Lục bát đạo & đời

05/09/20188:02 CH(Xem: 3472)
Lục bát đạo & đời

TỨ CÚ LỤC BÁT ĐẠO & ĐỜI
Tâm Không Vĩnh Hữu

 

ĐỊNH

Xông vào dông bão ngồi chơi
Một khi tâm tịnh bão thời cũng yên
Xông vào chợ búa đảo điên
Một khi tâm sáng chợ nghiêng cũng lành!

 

PHIÊU BỒNG

Mây trời hỏi áng mây chiều
Cô đơn cánh nhạn, cô liêu cánh đồng
Bức tranh vân cẩu sắc không
Bước chân lữ khách phiêu bồng nhẹ tênh.

 

VÔ NHIỄM

Kìa sắc tướng, nọ hư không
Thấy như không thấy tím hồng đỏ đen
Kìa mắt thịt, nọ mắt thiền
Vô tâm đối cảnh chê khen gió lùa!

 

CHỮ 

Tử tù viết chữ Nhân Sinh
Huyệt sâu mầm nẩy, u minh sáng đèn
Trời mang mang, đất thênh thênh
Bước chân du tử thản nhiên nhịp đều.

 

TỊCH YÊN

Người người lặng lẽ ra đi
Người người đi chẳng còn chi để về
Vang vang tiếng nguyện câu thề
Người người trở lại bốn bề tịch yên.

 



Mù tăm hun hút đi, về
Tài danh đeo đuổi, rượu chè đắm say
Bao giờ vào chợ thỏng tay
Tỉnh trong mê muội đường này sáng trưng!

 

HỒN CỦA CÁT BỤI


Em quỳ trong bức phù điêu
Còn tôi hóa đá sớm chiều gặp nhau
Dẫu thân cát bụi ưu sầu
Tim đâu băng giá, hồn đâu lạnh lùng!

 

 NGƯỢC

Ngược dòng ngược lối ngược đường
Ngược thời gian, ngược bình thường đương nhiên
Ngược vào trong nước mắt em
Để nụ cười nở như sen ngược mùa.


CŨNG  LÀ

Đi qua hào nhoáng tưng bừng
Dừng nơi tráng lệ phù trầm phù hoa
Mới hay mắt lệ đẫm nhòa
Lầu son nhung lụa cũng là bần nông!

 

THỰC NGHIỆM TÂM LINH

Kinh thư biến hóa biểu đồ
Con tàu thiền quán qua bờ kiến tri
Tâm linh thực nghiệm đêm ngày


Thực hư bất khả tư nghì, ô hô!

 

TUYỆT

Chào em tuyệt mỹ ngỡ ngàng
Chào tôi tuyệt tác khuôn vàng thước... dây
Chào người tuyệt phẩm đỉnh mây
Chào nhân gian tuyệt vời quay luân hồi!

 

HI VỌNG

Vượt qua tường lửa trở về
Đôi chân chôn đất, mộng thề nhạt phai
Lửa còn vương cháy hai vai
Tâm tư băng giá ngày mai ấm nồng.

 

CON TIM

Sớm mai mở mắt tim cười
Phố đang gọi, chợ đang mời, ta đi
Còn thương ghét, còn chán say
Tim còn nồng ấm đón ngày bôn ba.

 

ĐÀN AI?

Đàn ai hay tiếng đàn tôi
Nghe rung đất lạ, rung trời âm u
Rung nhân gian mãi bụi mù
Đầu xanh đã bạc cuối thu ngân dài…

 

VƯỚNG

Giang hồ ân oán tứ phương
Rửa tay gác kiếm, mờ sương cạo đầu
Kiếm treo còn bén ưu sầu
Tay thơm còn nhuốm sắc mầu si mê!

 

CỐ ĐÔ HUẾ

Cờ bay theo gió rợp trời
Thuyền về Bến Ngự vắng người thương yêu
Chuông Thiên Mụ đổ sớm chiều
Thọ Xương gà gáy, xóm nghèo lặng thinh.

 

SI MÊ

Một lần say đắm đắm say
Chồi đâm lộc nẩy, rừng cây nghiêng nhào
Thiên đường huyền ảo trên cao
Dư hoan vướng đọng thều thào trong mơ.

 

TÀN HƠI

Lập lòe đom đóm xót đau
Đơn côi nhấp nhá đêm sâu mịt mùng
Lóe lên vụt tắt một lần
Ánh dương hè đốt cháy vầng sáng soi.

 

THIỆN TAI

Dép giày ta quẳng xuống ao
Chân trần ta bước thấp cao hồng trần
Thiện tai, đinh dặm một lần
Ta đi cà nhắc về mần cái ao!


TRẢ NGHIỆP


Anh hùng mã thượng xưa nay
Giữa đường gặp chuyện ra tay cứu người
Cứu vật, vật trả nụ cười
Cứu nhơn, nhơn trả tiếng đời khinh chê!

 

Tâm Không Vĩnh Hữu





Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
26/01/2022(Xem: 4003)
Tôi hôm nay hân hạnh được góp một vài ý kiến trong Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An, vị đạo sư đã khai sáng Bửu Sơn Kỳ Hương, một tôn giáo nội sinh trong lòng dân tộc và vì ngài có một thời gian cư trú ở Chùa Tây An (Thiền phái Lâm Tế) dưới chân núi Sam (Châu Đốc), nên vị đạo sư họ Đoàn được người dân một cách tôn kính gọi là Đức Phật Thầy Tây An. Từ gốc rễ đó, Phật Giáo Hòa Hảo do Đức Huỳnh Giáo Chủ sáng lập, thường được coi là sự kế thừa và phát triển của Bửu Sơn Kỳ Hương trong bối cảnh mới. Truyền thống Phật Giáo Hòa Hảo mỗi năm đều có Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An. Ngài đã từng được nhìn theo nhiều phương diện khác nhau. Nhưng hôm nay, tôi xin phép trình bày về một bản văn quan trọng do Đức Phật Thầy Tây An để lại. Đó là bài thơ Mười Điều Khuyến Tu.
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quán Thế Âm Bồ Tát Tâm thư KHẨN THIẾT KÊU GỌI cứu trợ đồng bào nạn nhân bão lụt Miền Bắc VN Một đồng.. giữa lúc nguy nan Hơn giúp bạc triệu lúc đang yên bình.. Bão giông tan tác quê mình.. Ơi người con Việt đoái nhìn, sẻ chia.... Như Nhiên- Thích Tánh Tuệ
Trước hết là giải thích lý do vì sao đi so sánh giữa hai người này. Câu trả lời là vì họ có lập trường đối lập với nhau và đều rất nổi tiếng. Một người là nhà khoa học nổi tiếng nhất của nhân loại có quan điểm duy thực (tin thế giới vật chất là có thật khách quan nằm ngoài ý thức). Một người là đại biểu có sức ảnh hưởng của Phật giáo tu theo hạnh đầu đà (khổ hạnh) không tin vật chất kể cả thân xác là tuyệt đối có thật (bản chất là tánh không) và thực hành tánh không bằng cách tu tập khổ hạnh, đối diện với khổ nhưng không cảm thấy khổ, chứng tỏ khổ cũng không có thật. Người giải ngộ phải hiểu rằng Tứ Diệu Đế (Khổ, Tập, Diệt, Đạo) chỉ là giáo lý bất liễu nghĩa. Bát Nhã Tâm Kinh đã nêu rõ :