Tập Thơ Thích Tánh Tuệ 3

24/06/20184:15 CH(Xem: 44187)
Tập Thơ Thích Tánh Tuệ 3

TẬP THƠ NHƯ NHIÊN THÍCH TÁNH TUỆ 

TẬP 1 TẬP 2 TẬP 3

MỤC LỤC TẬP 3

A
An Bình
An Nhiên
Ánh Hồng Dương 
B
Bên Đời Con Có Phật
Bên Đời Mưa Nắng  
Bóng Thời Gian 
Cái Tôi
Chỉ Vì Quên
Cõi Trăm Năm
Cùng Vị Mặn 
D
Dễ-Khó Trong Đời
Dù Chỉ Một Lần
Đản Sanh
Điều Chi Xui Khiến 
Đôi Khi 
Đường Xưa
G H
Gửi Con Một Chút Niềm Thương 
Hành Hương Xứ Phật Mùa Xuân
Hương Bình Minh
K L
Khép Trần Duyên
Khúc Tâm Khai
Lắng Tâm Nhìn Lại
Lễ Phật Bảo 
M
Mộng Cứ Là Mộng Thôi
Một Cái Nhìn 
Một Kiếp Người 
Mười Thương Vu Lan 
N
Nét Xuân Khai 
Nếu Ai Hỏi
Nghe Tiếng Giang Hà 
Nghêu Ngao
Người Về
Nhận Biết Khổ-Vui 
Nhân Quả Luân Hồi
Như Mây Qua Trời
Như Phật
Như Tâm
Như Thế Cuộc Đời
Những Bình Minh Hạnh Phúc 
Những Hạt Mầm An Vui
Nửa Đời
S
Sống An Vui
Sống Đời Ý Nghĩa
Sống Nhẹ Nhàng
Sóng Và Giọt Lệ
T
Tàn Mộng
Tắm Bụt Từng Ngày
Thật Nghĩa Tu Hành
Thiền Trà
Thoảng Hương Xuân 
Thoáng Mây Tan
Thuận Pháp
Trần Gian In Bóng Phật Ngồi
Trọn Vẹn Với Hôm Nay
Từ Bi Nguyện
Tự Độ
V X U
Vào Chùa 
Xuân Thường Tại 
Uống Trà Với Phật
  

An Bình
Nghìn thu đời vẫn ngược xuôi
Ta về chốn cũ mà vui với mình
Tìm gì giữa cuộc nhân sinh ?
Thưa, tìm hai chữ An Bình, vậy thôi !


An Nhiên
Chiều hôm núi hỏi dòng sông
Sao trôi đi mãi mà không thấy về
Sông bèn róc rách, tỉ tê
Nghìn thu nước đã nguyện thề cùng mây.
Rồi mai, mưa xuống đất này
Ấy thì ta lại sum vầy, thế thôi!
Chớ buồn cho cuộc chia phôi
Ngày sau trùng ngộ môi cười đẹp hơn.
Vô thường ấp ủ chân thường
Cõi Uyên, cõi tạm chưa từng vắng nhau.
Núi ơi! Nắng đã phai màu
Dòng thời gian chảy qua cầu vạn niên.
Trùng trùng trong cõi nhân duyên
Hẹn nhau dưới cội Chân Nguyên phút này.
Ơ kìa, nước đã thành mây!
Mưa rơi trên lá ... chiều nay núi cười.
Đến, đi, sinh, diệt trò chơi!
''Bừng con mắt mộng''  thảnh thơi sống nhàn...

Ánh Hồng Dương
Tặng ai một ánh hồng dương
Cho hồn mở ngõ yêu thương đến cùng
Một ngày trong cõi tạm dung
Vạn điều độ lượng sống chung trọn lành
Vì mình trong cả chúng sanh
Thì vui với sự viên thành của nhau
Tay sen chắp nụ nhiệm mầu
Chân thành chúc một năm đầu vạn an 


Bên Đời Con Có Phật
Lạy đức Phật, Người dạy con biết Sống
Biết quay về lắng đọng những nguồn cơn..
Bên dòng đời còn mãi miết thua, hơn
Biết nhìn lại tâm hồn cùng hơi thở.
Nhờ Phật dạy, con biết tu là sửa
Niệm tâm từ rộng mở đến vô biên
mỉm cười trước nghịch cảnh, chướng duyên
Biết chấp nhận.. rồi bỏ buông tất cả..
Với nhân thế sống Từ, Bi, Hỷ, Xả
Với tâm mình là Chánh Niệm, bao dung.
Ngó lỗi người lòng con bị đóng khung
Đời con khổ trong ánh nhìn hạn hẹp.
- Lạy đức Phật, con nhủ lòng Sống đẹp
Đời ngắn dài, khép mở một làn hơi!
Thì cớ gì con chẳng phút thảnh thơi..
Mà không sống giữa khung trời thực tại?.
Quá khứ đã chết trong miền hoang dại
Và tương lai.. gạo sống chửa thành cơm. 
Hiện tại này con trân quý, cảm ơn
Lòng thanh thản.. đời hoa thơm, trái ngọt.
Nghìn xây đắp.. cũng về nơi bèo bọt
Nên nguyện lòng không trói cột gì thêm.
Nhẹ bước về nơi tỉnh thức gọi tên
Sống thất niệm sẽ.. dài đêm lắm mộng.
Tạ ơn Phật, con nguyền buông khát vọng
Để hồn con lồng lộng lối yêu thương
Giữa trần gian vững chãi một con đường
Đường hạnh phúc chân thường in bóng Phật!
- Dù mai đó vô thường con mất tất
Vẫn rất giàu, có Phật giữa đời con..


Bên Đời Mưa Nắng
Thương thì rác bỗng thành hoa
Ghét dù hoa đẹp.. chỉ là rác thôi!
Thương thì vật hóa ra người
Ghét, người xem chẳng khác loài vật kia
Thương, xa cách mấy cũng kề
Ghét, bên cạnh vẫn sơn khê ngàn trùng
- Bởi thương, bởi ghét vô cùng
Nên nghìn duyên nghiệp mịt mùng nối nhau.. 
Vui thì hoa héo tươi màu
Buồn, dù rộn tiếng cười.. sau vẫn buồn 
Vui, đời bỗng đẹp lạ thường!
Buồn, ngồi trên đỉnh đế vương lạnh lùng!
Vui ngồi hát giữa vô thường
Buồn nhìn quanh những tấn tuồng.., thở ra!
Vui nghe chửi giống bài ca
Buồn bao tán thán xuýt xoa.. vẫn buồn
Nắng, mưa còn có ngọn nguồn 
Buồn vui nhân thế tâm hồn biết đâu? 
Vạn duyên theo nước qua cầu
Vui buồn, thương ghét, khổ đau tại mình.
Ai không lục dục, thất tình?
Đời yên vui bởi cái nhìn trạm nhiên..
Vẫn là sống giữa trần duyên
Vẫn lòng sen ngát giữa miền trược ô..
Vui, buồn.. muôn kiếp sóng xô
Đưa vào hết cõi hư vô. Mĩm cười.. 


Bóng Thời Gian
Không hình, không tuổi, không tên
Chảy ngang trần thế dệt nên tháng ngày
Không màu, không sắc hiển bày
Xuân thì thuở nọ chiều nay bạc đầu..
Thời gian, hai chữ nhiệm mầu
Là phương thuốc để quên sầu thế gian..
Thời gian, hai tiếng gian nan 
Nhọc nhằn nhân loại, vội vàng đến, đi.
 
- Thời gian thực sự là gì ?
Thủy chung, bạc bẽo cũng vì thời gian .
Những ngày hội ngộ hân hoan..
Chén mừng chưa trọn đã tàn cuộc vui..
Thời gian chờ đợi, ngậm ngùi
Tháng ngày như thể thụt lùi đứng yên..
Khi tâm tư nặng ưu phiền
Phút giây nghe cứ dài thêm, mỏi mòn..
 
- Thời gian trôi cuốn, dập dồn..
Hỏi người... ai biết mất còn về đâu!
Thở vào, sống với lo âu..
Thở ra, nghiệp quấn theo sau kiếp đời..
Quyền uy, nhan sắc một thời
Thời gian thầm lặng đổi dời, phôi pha..
Chợt nghe bóng xế chiều tà.. 
Hư không vọng đến lời ca vô thường..
 
Thời gian vốn chẳng vui, buồn
Nỗi niềm riêng dệt ngàn muôn sắc màu..
 
- Có người ẩn sỹ rừng sâu
Cõi lòng vô niệm qua cầu thời gian..
Như mây như gió thênh thang
Thân trong trần thế, hồn tan luân hồi..
Đời mưa, nắng.. Mặc tình trôi !
Thiên thu về ngự chỗ ngồi thiên thu..


Cái Tôi
Cái Tôi là cái chi chi
Mà hoài quanh quẩn chưa khi nào rời
Thuở còn bé dại nằm nôi
Đã cao giọng khóc cho... đời biết tên.
Điều gì cũng dễ lãng quên
Cái tôi - sâu đậm nhớ bền chẳng phai.
 
