Điểm Trọng Yếu Quan Tâm Đầy Đủ Đối Với Người Sắp Chết - Thích Nguyên Định - Dịch

03/08/201012:00 SA(Xem: 28644)
Điểm Trọng Yếu Quan Tâm Đầy Đủ Đối Với Người Sắp Chết - Thích Nguyên Định - Dịch

ĐIỂM TRỌNG YẾU QUAN TÂM ĐẦY ĐỦ
ĐỐI VỚI NGƯỜI SẮP CHẾT

Thích Nguyên Định - dịch

Con người là do xác thịt và tâm thức hòa hợp nhau mà thành. Xác thịt cuối cùng rồi sẽ bị hoại diệt, còn tâm thức thì lại không bị diệt mất. Thế nên, mối quan tâm đầy đủ cho lúc sắp mất không chỉ xem trọng giảm bớt sự đau khổ cho thân xác người bệnh, mà điều cần thiết hơn hết là phải hướng dẫn tâm thức người bệnh vãng sanh về thế giới cực lạc Tây phương của Phật A Di Đà, để mãi mãi hưởng thọ sự an lạc rốt ráo chân thật.

Người lúc sắp mất do vì các cơ năng trong thân thể dần dần bị hoại đi, nên thân thể phải cảm nhận sự đau khổ tột bậc. Người xưa đã hình dung cảnh tượng người sắp qua đời giống như là " con rùa sống bị lột mai" hay " gió đao xẻ thân", tức là khiến cho sau khi tắt hơi thởthần thức chưa rời khỏi xác liền, nên vẫn còn có tri giác, thân thể cũng theo đó mà nhận lãnh mọi thứ đau khổ. Lúc này, phương thức quan hoài lúc lâm chung của người thân chính xác hay không sẽ trực tiếp giảm nhẹ hoặc tăng thêm phần đau khổ của người bệnh, đồng thời đối với sự hướng về tâm thức của bệnh nhân cũng sai đi một ly thành thua thất ngàn dặm. Nhân đó mà đối với chuyện xử lý đại sự của người sắp mất, ngàn muôn lần phải thận trọng. Mối quan hoài chính xác đối với người sắp mất thì mỗi cá nhân hẳn phải coi trọng và học tập. 

Thông thường, ở thế tục, việc làm của người thân đối với kẻ sắp mất thì phần nhiều giống như đã rơi xuống giếng mà lại còn lấp đá theo, tăng thêm rất nhiều sự đau khổ không cần thiết. Hành động lầm lẫn của họ đại khái có mấy loại sau : 

1. Quá chậm trễ đưa người bệnh về nhà, cho đến trong quá trình trở về nhà lại chích thuốc trợ tim để duy trì mạng sống. 

2. Ở trước người bệnh, khóc lóc buồn thương kêu gào, hoặc đối với người bệnh nói một vài lời tình cảm thân ái, hoặc đối với người bệnh hiện ra dáng vẻ buồn đau, hoặc ở gần bên người bệnh rảnh rang nói chuyện tạp, làm rối động đến tâm trí và sự buồn bã của người bệnh, chỉ tăng thêm sợ hãi buồn khổ khôngý nghĩa gì. 

3. Người bệnh đã gần dứt hơi thở, miễn cưỡng vì họ mà tắm rửa thay đồ hoặc bệnh nhân sau khi tắt hơi thở mới vì họ làm. 

4. Người bệnh trước hoặc sau khi tắt hơi, bị tùy ý xúc chạm hoặc di chuyển tạo thành nỗi khổ đau, khiến cho người bệnh mất đi chánh niệm

5. Người bệnh sau khi tắt hơi thở vài tiếng đồng hồ, liền dùng băng khô đông lạnh, hoặc nhập liệm ngay ngày hôm ấy, hoặc trong ngày hôm đó đưa vào hộc ướp lạnh của nhà quàn. 


Một vài cử động trên đối với thần thức của người bệnh sắp hoặc chưa lìa khỏi thân xác, có thể nói đây là một thảm kịch ngược đãi của mọi người trong gia đình. Nó rất có ảnh hưởng sâu xa đến người bệnh, ép buộc tâm thức người bệnh rơi vào các ác đọa, chịu khổ nhiều kiếp khó mong ra khỏi. 

Những phương pháp xử lý có lợi ích đối với người bệnh. Người bệnh đang ở trong lúc nguy ngập, được thầy thuốc cho phép, sớm đem người bệnh về nhà để cho họ trong tư thế thật dễ chịu và bảo người bệnh hãy nghỉ ngơi, nằm ngay ngắn hoặc ngồi, tùy theo mình quan sát nhu yếu của bệnh nhân mà quyết định, trong phòng bệnh phải duy trì sự thanh tịnh an toàn để giúp đỡ tâm hồn người bệnh được an lành. Nếu người bệnh có tín ngưỡng tôn giáo thì có thể theo tôn giáo mà họ tín ngưỡng ở bên cạnh họ cầu nguyện, khiến cho tâm thần của người bệnh có chỗ nương tựa mà sanh lòng hoan hỉ. Nếu người bệnh tín ngưỡng theo Phật giáo hay không tín ngưỡng theo tôn giáo nào thì có thể ở bên thân họ mà xưng niệm thánh hiệu A Di Đà Phật, bảo người bệnh rằng : " Bốn đại chỉ là khổ không, đời người như ảo mộng. Vậy nên cùng với công đức bổn nguyện của Đức Di Đà và sự trang nghiêm thù thắngthế giới Cực Lạc mới là chân thật". Chỉ dạy cho người bệnh không nên nhớ nghĩ tài sản và con cháu, không nên nhớ lại mọi chuyện thế gian, dặn dò người bệnh phải buông bỏ muôn duyên, luôn nhớ nghĩ đến Phật Di Đà, toàn tâm toàn ý lắng nghe mọi người niệm Phật, đồng thời cũng cùng niệm hoặc trong tâm niệm theo mọi người. Lại đề tỉnh người bệnh rằng nếu thấy được Phật A Di Đà đến tiếp dẫn, phải thật vui vẻ, nên theo cùng Ngài vãng sanh về thế giới "Cực Lạc". Lúc hơi thở của người bệnh sắp dứt hoặc chưa dứt, cho đến sau khi tắt hơi thở ít nhất là 8 giờ, không nên sờ mó hoặc động đậy di dời người bệnh, không nên tắm rửa thay quần áo cho người bệnh, không nên ở gần người bệnh mà khóc lóc om sòm. Người có tại nơi ấy phải đồng thanh niệm Phật

Nguyện xử lý đúng như pháp khi lâm chung để giúp đỡ đưa tiễn thần thức của người bệnh vãng sanh về thế giới Cực Lạc Tây phương, chỉ có an vui, không đau khổ. Điều đó nên đối với người bệnh mà nói, chính là sự giúp đỡ rất lớn và cũng chính là đạo hiếu rất lớn đối với con cái, đồng thời trong gia đình cũng đạt được sự lợi ích không đâu bằng. 

Nam mô A Di Đà Phật
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
11/04/2023(Xem: 2144)
19/10/2016(Xem: 11257)
08/08/2010(Xem: 108936)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.