Tà Sư Như Cát Sông Hằng - Quần Anh

14/02/201112:00 SA(Xem: 27499)
Tà Sư Như Cát Sông Hằng - Quần Anh


TÀ SƯ NHƯ CÁT SÔNG HẰNG
Quần Anh


cungsaogiaihan-01Xin hỏi, tôi có đọc 1 trang báo về đạo Phật của 1 ngôi chùa nói rằng việc cúng sao là Phong tục lâu đời của Việt Nam Việc cúng sao giải hạn có Khoa nghi cúng sao giải hạn (bản phiên âm Hán Việt), Sớ cúng sao giải hạn (bản tiếng Việt) của truyền thống Phật giáo miền Bắc do chư Tổ Sư biên soạn và tất nhiên bên dưới là chú của Phật như Biến thực chân ngôn, Cam lộ thuỷ chân ngôn & Phả cúng dàng chân ngôn vv…

vậy nếu Phật giáo nói không có sao giải hạn thì tại sao lại có sách Khoa nghi cúng sao giải hạn của Phật giáolý do tế nhị tôi xin gửi cái hình về trang web có bài này chỉ cách cúng sao vậy đâu là đúng? đâu là sai, tại sao họ lại chỉ vậy? .

 tasunhucatsonghang

Xin chào bạn, năm mới cho người trả lời bài viết này chúc bạn một năm an lànhhạnh phúc, về phía câu hỏi của bạn nhân những ngày đầu năm mới, xin cho chúng tôi trả lời với những ngôn từ dí dỏm một chút để cùng cười đầu xuân qua câu hỏi của bạn nhé.

Không biết bạn lấy tư liệu bài viết từ trang nào? có chính xác là trang đạo Phật không? nhưng nếu như bạn viết bên trên cũng xin có mấy lời bàn. Khoa nghi cúng sao giải hạn (bản phiên âm Hán Việt),thuộc đạo nào cũng có thể là của đạo giáo bản đó thì ai dịch , chư tổ soạn là tổ nào bạn có thể cung cấp tên vị tổ này được không ? vì tổ thì có nhiều tổ lắm bạn ạ, tổ chim, tổ quạ cũng là tổ, giả sử đệ tử đạo giáo thì kêu những vị soạn ra cuốn sách đó là tổ nhưng tổ đạo giáo chứ không phải tổ đạo Phật.

Về vấn đề bạn hỏi là có chú của Phật trong đó, thì cũng xin nói rằng bạn ra chợ mua sách coi bói , coi tướng cũng có hình quán âm, hình phật, thì không lẽ sách đó là của phật giáo sao? Đó chỉ là hình thức những kẻ mượn danh từ và hình ảnh để truyền bá mê tín thôi bạn à. Sự thật thì đạo phật không có cúng sao và cũng chẳng giải được hạn đâu, vì lý do được gọi là phương tiện hay truyền thống tốt đẹp thì càng không đúng bởi vì sao

-Nếu nói Phương tiện, thì đạo phật thiếu gi phương tiện mà phải mượn phương tiện của đạo khác. Phật giáo có 8 vạn 4 ngàn pháp môn để loại trừ 8 vạn 4 ngàn phiền não của chúng sanh nếu đi chùa đơn giản chỉ cầu an và cầu phước đầu xuân thôi thì phật có kinh cầu an ( Phổ môn) kinh dược sư vv… chứ cần gi phải mượn của đạo khác có chăng là do sự hoàng pháp không triệt để gây sự biến tướng qua cúng sao bắt chước đạo khác.

-Nếu nói về phong tục truyền thống, thì càng không phải vì HT Thích thanh Tứ nói rằng “ cha ông ta không có phong tục này cha ông ta chỉ có phong tục đi chùa ngày xuân để cầu an, cầu phúc đầu năm cho tất cả thành viên trong gia đình cho quốc thái dân an mà thôi "nhưng vì một số lý do nào đó, như hạn chế về kiến thức và mặt hiểu biết nên một số ông thầy quan niệm đây là phong tục người việt nam hay là phượng tiện độ sanh vv…

Các bậc long trụ Phật pháp nói gi về vấn đề này :