- Sớm mai đã ngắm hình hài
Thế gian kia hỏi mấy ai hơn mình.
Điểm tô, trau chuốt dáng hình
Thèm thuồng thiên hạ cái nhìn, xuýt xoa! 
 
Cái tôi theo tháng ngày qua
Măng non thành cụm tre già dặn hơn.
Trong nhà, cuối xóm, đầu thôn
Tôi là số một, tôi “ngon" hơn người.
Tôi khóc, không muốn ai cười
Thấy ai thành đạt tôi thời chẳng vui
Tôi nói ngược, chớ nói xuôi
Một khi tôi muốn có Trời mới can!
 
Tôi thành cái rốn không gian
Bên ngoài nảy nở, bất an trong lòng.
Truy tìm hai chữ thành công
Nên đường Danh, Lợi đèo bồng ngược xuôi.
Chiều cao chỉ một mét thôi
Nhưng muốn đời phải ngước đôi mắt nhìn,
Muốn nhân tâm hướng về mình
Dành bao thiện cảm, tâm tình cho tôi.
Tôi đi, tôi đứng, tôi ngồi
trung tâm điểm cho người ước mơ...
 
- Chiều nay, bỗng thật tình cờ
Vào chùa Sư cụ ngó lơ, tôi buồn!
Sư rằng: “Vạn sự vô thường,
Thân, tâm chiếc bóng trên tường, huyễn hư!
Con người khổ bởi khư khư
Ôm cái huyễn ngã, Chân như đoạn lìa.”
 
Ôi! Thanh âm chốn Bồ Đề
Nghe như vụn vỡ u mê nghìn đời.
- Còn “tôi”, còn nặng luân hồi
Buông tôi - nghe nhẹ đất trời thênh thang.
- Có “tôi”, trăm mối lo toan
Vắng “tôi”, đời sống bình an mọi bề.
Lời Sư, trăng rọi lối về
Xưa nay nằm mộng, chưa hề có tôi!
Ngước hư không, bẽn lẽn cười 
Thương “cái tôi” của một thời trẻ con!


Chỉ Vì Quên
Hỏi tâm tâm tĩnh lặng chưa?
Hỏi lòng đã mặc nắng, mưa chuyện đời?
Hỏi trăng, hỏi gió, hỏi trời
Hỏi mây phiêu lãng, hỏi đời phù du ...
Bước đi trong cõi sương mù, 
Hỏi đầu gậy trúc, thiên thu quê nhà
Hỏi trời, hỏi đất bao la
Sao cho tâm tịnh, sao qua Niết Bàn?
- Cần gì phải hỏi mênh mang,
Bình an Phật tính thênh thang xưa giờ!
Chỉ ta không biết, không ngờ.
Ngày đêm chung sống, hững hờ, cách xa!
Vô minh là lỗi tại ta!
Tuệ tri, buông bỏ, "quê nhà" tại đây!
             
               
Cõi Trăm Năm
Cái cõi trăm năm thảy bước về
Triệu người chưa một lắc đầu chê
Sống say mù mịt đời cơm áo
Bết bỏ vợ con, bỏ bạn bè.
Đã biết chốn ni là quán trọ
Hơn, thua, hờn, oán .... để mà chi!
Thử ra ngồi xuống bên phần mộ
Hỏi họ mang theo được những gì ...
Chốn ấy trăm năm ngỡ tít mờ
Đâu ngờ ập đến tựa cơn mơ
- Sống Thương và Hiểu từng giây phút
Ngay kiếp mong manh gặp bến bờ...


Cùng Vị Mặn
Một lần kia, giọt nước mắt hỏi thầm ngọn sóng
Bạn và tôi cùng vị mặn giống nhau..
Bạn hạnh phúc vỗ về trên bãi cát
Kiếp đời tôi nhỏ xuống.., cõi lòng đau?
- Vì là sóng, tôi xóa nhòa tất cả
Bao đau thương cùng trăn trở, muộn phiền
Bạn rơi rớt bên ngoài - trong giữ lại...
Nên Xuân về hồn vẫn cứ Đông miên..
Tuy chúng ta có cùng nhau vị mặn
Song cách mình đón nhận.. chuyện khác nhau !..
Đời bể khổ, ta có quyền không khổ
Biết bỏ , buông, tôi vượt thoát u sầu..
Vì hi vọng đã nhuốm màu tuyệt vọng
Vì sum vầy đã ẩn dấu chia xa 
Vì thần tượng nên.. một ngày vỡ mộng
Vì mãi tìm.. nên hạnh phúc chẳng nhìn ra.
Đời lắm lúc không như mình mong đợi
Ước mơ nhiều, hiện thực được bao nhiêu!
Bạn cứ mãi xây lâu đài trên cát
Rồi rưng rưng..  những mất mát trong chiều..
- Giọt nước mắt thân hình tuy rất nhỏ
Nhưng nỗi niềm có thể ví trùng dương
Và đợt sóng mang thân hình vĩ đại
Mối đau đời nhỏ bé tợ như sương..


Dễ - Khó trong đời
DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.
DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!
DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,
DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!
DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài..
DỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,
DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.
DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.
DỄ là suy tính thiệt, hơn..
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.
DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là...
DỄ là hứa hẹn, ba hoa..
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.
DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mình
DỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.
DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.
DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.
DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình
DỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được '' ngôi đền tự tâm ''
DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.
DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.
DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.
DỄ cho ngày tháng đi qua
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ..
DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ..
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!..
DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.
Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ.. lần khân nối dài... 
(Kỉ niệm ngày Phật Đại Niết Bàn. Bodhgaya- 3-2014)


Dù Chỉ Một Lần
Xin một lần lặng nghe tiếng thời gian
Rơi tí tách như ngoài hiên mưa nhỏ
Trong lắng sâu ánh sao đêm mờ tỏ 
Đời mênh mông.. về lại với riêng mình..
 
Xin một lần thức dậy với bình minh
Nghe gió hát lời Tâm kinh huyền diệu
Chợt nhận ra đời ta chưa từng thiếu
Ngoảnh nghìn xưa.. mòn mỏi bước chân tìm..
 
Xin một lần trò chuyện với con tim
Nghe lồng ngực niệm ân tình sự sống.
Bởi trí óc chưa từng nguôi dục vọng
Đày con tim mấy độ sắp toi đời!!
 
Xin một lần ra biển lúc chiều rơi
Uống nước biển để .. tâm tình thôi khát?..
Hạnh phúc truy cầu nắm tay cùng ảo giác
Loài người say hoài, đâu phải rượu trần gian..
 
Thử một ngày dừng lại bước gian nan
Nhìn đức Phật mắt Ngài ngân ngấn lệ.
'' Sao con lấy khổ làm vui mãi thế? ''
Con Phú hào cam phận kiếp hèn nô?
 
Trăm năm rồi.. lá rụng xuống hư vô
Lao lung kiếp dã tràng chi thêm nữa..?
- Ai Tỉnh thức nhìn hoa Chân Lý nở
Dù chỉ một lần, khoảnh khắc hóa thiên thu..


ĐẢN SANH
Lum Bi Ni thư thới tâm hồn
Dạo gót mây tay với long hoa
Tinh linh trời đất hiện ra
Ngôi sao vô tỷ Sĩ Đạt Ta giáng phàm
Tứ thiên vương quan tâm hầu hạ
Đại long vương phún nhả mưa sương
Chư tiên hoa rắc cúng dường
Ba cõi rúng động thanh dương chói lòa
Bảy bước đi liên tòa kết nụ
Chỉ đất trời thượng hạ tuyên ngôn
"Như Lai vô thượng chí tôn
Thân này kiếp chót vĩnh tồn vô sanh"
Khắp ba cõi chúng sinh hoan lạc
Chín tầng không thiên nhạc reo vang
Mở ra trang sử huy hoàng
Ngàn năm in nét bước chân vào đời.


Điều Chi Xui Khiến
Cho dù ghét đắng ghét cay
Vẫn xui khiến nọ ở ngay cạnh mình
Cho dù cách biệt dặm nghìn
Nửa vòng trái đất vẫn tìm được nhau
Để rồi hạnh phúc, khổ đau 
Để rồi cười trước, khóc sau, … để rồi
Cho dù đánh đập tơi bời
Chưa thanh toán được khó rời, khó buông
Vương thì nặng, bỏ thì thương
Chân đi xa, dạ vẫn luôn cạnh người
Cho dù nọ chẳng tiếc lời
Đắng cay dành chịu chẳng dời bước đi
Cho dù bịnh hoạn lâm ly
Chưa trả hết sạch dễ gì thoát thân
Trong khi trả nợ hồng trần
U mê, lại kết nợ nần chồng thêm
Vòng vay trả rộng nhân lên
Cõi luân hồi lại xiết trên phận người
Bao giờ dứt nợ người ơi !
Bao giờ mới được thảnh thơi một ngày
Vui gì cái cuộc trả vay
Một vòng khép kín đọa đày nhân sinh
Đầu dây mối nhợ ... do mình
Ai người dứt nợ, ngắm nhìn bao la


Đôi Khi...
Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.
Đôi khi..'' chín bỏ làm mười ''
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.
Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức thâm trầm nở hoa..
Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi.. ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.
Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng
Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..
- Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rãi lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.
Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần..
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh..
Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
- Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..
Để ngày nao.. dứt phàm phu 
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về..
Đường Xưa..
Đầu tròn y nhuộm sắc vàng
Chư Tăng thong thả nghiêm trang thoát trần
Thiền hành sen nở dưới chân
Sương mai còn đọng ngại ngần chim ca.
Chuông ngân vang vọng chùa xa
Ngõ mai nhịp tiếng kinh hòa trong không
Bên hồ sen nở sắc hồng
Cõi tu an lạc, tâm không não phiền.
Về đây bạn với thiên nhiên
Thân tâm thanh tịnh qua miền phù vân
Đường xưa rũ sạch phong trần
Thong dong nhẹ bước đến gần chân như..


