văn hỏi:
“Cù-đàm, trộm cướp ước muốn cái gì? Thực hành cái gì? Thiết lập cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì?
Thế Tôn đáp:
“Trộm cướp ước muốn lấy của không cho. Thực hành nơi chỗ lén lút. Thiết lập bằng gươm dao. Y cứ nơi bóng tối. Lấy sự không bị khám phá làm mục đích “.
Phạm chí Sanh Văn hỏi:
“Cù-đàm, người Phạm chí ước muốn gì? Thực hành cái gì? Thiết lập cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì?”
Thế Tôn đáp:
“Người Phạm chí ước muốn được tài vật. Thực hành nơi trí tuệ. Thiết lập bằng kinh thơ[6]. Y cứ trên trai giới[7]. Lấy Phạm thiên làm mục đích.”
Phạm chí Sanh Văn hỏi:
“Sa-môn ước muốn gì? Thực hành cái gì? Thiết lập cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì?”
Thế Tôn đáp:
“Sa-môn ước muốn được chân lý[8], thực hành nơi trí tuệ, thiết lập bằng giới, y cứ trên vô xứ[9], lấy Niết-bàn làm mục đích.”
Phạm chí Sanh Văn bạch rằng:
“Bạch Thế Tôn, con đã hiểu. Bạch Thiện Thệ, con đã rõ. Bạch Thế Tôn, nay con xin tự quy y Phật, Pháp và Tỳ-kheo Tăng. Cúi mong Thế Tôn nhận con làm Ưu-bà-tắc, kể từ hôm nay con trọn đời tự quy y cho đến lúc mạng tận.”
Phật thuyết như vậy. Phạm chí Sanh Văn sau khi nghe Phật thuyết, hoan hỷ phụng hành.
CHU THICH
[1]Bản Hán, quyển 37. Tương đương Pāli: A.6. Khattiya. Tham chiếu, Hán, No.125 (37.8).
[2]Hán: hà dục hà hành hà lập hà y hà ngật何欲何行何立何依何訖. Pāli: kim-adhippayā kim-upavicārā kim-adhiṭṭhānā kim-abhinivesā kim-pariyosanā, ham muốn gì, tâm niệm gì (cận hành), y cứ gì, tham vọng, cứu cánh gì?
[3]Sở lập dĩ đao 所立以刀. Pāli: balādhiṭṭhānā, chấp cứ sức mạnh. Có lẽ bản Hán chép nhầm đao刀 thay vì lực力.
[4]Y ư nhân dân依於人民. Pāli: pathavībhinivesā, tham vọng cõi đất (chinh phục).
[5]Vô đối 無對. Pāli: asapatī, không vợ nhỏ của chồng.
[6]Pāli: mantadhiṭṭhānā, chấp chú thuật.
[7]Hán: trai giới齋戒, cần hiểu là trai tự hay tế tự. Pāli: yaññābhinivesā.
[8]Hán: chân đế真諦. Pāli: khantisoraccādhippayā, nhẫn nhục và nhu hòa.