HT Thích Thanh Từ nói rằng : “Lệ cúng sao hạn, thật là lạc hậu lỗi thời, sao là những hành tinh cách xa chúng ta bao nhiêu ngàn cây số. Nó là cái gì mà chúng ta phải cúng! Tục lệ các chùa quê, vào ngày mùng chín tháng giêng là cúng sao hội. Người Phật tử nào không gửi tên cúng sao, xem như năm ấy không được bảo đảm an ninh. Song người chủ cúng sao cho quí vị, có bảo đảm an ninh chưa? Có lẽ quí vị ấy quên ghi tên mình trong bài sớ cúng sao chớ gì? Thật là vô lý, đạo lý nhân quả đức Phật dạy rành rành trong kinh, mà người ta bất chấp. Thân tổng báo của chúng ta có lẫn lành với dữ, khi nhân lành đến thì hưởng quả lành, khi nhân dữ đến thì chịu quả dữ, không thể chạy trốn được. Chỉ có tạo nhân lành nhiều, khi quả dữ đến sẽ nhẹ đi hay giảm bớt. Ví như trước kia chúng ta đã làm khổ một người, vì lúc đó họ thiếu khả năng trả thù nên dường như thông qua. Đến lúc nào đó, họ đủ điều kiện trả thù, nếu chúng ta không được nhiều người thương che chở thì, quả đó sẽ đúng với nhân kia. Ngược lại, nếu chúng ta được quá nhiều người ủng hộ che chở, quả phải trả sẽ nhẹ hoặc giảm mất cũng có. Bởi thế nên, sợ quả khổ không gì hơn, chúng ta phải tạo nhân vui. Không nên cúng sao cúng hạn để cầu được an vui là điều phi lý.”

Hòa thượng Thích Thanh Tứ nói rằng :” Trong sách của đạo Phật không có nói về việc cúng sao giải hạn. Tập quán này vốn xuất phát từ Trung Quốc, còn cha ông ta từ xa xưa chỉ làm lễ cầu an, cầu phúc đầu năm cho tất cả thành viên trong gia đình

Hòa thượng Thích Thanh Tứ nói vậy thì sách vở nào của phật giáo viết có chăng chỉ là lừa đảo truyền bá mê tín

Nhà Hà Nội học Nguyễn Vinh Phúc nói:

Tín ngưỡng Phật Giáo mới gia nhập vào nước ta thì nó chuyển thành một tín ngưỡng về Phật Giáo, tức là theo kinh của Phật thì ngày rằm tháng giêng chính là cái ngày mà chư Phật ở trên cõi Cực Lạc xuống dưới trần gian này xem xét mọi việc để cân phúc cân tội cho người ta. Thế cho nên người xưa bảo rằng "Lễ Phật quanh năm không bằng Lễ Rằm Tháng Giêng" là như vậy. Vào ngày Rằm Tháng Giêng, ngày Nguyên Tiêu các chùa đều tổ chức lễ cả, rồi thì các tín đồ Phật tử đến lễ để cầu may cầu phúc và xin tránh họa, và nhiều khi nam nữ đến lễ để xin cầu duyên. Ít lâu sau tín ngưỡng Đạo Giáo xuất hiện, Đạo Giáo thì quan niệm rằng ngày Rằm Tháng Giêng là ngày vía Thiên Quang. Đó là ngày vía – ngày kỵ húy của ông Thiên Quang. Cho nên đó là ngày Đạo Giáo dùng để dâng sao giải hạn, các đạo sĩ tổ chức dâng sao giải hạn. Và nhà chùa cũng bắt chước như vậy, cũng lấy ngày Rằm Tháng Giêng là ngày dâng sao giải hạn để trừ các tật ách. Đó là nguồn gốc tinh thần của Tết Nguyên Tiêu.”

Vậy rõ rồi việc cúng sao và giải hạn được núp dưới bóng phong tục tốt đẹp của người việt hoặc núp dưới bóng phương tiện để độ sanh vv….

Còn về câu hỏi tại sao họ lại chỉ vậy thì thật sự cũng không biết nói tại sao nhưng xin dẫn 1 câu nói trong Tịnh ĐộThời mạn pháp tà sư như cát sông hằng" . Tất cả các bậc thiện trí thức đều hướng cho Phật tử tu hành theo đúng đạo Phật chứ không phải mượn phương tiện bên ngoài. Có phương tiện cũng là phương tiện trong chánh Pháp như đã nói ở trên chứ không phải cúng ông thần này ,cúng ông thần kia mà kêu là phương tiện.

 Đây thật sự là một hồi chuông cảnh báo tới tất cả, trên từ chư tăng, dưới là phật tử bởi sự hạn hẹp trong kiến thức , bởi sự danh lợi đã dần chi phối đạo phật và để rồi Phật tử không cần cải đạo nhưng đạo Phật cũng tự biến chuyển sang đạo khác từ lúc nào không hay.

Về phần bạn, hay an tâm tu trong chánh Pháp và đừng để những kẻ tà sư mượn ngôn từ " lập lờ đánh lận con đen" để truyên bá sự mê tín, đưa tâm chúng ta dần phụ thuộc vào thần thánh & cúng bái vv.. (Phật Giáo Việt Nam)

(Nguồn: Đạo Phật Ngày Nay)

Bài viết liên quan:

CÚNG SAO GIẢI HẠN - Hoàng Liên Tâm


Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
20/07/2018(Xem: 7244)
06/06/2019(Xem: 14115)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.