Gửi con một chút niềm thương
Con ơi! hoàn cảnh lỡ nghèo!
Ngày sau khôn lớn nhớ gieo nhân lành..
đời sống dưới lều tranh
Biết tu, bố thí, biết sanh lòng từ
Dần dần lạc nghiệp an cư
Sẽ qua cảnh khổ bây chừ nghe con!
- Áo thầy một mảnh nâu non
Màu da con cũng.. không hơn áo thầy..
Mùa Đông lạnh lẽo như vầy..
''Áo da'' con mặc nhìn đầy xót xa!
Cũng là một kiếp người ta
Trẻ thơ ở nước Cờ Hoa sướng nhiều..
Tiện nghi, vật chất đủ điều
Con thì nhà đất, bầu leo thế này..
Ôi, thầy nhỏ bé bàn tay
Làm sao xóa được hao gầy thế gian..
Đông dài rét buốt miên man..
Thầy xin đốt ngọn nến bằng Từ tâm..
Chắp tay niệm đức Quan Âm
Cho đời con thoát luân trầm khổ đau.
Biết nơi Tam Bảo hồi đầu
Biết tin nhân quả, biết câu tu hành..
Nghèo tiền, nghèo bạc đã đành
Đừng nghèo đạo đức, chân thành, thiện lương!
Gửi con một chút niềm thương
Con vào nhà kẻo chiều sương lạnh rồi!
Sáng mai thầy lại đây chơi
Sẽ mang áo ấm, sẽ ngồi với con!
Nắng chiếu đã khuất đầu non
Thầy về ánh mắt con còn dõi theo
Tuổi thơ thầy cũng rất nghèo
Nhưng đời có Phật eo xèo.. vẫn vui..
- Con ơi, nghèo vẫn biết cười
Vẫn giàu có giữa đất trời rộng thênh..
       
                     
Hành Hương Xứ Phật Mùa Xuân
Đầu Xuân gieo bước hành hương
Cùng nhau theo dấu Từ Vương trọn lành..
Tay sen kết nụ tâm thành
Nguyện Thân, Miệng, Ý tịnh thanh nghiệp trần
Xuân lòng mới thật là Xuân
Bước chân tỉnh thức trầm luân đoạn lìa
Có khi Đi chính là Về
Về nơi cố quận Bồ Đề ngát hương...
             
                
Hương Bình Minh
Chào buổi sáng, mỉm môi cười thanh thản
Những ưu phiền … khuất dạng với đêm qua
Chào nắng sớm chiếu soi, hồn xán lạn
Kìa ... bình minh ưu ái lại trao quà
Chào lũ bướm múa theo lời chim hót
Khóm Tường Vi khoe lộc biếc hồi sinh
Vẳng trong gió tiếng chuông chùa thanh thoát
Gửi vào đời ấm áp một câu Kinh
Chào ngày mới, nguyện ngày hôm nay mới
Cõi lòng vui thế giới đẹp dường bao
Khi trí tuệ, tình thương … là lẽ sống
Từng phút giây hạnh phúc đến ngọt ngào


Khép Trần Duyên
Nhắm mắt thôi theo mây trời phiêu lãng...
Nghe nhịp tim thanh thản đập yên bình
Cho ưu phiền, khổ lụy kiếp nhân sinh
Dần tan biến, vọng tình ngưng khuấy động.
Nhắm mắt lại để thấy: Tâm Là Vọng!
Rồi không còn mơ mộng sống lênh đênh
Cuộc đời kia làn mây nổi bồng bềnh..
Danh, sắc đó, loài yêu tinh giả mỵ!
Nhắm mắt lại để thấy mình thật kỹ
Ta là ai? ngày khép lại , về đâu?
Hãy trầm tư và quán chiếu thật sâu.
Trong vạn pháp có đạo mầu thâm viễn..
Nhắm mắt lại nhìn cái tâm bám luyến
Biết sự đời hư huyễn vẫn lòng đau!
Vì Hành- Tri còn cách một nhịp cầu
Biết và Ngộ vẫn hai đầu cách biệt.
Ôm Phật ngủ mà khổ hoài da diết
Phải chăng vì chưa thiết nẻo hồi hương?
Ta vẫn hay đời sinh diệt, vô thường
Song yếu đuối vấn vương từng giọt mật.
Nhắm mắt lại để thôi làm hành khất
Đi van xin hạnh phúc giữa màn đêm.
Khoảng trống trong hồn cố lấp vẫn rộng tênh
hy vọng đã ước thề tuyệt vọng.
Nhắm mắt lại, Biết tâm nào thực, mộng
Tĩnh tại nhìn hoa, rác nổi đầy sông
nhận ra Sinh Tử gốc tại lòng
Kể từ đó bụi hồng thôi vướng nhiễm..
Nhắm mắt lại Xả Buông và Chánh Niệm
Mở mắt nhìn tâm rỗng sáng thường minh.
Thì nơi này đích thực '' ngộ vô sinh ''
Thấy Cực Lạc vốn không lìa tự tánh.
- Dù sống giữa trần duyênngoại cảnh
Vẫn quay về, mở mắt sáng Tâm Linh.
                         

Khúc Tâm Khai
Ai ơi! mở cánh cửa lòng
Để cho trời đất mênh mông hiện vào
Đón bình minh rất ngọt ngào
An lành trên mỗi tế bào thân, tâm.
Ai ơi! tỉnh thức lặng thầm
Phút giây, hơn cả nghìn năm mê mờ.
Nhìn đời ánh mắt trẻ thơ
Lòng không biên giới .... chạm bờ yêu thương!
Ai ơi! đời đó hạt sương
Được, thua chi cũng ... vô thường cuốn trôi
Buông đi, một lúc riêng ngồi
Ngắm vầng hồng rụng bên trời hạo nhiên!
Trăm năm rộn rã ưu phiền
Biết chân hạnh phúc - bình yên tại lòng.
- Ai về gạn đục khơi trong
Sẽ nghe từ ái bên lòng nở hoa.
Sẽ thương yêu cõi ta bà
Vòng tay ôm trọn hằng sa hữu tình.
Vì rằng muôn vạn hàm linh
Chung cùng bản thể, giống mình khác chi!
Khi hồn mê muội vỡ đi
Nghìn năm giọt nước tức thì đại dương ...
- Ai hay giữa chốn vô thường
Một cành sen nở miên trường thảnh thơi.
Dừng chân xuôi ngược giữa đời!
Lặng nghe ... tâm lượng - đất trời chẳng hai...
Khi đời một đóa tâm khai
Càn khôngiấc mộng dài chẳng qua!
Ân cần chắp lại tay hoa
Ca cùng sanh tử bài ca Chân thường ...
                           
 Lắng Tâm Nhìn Lại
 
Tôi chỉ là một nhà Sư
Tâm hồn, thể xác cũng như mọi người
Lặng thầm tôi sống giữa đời
Chẳng hề ôm mộng thành người hữu danh,
Chỉ mong nhìn lại chính mình
Soi lòng trên mỗi tâm tình diễn ra..
Cuộc đời quá đổi bao la
Điều tôi muốn hiểu chính là... tự tâm.
 
Khi đi, lúc đứng, ngồi, nằm...
Ra vào tiếp xúc âm thầm liễu tri.
Nói nhiều, ngẫm có ích chi!
"Đa ngôn, đa quá" thị phi càng nhiều.
Tháng ngày còn lại bao nhiêu
Quay về suy gẫm những điều Phật răn 
Lòng này có Phật, Pháp, Tăng
Thì xin nguyện dứt ngã nhân, muộn phiền
Một giờ an trú tâm thiền
Hơn nghìn năm sống đảo điên mê mờ...
 
Xưa kia hướng ngoại hằng giờ
"Trong nhà có báu" lại thờ ơ quên,
Nên đời tôi mãi chông chênh
Nên sầu với khổ không tên buộc mình!
 
Hiểu người, ấy gọi thông minh
Hiểu mình, ấy biết tự mình vượt qua.
Vui đời ẩn dấu phong ba
Bình yên nội tại mới là phúc chân
Nhân gian vui, khổ xoay vần
Bôn ba chi cũng... phù vân cuối trời! 
 
Bây chừ gác lại chuyện đời
Chắp tay sen với một lời "Tạ ơn"
Tạ từ, đốt nén trầm hương
Tôi về, xin gửi tình thương khắp cùng...


Lễ Phật Bảo
Cội Bồ Đề trang nghiêm thiền tịnh
Thắng thiên ma, vạn chướng trùng trùng
Con xin lạy đấng Đại Hùng
Rọi Vô Biên Trí tận cùng thế gian
Từ quá khứ vô vàn Phật hiện
đương lai vô lượng Thế Tôn
Đời nay Chư Phật độ sanh
Con xin kính lễ, tâm minh nguyện cầu
Mười Phật hiệu: Ứng Cúng mầu nhiệm
Chánh Biến Tri, Minh Hạnh hồng danh
Ân đức Thiện Thệ cao dày,
Bậc Thế Gian Giải chỉ bày chơn tâm
Vô Thượng Sĩ pháp thân tịnh diệu
Bậc Trượng Phu Điều Ngự chúng sanh
Nhân Thiên Cha Lành ba cõi
Phật, Thế Tôn hiển uy linh độ đời
Phật là nơi nương nhờ tối thượng
Cho chúng con vô lượng an lành
Tự quy Giác tánh bất sanh
Bồ Đề Tâm nguyện viên thành từ đây
Gieo năm vóc vi trần sám tội
Những lỗi lầm: tham, giận, mê si
Cúi xin Phật Bảo chứng tri
Con nguyện tinh tấn, viễn ly não phiền.
Namo Buddhaya
                 Bodhgaya--India Jan 18 2017
Mộng cứ là.. mộng thôi!!
Hôm kia nằm mộng thấy
Đời tột đỉnh giàu sang
Bước lên ngôi quyền lực
Hạnh phúcvinh quang,
Niềm vui chưa hưởng trọn
Bỗng.. tiếng gà gáy vang
Giật mình, choàng tỉnh dậy
Ta nhìn ta, ngỡ ngàng!
- Đêm qua nằm mộng thấy
Mang phận nghèo gian truân
Tai ương cùng bịnh hoạn
Đến bủa vây không ngừng.
Bèn ra sông tự vẫn,
- Chợt nắng soi.., giật mình.
Thì ra là cơn mộng!
Mở mắt chào bình minh.
- Đời giàu sang, nghèo khó
Hai nét mặt buồn, vui
Trong mắt người Tỉnh ngộ
Mộng cứ là.. mộng thôi!


Một Cái Nhìn
Đừng gục đầu ôm gối
Đừng phận mình gian truân
Rộng tầm nhìn muôn lối
Đời còn bao nhọc nhằn
 
Rồi một ngày không nắng
Đừng nỗi buồn không tên
Đời nhiều người mơ ước
Muốn như mình ngước lên
 
Đừng buồn người gian dối
Lòng mỉm cười cho qua
Đời ai không lỗi lầm
An bình khi thứ tha
 
Rồi một ngày giông tố
Ngồi một mình trần tâm
Nhẹ nhàng từ hơi thở
U sầu vào lãng quên
 
Đời nhiều ngày hạnh phúc
Rồi có ngày chia xa
Còn tùy vào suy nghĩ
Mở khép từ con tim


Một Kiếp Người
Ta đã cưu mang một kiếp người
Một đời gom nhặt chẳng hề ngơi
Trót quên, chớp mắt trần gian mộng
Mà sống mê man cuộc khóc, cười ... 


Mười Thương Vu Lan
Một thương chín tháng cưu mang.
Hai thương chuyển dạ gian nan bội phần.
Ba thương xuôi ngược đường trần.
Bốn thương hôm sớm tảo tần nuôi con
Năm thương Tình Mẹ vuông tròn.
Sáu thương Hiền Phụ dạy con mọi điều.
Bảy thương lo lắng trăm chiều
Mong đàn con sống biết điều, thiện tâm.
Tám thương con phạm lỗi lầm.
Tấm lòng Cha Mẹ trăng rằm sáng soi
Chín thương công đức biển trời.
Ngàn muôn khó nhọc trên đời xa'chi !
Mười thương hai đấng Từ Bi.
Ghi lòng tạc dạ Hiếu Nhi trọn đời..
        
NÉT XUÂN KHAI
Thầm lặng Xuân về lúc nửa đêm
Lay giọt sương khuya đọng trước thềm
Đánh thức cội mai già hé nụ
Khẻ khàng xuân bước nhẹ êm êm..
Lành lạnh xuân về giữa kiếp mơ
Hồn ai mây nước lặng như tờ
Cũng nghe gờn gợn niềm rung cảm
Có phải Xuân lòng nở đóa thơ !?
Nhè nhẹ Xuân về theo gió Đông.
Về trong ánh ánh mắt Mẹ mênh mông..
Đốt làn hương nguyện cùng sông núi
Xuân đến bình an khắp đại đồng.
Dìu dịu Xuân về trong nắng mai
Qua rồi tăm tối những bi ai..
Xuân sang tô thắm màu hoa cũ
Rạng nét môi cười giữa đổi thay.
Trầm lặng Xuân về theo tiếng chuông
Hòa theo tiếng mõ quyện làn hương
Có người tỉnh giấc Xuân trần mộng
Rũ áo phong sương .. thấu Cội Nguồn..
                  
                Như Nhiên - Thích Tánh Tuệ
       (Đêm Trừ Tịch Xuân Đinh Dậu 2017- 
                  Bồ Đề Đạo Tràng- India.)


Nếu Ai Hỏi
Nếu ai hỏi tôi sợ điều chi nhất?
Tôi sợ nhiều .... bóng tối cõi lòng tôi.
Danh lợi mất, tôi xem rằng chưa mất
Mất lương tri là mất đã nhiều rồi!
Nếu ai hỏi tôi ghét điều chi nhất?
Ghét chính là đánh mất sự bình yên
Nếu không thương - tôi không ghét, không phiền
Có thương, ghét ... cứ hồn nhiên trẻ nhỏ.
Nếu ai hỏi về tình yêu chân thật?
- Biết nhịn nhường, sống chấp nhận lẫn nhau!
yêu trói buộc làm người kia chật vật
Hạnh phúc song hành chiếc bóng khổ đau.
Nếu ai hỏi tôi biết ơn gì nhất?
Thưa chính là những trở ngại, chướng duyên.
Đời sóng gió giúp buông lòng kiêu ngạo
Sớm quay về nẽo Đạo, biết nhu khiêm.
Nếu ai hỏi điều làm tôi thất vọng?
Đó chính là mơ mộng đổi thay đời.
Nếu tôi biết đồi chính mình quan trọng
Thai cái nhìn, thế giới đẹp tinh khôi!
Nếu ai hỏi điều gì tôi hy vọng ?
- Ước mong mình mở rộng cõi lòng hơn !.
Cái tôi lớn đất trời thu nhỏ lại
Tôi bé đi, đời bát ngát yêu thương...
                     
Nghe Tiếng Giang Hà
Chiều nay về giữa Bhutan
Ngồi yên khoảnh khắc đã tràn thái hư
Bên dòng sông bỏ tâm tư
Nghe lời kinh cõi Chân Như vọng về.
Ai cười lắng cả sơn khê
Tràn tâm rụng vỡ, Bồ Đề nở hoa.
Nhấp nhô ngọn sóng giang hà
Hát rằng quán trọ cũng là ... cố hương
Lững lờ ngọn cỏ giọt sương
Chuyển mình hóa sợi mây vương cuối chiều.
- ta về ngồi giữa tịch liêu
Trải lòng khắp chốn thương yêu cõi đời.
Gửi trần gian chút thảnh thơi
Bình an nhất niệm đất trời vĩnh an.
                                  
Nghêu Ngao
Ngồi trong bóng mát quê hương
Nghe giun dế với ễnh ương hát hò
Nhìn con chim nhảy cò cò
Ngắm con quạ ngủ lưng bò tỉnh queo
Đời nghèo nhưng Đạo không nghèo
Nên thôi làm Khỉ ... với trèo cây cao
Trưa ni rau luộc chấm chao
Ăn xong vỗ bụng nghêu ngao một mình
Hát rằng: “Trời đất rộng thênh
Cội nguồn hạnh phúc, an bình tại tâm …”
Bôn ba ... rồi bạn đất nằm
Thôi 
ngồi yên 
giữa thăng trầm
mà ... trọn vui


Người Về
Người về, khép lại biển dâu
Quẳng manh áo đã bạc màu phong sương
Tình tan dưới cội vô thường
Soi gương ... bỗng hiện một vầng trăng xưa 


Nhận Biết Khổ-Vui
Bởi cái vui ta thường hay ôm giữ
Trong vòng tay, thế giới của riêng mình
Niềm vui đó đâu thể nào lan tỏa
Đến chân trời ... đến khắp cả muôn sinh
Bởi cái khổ ta vẫn thường xua đuổi
Đuổi không đi, khổ dội lại nơi lòng
Khổ dồn nén ... tháng ngày ta cằn cỗi
Ta trách đời sao thiếu vắng cảm thông
Buồn san sẻ ... hồn nguôi cơn giông bão
Vui sớt chia, vui vỗ cánh ngàn phương
Lòng thêm khổ vì ta nuôi phiền não
Đời yên bình khi sống biết yêu thương
Niềm vui đó vốn bao la trời đất
Nỗi buồn kia dường bể cả, trùng khơi
Hãy đón nhận niềm vui, không bám víu
Và buồn kia hiện hữu ... mặc ... rong chơi
Đời có cả mật ngọt và mật đắng
Có những ngày mưa nắng hẹn hò nhau
Hồn như núi soi xuống dòng tĩnh lặng
Trong an nhiên thuyền lướt giữa vui, sầu


Nhân Quả Luân Hồi
Có những nơi chưa đến
Có những người chưa quen
Nhưng sao lòng vương vấn
Dạ bồn chồn, nôn nao
Tưởng như rằng chốn ấy
Thân thương tự thuở nào
Tưởng như rằng “Ta - Ấy”
Như người xưa gặp nhau
Đó chính là ký ức
Của một đời trong ta
Đó chính là kỷ niệm
Như gần, mà như xa
Kiếp xưa gieo, nay nhận
Kiếp này gieo, tương lai
Ta sẽ còn gặp lại
Trong vòng xoay luân hồi
Đừng phụ rẫy nghĩa ơn
Đừng phụ người chân thật
Kiếp lai sinh tương ngộ
Đau khổ lại về ta


Như Mây Qua Trời
Em hay nhìn lại đằng sau
Nên sống ... âu sầu cô quạnh
Nhiều khi chẳng vẹn mong cầu
Về sau lại là hữu hạnh.
Trái tim người không có cánh
Nhưng rất dễ dàng vụt bay.
Thói quen ôm ghì, nắm giữ
Mất mát, hẳn lòng đắng cay.
Những thứ thuộc về tan vỡ
Cứ hay tìm nhặt trong đời
Khi đôi tay đầy thương tích
Nỗi niềm ...."Ai thấu dùm tôi?"
- Có cái trên đời mất đi
Đáng để cho mình tiếc hối
Song có những thứ xa rồi
Bàn chân nhẹ nhàng muôn lối.
- Nếu ưa nhìn người thấy lỗi
Lòng chẳng bao giờ bình yên.
Chỉ việc chính mình thay đổi
Bụi bay trước mặt không phiền.
Khổ đau bạn cùng Hạnh phúc
Là "cặp bài trùng' sánh đôi.
Chắp nhận thôi, đừng ôm giữ
Sống nhẹ như mây qua trời.


Như Phật
Em hãy NHÌN như Phật
Ánh mắt Từ mênh mông
Nhìn người và nhìn vật
Với chan hòa, cảm thông.
Em hãy NGHE như Phật
Nghe với tình bao la
Khi lòng không biên giới
Hiểu, thương đời sâu xa..
Em hãy CƯỜI như Phật
Nét bao dung, hiền hòa.
Nụ cười Chân, Thiện, Mỹ
Làm đau thương.. xóa nhòa..
Ta hãy NGỒI như Phật
Trầm hùng tựa núi cao.
An nhiênbất động
Giữa cuộc trần lao xao..
Rồi ta ĐI như Phật
Bước an lành, thảnh thơi.
Muôn lối bừng hoa nở
Làm đẹp thêm cuộc đời.
Và ta.. THỞ như Phật
Thở chậm và thở sâu.
Để nghe từng mạch sống
bình an, nhiệm mầu. 
Mình là con của Phật
Nhiều, ít nên giống Người?
Nơi nào ta có mặt
Niết Bàn, an vu
                    
Như Tâm
Tâm như sông và sông như tâm
Lúc sóng xôn xao, lúc lặng thầm
Vui, buồn, sướng, khổ ... rồi xuôi chảy
Một người nhìn sông trôi quanh năm...
Mây như tâm và tâm như mây
Chợt đến, chợt đi giữa tháng ngày
Mây bay du thủ hay thường tại ....
Xanh ngắt trời xanh không đổi thay.
Hoa như tâm và tâm như hoa
Hương sắc bao phen để nhạt nhòa.
Một đào sen lòng tươi thắm mãi
Ướm hỏi nhân hoàn ai biết qua?
Tâm như gió và gió như tâm
Trầm bỗng, vi vu khúc nguyệt cầm.
Nỗi niềm thả gió ngàn phiêu bạt
U uẩn vì tâm bao thế âm ...
Mưa như tâm và tâm như mưa
Rơi trên trần mộng đã bao mùa
Mưa chẳng ươm sầu, sao mắt lệ
Đâu lá sen còn giọt nước xưa?
Tâm như đất và đất như tâm
Gửi rác, tung hoa vẫn lặng câm,
Nằm nghe đất thở từng tâm niệm
Nghịch, thuận, hề.. vô quái ngại tâm!
Thiên nhiên tâm, này tâm thiên nhiên
Lẽ Đạo hàm dung khắp mọi miền.
- Chiều lên núi thả thơ theo gió
Trải chút tâm tình với vạn niên


Như Thế Cuộc Đời
Đau thương, mới gọi là tình
Khổ ưu, mới gọi nhân sinh kiếp người
Đổi thay, mới gọi cuộc đời
Khóc cười, mới gọi luân hồi nhục vinh, 
Thăng trầm, mới gọi điêu linh
Mệt nhoài, mới gọi ba sinh nỗi chìm.
Tự tri, mới gọi biết mình
Vong nguyên, mới gọi hữu tình đắm say..
Trót mang lấy mảnh hình hài
Đời là rứa đó đắng cay làm gì..
Buồn nhiều, sự chẳng khác chi..
Lo nhiều, đánh mất lưu ly hiện tiền..
 
- Đảo điên, mới gọi là tiền
Mê lầm, mới gọi truân chuyên cõi Tình..
Chỉ vì là phận chúng sinh
Còn ôm giấc mộng vô minh ngủ dài..
Nhọc nhằn, mới gọi trần ai
Thú đau thương hẹn lai rai với sầu.
- Không ưng, phủi áo qua cầu
Chưa cam, thì khổ chớ hầu bỏ tha!
Hiểu chăng, đây là cõi ta bà
Khổ đau, Hạnh phúc, vốn là bạn thân ?
Ngày nao về lại nguồn Chân
Mới mong giả biệt gian truân cuộc đời.
Thì thôi, chấp nhận mỉm cười
Bao dung tâm lượng cho đời rộng thêm..
 
Ngồi yên giữa cuộc lênh đênh
Biết đâu vượt thoát hai bên vui, buồn
Để lòng ngát một làn hương
Từ miền cố quận Chân thường thoảng qua...


Những Bình Minh Hạnh Phúc
Nếu buổi sáng nay thức dậy
Thấy còn khỏe mạnh, bình an
Giữa cuộc đời đầy bịnh tật
Phước hơn nhiều người thế gian.
Nếu buổi sáng nay thức dậy
Đất trời quanh đãng, tịnh thanh
Chắp tay niệm tình cuộc sống
thanh bình không chiến tranh.
Nếu buổi sáng nay thức dậy
Mở mắt chậm nhìn chung quanh
Cha mẹ, anh em… còn đó.
Đời ta may mắn, Phước lành.
Nếu buổi sáng nay thức dậy
Hè phố bao người nằm co
Lặng gửi tình thương đến họ
Tạ Ơn đời, ta ấm no!
Nếu buổi sáng nay thức dậy
Dòng người vội vã, ngược xuôi
Ta sống nhẹ nhàng, an tịnh
Biết đủ nên nghèo vẫn vui.
Nếu buổi sáng nay thức dậy
Quên hết hận sầu - thứ tha
Soi gương thấy Ngài Di Lặc
Nơi nụ cười ta đang là. 
Nếu buổi sáng nay thức dậy
Nghe người khuất núi, lìa xa.
Cảm ơn mình còn hơi thở
Sống đẹp hơn ngày hôm qua...
Những Hạt Mầm An Vui...
Cần gửi chút yêu thương
Để tình người ấm lại
Cần đôi phút khờ dại
Để lòng mình vô ưu.
Cần trải chút tâm từ
Để chan hòa cuộc sống
Cần lặng dừng xao động
Để cảm nhận bình yên..
Cần về với thiên nhiên
Để nghe hồn tươi mát
Cần sống đời mộc mạc
Để tâm tình thanh cao..
Cần biết tặng, biết trao
Để đời không vô vị
Cần đối xử tế nhị
Để ta, người thăng hoa.
Cần dung thứ, bỏ qua
Để mai kia còn gặp...
Cấn biết sống tự lập
Để trưởng thành, vươn lên.
Cần chân cứng đá mềm
Để bước cùng gian khó..
Cần đôi khi bày tỏ
Để thôi niềm cách ngăn..
Cần biết Phật, Pháp, Tăng
Để tâm đăng tỏ rạng
Cần lấy thiện làm bạn..
Để lối về an vui..
Cần biết tiến, biết lùi
Trên con đường danh, lợi
Cần biết luôn làm mới
Tháng ngày hạnh phúc hơn..
Cần biết sống tri ơn
Để vẹn câu tình nghĩa.
Cần nếm mùi dâu bể
Để quay về Giác tâm.
- Tâm ta như thế nào
Đời mình là thế ấy
Vậy cần nên gieo cấy
Những hạt mầm an vui...


