Phải trái một bàn tay

18/12/20164:07 CH(Xem: 9196)
Phải trái một bàn tay

PHẢI TRÁI MỘT BÀN TAY
Thích Đạt Ma Phổ Giác

 

Thich Dat Ma Pho GiacPhải và trái là hai mặt của bàn tay không thể tách rời. Dù ta có cho rằng, phải đúng trái sai, hay trái đúng phải sai, cũng không thể loại bỏ một trong hai mặt ấy. Trong phải tráinghiệp chung và nghiệp riêng của mỗi người đan xen lẫn nhau, để trở thành một cồng đồng xã hội. Do đó, chúng ta không nên buồn phiền khi thấy những điều trái ý nghịch lòng mà càng phải phấn đấu vươn lên nhiều hơn nữa, để chứng minh cho cuộc đời chân lý vẫn là chân lý

Quá khứ đã qua, dù tốt hay xấu nó chỉ là bọt nước trôi sông, có gì mà tiếc nuối. Mơ mộng viễn vông trông chờ tương lai tươi sáng, không bằng phải sống ngay trong giờ phút hiện tại với những gì mình đang có. Cuộc đời là dòng trôi chảy với những được mất, hơn thua tranh giành quyền lợicon người ta nỡ đành lòng triệt hạ lẫn nhau. Phải tráihai mặt của một cuộc đời với những thăng trầm trong cuộc sống. 

Cuộc đời là dòng biến thiên trôi chảy nên lúc nào cũng sống động nhưng tâm ta vẫn an nhiên, bất động trước mọi chướng duyên nghịch cảnh cuộc đời. Muốn được như vậy không phải đơn giản và dễ dàng, chúng ta cần phảithời gian rèn luyệntu tập kỹ năng sống. Khi việc tốt đến ta không tự mãn, coi thường; khi việc xấu đến ta không buồn phiền, than thân, trách phận. Mọi việc xảy ra đều có nguyên nhân sâu xa của nó. Chúng tatham muốn quá đáng nên làm cho chính mình đánh mất hết lương tâm mà làm tổn hại cho người và vật.

Chúng ta hãy nghe bài kệ của ông vua Phật hoàng Trần Nhân Tông viết về việc đời phải trái như sau:

Phải trái giống như hoa buổi sớm
Danh lợi lạnh với trận mưa đêm
Hoa tàn mưa tạnh non im vắng
Xuân cỗi còn nguyên một tiếng chim!

Người Phật tử chân chính dù có thành công, nổi tiếng trên trường đời cũng không nên tự mãn, coi thường nhân loại; đến khi bị thất bại cũng không quá buồn khổ hay lo lắng sợ hãi như trường hợp của người thương gia trên. Theo tuệ giác của Thế Tôn, sở dĩ con người bị đau khổ triền miên là do không biết bằng lòng với hiện tại. Chính lối sống buông thả chạy theo dục vọngnguyên nhân dẫn đến bất hạnh cho đời này và đời sau

Người Phật tử chân chính khi bị mất mát đau thương trên trường đời danh lợi nhưng vẫn an nhiên bình tĩnh, vì biết rằng tất cả đều do nhân quả tốt xấu chiêu cảm mà ra nên không bị khổ đau chi phối. Cuộc sống của chúng ta chỉ có cách chấp nhận sự tồn tại mang tính cách hai mặt của một vấn đề. Ta nhìn đời như vậy, có gì phải bận tâm?

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.