Vu Lan Nhớ Mẹ - (Tập Thơ) Thích Đồng Trí

23/08/201012:00 SA(Xem: 33686)
Vu Lan Nhớ Mẹ - (Tập Thơ) Thích Đồng Trí
tuyentapvulan-03
VU LAN NHỚ MẸ

(Tập thơ)
Thích Đồng Trí


LÒNG MẸ
(Viết tặng các em thiếu nhi nhân mùa Vu Lan)


Hôm nay tại Chùa Viên Quang
Tưng bừng Lễ Hội Vu Lan nghĩa tình.
Sâu dày Ơn Mẹ, công sinh
Vì con Mẹ chịu trăm nghìn gian nan.
Chín tháng nặng nhọc cưu mang
Thương con như ngọc như vàng chắt chiu.
Sanh con đau đớn trăm chiều
Vì con khổ nhọc bao nhiêu cũng đành.
Nhắc con chăm chú học hành
Mong con đỗ đạt nên danh với đời.
Con còn ham thích vui chơi
Mẹ thương con dại dùng lời dỗ khuyên.
Công lao Mẹ lớn vô biên
Với con, Mẹ tựa Thần Tiên, Phật Bà.
Vu Lan dâng Mẹ đóa hoa
Lòng tri ân Mẹ, thiết tha nguyện cầu.
Mong cho Mẹ được sống lâu
Mẹ luôn hiện hữu trọn đời của con.
Noi gương Đức Mục Kiền Liên
Nguyện làm con thảo báo ân sanh thành.

Mùa Vu Lan Canh Dần, PL. 2554
Con của Mẹ

Thích Đồng Trí


MỘT NỖI LÒNG,
MẤY NHỊP PHÂN LY


Nửa tháng nay Mẹ lên cơn bệnh nặng
Con phương xa lòng thắt quặn lo âu,
Mơ chập chờn bóng Mẹ những canh thâu
Nghe giọng Mẹ..., con cúi đầu thổn thức.

Con vẫn biết Mẹ thương con quá mức
Bao tiễn đưa, lòng chẳng dứt cho đành.
Nhưng muốn cho con tu học thành danh
Dẫu già yếu, Mẹ riêng giành nỗi khổ.

Con xa Mẹ, rồi con đi khắp chỗ
Không nơi đâu con tìm được ân tình
Như nguồn thương Mẹ tưới mát đời mình
Kể từ thuở con mới sinh, tấm bé.

Mẹ thường dạy: Con siêng tu học nhé!
Ở trên đời quý nhất chỉ chuyện tu
Dầu giàu sang phú quí với võng dù
Đều tạm bợ đều ngục tù ràng buộc.

Ngày xuất gia, dẫu chia lìa xót ruột
Mẹ thuận cho con noi dấu Thánh Hiền.
Con hình dung những đêm vắng ngoài hiên
Mẹ lại khóc vì triền miên nhớ NHỎ.

Đầu đã cạo nhưng tơ lòng còn đó
Trang kinh khuya gợi công khó Mẹ hiền.
Con dặn lòng: hãy cắt bỏ vạn duyên
Noi gương sáng Ngài Mục Liên thuở trước.

Rồi ngày kia Mẹ hay con cất bước
Vào thành đô để học đạo nâng cao,
Mẹ tìm con, Mẹ nuốt lệ nghẹn ngào
Vì cách trở, Mẹ làm sao thăm viếng?

Ở phương Nam, sau những giờ ôn luyện
Là phút giây con xao xuyến băn khoăn.
Thường nghĩ xem Mẹ có khỏe hay chăng?
Thương Mẹ khổ, Mẹ tảo tần năm tháng!

Nơi Học Viện sau bốn năm đã mãn
Ngày ra trường Mẹ vô hạn vui mừng.
Mẹ nghĩ thầm: Rồi đây đứa con cưng
Về Bình Định, sống bên chân đồi cũ.

Để Mẹ sắp thời giantranh thủ
Gặp thăm con là Mẹ đủ niềm vui.
Sống cô thân, đời tranh đấu dập vùi
Bên con trẻ, Mẹ vơi nguôi tấc dạ.

Mẹ chẳng muốn con đi xa đâu cả
Vì đường đời đã mấy nhịp phân ly.
Nhưng cung buồn càng tăng điệu lâm ly
Khi con được Trường Đề Ly báo học.

Ngày con đi, Mẹ thật buồn, Mẹ khóc
Con xuất dương, Mẹ không chắc còn ngày
Được trùng phùng và tay lại cầm tay
Mẹ quạnh quẽ với tháng ngày mong đợi.

Nơi xứ Phật, ngày Vu Lan tết tới
Là những ngày con vời vợi niềm riêng.
Giá như con được kề gối Mẹ hiền
Sưởi ấm lại tình thiêng liêng quý giá.

Đã hai lần Mẹ ốm đau nghiệt ngã
Gác việc trường, con tất tả về thăm
Lúc nuôi đau, con mệt mỏi gượng nằm,
Đêm Mẹ thức, nhìn đăm đăm con trẻ.

