Phần Vi: Ba-dật-đề-đề-xá-ni (Pratideśanīya Dharmā)

05/09/201012:00 SA(Xem: 6897)
Phần Vi: Ba-dật-đề-đề-xá-ni (Pratideśanīya Dharmā)

Phần VI: Ba-dật-đề-đề-xá-ni (Pratideśanīya dharmā)
*******

Tụ Ba-dật-đề-đề-xá-ni theo sau tụ Ba-dật-đề, Tỳ-kheo-ni có 8 giới và Tỳ-kheo có 4 giới. Theo Hirakawa, thuật ngữ pratideśanīya có nghĩa là nhu cầu sám-hối lỗi của một Tỳ-kheo hoặc Tỳ-kheo-ni trước một Tỳ-kheo hoặc Tỳ-kheo-ni khác.[1] Ba-dật-đề-đề-xá-ni được dịch sang tiếng Hoa là hui kuo fa (hối quá pháp) [2]. Vi phạm bất cứ một giới nào trong tụ Ba-dật-đề-đề-xá-ni thì người đó phải sám-hối tội mình trước một vị Tỳ-kheo hoặc Tỳ-kheo-ni.[3] Tất cả các giới này đều liên hệ đến việc đòi hỏi thức ăn. Tám giới của Tỳ-kheo-ni đơn giản chỉ nói đến việc không được đòi hỏi những thức ăn như: gi (tiếng Ấn là ghee), dầu, mật, đường, sữa, sữa chua, cá và thịt, nếu Tỳ-kheo-ni ấy không bệnh. [4] Trong tụ này, chúng ta thấy các giới liên hệ đến thức ăn đối với Tỳ-kheo-ni ít nghiêm khắc hơn Tỳ-kheo. Mặc khác các giới trong tụ Ba-dật-đề-đề-xá-ni của Tỳ-kheo thuộc nhiều loại hơn như được nêu trong bảng liệt kê dưới đây:

Số La-tinh là trật tự giới của Tỳ-kheo; kế đến là nội dung căn bản của giới [5]

1. Cấm nhận thức ăn từ vị Tỳ-kheo-ni không quen biết, trừ phi bệnh.

2. Cấm nhận thức ăn do vị Tỳ-kheo-ni yêu cầu trong bữa cơm tín chủ đang dâng cúng.

3. Cấm nhận thức ăn ở nhà cư sĩtín tâm nếu không mời thỉnh, trừ khi bệnh.

4. Cấm nhận thức ăn tại chùa nếu điều kiện bên ngoài không nguy hiểm và không có điều đáng sợ, trừ khi bệnh. 

Mặc dù số giới của Tỳ-kheo-ni nhiều gấp hai lần số giới của Tỳ-kheo trong tụ Ba-dật-đề-đề-xá-ni này, 8 giới của Tỳ-kheo-ni có đặc tính vô cùng đơn giản và dường như thật sự chỉ là sự chia chẻ trong giới 40 của Tỳ-kheo trong phần Ba-dật-đề trước. Mặc khác, các giới của Tỳ-kheo trong tụ Ba-dật-đề-đề-xá-ni này có phạm vi rộng hơn. Các giới 1 và 2 xác định các mối quan hệ giữa Tỳ-kheo và Tỳ-kheo-ni trong bữa ăn. Một lần nữa giới 1 ngăn cấm Tỳ-kheo lợi dụng Tỳ-kheo-ni. Trong một dịp nào đó có Tỳ-kheo đã dùng thức ăn của một Tỳ-kheo-ni lớn tuổi. Sau ba ngày dâng cúng hết phần thức ăn của mình, vị Tỳ-kheo-ni ấy đã bị xỉu vì đói lả.[6] Khi đức Phật biết điều đó, Ngài đã chế định ra giới thứ 1 của Ba-dật-đề-đề-xá-ni cho Tỳ-kheo.

“Này người không có trí, một người không quen biết, ngươi không biết những gì là thích hợp và những gì là không thích hợp, những gì đúng và những gì sai đối với một vị Tỳ-kheo-ni không quen biết. Này người không có trí, sao ngươi lại nhận thức ăn của một vị Ni không quen biết ? Không thích hợp, này người không có trí, vì hoan hỷ đối với người không hoan hỷ…và do đó, giới này được chế định cho Tỳ-kheo”…Bất cứ vị Tăng nào chính tay nhận các thức ăn mềm hoặc cứng từ vị Ni không quen biết (và) vị Tỳ-kheo ấy vừa vào làng khất thực, vị Tỳ-kheo phạm tội này phải đến trước vị Tăng sám-hối thưa rằng: “Bạch Đại Đức, tôi có tội đáng quở trách, không xứng đáng phải được sám-hối.” [7]

Giới thứ 3 trong phần Ba-dật-đề-đề-xá-ni của Tỳ-kheo cấm vị Tăng thiếu suy nghĩ bóc lột một gia đình tín tâm. Giới cuối cùng của Tỳ-kheo đề cập các hoàn cảnh đặc biệt trong những trú xứ.

So sánh các giới trong Ba-dật-đề-đề-xá-ni của Tỳ-kheo và Tỳ-kheo-ni chứng minh rằng các tội phạm của Tỳ-kheo-ni trong phần này ít nghiêm khắc hơn Tỳ-kheo. Tám giới trong phần này của Tỳ-kheo-ni giống như một giới thứ 40 trong phần Ba-dật-đề của Tỳ-kheo, và thuộc phần tội của Tỳ-kheo-ni nhẹ hơn Tỳ-kheo. Đức Phật cho phép chư Tỳ-kheo-ni ăn những thức ăn có chất bổ, đặc biệt khi cô ấy bị bệnh.
 

--------------------------------------------------------------------------------

[1] Hirakawa, p. 375.

[2] Sách đã dẫn, p. 696.

[3] Sách đã dẫn.

[4] Sách đã dẫn, pp. 778, 1038-1039.

[5] Sách đã dẫn, pp. 695-698, 1020.

[6] Sacred Buddhist Books. Tập XIII, pp. 103-104.

[7] Sách đã dẫn, p. 104.
 
 

Đọc Thêm: Tứ Phần Luật, Việt dịch: Tỳ-kheo Thích Đỗng Minh và Thích Đức Thắng

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.