Nửa Đời
Nửa đời trầm tư hiểu được
Bản chất kiếp người lẻ loi
Đã biết nhân sinh hữu hạn
Lấp đầy - vẫn thiếu mà thôi!
Nửa đời người tôi hiểu được
Vô thường - ấy lẽ thường nhiên
Và ta chỉ là chiếc lá...
Trong rừng nhân loại vô biên...
Nếu có một điều vĩnh cữu
Thì đó chính là đổi thay
Đổi thay - chẳng hề thay đổi
Đành hanh... tại thế gian này!
Điều ta cho là Hạnh phúc
Nào phải cứ là bên nhau
Dẫu hai phương trời cách biệt
Vẫn vui ý hợp tâm đầu!
Không phụ thuộc vào năm tháng
Mà đo Sống ít hay nhiều.
Chính là cách mình đã Sống
Mỗi ngày Thức tỉnh bao nhiêu...
Nửa đời trầm tư hiểu được
Bản chất kiếp người lẻ loi
Đã biết nhân sinh hữu hạn
Lấp đầy - vẫn thiếu mà thôi!
Con sóng phủ thềm năm tháng
Xóa nhòa, cuốn nỗi niềm trôi
Chỉ cần nhận ra, trầm tĩnh
Đớn đau nào cũng phai phôi...
Nửa đời người tôi học được
Tan hợp, thăng trầm bởi duyên
Đến lúc mây về chốn cũ
Nhẹ nhàng, đâu bận niềm riêng...
Nửa đời người khi tỏ ngộ
Phân trần đen, trắng mà chi!
Thế gian mỉm cười đối diện
Sống với cõi lòng vô vi.


Sống An Vui
Cuộc đời ni ngắn lắm
Đừng bận lời thị phi
Thấy điều chi có ích
Lặng lẽ làm, rồi đi !
Ai gieo mầm san sẻ
Gặt hái về yêu thương
Người gieo nhân ích kỷ
Quả chín, buồn cô đơn.
Cứ ôm hoài sầu hận
Chỉ khiến mình ta đau,
Người vẫn cười hể hả
Còn ta tóc bạc màu.
thời gian rớt vội
Tháng ngày như bóng mây
Trách chi ai lầm lỗi
Phiền chi, đời đổi thay!
Cuộc đời ni buồn lắm
Đừng tiết kiệm nụ cười!
Sống từ hòa, cởi mở
Đón thanh bình muôn nơi.
Cuộc đời này đẹp lắm!
Tiếc chi ngày đã qua
Hiện tại luôn tươi thắm
Với cõi lòng bao la..
           
Sống Đời Ý Nghĩa
Hãy giúp đỡ đi nếu có thể 
đừng nề hà cân nhắc thiệt hơn
cũng đừng mong ai đó trả ơn
đời ý nghĩa khi làm thiện nguyện
Hãy cứ cho đi đừng tiếc rẻ
mai ta về chẳng thể mang theo
thế gian biết bao kẻ khó nghèo ...
đời ý nghĩa là khi cống hiến
Hãy cứ thương đi dù ai ghét 
dù ai ganh bôi bác thị phi
thói đời vẫn vậy chấp mà chi
đời ý nghĩa là khi tha thứ
Hãy chia nhau những gì mình biết 
Đừng khư khư ích kỷ giữ riêng
Mai chết đi sẽ bị thất truyền
Đời ý nghĩa là khi chia sẻ ...
 

Sóng Và Giọt Lệ
Một lần kia …
Giọt nước mắt hỏi thầm ngọn sóng
Bạn và tôi cùng vị mặn giống nhau
Bạn hạnh phúc vỗ về trên bãi cát
Kiếp đời tôi … nhỏ xuống ... cõi lòng đau
Vì là sóng, tôi xóa nhòa tất cả
Bao đau thương cùng trăn trở muộn phiền
Bạn rơi rớt bên ngoài, trong giữ lại
Nên xuân về hồn vẫn cứ đông miên
Tuy chúng ta có cùng nhau vị mặn
Song, cách mình đón nhận chuyện khác nhau
Đời bể khổ ta có quyền không khổ
Biết bỏ, buông, ... tôi vượt thoát u sầu
Vì hi vọng đã nhuốm màu tuyệt vọng
Vì sum vầy đã ẩn dấu chia xa
Vì thần tượng nên một ngày vỡ mộng
Vì mãi tìm nên hạnh phúc chẳng nhìn ra
Đời lắm lúc không như mình mong đợi
Ước mơ nhiều, hiện thực được bao nhiêu
Bạn cứ mãi xây lâu đài trên cát
Rồi rưng rưng những mất mát trong chiều
Giọt nước mắt thân hình tuy rất nhỏ
Nhưng nỗi niềm có thể ví trùng dương
Và đợt sóng, thân hình tuy vĩ đại
Mối đau đời nhỏ bé tợ như sương


Sống Nhẹ Nhàng
Sống giản đơn bình dị
Cho cuộc đời thảnh thơi
Sống vô cầu, an vui
Để tâm hồn nhẹ nhỏm.
Sống lo âu thấp thỏm
Tóc bạc trước khi già
Sống nhẹ nhàng, cho qua
Biết buông là hạnh phúc.
Sống biết điều đôi chút
Đi khuất, người nhớ tên
Sống lẽ đẹp nhìn lên
Để biết cần phấn đấu.
Sống ''yêu'' mà không ''dấu''
Lồng ngực tròn trái tim
Sống đôi lúc lặng im
Trọn ngắm nhìn sự thật.
Sống không cần tất bật
Vì đất gọi, về không
Chỉ vun xới, ươm trồng
Một loài hoa Bi Trí.
Sống nụ cười hoan hỉ
Trân quý còn có nhau
Sống như thuở ban đầu
Mãi về sau Hạnh phúc.
Sống giữa nghìn trong đục
Tinh khiết đời đóa sen
Mở lòng đến vô biên
Là sống Thiền, giải thoát.
                  
Tàn mộng
Khi nằm mộng ai biết mình đang mộng
Tỉnh giấc rồi mới biết đã từng mơ
Người tu Đạo, hỏi bao giờ hết mộng
Thưa, là khi Khai ngộ, thoát mê mờ.
- Này hành giả, con đường nào khai ngộ
Cuốn kinh nào mở ngỏ chốn Vô sanh?
Rừng Phật Pháp... nơi nao bày quang lộ
Chữ nghĩa đầy... con kiến mãi bò quanh.
- Khi học Phật nên vén màn ngôn ngữ!
Đạt ý rồi ngay đó hãy vong ngôn...(*)
Giới, Định, Tuệ ba khóa vàng nên giữ
Chánh Niệm trên Thân, Ngữ với Tâm hồn.
Có đôi lúc mãi lo tìm chìa khóa
Trong túi chìa vẫn đó lại không hay!
Hãy ngồi xuống Lặng Yên và Nhận Biết
Mặt trời hằng sau lớp lớp mây bay...
Lúc thất vọng, hồn chìm trong quá khứ
Khi âu lo là sống ở tương lai.
An trú Xả, Tuệ tri cùng thực tại
Mộng mê đời... thôi dứt kể từ đây!
(*)  Y nghĩa bất y ngữ


Tắm Bụt Từng Ngày
Đâu phải mùa Đản Sinh
Ta mới về tắm Phật
Người khéo tu mỗi ngày
Thân Tâm đều tươm tất.
 
- Dội gáo nước đầu tiên
Tẩy sạch lòng THAM ái
- Dội gáo nước thứ nhì
Trôi SÂN tâm não hại.
 
- Gáo thứ ba còn lại
Cuốn sạch nghìn SI mê
Mời Chánh Niệm trở về
Với ta từng giây phút.
 
- Đâu phải mùa Phật Đản
Mới bố thí, cúng dường
Mở tâm từ vô lượng
Sống chan hòa, yêu thương..
 
Phải đâu ngày Phật đản
Mới tắm Phật bên ngoài
Bát Chánh dòng tịnh thủy
Tắm tâm này không lơi!
              
Thật Nghĩa Tu Hành
Chắp tay đâu chỉ khép hờ
Mà còn thể hiện vô bờ kính tin.
Lễ lạy, khúm núm, cầu xin
Đâu bằng bỏ thói ngông nghênh với đời.
Lâm râm niệm Phật đầu môi
Thị phi.. không dứt, ấy thời uổng công.
Bố thí chẳng với Tấm Lòng
Kể công kể trạng, Đức không còn gì!
Học nhiều nuôi lớn thức tri
Sớm chiều hơn thiệt, sân si.., cũng thừa!
Tu theo ''hiện tượng'', theo mùa
Quẩn quanh trước ngõ.. còn chưa lối vào.
 
