Chiếc bình nứt và những điều kỳ diệu từ cuộc sống

05/02/20174:10 SA(Xem: 12624)
Chiếc bình nứt và những điều kỳ diệu từ cuộc sống

CHIẾC BÌNH NỨT VÀ
NHỮNG ĐIỀU KỲ DIỆU TỪ CUỘC SỐNG
Thích Đạt Ma Phổ Giác

 

nguoi ganh nuocCuộc sống của chúng ta có những lúc cần phải suy gẫm về ý nghĩa về đạo lý làm người. Ngày xưa có một người gánh nước, mang trên vai hai chiếc bình. Trong hai bình ấy có một bình bị vết nứt, còn bình kia thì nguyên vẹn. Suốt một chặng đường dài từ nơi mé sông về nhà, chiếc bình nứt chỉ còn một nửa. Thời gian đã tròn ba năm, ngày nào cũng vậy, người gánh nước chỉ mang về đến nhà chỉ có một bình rưỡi nước.

Chính vì thế, cái bình nguyên vẹn lúc nào cũng tự hào về thành tích của chính nó. Nó luôn hãnh diện vơi mọi ngườihoàn thành tốt nhất nhiệm vụ được giao một cách xuất sắc không có chỗ nào chê được. Ngược lại, chúng ta cảm thấy tội nghiệp chiếc bình nứt kia, nó rất xấu hổ về khiếm khuyết  của mình, nó rất khổ sở khi gặp mọi ngườinăng lực làm việc chỉ đạt được một nửa mà nó phải làm, tuy nhiên nó vẫn hưởng lương đầy đủ. Trong suốt ba năm nó vẫn hiên ngang như không có chuyện gì xảy ra, mặc dù chẳng giúp ích gì nhiều.

Tuy nhiên vào một ngày đẹp trời, chiếc bình nứt bèn lên tiếng với người gánh nước bên mé sông rằng: “Con thật xấu hổ vì không hoàn thành nhiệm vụ như những người có tài năngđạo đức. Người gánh nước trả lời: “Con không để ý những bông hoa mọc bên đường phía con à? Chính vì ta luôn biết được nhược điểm của con, nên đã gieo những hạt hoa dọc đường bên phía con, để con có cơ hội tưới tẩm cho chúng gieo mầm thương yêu trong hiểu biết …. Ba năm nay, chúng ta vẫn gặt hái được nhiều kết quả tốt đẹp nhờ biết hòa hợp trong cuộc sống.

Trong mỗi người chúng ta, ai cũng có những thói quen riêng biệt hoặc tốt hay xấu mà làm thành cho nhau. Ai cũng có chiếc bình nứt cả, chỉ nhiều hay ít mà thôi. Nhưng chính những vết nứt đó và các thói quen tiêu cực đã làm cho cuộc sống này trở nên tươi mát hơn, nhờ chúng ta biết thỏa hiệp, biêt ngồi lại với nhau nhằm tôn vinh những gì tốt đẹpchuyển hóa những gì còn khiếm khuyết. Chúng ta cần phải biết chấp nhận cá tính của từng người và tìm cái tốt của họ để ta và người cùng dấn thân phục vụ với tinh thần bao dungđộ lượng, cảm thôngtha thứ cho nhau để làm nên những điều kỳ diệu trong cuộc sống.

Năm cũ đã qua với những tháng ngày hối hả, vội vã mà chúng ta có thể đánh mất chính mình vì những người thân yêu nhất. Xuân 2017 đang đến và đã đến, chúng ta cần rút ra các kinh nghiệm năm cũ và đón chờ những cơ hội tốt hơn của năm mới với niệm hy vọng chân thành nhất. Ai cũng là chiếc bình nứt cả, chỉ ít hay nhiều mà thôi, dù đúng dù sai, dù tốt dù xấu, chúng ta vẫn là con người của những yêu thương trong hiểu biết. Bạn cũng thế, tôi cũng vậy, tại sao ta không cùng nhau thỏa hiệp để tìm ra giải pháp tốt đẹp hơn bằng tình người trong cuộc sống.