Dầu thân bệnh với cơn đau cắn xé
Được đoàn viên Mẹ vui vẻ hơn xưa
Mẹ nhắc người lo săn sóc "Ông Thừa"
Món ngon bổ, Mẹ luôn chừa con đó.

Rồi sau khi đã chẩn y: Bệnh Khó
Giới lương y Chợ Rẫy cũng cháo lui
Đến nước này chỉ còn tiến, không lùi
Con và Mẹ cùng dắt nhau qua Ấn.

Rồi nhập viện bao gian lao lận đận,
Về Đạo Tràng để kề cận, cùng tu
Ngày sáu thời Mẹ tinh tiến công phu
Con vui lắm, cho dù con rất bận.

Nhưng rồi Mẹ nghĩ xa xôi cùng tận
Mẹ ngại rằng thêm gánh nặng cho con
Dầu thương con da diết với sắt son
Mẹ giã biệt để con còn lo học.

Ngày hồi hương, tại Đề Ly, Mẹ khóc
Đã bao lần Mẹ ôm bọc thân con
Mẹ biết về là Mẹ chẳng sống còn
Chẳng đủ sức để đợi con về nước.

Vì bổn phận, phương xa con dấn bước
Gia đình riêng, con chẳng được chu toàn.
Đêm từng đêm con đứng ở lan can
Thờ thẫn ngắm Mây Hàng về Núi Mã.

Nhìn sao bay, con xôn xao tấc dạ
Ướt gì con có phép lạ, bay xa
Chỉ vài giây con có thể về nhà
Thăm đất Tổ, thăm quê Cha và Mẹ.

Sáng hôm qua thật nát lòng con trẻ
Khi hung tin như sét đánh ngang tai
Mẹ từ trần sau bao tháng năm dài
Sống chịu đựng với cơn đau hành hạ.

Mẹ! Mẹ ơi! Mẹ ra đi sớm quá
Sao Mẹ không nấn ná đợi con về?
Tình thâm sâu, ân non Thái nặng nề
Sao không để con cận kề phút cuối?!

Con muốn Mẹ mãi sống lâu trăm tuổi
Để mai này con coù buổi sớm hôm
Đáp thâm ân, đắp lạnh với quạt nồng
Báo hiếu Mẹ cho trọn tình, phỉ nguyện.

Giờ này đây, tàu đang bay giữa biển
Con nóng lòng tại Băng Cốc đợi chờ
Cuộn nỗi lòng con dệt lại thành thơ
Để kính tưởng và dâng về vong mẫu.

Lòng con trẻ, Mẹ ơi! Mẹ có thấu?

Cây muốn yên mà gió táp mưa sa!
Giờ ngàn thu Mẹ vĩnh biệt đi xa
Con ngậm lệ hướng về nhà đưa tiễn.

Chư pháp lữ cùng bà con thân quyến
Trong giao duyên trong đạo niệm thân tình
Tôi thành tâm bày tỏ ý cầu xin
Cùng hộ niệm cho Mẹ tôi siêu độ.

Mẹ đã chịu sanh ly rồi tử khổ
Thôi từ đây đà cách biệt âm dương!
Tấc lòng thành con dâng một nén hương
Cầu nguyện Mẹ vãng về phương Cực Lạc.

Bangkok, rạng ngày 30/09/2002
tức ngày 24 tháng Tám Nhâm Ngọ

Con của Mẹ
Thích Đồng Trí


TIẾNG LÒNG MÙA THU
Thích Đồng Trí


Một chim nhỏ đứng rung rinh cành liễu
Dớn dác nhìn bốn hướng để tìm bay
Khí trời chuyển, mây la đà nặng trĩu
Gió ùa về - thêm những lá vàng bay.
 
Một dải mây vắt ngang trời trắng lạnh
Một mầm non thiếu nước mấy ngày rồi?
Một trang Kinh ai bùi ngùi không gấp?
Một tình thiêng quằng nặng kẻ đơn côi.
 
Tần ngần hái vào tay thêm tờ lịch
Thu về chăng? Vu Lan đến kề ngày?
Xa Mẹ rồi, con đâu còn tha thiết
Chỉ muốn quên, mặc thời tiết vần xoay.
 
Mẹ ơi !
Thu trêu chọc hồn con thêm lưu lạc
Đang chơi vơi tìm bóng Mẹ năm nào
Ôi ! Thu xưa, khi hoa hồng nở ngát
Là nụ cười chan chứa đượm trên môi !
 
Con nhớ lại tháng ngày con bên Mẹ
Thuở hoa niên con hạnh phúc thật nhiều
Không giây phút Mẹ xa rời con trẻ
Con yên vui trong lòng Mẹ thương yêu
 
Khi con khóc Mẹ dỗ dành dịu ngọt
Khi con cười Mẹ âu yếm lung linh
Lời Mẹ nói, tiếng Mẹ ru êm ái
Thấm trong con, chan chứa mãi ân tình.
 
