CUỘC ĐỜI CHỈ LÀ NHỮNG SỰ CHỌN LỰA Tác Giả: Vô Danh | Chuyển Ngữ: Nguyễn Văn Tiến (Life Is All About Choices - Author: Unknown)
Michael là một người thanh niên hết sứcdễ thương, (dù cho bạn cố gắng, bạn cũng không thể nào ghét anh được). Anh lúc nào cũng vui vẻ, và anh luôn luôn nhìn ra được những điểm tích cực để anh khuyến khích người khác. Khi người nào hỏi thăm anh, thì anh trả lời, "Tôi cảm thấyvô cùng khỏe mạnh, (vì nếu tôi khỏe nhiều hơn nữa, tôi cần phải có thêm một người em sinh-đôi giống như tôi!)"
Anh bẩm-sinh có cách nói thuyết-phục, và giúp cho người khác lên tinh thần, (vì anh nhìn ra các điểm tích cực của người khác).
Nếu một nhân viên nào đó có ngày không được vui vẻ, Michael sẽ khuyến-khích nhân viên nầy nhìn về phía tốt-đẹp của các tình-huống trong ngày hôm đó.
Phương cáchcư xử của anh tạo cho tôi tính tò mò, cho nên vào một ngày nọ, tôi đến gặp Michael và hỏi anh, "Tôi không hiểu được, tại sao tính tình anh luôn luôn tích cực và vui vẻ. Anh làm sao mà được như thế?"
Michael trả lời, "Mỗi buổi sáng khi tôi thức dậy, tôi nói với chính mình rằng tôi có hai sự chọn lựa. Tôi có thể chọn niềm vui hoặc là ... tôi chọn sự buồn bã. Tôi chọn niềm vui." Mỗi khi có chuyện tệ hại xảy ra, tôi có thể chọn làm nạn nhân hoặc là ... tôi chọn lấy bài học nầy làm kinh nghiệm. Tôi đã chọn học hỏi về kinh nghiệm nầy. Mỗi khi có người đến gặp tôi phàn-nàn, tôi có thể chọn chấp nhận sự phàn-nàn hoặc là ... tôi giúp họ nhìn về phía tích cực của cuộc sống. Tôi đã chọn nhìn vào phía tốt đẹp của cuộc sống.
"Thật thế ư, điều nầy không phải là chuyện dễ dàng," tôi chống đối. "Quả đúng là như thế," Michael nói. "Cuộc đời của chúng ta chỉ là những sự chọn lựa. Khi chúng taloại bỏ đi những gì không cần thiết, phần còn lại của tất cả mọi hoàn cảnh chỉ là một sự chọn lựa. Chúng ta chọn cách phản ứng trong mọi hoàn cảnh. Chúng ta chọn lựa chấp-nhận hoặc từ-chối cách người khác gây ảnh-hưởng đến cảm xúc của chúng ta. Chúng ta chọn cảm-xúc vui hoặc cảm-xúc buồn. Nói tóm lại: Cách sống của chúng ta là sự chọn lựa của chúng ta."
Tôi suy ngẫm về những điều Michael nói. Không lâu sau đó, tôi rời bỏ hãng Tower Industry (mà tôi làm chung với anh), rồi tôi bắt đầu mở hãng riêng cho chính mình. Chúng tôi mất liên lạc sau đó, nhưng tôi thường nghĩ về anh, khi tôi phải quyết định làm một sự chọn lựa, thay vì phản ứng với một tình huống trong cuộc sống.
Vài năm sau đó, tôi nghe nói Michael bị một tai nạntrầm trọng, anh bị té từ một tháp truyền thông ở độ cao 18 mét (tương đương 60 feet). Sau 18 giờ giải phẫu, và qua nhiều tuần lễ chăm sóc đặc biệt, Michael rời bệnh viện với nhiều thanh sắt được ghép vào phía sau lưng của anh. Tôi gặp Michael khoảng sáu tháng sau khi vụ tai nạn nầy xảy ra.
