Vu Lan Báo Hiếu: Cõng Mẹ Tắm Biển

26/07/201312:00 SA(Xem: 12210)
Vu Lan Báo Hiếu: Cõng Mẹ Tắm Biển
tuyentapvulan-03
VU LAN BÁO HIẾU:
CÕNG MẸ TẮM BIỂN
Quách Giao

nhatrang_01Gần đến mùa Vu Lan. Trận bão gốc ở Phi Luật Tân chỉ gởi về vài đám mây che chân trời buổi sớm. Gió hiu hiu lạnh song nước biển lại có độ ấm đủ cho người tắm thoải mái trong không gian u ám của một sớm mai dự báo có bão ở xa.

Bãi biển Nha Trang hôm nay vắng người. Từ nơi bờ dốc, một chàng trai gầy yếu cõng một bà cụ, đi lần xuống biển. Từ cách ôm chân mẹ lần bước đi cẩn trọng với cánh tay mẹ ôm cứng lấy cổ con ai cũng biết đây là hai mẹ con. Người mẹ dáng người mập mạp, người con vóc ốm song khỏe mạnh. Cõng mẹ đi tắm biển trong buổi mai trời đầy mây, gợi cho tôi hình ảnh của nàng Thoại Khanh cõng mẹ chồng đi tìm con trong tranh chuyện xưa. Cảm động và thân thương biết là ngần nào.

Người con cõng mẹ xuống gần đến bờ nước, để nhẹ mẹ ngồi và lui cui đào cát đắp lên hai chân của mẹ. Công việc thật khoan thai trìu mến. Vốc được nắm cát nào, chờ cho làn sóng nhẹ lan gần đến chân mẹ, người con vội đắp cát lên đôi chân như góp sức cùng nước và cát xây thành một ngọn đồi ôm ấp lấy chân mẹ. Làn sóng nhẹ trìu mến, đùa giởn với những nắm cát dịu dàng ấp ủ tình thương. Người con chăm chú trong công việc: nửa thơ dại, nửa ân tình. Cả không gian như vắng lặng, như không còn một bóng người mà chỉ còn hình ảnh của người con đào cát ủ ấm chân cho mẹ.

congmetambien_1Bà cụ năm nay trên 70 tuổi. Trước đây bà là người thích tắm biển. Những ngày hè không khi nào vắng bóng trên bải biển Nha Trang. Vừa rồi sau một cơn bạo bệnh bà bị sưng đôi đầu gối và đôi chân yếu đi, không còn di chuyển một mình. Tuy nhiên lòng vẫn luôn luôn nhớ biển. Nhất là những buổi sáng mùa hè. Người con là một giáo viên tuổi độ năm mươi. Nhân dịp hè nên cõng mẹ đi tắm biển. Không cần đợi đến mùa Vu Lan đây là hình ảnh người con cài hoa hồng lên ngực, hát bài hát nhớ mẹ, thả đóa sen hồng chập chờn ngọn nến trên dòng sông, trên sóng biển. Hình ảnh con cõng mẹ đi tắm biển hôm nay là hình ảnh của tấm lòng Vu lan hiện đại.

Người con sau khi vùi cát thành vồng lên hai chân mẹ, yên lặng xuống nước vùng vẫy như bao chàng trung niên khác. Người mẹ yên lặng ngồi khoanh tay nhìn sóng biển lặng lờ chạy chầm chậm men đến gót chân rồi thấm vào lòng cát. Sự yên lặng và bình thản khiến người đang dạo trên bãi biển không biết rằng đó là một bà cụ có bệnh tật. Nửa giờ sau người con lên dìu mẹ xuống nước. Bà cụ bước từng bước cho đến khi nước ngập đến thắc lưng rồi lên đến ngực. Hai mẹ con cầm tay nhau giởn sóng. Một lát sau người con bơi ra xa và người mẹ vùng vẫy một mình. Sau khi bơi một vòng, người con lại bơi đứng từ xa mắt vẫn nhìn về phía mẹ. Hình ảnh này khiến tôi nhớ đến cảnh mẹ con đàn cá tràu (cá lóc trong Nam, cá quả ngoài Bắc) cùng bầy ròng ròng trong các ao hồ. Đàn con mặc sức đùa giởn trong lúc con cá mẹ bơi vòng xung quang canh giữ an ninh. Tình mẹ con của đàn cá không cảm động bằng cảnh người con bơi quanh mẹ để mẹ yên lòng tắm lội. Không một ai nhớ đến bà cụ đã ngồi vùi chân trong cát ban nãy. Hai mẹ con đã hòa lẫn vào đám người tắm buổi tắm sáng. Chỉ trong vòng 20 phút vui đùa cùng sóng nước, người con lại cõng mẹ lên bờ.

Bước chân lún sâu trong cát theo từng bước con đi, vòng tay ôm lấy đùi chân mẹ là hành động nâng niu thương mến. Tình thương mẹ thật sâu nặng. Tấm lòng của những người con hiếu ngày xưa như quạt nồng ấp lạnh, múa hát cho cha mẹ vui lòng tuy tuổi con đã nhiều, như phảng phất đâu đây. Hình ảnh Mẫn Tử Khiên trong mùa đông giá lạnh đẩy xe cho cha với tấm áo mong manh, dạ dày trống rổng phải “lập cập vấp ngã bị cha quở mắng mà vẫn không nói năng gì” không xúc động lòng ta bằng hình ảnh người con cõng mẹ đi tắm biển vào buổi sáng có dự báo bão ở biển đông.