Đã làm người chắc hẳn ai cũng còn khiếm khuyết, chính những vết nứt đó, nếu chúng ta biết tận dụng sẽ làm thành cho nhau với tinh thần “tốt đạo đẹp đời”. Vậy chúng ta phải đồng ý rằng chính vết nứt đó và những bất đồng quan điểm mới khiến cuộc sống này trở nên sống độngphong phú hơn, nhờ ta biết hòa hợp như nước với sữa.

Từ câu chuyện chiếc bình nứt trên, chúng ta rút ra một bài học kinh nghiệm quý báu trong cuộc đời, ai cũng có hai mặt tốt và xấu đan xen lẫn nhau. Thế cho nên, chúng ta phải biết chấp nhận cá tính của từng người và chấp nhận cái tốt của họ mà bỏ qua những khiếm khuyết.

Và một điều quan trọng hơn, chúng ta phải đối xử với nhau bằng trái tim yêu thươnghiểu biết như hai chiếc bình kia một nứt và không nứt. Chiếc bình nứt của mỗi người cần được đối xử và tôn trọng nhau với một tư duy mới trong sáng suốt và tích cực hơn.

Chúng ta hãy bắt đầu trong năm mới với những gì thân thương nhất. Nếu ai cũng thấy chiếc bình nứt với những thiếu xót nhất định của nó mà tìm cách triệt tiêu lẫn nhau, đó chính là hành vi của người phi đạo đức. Chúng ta phải cần sống với nhau trong giây phút hiện tạicuộc đời đã ban tặng cho ta những gì tốt đẹp nhất. Người nghèo sẽ ước mơ trong tương lai mình sẽ giàu có đủ đầy với niềm hy vọng  tốt đẹp hơn. Chính những ý chí và sự quyết tâm cao độ mà ta có thể vươn lên vượt qua cạm bẫy cuộc đời với những cơ hội và thách thức của năm mới. Thất bạị sẽ mang đến cho chúng ta những kinh nghiệm quý báu trong cuộc đời, với cơ hội làm mới lại chính mình bằng tình người trong cuộc sống.

Chúng ta hãy bắt đầu một năm mới bằng những tư duy tích cực, có cương lĩnh, có lập trường thì bất kỳ mọi sự khó khăn nào chúng ta cũng sẽ vượt qua để trở thành một con người mạnh mẽ, dũng cảm hơn để sống “tốt đạo đẹp đời” mà làm thành cho nhau trong thương yêuhiểu biết

Tết nhất, mọi thứ như gấp gáp hơn, những người hiện đại vốn đã sống nhanh, nay lại gấp hơn, vội vã hơn với bộn bề công việc. Vì cuộc sống bươn chải chén cơm manh áo, chúng ta ngày càng ít có thời gian hơn để sống trong giây phút hiện tại. Thời gian thoáng qua mau, nhìn lại những chặng đường đã qua, năm nay lại càng khó khăn hơn, nghe chừng mọi thứ đều ế ẩm, nên rất nhiều người phải ở lại chốn phồn hoa kiếm Tết muộn hơn. Đón tết tuy muộn màng nhưng vẫn còn đó những gì tốt đẹp nhất phải không các bạn. Chúng ta hãy cùng nhau thỏa mãn những ước mơ và hoài bão đáng quý và trân trọng nhất

Đa số người dân mua sắm những gì còn sót lại của những cửa hàng Tết, lúc này một số nơi bán rẻ hơn hoặc bán tháo bán đổ để tranh thủ về nhà ăn tết muộn. Nhiều người trong chúng ta cũng đã gặp cảnh này. Xã hội mình bây giờ còn quá nhiều người nghèo lắm phải không các bạn. Ai bây giờ, ăn tết muộn hãy cùng chúng tôi ngắm pháo hoa đón tết muộn màng trong niềm vui nhiều hy vọng hơn.

