Bilingual: 232. Nolting: GVN has badly underestimated and mishandled Buddhist problem./ Nolting: Chính phủ VN đã đánh giá thấp và xử lý sai vấn đề Phật giáo.

05/08/20234:05 SA(Xem: 1159)
Bilingual: 232. Nolting: GVN has badly underestimated and mishandled Buddhist problem./ Nolting: Chính phủ VN đã đánh giá thấp và xử lý sai vấn đề Phật giáo.

 

blankBilingual:
232. NOLTING: GVN HAS BADLY UNDERESTIMATED AND
MISHANDLED BUDDHIST PROBLEM.
/
NOLTING: CHÍNH PHỦ VN ĐÃ ĐÁNH GIÁ THẤP VÀ
XỬ LÝ SAI VẤN ĐỀ PHẬT GIÁO.

 

us-embassy-saigon-vietnam_200-2232. Telegram From the Embassy in Vietnam to the Department of State

 

Saigon, July 20, 1963, 7 p.m.

117. CINCPAC for POLAD. Deptel 103.2

I am very much disappointed in reftel. It gives us nothing to work with, on either side of equation. A wait-and-see attitude on our part at this juncture will lead only, in my judgment, to further undermining of stability here and to further jeopardizing U.S. vital interests. It will encourage more agitation and demand on part of Buddhists; it will discourage further conciliatory action on part of government; it will increase prospects of a coup.

For two years (and longer), the U.S. has had to make hard choices here. We have made them pretty forthrightly, and the more forthrightly we have made them, the better they have panned out. On these hard choices, clearly taken, we have helped build what is admittedly a much stronger defense against Communist takeover than was thought possible. This has been done despite inefficiencies and goofs on part GVN (and on our part too). Experience has shown that GVN can be counted on to be slow, sticky, and uncoordinated in adopting and implementing any policy. There are many cross-currents of opinion and many free-wheelers. Nevertheless, our best bet still lies in encouraging and prodding and helping them to accept and follow through on [Page 522]policies that look reasonably good, as was done successfully in military strategy and tactics, in clear-and-hold operations, in rural development, in Strategic Hamlet concept and execution, in financing, and in many other fields.

GVN has badly underestimated and mishandled Buddhist problem. It may—although I do not think so—have gotten out of hand, but at last Diem has come out with something that looks good (and has already taken certain concrete actions to back it up), publicly committing his government to a conciliatory course. We should by all available means encourage the GVN in this.

Diem’s statement, and the response to it, may offer the last opportunity to surmount this difficulty and to get this effort back on the tracks. The Buddhist response depends in great degree on U.S. official and press reaction. (Their agitation and appeals are now directed apparently as much toward Americans as toward Vietnamese.) I think the government’s offer is sincere and that we can help them carry it out successfully. The government’s position promises satisfaction on religious grievances. It would be a pity if the scepticism reflected in reftel were to increase Buddhist scepticism and/or intransigence, and thus lose the opportunity to move this problem towards solution.

I again recommend statement along lines previously suggested, which certainly does not go overboard but would be effective, and possibly decisive here.

Nolting

 

Source:

https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1961-63v03/d232

 

.... o ....

 

232. CÔNG ĐIỆN TỪ ĐẠI SỨ QUÁN HOA KỲ TẠI VN
GỬI BỘ NGOẠI GIAO HOA KỲ

 

Sài Gòn, 20 tháng 7, 1963, lúc 7 giờ tối.

117. CINCPAC cho POLAD.

Deptel 103 (Tham khảo công điện 103, số thứ tự hồ sơ 230)

Tôi (Đại sứ Nolting) rất thất vọng về reftel (bức công điện đã nói). Nó không cho chúng ta làm gì cả, ở cả hai phía của phương trình. Theo đánh giá của tôi, thái độ chờ đợi và quan sát của chúng ta tại thời điểm này sẽ chỉ dẫn đến việc làm suy yếu thêm sự ổn định ở đây và gây nguy hiểm hơn nữa cho các lợi ích sống còn của Hoa Kỳ. Nó sẽ khuyến khích thêm sự kích động và đòi hỏi của một bộ phận Phật tử; nó sẽ ngăn cản hành động hòa giải hơn nữa đối với một phần của chính phủ; nó sẽ làm tăng triển vọng của một cuộc đảo chính.

