Viết ngắn: Chuyện về một bức ảnh

14/08/20234:50 SA(Xem: 757)
Viết ngắn: Chuyện về một bức ảnh
Viết ngắn

blank


CHUYỆN VỀ MỘT BỨC ẢNH 

         Đây không phải là một bức ảnh đẹp. Không đẹp về ánh sáng, đường nét và cả bố cục, nhưng là một khoảnh khắc kỳ diệu. Kỳ diệu ở chỗ không cố tình cố ý sắp đặt, không phải dùng nhiều thời gian để ngắm nghía hay cân đong đo đếm, mà rất .. tình cờ có được.
        Lúc vừa đến trước đường dẫn vào chùa Linh Ứng trên đèo Rọ Tượng, tôi tắt máy dựng xe, đứng ngắm nhìn bảng tên chùa gần bên phiến đá trắng nổi bật lục tự "Nam mô A Di Đà Phật", tôi đưa máy lên khởi động tác nghiệp ghi nhận hình ảnh từ ngoài cổng vào trong. Trước tiên là ngắm bảng tên chùa, chụp, rồi ngắm cả bảng tên chùa lẫn phiến đá trắng, chụp, xong chