Những Vần Thơ Dâng Mẹ Qua Các Mùa Vu Lan

28/08/20208:26 CH(Xem: 3570)
Những Vần Thơ Dâng Mẹ Qua Các Mùa Vu Lan

NHỮNG VẦN THƠ DÂNG MẸ QUA CÁC MÙA VU LAN

DÂNG CHỮ

 

Dâng dòng thơ Đạo an vui
Nhiệm mầu pháp giới Mẹ cười mỉm chi
Câu kinh gửi gắm trang dài
Âm ba vi diệu một ngày Mẹ nghe
Chuyện xưa ân nghĩa dâng về
Rộn ràng xúc cảm, vắng hoe nỗi buồn
Chữ Hiền, chữ Nhẫn, chữ Thương
Thi ca bát ngát Mẹ thường gửi trao
Từng câu ai điếu nghẹn ngào
Từng lời từ ái dạt dào cho con
Muôn vàn hương sắc ngời loang
muôn vàn ý mãi còn đọng lưu
Dâng dòng thơ ẩn chữ Tu
Mẹ cười một nụ thiên thu nhẹ nhàng.

 
blank

 

CA DAO DÂNG MẸ

(Vu Lan PL: 2556 –DL: 2012)

 

Dạt dào, vằng vặc, bao la

Mênh mông, bát ngát đó là Mẹ tôi

Vầng trăng vằng vặc muôn đời

Dạt dào hơi ấm truyền lời bảo ban

Bao la nhũ bộ cưu mang

Mênh mông bóng mát trên đàng con đi

Tiếng ru bát ngát bao ngày

Nuôi con khôn lớn ơn dầy nghĩa thâm

Tóc sương tần tảo lặng thầm

Vuốt ve tay yếu, ân cần tiếng khuyên

Như Trăng bất tử diệu huyền

Suối Nguồn chảy suốt êm đềm không ngưng…

Sao đo nghĩa Mẹ vô cùng

Sao đếm ơn Mẹ cõi rừng mênh mang

Sao cân tình Mẹ ngút ngàn

Sao đong công Mẹ ngập tràn trời đêm?

Hạnh phúc thay còn Mẹ hiền

Cài hoa hồng đổi biển tiền rừng hoa

Dạt dào, vằng vặc, bao la

Mênh mông, bát ngát đó là Mẹ tôi!

 

MẸ: PHẬT!

(Vu Lan PL: 2557- DL: 2013)

Bóng hình xưa cũ còn đây
Mênh mông ấm áp vòng tay Mẹ hiền
Bé thơ nào biết ưu phiền
Nào hay tình Mẹ uyên huyền bao la
Con còn nhỏ xíu vậy ha?
Giờ đang tóc bạc héo già từng năm
Nhìn trời sáng tỏ vầng Trăng
Ôi chao hạnh phúc: Mẹ đang còn cười!
Đã năm mươi năm trước rồi
Mẹ ôm Mẹ ấp đừng ngồi không yên
Tháng ngày con lớn khôn lên
Đã quên hình ảnh thiêng thiêng ẵm bồng
Cưu mang chín tháng phập phồng
Ba năm nhũ bộ ân cần nâng niu...
Con còn nhỏ xíu xìu xiu
Mà nay bạc tóc, da nhiều nếp nhăn
Quay đầu nhìn lại xa xăm
Mẹ: Phật ở thế gian đúng rồi!

 

HÔN LÊN BÀN CHÂN MẸ

(Vu Lan PL: 2558 –DL: 2014)

Nâng bàn chân Mẹ hôn lên
Bàn chân nhỏ nhắn thuyền lênh đênh dòng
Hôn nhăn nheo gót từng hồng
Bao năm lặn lội đường trần nhiêu khê
Bàn chân tất tả đi, về
Đường phù hoa phố, đường quê mùa làng
Bàn chân từng bước cao sang
Từng hành khất gạo lo tròn bữa cơm
Bàn chân bận bịu cho con
Bầy mười bốn đứa vẫn còn nhỏ nhoi
Chín mươi niên khứ đáo đời
Bàn chân chưa muốn nghỉ ngơi thanh nhàn
Con hôn từng ngón trên bàn
Ngón gầy guộc chứa mênh mang biển hồ
Làn da héo úa nhăn khô
Nắng mưa dâu bể bây giờ thấm xương
Bàn chân bước cõi vô thường
Thong dong đạo vị về đường lạc an
Hôn lên từng bước chân Vàng
Bóng chiều mình hạc nhẹ nhàng thăm con
Ngược rơi nước mắt vào lòng
Lẽ thường sinh diệt, còn không, khi nào?
Mẹ còn ngồi đó trên cao
Con hầu dưới thấp hôn vào chân Tiên...

blank

 

HÔN LÊN TÓC MẸ

(Vu Lan PL: 2559 –DL: 2015)

Hôn lên tóc Mẹ bạc nhòa
Chín mươi năm lẻ chưa già với Thơ
Bóng chiều hương đậm nắng mưa
Cho con nguồn sống giữa bờ tử sinh
Hôn lên tóc Mẹ yên bình
Thơm hương ân nghĩa sinh thành mênh mông
Thời nghiệt ngã, thuở thong dong
Tóc sương rơi rụng xuống giòng thi ca
Hôn lên tóc mẹ bạc nhòa
Con nhòa đôi mắt chan hòa niềm vui
Vui còn có Mẹ trên đời
Vui còn hôn được tóc Người hôm nay

Hôn lên tóc Mẹ sợi bay
Ngoài kia đâu đó gió lay cành mềm
Con hôn lên tóc Mẹ hiền
Hôn thay các chị anh em một nhà
Hôn giùm con cháu gần xa
Nguyện mong bách tuế Mẹ già khỏe vui!


DÁNG TIÊN

(Vu Lan PL: 2560 –DL: 2016)

Nhẹ nhàng trong gió dáng tiên
Bóng mênh mông đổ xuống hiên nắng vàng
Dáng tiên chợt đến khẽ khàng
Mà lòng con bỗng ngập tràn an vui...

Dòng đời nghiệt ngã cuộn trôi
Con mê lặn ngụp cuộc chơi hão huyền
Phước duyên con có Mẹ hiền
Vuốt ve xoa dịu ưu phiền tan bay
Bao lần vấp ngã đắng cay
Dáng tiên sừng sửng dang tay đón về
Khi con được mất nặng nề
Mẹ cười một nụ bốn bề ngọt thơm
Con còn nặng nợ áo cơm
Lời ru thuở ấy vẫn còn âm vang
Cho con vững bước trên đàng
Lung linh sáng ánh trăng vàng thiêng liêng...

Con còn được thấy dáng tiên
Là niềm hạnh phúc vượt trên mọi tầng
Trời khuya thắp nén nhang trầm
Cầu cho mẹ sống trăm năm tuổi đời...

 

MẸ NGỒI DƯỚI BÓNG RÂM
(Vu Lan PL: 2561 - DL.2017)

Mẹ ngồi dưới bóng mát xưa
Lặng nghe ngân vọng chuông chùa xa xa
Thả cho trôi hết phiền hà
Lá khô xào xạc bên hoa hương nồng
Mẹ ngồi tịnh giữa hư không
Nỗi niềm u ẩn
Nỗi lòng trải giăng
Hồi kinh sám hối thăng trầm
Dòng đời lên xuống soi trăng tỏ ngời
Nghiệp xưa duyên cũ buông rời
Ngâm vần thơ Đạo
Hát lời tin yêu


Tháng ngày triền phược bám theo
Chén cơm chay tịnh dỗ nghèo làm vui
Mẹ ngồi dưới mát nghỉ ngơi
Chiều hôm nắng quái không lời bi ai
Vượt qua mê lộ đêm dài
Tâm kinh Bát Nhã khoan thai thầm thì...