Lòng con ấm áp trong niềm vui cõng mẹ. Mùa Vu Lan như đến gần với tất cả mọi người. Duy những người con sớm mất cha mẹ là ngày lễ duy nhất để nhớ đến công ơn cha mẹ. Hình ảnh con cõng mẹ thật tràn trề đạo hiếu thảo như nước biển khơi. Đã có biết bao cảnh báo hiếu diễn ra trên khắp thế gian này, mà hình ảnh con cõng mẹ đi tắm biển hôm nay sẽ không bao giờ phai nhạt trong lòng tôi.

Đừng đợi đến mùa Vu Lan ta mới nhớ về mẹ mà hãy ghi vào lòng những hình ảnh đơn sơ nhất của một người con biết ơn mẹ trong cử chỉ, hành động nhỏ nhặc nhất hằng ngày. Đừng nên vin cớ là bận trăm công nghìn việc mà quên là mình có hạnh phúc được cha mẹ còn sống trên đời.

Một năm chỉ có một ngày Vu Lan, nếu cha mẹ chúng ta còn sống ta sẽ có 365 ngày hạnh phúc.

Hãy cảm ơn cuộc sống quanh ta, cảm nhận và thực hành những gì đơn sơ nhất đối với mẹ để khỏi buồn lòng khi mùa Vu Lan đến.

Hoa hồng không chỉ cài áo cho mùa Vu Lan mà còn nở thắm thành những hành động biết ơn mẹ trong sinh hoạt hằng ngày.

“Mẹ ơi con thương mẹ lắm” phải là tiếng nói hằng ngày mà tự trái tim ta thốt lên, tự công việc ta làm do tấm lòng ta sai khiến. Đừng đợi đến mùa Vu Lan mới nhớ về mẹ, đừng đợi đến mùa Vu Lan mới cài lên ngực mẹ nụ hoa hồng.

Dưới vòm trời báo bão trên bờ biển Nha Trang hôm nay, một người con đã cài bông hồng trên lưng vững bước đi trên cát làm rung động bao trái tim đang còn hay đã mất mẹ.

Mùa Vu Lan năm Phật lịch 2557

QUÁCH GIAO

TUYỂN TẬP VU LAN

 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
16/08/2016(Xem: 6202)
20/11/2015(Xem: 10072)
10/08/2019(Xem: 6159)
03/09/2017(Xem: 6367)
04/09/2023(Xem: 1990)
Trước hết là giải thích lý do vì sao đi so sánh giữa hai người này. Câu trả lời là vì họ có lập trường đối lập với nhau và đều rất nổi tiếng. Một người là nhà khoa học nổi tiếng nhất của nhân loại có quan điểm duy thực (tin thế giới vật chất là có thật khách quan nằm ngoài ý thức). Một người là đại biểu có sức ảnh hưởng của Phật giáo tu theo hạnh đầu đà (khổ hạnh) không tin vật chất kể cả thân xác là tuyệt đối có thật (bản chất là tánh không) và thực hành tánh không bằng cách tu tập khổ hạnh, đối diện với khổ nhưng không cảm thấy khổ, chứng tỏ khổ cũng không có thật. Người giải ngộ phải hiểu rằng Tứ Diệu Đế (Khổ, Tập, Diệt, Đạo) chỉ là giáo lý bất liễu nghĩa. Bát Nhã Tâm Kinh đã nêu rõ :
Một hình chụp văn bản lan truyền qua mạng xã hội hôm 12 Tháng Tám được cho là thư thông báo rời bỏ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam (giáo hội quốc doanh) của Thượng Tọa Thích Minh Đạo, trụ trì tu viện Minh Đạo ở thị xã Phú Mỹ, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.
Từ chuyện xuất hiện của sư Minh Tuệ, nếu Phật giáo và một số cá nhân tu sỹ không có những sai lầm do chủ quan thiếu khiêm tốn trong quyền lực, phát ngôn ỷ thị và hành chánh thiếu cẩn trọng, vô tình đẩy sự kiện sư Minh Tuệ lên cao trào trong khi quần chúng dành sự ngưỡng mộ một tu sỹ khổ hạnh không thuộc Giáo hội Phật giáo, và lại thêm một hình ảnh như chiếc bóng thứ hai của sư Minh Tuệ là sư Minh Đạo tiếp nối lòng tôn kính của người dân có đủ mọi thành phần sau khi sư Minh Tuệ bị khiển trách rồi ẩn tu. Còn Chân Quang không thọ cụ túc chính thức một giới đàn nào, bằng cấp ba, bằng Tiến sỹ còn giả thì điệp đàn thọ giới chả là gì đối với người thiếu minh bạch. Hiện nay Chân Quang có hai bản lý lịch khác nhau và Điệp đàn thọ giới cũng không giống nhau đã bị cộng đồng mạng phanh phui.