Khi tôi hỏi thăm anh, anh trả lời: "Tôi cảm thấyvô cùng khỏe mạnh, (vì nếu tôi khỏe nhiều hơn nữa, tôi cần phải có thêm một người em sinh-đôi giống như tôi!), anh có muốn xem các vết sẹo của tôi phía sau lưng không?" Tôi từ chối xem các vết thương, tuy nhiên, tôi hỏi anh khi tai nạn xẩy ra anh đã nghĩ gì. "Việc đầu tiên mà tôi nghĩ đến là tương lai của cô con gái sắp sinh ra đời của tôi," Michael trả lời. "Sau đó, khi tôi nằm trên mặt đất, tôi nhận ra rằng tôi có hai sự chọn lựa: tôi có thể chọn sự sống hoặc là ... tôi có thể chọn cái chết, tôi đã chọn sự sống."
"Anh có sợ hãi gì không? Và anh có bị mê-man không?" Tôi hỏi.
Michael tiếp tục, "... những nhân-viên cấp-cứu rất là tài giỏi. Họ liên-tục nói với tôi là tôi sẽ bình phục. Tuy nhiên, khi họ đẩy băng-ca của tôi vào phòng cứu cấp, rồi tôi nhìn thấy những dấu-hiệu bất thường trên gương mặt của các bác sĩ và của các người y tá, tôi cảm thấy rất là sợ hãi. Tôi đọc được trong ánh mắt của họ "Anh nầy là một người sắp chết rồi". Tôi biết tôi cần phải ra tay hành động, ngay lập tức."
"Anh đã làm gì?" Tôi hỏi.
"À, có một cô y tá to lớn và khỏe mạnh, cô hét vào tai tôi với những câu hỏi", Michael nói. "Cô ấy hỏi tôi có bị dị ứng với bất cứ thứ thuốc nào không."
"Có, tôi trả lời." Các bác sĩ và các người y tá ngưng làm việc, trong khi họ chờ đợi câu trả lời của tôi. Tôi hít mạnh vào một hơi thở sâu, rồi tôi hét lên: 'Thuốc về sức hút của quả đất' (có nghĩa là tôi không bị dị-ứng với thuốc nào cả)."
Lẫn trong tiếng cười ầm ỹ của họ, tôi nói, "Tôi chọn sự sống. Hãy mổ tôi như thể tôi đang-sống, (chứ đừng mổ như tôi đang-chết.)"
Michael đã sống, nhờ vào kỹ-năng của các bác sĩ, tuy nhiên, cũng là nhờ vào thái-độ sống tốt đẹp, và rất mạnh-mẽ của anh ... Mỗi ngày nhờ anh, tôi học hỏi được rằng chúng ta có sự chọn lựa để sống một cách trọn vẹn. Cuối cùng, thái-độ sống của chúng ta chính là câu trả-lời. Vì thế, chúng ta hãy đừng lo lắng về ngày mai, bởi vì ngày-mai sẽ được giải-quyết khi ngày-mai đến. Mỗi ngày, chúng ta đã có quá nhiều trở-ngại rồi, (chúng ta không còn sức-lực để lo-lắng thêm cho ngày mai nữa).
Vì, ngày-hôm-nay chính là ngày-mai khi mà lúc đó chúng talo lắng về ngày-hôm-qua.
Life Is All About Choices Author: Unknown
Michael is the kind of guy you love to hate. He is always in a good mood and always has something positive to say. When someone would ask him how he was doing, he would reply, "If I were any better, I would be twins!"
He was a natural motivator.
If an employee was having a bad day, Michael was there telling the employee how to look on the positive side of the situation.
Seeing this style really made me curious, so one day I went up to Michael and asked him, "I don't get it! You can't be a positive person all of the time. How do you do it?"
Michael replied, "Each morning I wake up and say to myself, you have two choices today. You can choose to be in a good mood or ... you can choose to be in a bad mood. I choose to be in a good mood. Each time something bad happens, I can choose to be a victim or ... I can choose to learn from it. I choose to learn from it. Every time someone comes to me complaining, I can choose to accept their complaining or ... I can point out the positive side of life. I choose the positive side of life."
"Yeah, right, it's not that easy," I protested. "Yes, it is," Michael said. "Life is all about choices. When you cut away all the junk, every situation is a choice. You choose how you react to situations. You choose how people affect your mood. You choose to be in a good mood or bad mood. The bottom line: It's your choice how you live your life."