Người thế gian thường làm hai việc mà đánh mất chính mình, bằng mọi cách đánh đỗi hiện tại để giành giựt tương lai, coi thường nhân quả bất chấp luật pháp chỉ vì sĩ diện bản ngã. Hiện tại chẳng làm việc có ích cho nhân loại mà cứ truy cầu quá khứ, mấy ai biết trân trọng những gì mình đang có trong hiện tại? Thời gian thoáng qua mau, mạng người sống trong hơi thở, như cá cạn nước, có gì là vui? Nếu có vui, chúng ta hãy vui trong đạo lý làm người, sống có trách nhiệm làm tròn bổn phận đối với gia đình người thân và đóng góp lợi ích xã hội với tinh thần tốt đạo đẹp đời dân tộc nước Việt Nam bốn ngàn năm văn hiến. Thích Đạt Ma Phổ Giác

Thời gian luôn thay đổi, cuộc sống rồi cũng sẽ khác đi bởi những nhân duyên tương tác lẫn nhau mà hình thành nhân cách sống, thế cho nên có một số việc chúng ta không cần giải thích. Bởi khi người khác hiểu bạn thì chúng ta cần chi phải nói, còn đã không hiểu thì cố gắng giảng giải cũng chẳng được tích sự gì. Chúng ta cứ sống hết lòng vì lợi ích chung, vì sự nghiệp trăm năm trồng người, người ắt có tâm chắc sẽ làm nên việc lớn tuy gian nan, nhiều nghịch cảnh. Bởi vì con người có nhiều chỗ kỳ lạ…“Chúng ta vội vàng trưởng thành, để rồi sau đó lại than thở là mình đã đánh mất đi tuổi thơ. Chúng ta dùng sức khỏe để đổi lấy tiền bạc của cải, danh vọng, quyền cao chức trọng, rồi sau đó lại muốn dùng tiền bạc để khôi phục sức khỏe. Chúng ta thường lo lắngsợ hãi đối với tương lai, nhưng lại không biết quý trọng giờ phút hiện tại.

Mọi thứ trong cuộc đời được mất, hơn thua không phải do toan tính có được mà do tích đức hành thiện nên có được; không phải do cầu khẩn van xin mà được, do tu sửa và dấn thân mà có được. Có nhiều lúc chúng ta thà bị thiên hạ hiểu lầm, bởi vì trong họ còn quá nhiều thiên kiến do chủ nghĩa cá nhân sai sử.

Mỗi một bước đi của chúng ta, đều có giá trị riêng cần phải trả giá. Con người ta sống ở đời cần phải trầm tĩnh, cần có đủ thời gian để suy ngẫm.Trong cuộc sống này làm việc thiện nhiều hay ít không quan trọng. Quan trọng hơn hết là đừng bao giờ làm những việc xấu ác để làm tổn hại người và vật.

Người Phật tử hãy nên biết, nói nhiều hay nói ít không quan trọng. Quan trọng là khi nói có lợi ích cho mọi người. Người Phật tử chân chính phải nên nhớ, đọc tụng kinh nhiều hay ít không quan trọng. Quan trọng là khi đọc kinh phải hiểu đúng sau khi có chiêm nghiệmthực hành theo. Ăn chay hay ăn mặn, không quan trọng. Quan trọng là phải biết tu sửa ở tánh mình.

Chính vì vậy chúng ta đừng bao giờ hướng ra ngoài, chấp vào những hình tướng bên ngoài mà nương tựa, mà cầu xin, đều không thể được. Tất cả đều do nhân quả của chính chúng ta tạo nên, hãy quay lại chính mình để tu sửa từ thân miệng ý, ắt sẽ có quả an lạc. Nhân thiện lành tốt đẹp thì tất có quả an vui hạnh phúc trong hiện tạimai sau. Nhân xấu ác thì quả khổ đau không có ngày cùng.

Thỉnh thoảng...trong cuộc sống có những thứ phải quấy, tốt xấu, đúng sai làm cho con người ta trở nên cay nghiệt nên tìm cách trả thù dưới mọi hình thức. Có người sống theo chủ nghĩa cơ hội cố vị, cố quyền ném đá dấu tay nhằm hủy diệt người khác. Họ ăn miếng trả miếng một cách sòng phẳng mới chịu. Trò chơi quyền lực mua chuộc bán buôn đã trở thành một thông lệ khó dứt trừ.

Chúng ta đang sống cả một đời bận rộn với những toan tính hơn thua, được mất nhưng chẳng giúp gì cho nhau khi không có quyền và có tiền. Con người bị buộc chặt vào những thành kiến cá nhân, bị đè nặng bởi tiền tài, sắc đẹp, danh vọng do sĩ diện bản ngã nên không thể buông xả được...

