Phật Tại Tâm - Hiễn Nguyễn

19/02/201112:00 SA(Xem: 19990)
Phật Tại Tâm - Hiễn Nguyễn


PHẬT TẠI TÂM
Hiễn Nguyễn

(VOV) - Hình ảnh những tảng thịt xâu, móc trên giá, máu còn nhỏ đỏ tươi, có miếng trơ xương, có miếng còn nguyên da lủng liếng ở một góc “chợ” trên đường vào Chùa Hương thật gây phản cảm cho người hành hương.

Mới đây Đài Truyền hình Trung ương đã chiếu một phóng sự ngắn, lên tiếng về việc thịt thú rừng được treo, bày bán vô tội vạ gần thắng cảnh Hương Sơn. Hãy khoan nói về việc đó có thể là thịt thú rừng thuộc danh mục cấm săn bắn, việc có thể thú nhà giả thú rừng.v.v… Ở đây tôi chỉ muốn nói đến những hình ảnh gây phản cảm đối với khách hành hương.

 

thu-rung

Thịt thú rừng được bày bán ở hàng quán ven đường (Ảnh: VNN)

Mùa xuân đi lễ chùa là một phong tục văn hóa đẹp của người Việt Nam. Dù ai có bận rộn trăm công nghìn việc, nhưng đã đi lễ là phải thong thả, không vội vàng chen lấn, tinh thần thoải mái, tâm hồn thanh tịnh, không tà uế, không cãi vã to tiếng, đi đứng nhẹ nhàng. Đã vào chốn cửa Phật thì ai cũng như ai, không kể thiện nam tín nữ, sang hèn, giàu nghèo, miễn là thành tâm, thành ý.

Mùa xuân đi chùa, trước là lễ Phật cầu xin sức khỏe, may mắn cho gia đình, cho bản thân, sau là đi thưởng ngoạn cảnh đẹp của đất trời trong tiết xuân. Chẳng thế mà mùa xuân còn được gọi là mùa lễ hội. Có lẽ, chả có đất nước nào trên thế giới lại nhiều lễ hội như Việt Nam. Ai đã thành tâm đi lễ, nhất là khi chẳng quản ngại đường sá xa xôi, núi cao, suối sâu, cũng mong muốn khấn cầu những điều tốt lành nhất.

Người Việt Nam ta bản tính hay lam hay làm, đi lễ đầu năm chỉ cầu mong cho mưa thuận gió hòa, vạn sự như ý, gia đình hòa thuận bình an. Ai đi lễ cũng khấn cho gia đình, nội tộc, con cháu được vui vẻ, bình an, hòa thuận, cầu mong cho đất nước được an vui thái bình. Chẳng ai đi lễ lại chỉ cầu xin lộc may mắn cho riêng bản thân mình. Đó cũng là nét văn hóa và nhân văn của dân tộc Việt Nam.

Ấy vậy mà, ngay bên thắng cảnh Hương Sơn, ngay bên “Nam Thiên Đệ Nhất động”, một nơi được coi là đất Phật, người ta lại ngang nhiên sát sinh, treo thịt thú lên để nhìn ngắm, rao bán! Không hiểu những người vừa sì sụp khấn bái rồi lại ra mặc cả, mua vài miếng thịt thú rừng về làm quà có nghĩ đến việc mình vừa tiếp tay cho những người sát sinh trên đất Phật? Không biết cảnh tượng đó để lại hình ảnh gì cho du khách phương xa, đặc biệtdu khách nước ngoài, khi họ vừa mới được giải thích về sự từ bi, hỉ xả, không giết hại một con kiến của Đức Phật và Phật tử?

Tôi có một người bạn nước ngoài cách đây vài năm bắt đầu ăn chay trường (không ăn thịt các loại cầm, thú), chỉ với một lý do: “Tôi thấy người ta đối xử tàn tệ với súc vật quá. Tôi không muốn mình là một người trong số họ”.

Người viết bài này không phải là người ăn chay. Song thiết nghĩ, suy nghĩ của người bạn đó cũng đáng để suy ngẫm. Người ta thường nói: “Phật tại tâm”. Vấn đề không phải là ăn gì, mà là ăn như thế nào, cách ăn ra sao, và nên hành xử đúng chỗ: “Đi với bụt mặc áo cà sa”./.

Hiễn Nguyễn 
(vovnews.vn)

Ý KIẾN PHẢN HỒI

kinhthanh vào lúc 12/03/2010 09:34 Bài viết này có câu kết rất hay:VẤN ĐỀ KHÔNG PHẢI LÀ ĂN GÌ,MÀ LÀ ĂN NHƯ THẾ NÀO,CÁCH ĂN RA SAO,VÀ NÊN HÀNH XỬ ĐÚNG CHỔ. Nhưng ghép vào đầu và cuối câu này hai cụm từ "Phật tại tâm" và "Đi với Bụt mặc áo cà sa" theo tôi là không hợp lẽ.Hai cụm từ này thường bị lạm dụng thái quá khi người ta chưa hiểu tường tận một sự việc nào đó,đưa nó ra như để mặc định ,quy kết .

Độ rày ,những bài viết về chuyện xẻ thịt thú rừng ở chùa Hương này khá nhiều,chứng tỏ sự bất bình không của riêng ai.Đáng tiếc hầu hết bài thuộc loại này dược lấy từ các nguồn bên ngoài,chưa có bài nào thật sự do chính PG chúng ta viết.Do đó cách nhìn nhận sự việc đôi khi tham lam .Thậm chí có bài quả quyết ván nạn xẻ thịt này không thể không liên quan đến những người PT chân chính đi lễ chùa Hương !

Vì vậy ,rất hoan nghênh ý kiến ,và gởi câu hỏi đến ba địa chỉ :
1)Phải hỏi thẳng chính quyền địa phương .
2)Cơ quan chuyên nghành bảo vệ động thực vật,bảo vệ môi trường sinh thái địa phương (Rất buồn ở chổ thay vì dùng máy chụp chuyên dụng theo dõi,ngăn chặn.Nay lại phải chụp lén trước sự ngang nhiên thách thức đó !).
3)Ban Tổ Chức lễ hội Chùa Hương hằng năm sao cứ để sự việc tác tệ này đều đặn diễn ra hàng năm ở một nơi tôn nghiêm như vậy .Và có những đề xuất với các cấp liên quan những giải pháp nào chưa ?

Còn lại ,xin hảy trân trọng những người đến dự lễ hội chùa Hương bằng tấm chân thành thật sự của tư chất con nhà Phật .Họ không liên quan gì đến vụ này (không ăn ,không mua bán làm quà...) .Chùa Hương trong lòng họ bao giờ cũng đẹp và tôn nghiêm >

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
23/01/2014(Xem: 17449)
12/04/2018(Xem: 19058)
18/01/2011(Xem: 88674)
03/03/2014(Xem: 12846)
27/10/2015(Xem: 20934)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.