Con rắn độc

01/11/20224:16 SA(Xem: 2987)
Con rắn độc

CON RẮN ĐỘC
Tâm Anh chuyển ngữ

 

Duc Phat thuyet phap“Nghiệp làm không chánh thiện
Làm rồi sanh ân hận
Mặt nhiễm lệ khóc than
Lãnh chịu quả dị thục”

Câu chuyện một người nông dân

Trong khi cư trú tại Kỳ Đà Tinh Xá (Jetavana), Đức Phật đã thốt ra bài kệ (67) của cuốn sách này, đề cập đến người nông dân đã xử lý con rắn độc.

Một ngày nọ, một nhóm trộm đã đánh cắp nhiều tài sảngiá trị và tiền mặt từ nhà một người giàu chạy đến một cánh đồng. Tại đó, chúng chia nhau số tài sản trộm được rồi tẩu tán; nhưng một gói chứa nghìn tiền mặt, bị rơi từ tay một trong những tên trộm.

Sáng sớm, Đức Phật khi quán chiếu thế giới bằng công năng của mình, đã nhận thấy rằng một nông dân đang canh tác gần cánh đồng đó, sẽ đạt được quả vị Dự Lưu (Sotapatti) ngay trong ngày hôm đó. Vì vậy, Đức Phật đã đồng hành với Tôn giả Ananda đến đó.. Người nông dân khi nhìn thấy Đức Phật đã cúi chàotiếp tục cày ruộng.

 Đức Phật nhìn thấy gói tiền liền nói với Tôn giả Ananda: “Này Ananda, hãy nhìn con rắn độc đó” và Ananda đáp: “Thưa Thế Tôn, vâng quả thực là một con rắn độc!” Sau đó, hai thầy trò tiếp tục con đường của họ.

Người nông dân nghe thấy lời nói chuyện của Phật và tôn giả Ananda, đã đi tìm xem có rắn độc thật hay không. Nhưng khi đến nơi chỉ thấy gói tiền. Anh ta lấy cái cuốc và giấu nó ở một nơi rồi tiếp tục cày ruộng.

Người chủ tài sản sau khi bị ăn trộm, lần theo dấu chân của bọn trộm, đến cánh đồng, thây dấu chân anh nông dân, đã tìm kiếm và thấy gói tiền. Họ đánh người nông dân và đưa người nông dân đến gặp nhà vua.

 Vua ra lệnh cho hầu cận giết người nông dân. Khi được đưa đến pháp trường, nơi ông sẽ bị giết, người nông dân liên tục lập lại, “Ananda, hãy nhìn con rắn độc đó”, “Thưa Thế Tôn, quả thật là một con rắn độc!”

 Khi những hầu cận của vua nghe thấy cuộc đối thoại giữa Đức PhậtTôn giả Ananda được lập lại suốt quãng đường, họ lấy làm khó hiểu và đưa người nông dân đến gặp nhà vua. Vua phỏng đoán rằng người nông dân đang kêu cứuyêu cầu Đức Phật làm nhân chứng, do đó anh ta được đưa đến trước mặt Đức Phật.

 Sau khi nghe Đức Phật kể mọi chuyện đã xảy ra vào buổi sáng, nhà vua nhận xét: “Nếu người nông dân không kêu cầu Đức Phật làm nhân chứng cho sự vô tội của mình, thì đã bị giết.” Đức Phật đáp: “Một người khôn ngoan không nên làm bất cứ điều gì mà anh ta sẽ hối cải sau khi làm điều đó.”

Sau đó Đức Phật nói bài kệ (67) như sau:

“Nghiệp làm không chánh thiện
Làm rồi sanh ân hận
Mặt nhiễm lệ khóc than
Lãnh chịu quả dị thục”

Cuối bài pháp, người nông dân đạt quả vị Dự Lưu (Sotapatti)  


Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
10/10/2010(Xem: 48551)
11/08/2013(Xem: 44061)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.