Phật là Bậc Giác Ngộ

03/01/20184:03 SA(Xem: 12905)
Phật là Bậc Giác Ngộ
PHẬT LÀ BẬC GIÁC NGỘ
Quảng Tánh

ducphatthichca-02Phật là danh xưng chung của các bậc Giác ngộ (như Phật Ca-diếp, Phật Thích Ca, Phật Di-lặc của ba đời quá khứ, hiện tạivị lai). Vì khi thành đạo, Phật Thích Ca chỉ mới 35 tuổi (theo Phật giáo Nam truyền) còn khá trẻ nên các vị ngoại  đạo thường hoài nghi, thắc mắc về danh xưng bậc Giác ngộ của Ngài. 
Theo quan niệm chung của thời bấy giờ, một bậc được xưng tánGiác ngộ, Buddha phải là bậc trưởng lão, kinh qua nhiều năm tu tập khổ hạnh may ra mới có thể dự phần

Còn một vị Sa-môn tuổi chớm trung niên, hảo tướng ngời ngời như Phật Thích Ca (ngoại đạo thường gọi Sa-môn Cù-đàm) lúc mới thành đạo khiến giới Bà-la-môn băn khoăn. Không biết danh xưng này là do cha mẹ đặt, hay do vị ấy tự đặt, hoặc do người đời đặt hay do các Bà-la-môn đặt? Nếu do các đạo sĩ Bà-la-môn đặt thì có thể tin tưởng được, còn do những trường hợp khác thì… thôi, vì trẻ người mà chứng đạo quảxưa nay chưa từng có!

“Một thời, Đức Phật ở tại vườn Cấp Cô Độc, cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ có một Bà-la-môn đến chỗ Phật, cùng thăm hỏi sức khỏe, rồi ngồi lui qua một bên, bạch Phật rằng:

Bạch Cù-đàm, gọi là Phật, vậy thế nào là Phật? Là tên do cha mẹ đặt, hay là do Bà-la-môn đặt?

Rồi Bà-la-môn liền nói kệ rằng:

Phật là tên hơn hết/ Vượt lên cả thế gian/ Là do cha mẹ đặt/ Gọi đó là Phật chăng?

Bấy giờ, Đức Thế Tôn dùng kệ đáp rằng:

Phật thấy đời quá khứ/ Thấy vị lai cũng vậy/ Cũng thấy đời hiện tại/ Tất cả hành khởi diệt/ Trí sáng biết rõ ràng/ Điều cần tu đã tu/ Điều nên đoạn đã đoạn/ Cho nên gọi là Phật./ Nhiều kiếp tìm lựa chọn/ Thuần khổ không chút vui/ Có sanh ắt có diệt/ Xa lìa dứt bụi nhơ/ Nhổ gốc gai kết sử/ Đẳng giác gọi là Phật.

Phật nói kệ xong, Bà-la-môn nghe những gì Đức Phật đã dạy, tùy hỷ hoan hỷ, từ chỗ ngồi đứng dậy ra đi”.

(Kinh Tạp A-hàm, kinh số 100)

Thế Tôn đã khẳng định, danh xưng Phật ai đặt cho Ngài cũng không quan trọng. Bằng chứng là Ngài không trả lời câu hỏi ‘ai đặt tên Phật’ mà chỉ giải thích ‘thế nào là Phật’. Theo Đức Phật, quan trọng là nội dung chứng ngộ, từ bitrí tuệ, tâm và tuệ giải thoát của vị được gọi là bậc Giác ngộ ấy. Bởi lẽ người được đời tôn xưng hay lắm vị tự xưng là bậc này đấng nọ nhưng danh phải xứng với thực. Còn hữu danh mà vô thực, hình thức màu mè mà nội dung trống rỗng thì chẳng được tích sự gì.

Phật là bậc trí và bi viên mãn. Cụ thể là tâm an trú đại định không còn hành khởi (mâu-ni), trí tuệ sáng tỏ xuyên suốt ba đời quá khứ, hiện tạivị lai. ‘Điều cần tu đã tu, điều nên đoạn đã đoạn, cho nên gọi là Phật’. Để diễn tả điều này, trong kinh Phật còn ghi lại nhiều lời dạy tương tự: “Sanh đã tận, phạm hạnh đã thành, việc cần làm đã làm; không còn trở lui trạng thái này nữa” hay “Các lậu hoặc đã tận, tu hành thành mãn, các việc nên làm đã làm, đã đặt gánh nặng xuống, đã thành đạt lý tưởng, đã tận trừ hữu kiết sử, đạt chánh trí giải thoát”. Đây chính những phẩm chất của bậc Giác ngộ.
Quảng Tánh
(Thư Viện Hoa Sen)




Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Tôi hôm nay hân hạnh được góp một vài ý kiến trong Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An, vị đạo sư đã khai sáng Bửu Sơn Kỳ Hương, một tôn giáo nội sinh trong lòng dân tộc và vì ngài có một thời gian cư trú ở Chùa Tây An (Thiền phái Lâm Tế) dưới chân núi Sam (Châu Đốc), nên vị đạo sư họ Đoàn được người dân một cách tôn kính gọi là Đức Phật Thầy Tây An. Từ gốc rễ đó, Phật Giáo Hòa Hảo do Đức Huỳnh Giáo Chủ sáng lập, thường được coi là sự kế thừa và phát triển của Bửu Sơn Kỳ Hương trong bối cảnh mới. Truyền thống Phật Giáo Hòa Hảo mỗi năm đều có Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An. Ngài đã từng được nhìn theo nhiều phương diện khác nhau. Nhưng hôm nay, tôi xin phép trình bày về một bản văn quan trọng do Đức Phật Thầy Tây An để lại. Đó là bài thơ Mười Điều Khuyến Tu.
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quán Thế Âm Bồ Tát Tâm thư KHẨN THIẾT KÊU GỌI cứu trợ đồng bào nạn nhân bão lụt Miền Bắc VN Một đồng.. giữa lúc nguy nan Hơn giúp bạc triệu lúc đang yên bình.. Bão giông tan tác quê mình.. Ơi người con Việt đoái nhìn, sẻ chia.... Như Nhiên- Thích Tánh Tuệ
Trước hết là giải thích lý do vì sao đi so sánh giữa hai người này. Câu trả lời là vì họ có lập trường đối lập với nhau và đều rất nổi tiếng. Một người là nhà khoa học nổi tiếng nhất của nhân loại có quan điểm duy thực (tin thế giới vật chất là có thật khách quan nằm ngoài ý thức). Một người là đại biểu có sức ảnh hưởng của Phật giáo tu theo hạnh đầu đà (khổ hạnh) không tin vật chất kể cả thân xác là tuyệt đối có thật (bản chất là tánh không) và thực hành tánh không bằng cách tu tập khổ hạnh, đối diện với khổ nhưng không cảm thấy khổ, chứng tỏ khổ cũng không có thật. Người giải ngộ phải hiểu rằng Tứ Diệu Đế (Khổ, Tập, Diệt, Đạo) chỉ là giáo lý bất liễu nghĩa. Bát Nhã Tâm Kinh đã nêu rõ :