- Vui mừng không phải xôn xao
Mà tâm an lạc khác nào lưu ly
Miệng dầu '' Mô Phật, Từ bi..''
Sao bằng lặng lẽ sống vì tha nhân.
Vàng y pháp phục ly trần
Nếu không buông bỏ.. vô phần Giác tâm.
 
Trong khi đi, đứng, ngồi, nằm
Tâm luôn có mặt với thân, tức Thiền
Dẫu còn sống giữa trần duyên
Tham, Sân.. chẳng khởi ấy miền Lạc bang
Dù không thắp một nén nhang
Vẹn toàn giới hạnh.. cúng dàng Thích Ca..
 
Tu từ trong ruột tu ra
Chớ tu vì.. mắt người ta ngó mình,
Mong manh cái kiếp hữu tình
Vướng chi mấy chuyện linh tinh.. hết giờ!
 
Mấy dòng thô thiển, đơn sơ
Tu là trở lại bến bờ tự tâm
Ngày đêm quán niệm âm thầm
Mây tan ló diện trăng rằm Tuệ quang...
 
                              
Thiền Trà
Núi là núi, sông là sông
Thiền là một tách trà nồng trên tay
Nước là nước, mây là mây
Thiền là hiện hữu phút giây đang là.
Tây phương vốn giữa ta bà
Khác nhau một niệm Phật ma đổi dời.
Đạo là đạo, đời là đời
Nhịp nhàng song vận không rời khỏi nhau
Nơi hạnh phúc ẩn niềm đau
Bên dòng lệ khổ có câu kinh huyền.
Động là động, thiền là thiền
Cái nhìn Như Thị thôi phiền nắng, mưa.
Thực tại trôi giữa đời mơ
Một dòng sương khói đôi bờ nhị nguyên
Trăng rơi xuống tách trà thiền
Ai cười vỡ mộng nơi miền tử, sinh..
Như Nhiên - Th Tánh Tuệ
(Bhutan Sept 2017)


Thoảng Hương Xuân
Chào ngày mới, chào giọt sương phơi nắng
Chào chim muông về rộn hót sau vườn...
Bên Tháp cổ nhà sư ngồi tĩnh lặng
Nghe Xuân về ngan ngát mấy làn hương.
Ngày vẫn thế sao nghe hồn rất lạ!
Như tâm tư trải rộng đến vô cùng
Nhìn Di Lặc miệng cười vui hỉ hạ
Bao ưu phiền thoáng chốc đã tiêu dung..
Chào Xuân đến, lòng tinh khôi giấy mới
Quên nhọc nhằn cơm áo.. những ngày qua
Thầm cảm niệm tình Xuân vừa mang tới
Trao nhân gian bao thắm đẹp chan hòa.
Chào Xuân mới với tâm tình thư thái
Chúc muôn người vui hái được niềm mơ! 
Đời khúc khuỷu vững đôi tay lèo lái
Qua gian nan, thành đạt những mong chờ..
Xuân cõi thế dù Xuân không thường tại
Chúc cho đời tươi thắm mãi lòng Xuân.
Với Hỷ Xả, Từ Bi cùng muôn loại
Giữa vô thường luôn Sống đẹp, ung dung...
THOÁNG MÂY TAN
Nắng bỏ đường xa, nắng bỏ ngày
Về thiếm thiếp ngủ dưới chân mây
Mây bỏ phố phường, mây bỏ núi
Quyện gió giang hồ đi đó đây...
Sông bỏ nguồn xưa sông mãi trôi
Tình kia, tay cũng bỏ tay rồi!
Mộng đời say đắm, tim ghì chặt
Thì cũng một chiều ... tôi bỏ tôi.
Muôn sự trần gian hẹn khói mây
Không biết ai ngoài kia có hay!
Quán chiều giả biệt ta về núi!
Mây đã tan trên giấc mộng ngày...
       
Thuận Pháp
Vô chùa gặp Phật muốn tu
Về nhà bận bịu công phu lỡ làng.
Thế nên hãy đến Đạo Tràng
“Đức Chúng Như Hải” nhịp nhàng tiến tu.
Đời người như lá mùa thu
Sống theo Phật pháp, buông thư nhẹ nhàng.
Một ngày tỉnh thức nhân gian
Hơn nghìn năm sống mơ màng mộng say.
Xoay mình, chấp lại đôi tay
Vạn duyên buông xuống, từ nay đã VỀ.
Trần Gian In Bóng Phật Ngồi
Phật ngồi bóng đổ nghìn năm
Ta ... "vui cái khổ" luân trầm vạn niên.
Phật ngồi siêu thoát, trạm nhiên
Ta đi ... du lịch sáu miền khổ đau.
Phật ngồi in bóng thiên thâu
Ta ngồi mắc kẹt trên cầu tử sinh.
Phật ngồi không nói lặng thinh
Ta mê sảng thuyết .... mà tim mịt mùng.
Phật ngồi dáng đẹp lạ lùng!
Uy hùng ... mà lại vô cùng đơn sơ.
Ta ngồi bộ dạng bơ phờ
Vì chưng sóng cuốn đôi bờ .... tả tơi.
Thôi, nay bắt chước Phật ngồi
Vỡ Tam giới mộng cho đời tự do.
- Vô Sinh nở đóa thơm tho
Ý a .... cõi Phật nơi mô cũng là...
                         
TRỌN VẸN VỚI HÔM NAY
Bạn hỏi mình: “Có kiếp trước hay không ?”
Sao mỗi con người sanh ra lại khác nhau đến thế ?
Có kẻ đẹp kẻ xấu
Có người khôn người ngu
Có đứa sang đứa hèn ...
Nhưng bạn ơi, xấu - đẹp, khôn - ngu, sang - hèn ... là do bạn nhìn nó như vậy
Chứ bản thân mỗi người đều là mỗi tuyệt tác đấy thôi
Máu ai cũng đỏ
Nước mắt ai cũng trong
Trái tim ai cũng đập
Sự phân biệt đến do bạn nhìn như vậy
Bạn lại hỏi mình: “Có kiếp sau hay không ?”
Mình mới hỏi lại: “Bạn cần kiếp sau để làm gì ?”
Để thấy người sống thiện được đền đáp
Người tội lỗi bị dầu sôi, người tu đạo được giải thoát
Nhưng bạn ơi, đâu cần tới kiếp sau
Nhân quả nhãn tiền
Chỉ do bạn không thấy
Bạn có bao giờ nhìn sâu vào cuộc sống
Người có lòng Từ, khuôn mặt sẽ dịu nhẹ bao dung
Vòng tay sẽ ân cần rộng mở
Kẻ thủ ác, trong tim chứa đầy lửa dữ
Tự đốt mình, đâu cần địa ngục xa xôi
Đôi mắt láo liên, hằn những đường gân máu
Luôn cau mày, luôn nhức nhối thân tâm
Ai xức nước hoa, người sẽ thoang thoảng hương thơm
Trái tim ai đẹp sẽ lung linh như vầng trăng ấy
Và bạn ơi, phút giây này hạnh phúc
Được mỉm cười, được chiêm ngắm đổi thay
Tìm cầu chi nữa quá khứ vị lai
Chẳng nơi nào đẹp như bây giờ hiện tại
Cành sen trắng đang rung rinh trong nắng
Bụt mỉm cười lấp lánh đoá Vô Ưu.
                                    
Từ Bi Nguyện
Nguyện cầu tám hướng mười phương
Chúng sanh muôn loại hãy thường an vui
Dứt trừ oan trái nhiều đời
Bao nhiêu đau khổ đến hồi duyên tan
Hại nhau chỉ chuốc lầm than
Mê si điên đảo vô vàn lệ châu
Chúng sanh vô bệnh sống lâu
Nguyện cho thành tựu phước sâu đức dầy
Nguyện cho an lạc từ nay
Dứt trừ thống khổ, oán hờn đắng cay
Dứt trừ kinh sợ, tai ương
Bao nhiêu phiền não đoạn trường vĩnh ly
Nguyện cầu Tam Bảo chứng tri
Sống đời thanh tịnh từ bi vẹn toàn.


Tự Độ
Ưm Mani Pád Mệ Hùm
Đâu ai có thể tu dùm cho ai!
Nam Mô Di Đà Như Lai
Nào ai có thể dùm ai niệm dùm?
Cheng cheng, cốc cốc, bùm bùm ...
Chỉ là phương tiện thoát vùng trói trăng.
Tâm thức nếu hoài lăng xăng
Ngược xuôi cầu khẩn ... Cũng ngần ấy thôi.
Buông tôi, buông cái của tôi
Tự dưng mấy chuyện lôi thôi .... dọn nhà.
Thở phào, lại niệm Di Đà
Ta bà đã thấy cõi hoa ngập lòng.
                         
Vào Chùa
Vào chùa để biết yêu thương
Vào chùa để biết con đường quy chân
Vào chùa gội rửa tham, sân
Chắp tay nhìn Phật buông dần chấp mê
Vào chùa là để trở về
Biết tâm và Phật không hề cách xa
Vào chùa để sống bao la
Ta và sanh chúng một nhà Như Lai
Quay về sống giữa trần ai
Ba nghiệp thanh tịnh chùa ngay tại lòng
Đi chùa tập sống thong dong
Về đời phiền não hóa không nhẹ nhàng
Tâm an vạn sự đều an
A Di Đà Phật - Lạc bang đây là !


