CÁI CHẾT KHÔNG PHẢI LÀ HẾT –
MÀ LÀ SỰ TIẾP NỐI NHÂN DUYÊN KHÁC
Thích Tánh Tuệ
Trong cái nhìn của thế gian, cái chết là điểm kết thúc.
Nhưng dưới ánh sáng Phật pháp, cái chết chỉ là một bước chuyển – từ hiện hữu này sang hiện hữu khác, từ duyên cũ sang duyên mới.
Chúng ta thường nghĩ rằng: chết là mất.
Mất người thân. Mất ký ức. Mất một phần của đời mình.
Nhưng thật ra, chẳng có gì thật sự mất đi.
Chỉ là thân xác tan rã, còn nghiệp lực – những gì ta đã nghĩ, đã làm, đã nuôi dưỡng trong tâm – thì tiếp tục vận hành.
Như một dòng chảy không dứt, nghiệp dẫn dắt ta đến nơi mình cần phải đến, không phải nơi mình muốn đến.
Phật dạy:
“Tất cả chúng sinh đều trôi lăn trong luân hồi vì vô minh và ái dục.”
Ta sinh ra không phải lần đầu, và chết đi cũng chẳng phải lần cuối.
Mỗi đời sống là một mắt xích trong chuỗi dài nhân duyên chằng chịt –
nơi ta gặt quả từ hạt giống đã gieo, rồi tiếp tục gieo thêm những hạt mới.
Vì vậy, cái chết không phải là sự chấm dứt,
Mà là sự tiếp nối của những gì ta đã sống.
Nó giống như một ngọn nến đang cháy – ánh lửa truyền qua ngọn nến khác.
Thân cũ có thể tàn, nhưng ngọn lửa nghiệp vẫn âm thầm tiếp tục.
Với người hiểu đạo, sự ra đi không đáng sợ.
Điều đáng sợ, là ra đi trong mê lầm.
Là chết mà tâm còn oán giận, còn ràng buộc, còn hối hận vì đã sống vội – sống không chánh niệm, không từ bi.
Cho nên, người học Phật không cầu kéo dài mạng sống bằng mọi giá, mà cầu sống sao cho tỉnh thức và buông xả.
Để khi đến lúc phải rời đi, có thể rời đi nhẹ nhàng, không mang theo khổ đau – mà mang theo thiện duyên đã tích lũy.
- Cái chết không đáng sợ.
Nó chỉ đáng sợ nếu ta không biết sống.
Biết sống có chánh niệm, có tình thương, có tu tập – thì dù chết đi, cũng chỉ là mở ra một hành trình mới.
Một kiếp sống tiếp theo – được xây bằng nền móng nhân quả của hiện tại.
Vậy nên, đừng đợi đến lúc cận tử mới sám hối.
Hãy bắt đầu từ hôm nay: sống lành, sống tỉnh –
Vì mỗi giây phút đang sống, là đang chuẩn bị cho cái chết… và cho sự tiếp nối sau đó.
- Trăm năm sống có ích gì
Chẳng thấy bất-tử vô vi pháp hành
Một ngày quả thật trọn lành!
Sống đời chứng ngộ vô sanh Niết bàn!
(Kinh Pháp Cú thi hóa)