Có những buổi con ở nhà trông đợi
Mẹ tảo tần lo đi chợ, lên nương
Mỗi lần về, Mẹ cho con áo mới
Đền bù con với củ bắp, cục đường…
 
Đêm từng đêm con no tròn giấc ngủ
Hồn phiêu du cõi thực lẫn thần tiên
Được gói trọn trong vòng tay ấp ủ
Trong trông nom trìu mến của Mẹ hiền.
 
Khi lớn lên con theo chân của Mẹ
Cùng làm nông ở Trại đất, ruông vườn
Mẹ cùng con quên trăng tà, bóng xế
Quên nhọc nhằn, quên chật vật, bi thương,…
 
Có những lúc cuộc đời xô con ngã
Con tìm nương nơi che chở Mẹ hiền
Có những lúc con mừng vui rộn rã
Mẹ tươi cười, vui lại được nhân lên.
 
Có những lúc xa nhà lên Tỉnh học
Con băn khoăn lòng nhớ Mẹ thật nhiều
Đêm năm canh con trở mình trằn trọc
Mong ngày về thăm lại Mẹ thương yêu.
 
Khi lớn lên, con tìm đường học Đạo
Kiếu mẫu từ, con xin phép xuất gia
Mẹ trầm ngâm giấu buồn thương ảo não
Để cho con đủ ý chí chia xa.
 
Những canh khuya tại Nguyên Thiều Tu Viện
Nhìn Quan Âm, con lại thấy Mẹ hiền
Hình ảnh Mẹ vẫn luôn luôn hiển hiện
Nhắc nhở con lo tu học cần chuyên
 
Ôi lòng Mẹ như đại dương vô tận
Thật bao la thăm thẳm chẳng bến bờ !
Mẹ chịu đựng gian lao và lận đận
Trong cô đơn để con thỏa ước mơ.
 
Duyên đưa đẩy con càng đi xa Mẹ
Vào thành đô rồi xuất ngoại du phương
Biết bao bận Mẹ tiễn đưa con trẻ
Con ngậm ngùi nhìn tóc Mẹ pha sương…
 
Trải bao năm học tu nơi Xứ Phật
Mỗi bước đi lại nhớ bước chân xưa
Mẹ lại đến như là mơ, là thật
Con đường làng Mẹ dìu dắt sớm trưa.
 
Lúc Mẹ đau, con trở về bên Mẹ
Để cận kề chăm sóc bệnh bên giường
Được bên con, Mẹ quên đau cắn xé
Âu yếm nhìn người con trẻ yêu thương.
 
Những tháng cuối, Mẹ cùng con sang Ấn
Hai Mẹ con kề cận để cùng tu
Con học hành, Mẹ tinh tiến công phu
Sống an lạc đền bù thời xa cách.
 
Nhưng Mẹ lại vì con mà quyết định
Trở về quê lúc bệnh đã ngặt nghèo
Mẹ ngại rằng con phải vướng bận theo
Con xao lãng không vẹn tròn việc học
 
Ngày ra về tại Đề Ly Mẹ khóc
Trong lòng con đầy tang tóc phân ly
Cả đêm con nhìn những chuyến bay đi
Mẹ ơi, Mẹ ! Còn mong gì gặp lại?
 
Bệnh trở nặng, không thể chờ con mãi
Nơi quê hương, Mẹ giã biệt cõi đời
Nghe hung tin, con se thắt nghẹn lời
Ngày đánh dấu cuộc đời con mất Mẹ.

Vu Lan đến gợi nỗi lòng con trẻ
Nén tâm hương con lạy Mẹ chứng minh
Con nguyện cầu Mẹ thoát khổ tử sinh
Về Cực Lạc hưởng an vui miên viễn.
 
Bao tình cảm, bao yêu thương quyến luyến
Tất cả thành kỷ niệm sống trong con
Con nguyện rằng khi hơi thở vẫn còn
Sống xứng đáng là người con của Mẹ.

Cảm tác dâng Mẹ trong Mùa Vu Lan
Thích Đồng Trí


TÌNH CHA
(Viết tặng các em thiếu nhi nhân mùa Vu Lan)


Nay nhân hội Vu Lan
Lòng em rất hân hoan
Cha đưa em làm Lễ
Ở tại Chùa Viên Quang
 
Bao năm tháng trôi qua
Lớn lên với Tình Cha
Công ơn như non Thái
Tình thâm sâu đậm đà.
 
Cha lao khổ miệt mài
Làm việc over time
Vầng trán nhăn đầu bạc
Vì lo kế sinh nhai.
 
Cha nghiêm khắc rầy la
lo lắng tính xa
Khuyên nhắc con siêng học
Không ham chơi sa đà.
 
Đoá hoa hồng Vu Lan
Con kính dâng vài hàng
Tạ ơn Cha nuôi dưỡng
Nguyện làm người con ngoan.
 
Mùa Vu Lan Canh Dần, PL. 2554
Con của Cha.
Thích Đồng Trí
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
02/08/2011(Xem: 42029)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.