Con Cọp Lông Vàng

01/02/20224:42 CH(Xem: 5309)
Con Cọp Lông Vàng

CON CỌP LÔNG VÀNG

Huệ Trân

          cop long vangTrong những điển tích Phật giáo, tôi từng băn khoăn về chuyện một con cọp lông vàng. Câu chuyện đơn giản thôi, nhưng rất đáng cho chúng ta suy ngẫm.

          Con cọp lông vàng đó ở trong khu rừng rậm, bao quanh bởi núi non, vách đá cheo leo hiểm trở. Bộ lông vàng của nó óng mượt và rất đẹp, nhất là vào mỗi sáng, khi ánh dương lên chiếu vào từng sợi lông vàng thì ánh sáng đó long lanh, xuyên suốt tới nhiều dặm.

          Biết bao nhà quý tộc đã nghe biết và mơ ước có bộ áo lông vàng hiếm quý nên không ngừng chiêu dụ bọn thợ săn, trả giá thật cao để đạt được ước muốn.

          Tất nhiên, đây cũng là mơ ước của bọn thợ săn nên luôn có những kẻ tìm cách mon men tới bìa rừng với những túi tên tẩm thuốc độc, mong hạ thủ con cọp lông vàng để lột lông đem bán.

          Nhưng con cọp cực kỳ bén nhạy. Nó như “ngửi” được mùi cung tên nên ít có gã thợ săn nào tới được gần nó, cho tới khi một thợ săn nảy ý nghĩ, tìm một bộ áo ca-sa để trá hình làm vị sa-môn, ôm bình bát thong dong vào rừng. Tất nhiên, bên trong vạt áo ca-sa đó có cất dấu cung tên tẩm thuốc độc!

          Có lẽ gã thợ săn đó chỉ chợt nảy ý, thử thay hình đổi dạng vì nghĩ rằng con cọp lông vàng đã từng nhìn thấy nhiều thợ săn rình rập hãm hại nó, nên một hình dạng khác có thể chưa làm nó phải lẩn tránh. Gã chỉ cần một tích tắc ngần ngừ đó của con cọp là có thể ra tay hạ thủ!    

          Vậy thôi, mà đúng như dự đoán của gã! Với nhân dáng một thầy tu hiền lành, càng lúc gã thợ săn càng đến gần được con cọp. Rồi khi tầm gần vừa đủ ra tay thì gã nhanh nhẹn lắp tên, giương cung nhắm ngay tim con cọp mà bắn thẳng !

          Cọp trúng tên, gầm lên đau đớn. Trong vài giây phút cuối, nó dồn hết sức mạnh lao về phía bóng người mà nó tin là vừa hãm hại nó.

          Tuy bị trúng tên nhưng sức mạnh của con cọp trong sự đầy tức giận, căm thù đó cũng có thể đủ xô gã thợ săn ngã nhào, đủ sức cào cấu, cắn xé để kéo gã cùng sang bên kia thế giới với nó.

          Nhưng qua ánh mắt cố nhướng lên, con cọp trúng thương chợt nhận ra mầu áo ca-sa quen thuộc mà nó thường thấy các sa-môn ôm bát khất thực hoặc thầm lặng toạ thiền dưới những gốc cây đại thụ trong rừng.

          Nó không còn đủ tỉnh táo để tự hỏi sao hôm nay vị sa-môn hiền lành lại hại nó, nhưng có lẽ nó đủ nhẫn nhục để tự nhủ rằng: “Ồ, đây là một vị thầy tu. Ta thà chịu chết chứ không thể xâm phạm người này!”

          Câu chuyện chấm dứt ở đây.

 

          Trong câu chuyện này thì chiếc áo có làm nên thầy tu hay không?

          Có lẽ là có, ít nhất với con cọp lông vàng.

          Đừng trách con cọp lông vàng ngu xuẩn không nhận ra, sau lớp áo thầy tu là gã thợ săn độc ác, bởi vì con cọp chỉ nhìn chiếc áo như dấu hiệu của sứ giả Như Lai nên nó lập tức dừng tâm oán hận. Nó chưa đủ trí để ngăn chặn và thấu hiểu hết tâm địa ác độc của người, nhưng ít nhất, sự dừng tâm oán hận vào giây phút đó cũng giúp nó ra đi nhẹ nhàng.

          Giây phút này mới thật quan trọng cho mọi người, mọi loài vì chính giây phút này, kẻ ra đi nương theo tâm trạng và nghiệp lực mình mà thác sanh.