Thỉnh thoảng...có lúc như để bù lại những đau thương mất mát và tủi nhục, cuộc sống mang đến cho chúng ta một buổi sáng thật bình yên hạnh phúc tràn đầy. Ở đâu đó còn có những nụ cười rất chân thành bởi có sự cảm thông cho nhau.

Và ở đâu đó còn có những ánh mắt thật hiền từ, có đôi bàn tay luôn rộng mở, đủ để những rạn nứt xưa kia được bao dung trở lại với tấm lòng vị tha. Một năm mới lại đến, chúng ta chuẩn bị đón nhận một mùa xuân an lạc, tràn đầy hạnh phúc giữa dòng đời hối hả, bộn bề, ai trong chúng ta cũng đã có những lúc tưởng chừng như gục ngã vì công việc và áp lực cuộc sống. Xuân về tết đến dường như hôm nay mọi lo toan, mọi gánh nặng đều được trút bỏ, để thấy những khoảnh khắc yên ắng, chan chứa, và yên bình….trong mái ấm gia đình người thân…

thành công hay thất bại hạnh phúc hay khổ đau với những hy vọng, ước mơ và hoài bão, một năm cũng đã qua đi để lại trong ký ức mỗi người với những buồn vui… 365 ngày của năm Bính Thân với đủ đầy những hương vị và sắc màu của cuộc sống…trong nỗi niềm luyến tiếc nhớ nhung của thương yêu và ghét bỏ.

Thời gian làm mọi thứ đổi thay, con người già đi, nhưng lại có một năm để ngắm nhìn bản thân mình, ngắm nhìn người mình thương yêu trìu mếnchúng ta cần phải cho đi nhiều hơn.

Một năm cũ khép lại, một năm mới mở ra. Mọi người đều cầu mong sống trong an lành và bình yên cho một năm Xuân Đinh Dậu đang đến và đã đến với những hy vọng tốt đẹp hơn…

Chúng ta mong muốn những lo lắngsợ hãi bớt đi trên nếp nhăn của gia đình người thân. Chúng ta mong muốn ai cũng được sức khỏe dồi dào quên đi bệnh tật ốm đau.  Chúng ta mong muốn mọi niềm an vui hạnh phúc được nối đuôi nhau ghé thăm mọi người, mọi nhà. Chúng ta mong muốn nụ cười luôn hiện hữu trên môi để cùng nhau đón nhận một một xuân mới không có tham lam và thù hận. Chúng ta luôn mong muốn thành tựu những gì tốt đẹp nhất bằng trái tim yêu thươnghiểu biết.

Bí mật của hạnh phúc không phải là ở trong tay một đấng quyền năng thượng đế nào, cũng không phải ở bên ngoài mà được, cái được ở bên ngoài do cảm xúc vọng động nên không có hạnh phúc lâu dài chỉ tạm bợ thoáng qua mau. Con người vì thấy biết không đúng lẽ thật nên bám víu vào đó mà có tranh đấu giành giựt giết hại lẫn nhau. Hạnh phúc chân thật chẳng từ bên ngoài mà được chỉ ở ngay nơi tâm mình, tâm ta trong sạch thì hạnh phúc tràn đầy. 

 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
21/03/2014(Xem: 24112)
30/05/2014(Xem: 21898)
02/12/2018(Xem: 14562)
26/08/2016(Xem: 11972)
26/08/2013(Xem: 41633)
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.
Có rất nhiều thông tin trái ngược nhau về đậu nành: Nó có tốt cho sức khỏe không? Nó có nguy hiểm không? Và nếu ăn được thì tại sao một số người lại nói là không?
Là Phật tử, ai cũng muốn tìm hiểu Đạo Phật để thực hành cho đúng đắn ; nhưng Phật Giáo thật mênh mông, như lá cây trong rừng : học cái chi đây ? bắt đầu từ đâu ? Cả đời người chắc cũng không học hết được. Mỗi người tùy theo phương tiện, chí hướng, ý thích, điều kiện, mà đặt trọng tâm trên một hay vài địa hạt nghiên cứu.