Trong hai năm qua (và lâu hơn), Hoa Kỳ đã phải đưa ra những lựa chọn khó khăn ở đây. Chúng ta đã làm cho mọi việc khá thẳng thắn, và chúng ta càng làm cho thẳng thắn bao nhiêu thì mọi chuyện càng được thể hiện tốt bấy nhiêu. Với những lựa chọn khó khăn này, được thực hiện một cách rõ ràng, chúng ta đã giúp xây dựng cái được thừa nhận là một hệ thống phòng thủ chống Cộng sản mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì người ta tưởng là có thể. Điều này đã được thực hiện bất chấp sự kém hiệu quảsai lầm của một phần Chính phủ Việt Nam (và cả về phía chúng ta nữa). Kinh nghiệm cho thấy rằng Chính phủ Việt Nam có thể được cho là chậm chạp, cứng nhắc và thiếu phối hợp trong việc thông qua và thực hiện bất kỳ chính sách nào. Có nhiều luồng ý kiến ​​trái chiều và nhiều người phóng túngtrách nhiệm. Tuy nhiên, cách tốt nhất của chúng ta vẫn nằm ở việc khuyến khích, thúc giục và giúp họ chấp nhậnđi theo các chính sách có vẻ hợp lý, như đã được thực hiện thành công trong chiến lược và chiến thuật quân sự, trong các chiến dịch càn quét rồi giữ đất, phát triền vùng nông thôn, thực hiện Ấp chiến lược, giúp tài chính và trong nhiều lĩnh vực khác.

Chính phủ Việt Nam đã đánh giá thấp và xử lý sai vấn đề Phật giáo. Nó có thể – mặc dù tôi không nghĩ như vậy – đã vượt quá tầm kiểm soát, nhưng cuối cùng ông Diệm đã đưa ra một điều gì đó có vẻ tốt (và đã thực hiện một số hành động cụ thể để hỗ trợ điều đó), công khai cam kết chính phủ của ông sẽ đi theo con đường hòa giải. Chúng ta nên bằng mọi cách khuyến khích Chính phủ Việt Nam trong việc này.

Tuyên bố của ông Diệm, và phản ứng với nó, có thể mang lại cơ hội cuối cùng để vượt qua khó khăn này và đưa nỗ lực này trở lại đúng hướng. Phản ứng của Phật giáo phụ thuộc rất nhiều vào phản ứng của quan chức và báo chí Hoa Kỳ. (Sự kích động và kêu gọi của họ giờ đây rõ ràng là hướng tới người Mỹ cũng như hướng tới người Việt Nam.) Tôi nghĩ lời đề nghị của chính phủ là chân thànhchúng ta có thể giúp họ thực hiện thành công. Vị trí của chính phủ hứa hẹn sự hài lòng về những bất bình tôn giáo. Sẽ thật đáng tiếc nếu sự hoài nghi phản ánh trong reftel (công điện kia) lại làm tăng thêm sự hoài nghi và/hoặc không chịu khoan nhượng từ phía Phật giáo, và do đó đánh mất cơ hội đưa vấn đề này đến một giải pháp.

Một lần nữa, tôi đề nghị [Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ] phát biểu theo những dòng đã đề xuất trước đây, điều này chắc chắn không đi quá đà nhưng sẽ hiệu quả và có thể mang tính quyết định ở đây.

Nolting (Đại sứ Hoa Kỳ tại VN)

 

.... o ....

 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
14/04/2020(Xem: 7727)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.