          Đã có phước duyên được gặp Phật pháp, được đọc, được nghe, được các bậc minh sư chỉ dạy thực hành con đường Phật đã chỉ ra, giúp chúng sanh giải thoát khổ đau thì người-con-Phật hãy tận dụng khả năng của mình mà cất bước.

          Lành thay, khi chân cất bước mà lòng tin nơi lời Phật đã hứa khả “Phật tánh đều sẵn có trong mọi người, mọi loài. Ta là Phật đã thành. Chúng sanh là Phật sẽ thành”

          Tìm học nơi Tam Tạng Thánh Giáo, người-con-Phật có thể thọ nhận phần nào mà chuyển hoá vô minh, để Phật tánh dần hiển lộ.

Từng bước hành trì, hãy thương người như thương ta mà vun bồi tâm từ bi, hãy vui với niềm vui của người mà tránh sự ganh ghét, hãy muốn ít biết đủ mà tránh tham cầu, hãy nhận diện những gì không phải nhu yếu mà thực hành hạnh buông xả…v…v…

Một vị thiền sư từng nhắc nhở: “Trong đời sống hàng ngày, chúng ta thường dành hầu hết thời gian của mình để đi tìm những tiện nghi sinh sống như tiện nghi vật chất, tiện nghi tình cảm … trong khi ta coi nhẹ đời sống tinh thần, đời sống tâm linh. Đời sống đó cần ta bước chậm lại, cần có cho ta những phút giây tĩnh lặng mới cảm nhận được. Lãng phí thời gian với những đòi hỏi tâm thường ta sẽ không có khả năng thừa hưởng những món quà đích thực quý giá … (*)

Quả thật, những thứ thật nhất trên đời là những thứ mà mắt thường không nhìn thấy!  

          Không ai chọn được cho mình cách ra đời, nhưng có thể chọn cách sống ở đời, sao cho lúc lìa đời không ân hận, không hối tiếc chi.

Huệ Trân

(Tào-Khê tịnh thất – thời điểm giao mùa)

 

(*) TS Nhất Hạnh - trong cuốn “Silence”  

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
12/01/2012(Xem: 61377)
18/01/2011(Xem: 89404)
07/02/2015(Xem: 13185)
27/01/2015(Xem: 26043)
Trước hết là giải thích lý do vì sao đi so sánh giữa hai người này. Câu trả lời là vì họ có lập trường đối lập với nhau và đều rất nổi tiếng. Một người là nhà khoa học nổi tiếng nhất của nhân loại có quan điểm duy thực (tin thế giới vật chất là có thật khách quan nằm ngoài ý thức). Một người là đại biểu có sức ảnh hưởng của Phật giáo tu theo hạnh đầu đà (khổ hạnh) không tin vật chất kể cả thân xác là tuyệt đối có thật (bản chất là tánh không) và thực hành tánh không bằng cách tu tập khổ hạnh, đối diện với khổ nhưng không cảm thấy khổ, chứng tỏ khổ cũng không có thật. Người giải ngộ phải hiểu rằng Tứ Diệu Đế (Khổ, Tập, Diệt, Đạo) chỉ là giáo lý bất liễu nghĩa. Bát Nhã Tâm Kinh đã nêu rõ :
Một hình chụp văn bản lan truyền qua mạng xã hội hôm 12 Tháng Tám được cho là thư thông báo rời bỏ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam (giáo hội quốc doanh) của Thượng Tọa Thích Minh Đạo, trụ trì tu viện Minh Đạo ở thị xã Phú Mỹ, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.
Từ chuyện xuất hiện của sư Minh Tuệ, nếu Phật giáo và một số cá nhân tu sỹ không có những sai lầm do chủ quan thiếu khiêm tốn trong quyền lực, phát ngôn ỷ thị và hành chánh thiếu cẩn trọng, vô tình đẩy sự kiện sư Minh Tuệ lên cao trào trong khi quần chúng dành sự ngưỡng mộ một tu sỹ khổ hạnh không thuộc Giáo hội Phật giáo, và lại thêm một hình ảnh như chiếc bóng thứ hai của sư Minh Tuệ là sư Minh Đạo tiếp nối lòng tôn kính của người dân có đủ mọi thành phần sau khi sư Minh Tuệ bị khiển trách rồi ẩn tu. Còn Chân Quang không thọ cụ túc chính thức một giới đàn nào, bằng cấp ba, bằng Tiến sỹ còn giả thì điệp đàn thọ giới chả là gì đối với người thiếu minh bạch. Hiện nay Chân Quang có hai bản lý lịch khác nhau và Điệp đàn thọ giới cũng không giống nhau đã bị cộng đồng mạng phanh phui.