Hồi đầu thị ngạn

28/01/20184:00 SA(Xem: 10933)
Hồi đầu thị ngạn

HỒI ĐẦU THỊ NGẠN
(Năm trong loạt bài viết về Đời Người và Định Hướng cho Tương Lai)


Có một nhà thơ sau khi thấm thía được nỗi khổ đau của nhân thế đã viết:

“Bể khổ mênh mông nước ngập trời
Khách trần chèo một chiếc thuyền chơi,
Thuyền ai ngược gió ai xuôi gió,
Ngẫm lại cùng trong bể khổ thôi.”

Chiếc thuyền ở trong biển, dù ngược gió hay xuôi gió cũng đều phải bị sóng gió dập dùi và khổ lụy. Đã sinh ra làm kiếp con người ở trong cõi trần ai này, đều phải chịu tám khổ (sanh, già, bệnh, chết, yêu mà xa nhau, ghét mà gần nhau, cầu mà không được, năm ấm trong người xung đột với nhau). Cho nên con người ở trong bể khổ trầm luân này, dù có tìm được chút vui tạm bợ nào, rồi cũng vui trong khổ mà thôi, chứ chưa phải là cái vui lâu dài, giải thoát.

Cho nên có thơ:

“Trần thế có nhiều cảnh khổ vui
Giác ngộ thoát ra kẻo ngậm ngùi
Vui trong tham dục vui rồi khổ, 
Khổ để tu hành, khổ hóa vui, 
Nếu biết có vui là có khổ, 
Thà rằng đừng khổ cũng đừng vui, 
Mong sao giữ tâm không vui khổ 
Mới thoát ra ngoài lối khổ vui”. 

Bể khổ mênh mang “quay đầu là bến” Đây là câu nói quen thuộc trong kinh sách Phật giáo, mà quý Thầy, Cô khi đi giảng dạy thường hay sử dụng. Một câu nói tuy ngắn nhưng rất nhiều ý nghĩa, gợi cho ta hình ảnh hay một câu chuyện nào đó của một người đã tạo nhiều ác nghiệp, nay hồi đầu, hướng thiện, nên quay tìm về lại con đường tốt, trong sáng.

Ở đây không phải là người nào, mà là cả một xã hội của thời hiện đại.

Đúng vậy ! nhìn những thảm cảnh của các trận, động đất, sóng thần, bão, lụt, lốc xoáy, vòi rồng…diễn ra trong khắp nơi, chúng ta đã thấy sự cuồng nộ, nỗi giận, tàn phá của thiên nhiên, thật là kinh hoàng khũng khiếp. đã, đang và rồi cũng sẽ có những tan thương chết chóc tiếp tục qua các cuộc khủng bố của những kẻ cuồng tín và chiến tranh hóa học !

Tất cả những hậu quả ấy, là do con người với lòng tham sân si đang chất ngất. Nhóm “tài phiệt” với thế lực ngầm rất mạnh, đã chi phối các cường quốc, dùng kiến thức và sự giàu có của mình, tạo ra các cuộc chiến tranh, hết “ý thức hệ” bây giờ có thể muốn tạo nên “chiến tranh tôn giáo” hay “chiến tranh hóa học” !

Rồi khoa học tiến bộ, mọi tiện nghi vật chất mỗi ngày mỗi đỗi mới, tài nguyên thiên nhiên khai thác cạn kiệt... Nếu con người không biết dừng lại mà cứ muốn thể hiện “bản ngã” để Tham – Sân – Si luôn khởi lên, thì đừng hy vọng có được thái bình, thịnh vượng đích thật.

Qua ba nghiệp thân, miệng và ý con người mặc sức gieo tạo, với thời buổi tiến bộ về kỳ thuật số “bùng nổ truyền thông” này, chỉ cần một phút là trên toàn cầu đều biết và vũ khì hiện đại, chỉ cần nhấn nút là hỏa tiễn liên lục địa, sẽ mang đầu đạn hóa học, hủy diệt cả một vùng rộng lớn, có thể cả một dân tộc, một đất nước. Nên kẻ xấu đã lợi dụng, gây hận thù, chia rẽ, rồi chiến tranh, làm giàu trên sự chết chóc, tan thương của nhân loại.  

Một đời người, sống tối đa một trăm (100) năm, chết rồi cũng bỏ lại tất cả, chỉ mang theo được chăng là “nghiệp” mình đã gieo tạo như: Thành Cát Tư Hản, Adolf Hitler, Saddam Hussein, Gaddafi…lừng lẫy một thời, rồi cũng phải chết thảm thương, bằng cách bị treo cổ và bị bắn chết trong ống cống ! Osama bin Laden hay IS gây khiếp đãm, kinh hoáng qua những trận khủng bố, rồi cũng phải có ngày bị tiêu diệt
Giàu có như những tỷ phú: Al-Hariri người Lebanon, Tỷ phú Ashraf Marwan là con rể của cựu Tổng thống Ai Cập Gamel Abdel Nasser. Arkady "Badri" Patarkatsishvili là một đại gia đầy quyền lực lẫn tiền bạc của Gruzia…đều có những cái chết thê thảm, hay Job Steve, rồi cũng phải trăn trối những lời đáng suy nghiệm! . 
Tại sao chúng ta không học hỏi và làm theo A Dục Vương, hay A Lịch Sơn Đại Đế, biết quay đầu, sám hối tội lỗi của mình, bằng cách theo Phật và truyền bá Phật Pháp ra khắp nơi làm lợi ích cho đời, hay như vợ chồng Bill Gate hy sinh cả thân mạngtiền của, để nghiên cứu những thứ chống lạiphòng ngừa bệnh tật thời đại, mang trí tuệ đến những nơi nghèo khốn khó.