Xuân Thường Tại
Có người ra đầu ngõ
Níu áo ngày xuân qua
Tô lại màu Mai nở
Ước mơ xuân không già
Nhưng xuân còn lúc đến
Hẳn theo dòng ... xuân đi
Đâu phải đời yêu mến
Mà xuân ở lại vì ...
Có người ra ngoài phố
Hỏi xuân vừa đi đâu
Con sông nào trôi ngược
Cho đẹp mãi ngàn sau
- Ngôi chùa trên núi nọ
Cội Mai nở bốn mùa
Biết Xuân về ở trọ
Không đón thì không đưa


Uống Trà Với Phật 
Phật ở nơi đâu? - Ở mắt nhìn 
Ánh nhìn bi mẫn khắp hàm linh 
Muôn loài hiện hữu trong trời đất 
Một dòng máu đỏ với con tim. 
Phật ở nơi nào? Nơi thế gian 
Giữa nghìn biến động vẫn khinh an 
Nhân sinh mở mắt - thường say mộng 
Phật khép làn mi - biết rõ ràng
Tìm Phật nơi nào? Nơi cõi mê 
Trăng lòng chưa rạng bởi mây che 
Chỉ trong Giác niệm xoay nhìn lại 
Thoáng chốc đài liên đã cận kề. 
Phật ngự nơi nào? Nơi đổi thay 
Mà thương, mà Hiểu vẫn đong đầy. 
Mở lòng phụng sự cùng nhân loại 
Đâu ngờ.. Phật hiện giữa đôi tay! 
Ai biết tận tường lẽ sắc, không 
Không còn kiếm Phật khắp Tây, Đông 
Bỏ buông chấp thủ , đời vô ngã
Trọn chén trà vui với Phật lòng... 
               Như Nhiên Thích Tánh Tuệ 
         NPĐ Cực Lạc- Houston TX 08-2017 
____________
Tôi xin nắm lấy bàn tay
Để nghe xa xót thương thay phận người
''Ai mua trăng'' bán cho đời
Bán niềm đau đớn, chơi vơi tháng ngày..
Thương vì tiền kiếp lỡ gây..
Âm thầm chấp nhận đắng cay, tủi sầu
Ơn đời, vẫn mến thương nhau..
Nghe nghìn bất hạnh nhiệm mầu biến tan..
___________
- Xin là giọt thanh lương 
Trên nhành dương của Mẹ
Một giọt.. khắp mười phương
Xoa dịu lòng nhân thế.
Nguyện cho nghìn giọt lệ
Trôi xuôi vạn nỗi niềm.
Mắt trong nhìn dâu bể
Vẫn rạng ngời, an nhiên..
Nam Mô Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát
________________
Tặng người một ánh hồng dương
Cho hồn mở ngõ yêu thương đến cùng
Một ngày trong cõi tạm dung
Vạn điều độ lượng sống chung trọn lành . 
Vì mình trong cả chúng sanh
Thì vui với sự viên thành của nhau ..
Tay sen chắp nụ nhiệm mầu
Chân thành chúc một năm đầu Vạn An. __(())__
Như Nhiên
_______________
Ai ăn Cà.. không ?
Ai về xứ Phật chiều nay
Xin dừng chân ghé quán đây ăn Cà..
Cà này ngon nhất Ta bà
Vừa bùi, vừa béo gọi là Cà Ry..
Quán Cà gần Cội Bodhi
Ăn cà với Chạt Pati, tuyệt vời!
Đặc biệt tu sỹ thì mời
Cúng dường 2 bát kiếm lời.. Phước ân .
Người nấu đích thực bần tăng
Ngon thì khen thưởng, dở.. nhăn răng cười!
Trời lạnh thêm trái ớt tươi
Cắn vô một nhát, ấm đời giêng hai..
Ai về xứ Ấn chiều nay
Sau khi lạy Phật, ghé đây ngồi dùm.. Hihi (*__*)
Thầy Càry.. chay.
Mô Bụt
________________
Tăng là bậc từ hòa, nghiêm tịnh
Dứt trần lao, Đạo quả viên thành
Lục căn vắng lặng vô sanh
Ứng Cúng Cao Thượng: nhân lành thế gian.
Từ quá khứ vô vàn Tăng Chúng
đương lai vô lượng Thánh, Hiền
Ơn sâu Tăng Bảo hiện tiền
Con xin kính lễ, gieo duyên Niết-Bàn.
Namo Sakya Muni Buddha
______________
Ngại gì gió lạnh mùa đông
Chỉ ngại Lòng mình khép cửa mà thôi
- Xin làm ngọn nến lẻ loi
Thắp lên rạng rỡ niềm vui một lần..
Dù không sáng trọn đường trần
Cũng xin hết dạ ân cần một phen..
Namo Buddahya
_________________
Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát
Mẹ về ấm áp lắm thay
Sửa kia với lại bình này cho con
Chở tam thiên một bình tròn..
Ơi, nguồn tịnh thủy cho non nước đầy...
Mẹ về áo trắng màu mây...
____________
Tặng người một ánh hồng dương
Cho hồn mở ngõ yêu thương đến cùng
Một ngày trong cõi tạm dung
Vạn điều độ lượng sống chung trọn lành. 
Vì mình trong cả chúng sanh
Thì vui với sự viên thành của nhau..
Tay sen chắp nụ nhiệm mầu
Chân thành chúc một năm đầu Vạn An.
Namo Buddhaya __(())__
________________
Lửa Tam muội tự nhiên hóa hiện
Xá Lợi châu miên viễn ngàn sau
Hằng bao thiên kỷ tôn xưng
Pháp thân bất diệt thâm sâu rạng ngời
Ngài ra đời tự thân giáo hạnh
Đức Thượng Tôn hiển thánh ai bì
Vầng trăng viên mãn trí bi
Xuất phàm một thuở sử ghi bối vàng
Pháp và Luật bốn ngàn tám vạn
Lời Thế Tôn ba tạng bảo lưu
Trải bao tuế nguyệt xuân thu
Cõi đời còn khổ chuông từ còn ngân
Chúng con nay bốn hàng hữu học
Nén tâm hương xưng tán Tôn Sư
Lời xưa vọng đến hôm nay
Nguyện noi theo gót Như Lai trọn lành
_________________
Vào chùa gội rửa tham, sân
Chấp tay nhìn Phật buông dần chấp, mê..
Vào chùa là để trở về 
Biết tâm và Phật không hề cách xa.
Vào chùa để sống bao la 
Ta và sanh chúng một nhà Như Lai..
Quay về sống giữa trần ai
Ba nghiệp thanh tịnh chùa ngay tại lòng..
Nhẹ nhàng sống Đạo thong dong
Nương thuyền Chánh Pháp vượt dòng tử sinh..








 

Tạo bài viết
18/04/2024(Xem: 16144)
20/01/2016(Xem: 7090)
04/05/2015(Xem: 34510)
22/03/2016(Xem: 3451)
Bản tin ngày 3 tháng 12/2014 trên báo Global New Light of Myanmar (GNLM) của Bộ Thông Tin Myanmar loan tin rằng Trung tâm Giáo dục Phật giáo Quốc tế (IBEC: International Buddhist Education Centre) đã công bố sự tham gia của IBEC vào dự án Vườn Lumbini (Lumbini Garden) tại Tây Ban Nha, nơi sẽ trở thành Công viên Phật giáo lớn nhất châu Âu. Sáng kiến quan trọng này sẽ có sự đóng góp từ nhiều quốc gia, bao gồm Myanmar, Thái Lan, Campuchia, Lào, Sri Lanka, Trung Quốc, Hồng Kông, Nepal, Bhutan và Đài Bắc Trung Hoa (Ghi nhận của người dịch: không thấy Việt Nam). Dự án sẽ có các chương trình giáo dục Phật giáo cấp cao hỗ trợ bởi IBSC (Thái Lan), SSBU, SIBA và IBEC-Myanmar.
Bhutan, vương quốc ở vùng núi Himalaya đã mang đến cho thế giới khái niệm về hạnh phúc quốc gia, chuẩn bị xây một "thành phố chánh niệm" (mindfulness city) và đã bắt đầu gây quỹ từ hôm thứ Hai để khởi động dự án đầy tham vọng này. "Thành phố chánh niệm Gelephu" (Gelephu Mindfulness City: GMC) sẽ nằm trong một đặc khu hành chánh với các quy tắc và luật lệ riêng biệt nhằm trở thành hành lang kinh tế nối liền Nam Á với Đông Nam Á, theo lời các quan chức.
Những phương tiện thông tin đại chúng, các trang mạng là mảnh đất màu mỡ cho đủ loại thông tin, là nơi để một số người tha hồ bịa đặt, dựng chuyện, bé xé ra to và lan đi với tốc độ kinh khủng. Họ vùi dập lẫn nhau và giết nhau bằng ngụy ngữ, vọng ngữ, ngoa ngữ…