Mây trắng bay qua

25/01/20225:05 SA(Xem: 2920)
Mây trắng bay qua

blank
MÂY TRẮNG BAY QUA

(Tiểu Lục Thần Phong)

 

Thầy đã về tới, một làn sóng tiếc thương và cảm thông lan tỏa trong lòng người, cả thế gian tưởng nhớ thầy. Một vị thầy sống và dạy chánh niệm. Một vị thầy đem đạo Phật đến với phương tây. Thầy đã đi, đã về tới làm chấn động tâm của những Phật tử và những người mến mộ thầy cứ như thuật ngữ “Lục chủng chấn động” trong kinh Phật. Đất tâm của con người chấn động vì sự ra đi của thầy.

Ngay từ khi còn trong chiến tranh Việt Nam, thầy lập trường Thanh niên phụng sự xã hội, thầy thổi vào đạo Phật một làn hơi thở mới, làm mới ở phương diện đem chánh niệm truyền bá cho người phương tây. Đời sống văn minh hiện đại, truyền thống văn hóatôn giáo của phương tây không làm thõa mãn đời sống tâm linh của một bộ phận dân chúng. Thầy đã đến và họ đã gặp, nhờ Làng Mai mà có những người như mới lại hoàn toàn, như tái sinh. Họ nhận ra đâu là hạnh phúc thật sự, họ đã tiếp cận với đạo Phật, với một chút văn hóa truyền thống phương đông mà Việt Nam như là một đại diện. Họ gọi thầy là THẦY, chữ thầy dược viết hoa một cách tôn kínhtrân trọng.

Sau mấy mươi năm ly hương, thầy đã trở về, mặc dù cuộc trở về của thầy có bị lợi dụng cho mục dích nào đó nhưng vẫn có ích cho Phật tử Việt Nam. Nhiều người đã hỏi:” Tại sao Phật tử các nơi trên thế giới hưởng suối nguồn an lạc từ lối sống chánh niệm của Làng Mai, thế sao Phật tử Việt Nam không được biết đến?”. Thầy đã về, đã đem hơi thở Làng Mai về với Từ Hiếu, Phương Bối, Bát Nhã… Nhưng tiếc thay, một lần nữa hạt giống Làng Mai vừa ươm đã bị triệt hạ ngay lập tức. Tiếng kêu đau thương không lay động được trái tim sắt đá và tâm hồn vô cảm của cường quyền.

Thầy đã đi, đã về tới! Sáng nay trên bàn thờ Phật, chúng con dâng hai chén cơm cúng dường, qua làn hơi thoang thoảng mùi thơm cơm gạo mới. Chúng con thấy có cả mây trời, có gió mát thiên nhiên, có nước tinh khiết, có mùa màng, có ruộng đồng xanh biếc, có mùa gặt vàng rơm… hai chén cơm nhỏ bé cúng dường trên bàn thờ Phật như biến hóa đủ khắp ba  ngàn thế giới. Chúng con tụng kinh, niệm Phật và tập ngồi yên vững chãi như thầy đã dạy, ngồi thở ra thở vào mà không phán xét, không để dính mắc bất cứ điều gì. Lạ thay, qua làn hơi vào ra chúng con dường như thấy thầy đang mỉm cười nâng chung trà, thấy thầy đang nâng cái chuông nhỏ và gõ nhẹ, âm thanh của chuông vang vọng khắp đất trời, những làn sóng âm của chuông cứ loang xa và bay cao. Chúng con vẫn cứ ngồi yên như thế và rồi chúng con lại nhìn tôn tượng của đức bổn sư. Ngài hiền hòa, từ ái, bao dung. Ngài đơn sơ, giản dị mà vĩ đại quá, lồng lộng cả tam thiên đại thiên, cả vũ trụ vô biên tế...Chúng con dường như cảm thấy đức bổnmỉm cười rất nhẹ, nhẹ hơn cả làn gió thoảng, áng mây bay ngang trời.

Thầy đã mang giáo lý của đức bổn sư đến với người phương tây. Thầy đã gùi Bát Nhã, tánh Không vào trong đất của thượng đế và con dân thượng đế đã tôn xưng thầy là THẦY. Hiện xứ lạc trú là một trạng thái tâm lý chứ không phải là pháp môn, tuy nhiên có thể gọi là pháp môn Làng Mai. Hiện xứ lạc trú, bây giờ và ở đây lấy ý từ kinh Nhất Dạ Hiền Giả Phật dạy:” Không truy tìm quá khứ, không ước vọng tương lai... Hãy sống ngay ở phút giây hiện tại, hãy phòng hộ sáu căn”… Hiện xứ lạc trú đã lôi cuốnhấp dẫn rất đông người tây phương, họ tìm về đạo Phật để cân bằng đời sống tâm linh với vật chất, họ tìm được sự bình an trong nội tâm, họ tìm được niềm vui và an lạc bây giờ và ở đây.

Thầy ra đi cũng như các vị cao tăng khác, để lại một khoảng trống chưa có gì bù vào được, tuy nhiên môn đồ pháp quyến và học trò của thầy vẫn tiếp tục cất bước trên con đường thầy đã đi qua. Mùa đông còn lạnh lắm nhưng mùa xuân ẩn tàng đã tỏ dấu hiệu của mình qua những nụ hoa đào trên cành khẳng khiu kia. Thầy đã đi, đi khắp nơi trên thế gian này. Thầy đã về, về tới tổ đình Từ Hiếu, về đến đất mẹ. Thầy vốn đã về tới bến bờ an lạc từ lâu lắm rồi, đâu phải đợi đến khi xác thân tứ đại hư hoại. Hơi thở vào đã về tới, hơi thở ra đã về tới trong mỗi khoảnh khắc.

Thành Ất Lăng tuần qua âm u lạnh lẽo, vậy mà sáng nay trời trong xanh lạ thường. Sinh tửlẽ thường, xê dịch thay đổi là lẽ thường của vô thường. xác thân thầy sẽ hóa một nắm tro nhưng tinh thần thầy sống mãi với những người biết sống chánh niệm. Di sản của thầy còn đó lưu lại cho hậu thế mai sau. Mây trắng bay qua, bay qua mãi có dừng lại bao giờ nhưng mây trắng vẫn còn đó như chưa hề bay bay qua. Thế mà mây trắng vẫn hiển hiện trên bầu trời xanh, trong tâm ý vẫn bay qua.

 

Tiểu Lục Thần Phong

Ất Lăng thành, 01/22

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
21/01/2018(Xem: 20336)
12/10/2016(Xem: 18287)
26/01/2020(Xem: 10841)
12/04/2018(Xem: 19056)
06/01/2020(Xem: 9880)
24/08/2018(Xem: 8548)
12/01/2023(Xem: 2916)
28/09/2016(Xem: 24245)
27/01/2015(Xem: 23892)
11/04/2023(Xem: 2148)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.