Thấy những trận động đất, sóng thần…kinh hoàng mà mỗi chúng ta hãy mau thức tỉnh, mà lo quay đầu. “Quay đầu là bờ” tức là sẽ đến được nơi bình yên sung sướng, thanh thoát…

Trong kinh Phật có chuyện Ông Vô Não. Khi Đức Phật còn tại thế, với tâm từ, Ngài đã độ cho tướng cướp Vô Não (Angulimala) do cuồng tín, tin theo lời Thầy, muốn được truyền phép mầu, phải giết một trăm (100) người, rồi chặt lấy ngón tay. Vô Não đã giết được chín mươi chín (99) người, đeo một tràng ngón tay quanh cổ, chỉ còn thiếu một người nữa, thì gặp mẹ chàng đi tới. Chàng xông xáo chạy đến định giết mẹ thì Đức Phật hiện đến, chàng liền đổi ý chạy theo Phật để hạ sát. Chàng chạy như tên bay mà không kịp. Tức quá chàng kêu to: “ Kìa ông sa môn ! sao ông không dừng chân lại ?” Đức Phật đáp: “Này Vô Não, Như Lai dừng bước đã lâu rồi chỉ có ngươi chưa chịu dừng bước đó thôi”. Vô Não hỏi lại: “ Ông nói ông dừng bước sao tôi chạy theo mãi không kịp? ông là người nói dối ”. Phật đáp: “ Như Lai đã dừng bước trên con đường tội lỗi, Như Lai đã trút bỏ gươm giáo từ lâu rồi”. Vừa nghe được bấy nhiêu lời, Vô Não chợt tỉnh mộng điên cuồng, hối ngộ, liệng dao quỳ trước Phật, xin Phật ra tay tế độ. Cuối cùng Vô Não được xuất gia theo Phật, nghiêm mật tu hành, thành bậc A La Hánviên tịch một cách yên bình, chứng đắc Vô dư Niết bàn. Nên có câu “Buông đao thành Phật” hay “Quay đầu là bờ” chính là vậy.

Cuộc đời là một chuyện thị phi nhiều tập, là vòng phân biệt, đối đãi, đưa ta vào chốn khổ, nếu chạy theo hoặc bị thị phi chi phối, chỉ mất rất nhiều thời gian vô ích, vừa đánh mất chính mình vừa chuốc tội vào thân.

Đã được làm người là có phước lắm rồi, mọi người đều có tính tốt, hãy có cái nhìn sáng suốtniềm tin chân chính, hầu tương kính nhau, tha thứ, để tất cả cùng hướng thượng, chung sống hòa bình, thì trần gian nầy là Thiên đường rồi!                                                                                                                               

“Gieo gió ắt gặt bão”, “Ở hiền thì gặp lành”. Vậy những ai muốn có cuộc sống an khang, hạnh phúc hãy HỒI ĐẦU “không tạo các việc ác, siêng làm các điều lành, giữ tâm ý trong sạch, làm lợi lạc cho mọi người” thì sẽ được ĐẾN BẾN BỜ BÌNH YÊN mới chính là người đáng được tưởng nhớ, tôn vinh.

Ta có tốt thì mới hy vọng chiến thắng được cái xấu. “Ai ăn nấy no, ai tu nấy chứng, ai tội nấy mang” chứ không ai, có thể thay thế cho ai được cả, vậy nên mỗi chúng ta hãy mau thức tỉnh, mà noi gương những bậc anh minh, biết “hồi đầu hướng thiện”, như A Dục Vương hay Alịchsơn Đại đế, cho bản thân được cao đẹp, xã hội được an lành, hậu thế tôn vinh, chứ đừng chạy theo “bản ngã” với nhiều vọng tưởng, vô minh mà khổ lụy cuộc đời.

 “Biết dừng lại và quay đầu là đến bến”. Đừng để phải đau xót, ngậm ngùi hát mãi câu: “ Thiên đàng rộng cửa không ai đến, Địa ngục không môn lắm kẻ tìm”.    

 

Pháp Hoa Nam Úc, kỷ niệm ngày Phật Thành Đạo 8/12 Đinh Dậu (1/18)

Thích Viên Thành 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
11/02/2021(Xem: 7055)
08/09/2015(Xem: 17928)
05/10/2014(Xem: 21168)
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.
Có rất nhiều thông tin trái ngược nhau về đậu nành: Nó có tốt cho sức khỏe không? Nó có nguy hiểm không? Và nếu ăn được thì tại sao một số người lại nói là không?
Là Phật tử, ai cũng muốn tìm hiểu Đạo Phật để thực hành cho đúng đắn ; nhưng Phật Giáo thật mênh mông, như lá cây trong rừng : học cái chi đây ? bắt đầu từ đâu ? Cả đời người chắc cũng không học hết được. Mỗi người tùy theo phương tiện, chí hướng, ý thích, điều kiện, mà đặt trọng tâm trên một hay vài địa hạt nghiên cứu.