Mẹ ngồi dưới bóng Từ Bi
Bao năm nương tựa đêm ngày lạc an
Thiêng liêng sáng Ánh Đạo Vàng
Huyền quang rạng chiếu
Hân hoan đi, về…

blank

 

NGHE MẸ KỂ CHUYỆN XƯA

(Vu Lan PL: 2562- DL: 2018)

Con về hầu dưới chân Tiên
Nghe từng câu chuyện cửa Thiền xa xưa
Nghe thiền thi dán vách chùa
Thoát vòng danh lợi bán mua tục phàm
Nghe cơn gió thổi y vàng
Bóng tùng cội bách ắp tràn đạo hương
Bi hùng phương trượng xiển dương
Trú trì thạc đức cột rường pháp gia
Nghe từng hòn đá nhánh hoa
Ngâm vần thơ Đạo bên trà ngát sen
Lắng nghe từng tiếng Mẹ hiền
Chuyện xưa vanh vách, huyên thiên bồi hồi
Về nghe không thấy chuyện Đời
Mênh mang pháp giới, ba thời công phu
Về nghe nẻo hạnh đường tu
Bóng hình trước mắt rõ như Bụt nhà
Mai này... Mẹ sẽ đi xa
Còn ai kể chuyện để mà ngồi nghe?
Lơ ngơ lẩn thẩn đi về
Chuyện xưa Mẹ kể chưa hề nhạt phai.

 

MÙA VU LAN TƯƠI

(Vu Lan PL: 2563 –DL: 2019)

Hoa tươi
Cười cũng nụ tươi
Mặt tươi
Pháp tưới lòng vui đón mùa
Tươi khi nắng đốt gió lùa
Tươi khi còn Phật
Còn Chùa, còn Tăng...
Mẹ còn, còn cả Vầng Trăng
Nguồn Thơ bất tận nhịp vần thăng hoa
Mẹ yêu là Phật ở nhà
Cài lên ngực áo đóa hoa sắc hồng
Ta về ôm Mẹ mà hôn
Rưng rưng nước mắt mất còn mong manh
"Con ho lòng Mẹ tan tành
Con sốt lòng Mẹ như bình nước sôi"

Câu ca học thuộc nhớ đời
Vu Lan còn Mẹ
Ta tươi trong ngoài
Vầng Trăng bất tử sáng soi
Con quỳ dưới chỗ Mẹ ngồi đọc kinh
"Ba la... yết đế" chòng chành
Thuyền qua bến giác
Bức tranh tuyệt phàm
Ta về bên Mẹ
Vu Lan
Tươi vui hạnh phúc
Hoa Vàng thiên thu.

 

DÒNG THI CA CỦA MẸ

(Vu Lan PL: 2563 –DL: 2019)

Dòng thơ
trôi đã miệt mài
Trầm thăng thế sự
U hoài nhân sinh
Trôi dòng thơ thuở xuân xanh
Trôi qua thế kỷ phân tranh san hà
Nhịp buông nước mắt mặn mà
Vần gieo đạo vị chan hòa yêu thương
Trôi dòng thơ buổi nhiễu nhương
Dời sao đổi vật
Vô thường
Chiêm bao
Trôi như liên khúc nghẹn ngào
Trôi tràng cười tưới thấm vào niềm đau
Trôi từ thuở trước thời sau
Trôi như con nước qua cầu miên man
Dòng thơ soi ánh đạo vàng
Trôi đi nghiệp chướng
Giải oan phận người
Ý tình thanh thoát đẹp tươi
Hỷ hoan chia sẻ
Bùi ngùi tiễn đưa
Dòng thơ trôi vọng qua chùa
Thỉnh mang pháp nhũ
Gửi thưa thánh hiền
Thơ dòng trôi chảy nhân duyên
Khó nghèo quên lãng
Ưu phiền vụt tan
Dòng thơ xuống vực lên ngàn
Chừng như bất tận nhịp nhàng ngữ ngôn
Trăm năm sau vẫn trôi dòng
Truyền lưu tiếp nối cho con cháu nhà
Dòng thơ trôi
Tuổi đã già
Người ngồi chấp bút
Thi ca tuyệt trần!