I reflected on what Michael said. Soon hereafter, I left the Tower Industry to start my own business. We lost touch, but I often thought about him when I made a choice about life instead of reacting to it.
Several years later, I heard that Michael was involved in a serious accident, falling some 60 feet from a communications tower. After 18 hours of surgery and weeks of intensive care, Michael was released from the hospital with rods placed in his back. I saw Michael about six months after the accident.
When I asked him how he was, he replied, "If I were any better, I'd be twins - wanna see my scars?" I declined to see his wounds, but I did ask him what had gone through his mind as the accident took place. "The first thing that went through my mind was the well-being of my soon-to-be born daughter." Michael replied. "Then, as I lay on the ground, I remembered that I had two choices: I could choose to live or ... I could choose to die. I chose to live."
"Weren't you scared? Did you lose consciousness?" I asked.
Michael continued, "... the paramedics were great. They kept telling me I was going to be fine. But when they wheeled me into the ER and I saw the expressions on the faces of the doctors and nurses, I got really scared. In their eyes, I read 'he's a dead man'. I knew I needed to take action."
"What did you do?" I asked.
"Well, there was a big burly nurse shouting questions at me," said Michael. "She asked if I was allergic to anything."
"Yes," I replied. The doctors and nurses stopped working as they waited for my reply. I took a deep breath and yelled, 'Gravity'."
Over their laughter, I told them, "I am choosing to live. Operate on me as if I am alive, not dead."
Michael lived, thanks to the skill of his doctors, but also because of his amazing attitude ... I learned from him that every day we have the choice to live fully. Attitude, after all, is everything. Therefore do not worry about tomorrow, for tomorrow will worry about itself. Each day has enough trouble of its own.
After all today is the tomorrow you worried about yesterday.
Ăn thịt chó lâu lâu lại nổi lên như một vấn đề trọng đại của đất nước, kéo theo những cuộc biểu tình, phản đối làm đau đầu chính phủ. Và người ta đã xót xa, lên án những người hành hạ chó hay ăn thịt chó. Đặc biệt trong thế giới Tây Phương và Hoa Kỳ. Mới đây trong cuộc tranh luận với Bà Harris trên đài truyền hình ABC, Ô. Trump nói rằng di dân Haiti ở Tiểu Bang Ohio đã ăn thịt thú cưng (chó mèo) khiến gây phản ứng phẫn nộ, thậm chí dọa giết khiến cộng đồng ở đây vô cùng lo sợ. Thế nhưng theo sở cảnh sát Springfield, nguồn tin trên không có gì đáng tin cậy và không có chuyện thú cưng bị hại hay làm bị thương hay hành hạ bới người dân ở đây. Đấy người ta yêu thú vật như thế đó và sẵn sàng giết người, bạo động để bảo vệ thú vật.
Mới đây, 250 nhà hàng và quán ăn ở phố cổ Hà Nội đã ủng hộ
việc không tiêu thụ thịt chó, mèo bằng cách dán các poster tại nhà hàng với
thông điệp “Chó mèo là bạn, không phải là thức ăn. Chúng tôi không phục vụ
thịt chó mèo tại đây”.
Tôi hôm nay hân hạnh được góp một vài ý kiến trong Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An, vị đạo sư đã khai sáng Bửu Sơn Kỳ Hương, một tôn giáo nội sinh trong lòng dân tộc và vì ngài có một thời gian cư trú ở Chùa Tây An (Thiền phái Lâm Tế) dưới chân núi Sam (Châu Đốc), nên vị đạo sư họ Đoàn được người dân một cách tôn kính gọi là Đức Phật Thầy Tây An. Từ gốc rễ đó, Phật Giáo Hòa Hảo do Đức Huỳnh Giáo Chủ sáng lập, thường được coi là sự kế thừa và phát triển của Bửu Sơn Kỳ Hương trong bối cảnh mới.
Truyền thống Phật Giáo Hòa Hảo mỗi năm đều có Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An. Ngài đã từng được nhìn theo nhiều phương diện khác nhau. Nhưng hôm nay, tôi xin phép trình bày về một bản văn quan trọng do Đức Phật Thầy Tây An để lại. Đó là bài thơ Mười Điều Khuyến Tu.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.