blank

 

“TỨ CÚ LỤC BÁT THẬP TÂN KHÚC”

kính dâng Hương linh Me Tâm Tấn

(Vu Lan PL: 2564- DL: 2020)

 

ƯỚP TẨM

 

Từng giòng pháp ngữ chuyển rung

Câu thơ từ ái lạ lùng miên man

Gieo trong bể khổ phũ phàng

Huyền ngôn ướp tẩm Ánh Vàng thiêng liêng.

 

 

TỊNH TÀI

Gối hoa mềm giấu tịnh tài

Tiền dâng bạc biếu tiêu xài nữa chi?

Đứa nghèo được giúi vào tay

Đứa lâm ngặt khó thì đây lộc Bà!

 

 

BÊN ĐÈN

Trăm năm trọn một kiếp người

Tình Thơ Ý Đạo gửi Đời thẳng nghiêng

Muôn vàn hương sắc nhân duyên

Cuối đời rửa bút bên đèn với kinh.



VƯỜN HOA

Vườn Duyên mười bốn sắc hình

Tròn câu lục bát đẫm tình Mẹ Cha

Sớm chiều vuốt lá nâng hoa

Gần xa lớn nhỏ vẫn là con thơ!

 

HÀNH KHẤT

 

Đường trần trả nghiệp xưa xa

Bước chân hành khất qua nhà đạo tâm

Xin cho nắm gạo lặng thầm

Cho con no dạ tháng năm đọa đày…

 

 

 

TÂM HƯƠNG

 

Lòng son bao chuyến vắn dài

Lệ tuôn thơ điếu trong ngoài tiếc thương

Đỏ bầm từng nén tâm hương

Hôm nay tay phất xả buông mà về!

 

CỦA ĐỂ DÀNH

 

Hình xưa thư cũ im lìm

Người đời chỉ trọng kim tiền lợi danh

Rương hòm gìn giữ tịnh thanh

Mai sau vắng bóng mẹ dành cho con.

 

LÊN ĐƯỜNG

 

Xong rồi duyên nợ nhân gian

Bài kinh câu chú nhịp nhàng tiễn đưa

Mênh mang ấm tiếng chuông chùa

Nhịp chân thanh thoát theo thơ lên đường.

 

 

VỀ

 

Con về lúc Mẹ chưa đi

Con đi thoáng chốc nhằm khi Mẹ về

Về nơi an tĩnh bốn bề

Bụi trần vương lại hiên hè trống trơn…

 

 

CHỜ

 

Con chờ tháng Tám dâng thơ

Trung Thu trăng sáng còn chờ Ngày Sinh

Giờ đây đã khuất bóng hình

Mồ côi khóc trước hương linh Mẹ già!

 

 

Vĩnh Hữu (Tâm Không)

Con trai thứ 11

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
17/10/2014(Xem: 16862)
27/07/2018(Xem: 8904)
21/02/2017(Xem: 7743)
23/01/2019(Xem: 5786)
09/09/2018(Xem: 5148)
16/05/2023(Xem: 1764)
13/08/2013(Xem: 23639)
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.
Có rất nhiều thông tin trái ngược nhau về đậu nành: Nó có tốt cho sức khỏe không? Nó có nguy hiểm không? Và nếu ăn được thì tại sao một số người lại nói là không?
Là Phật tử, ai cũng muốn tìm hiểu Đạo Phật để thực hành cho đúng đắn ; nhưng Phật Giáo thật mênh mông, như lá cây trong rừng : học cái chi đây ? bắt đầu từ đâu ? Cả đời người chắc cũng không học hết được. Mỗi người tùy theo phương tiện, chí hướng, ý thích, điều kiện, mà đặt trọng tâm trên một hay vài địa hạt nghiên cứu.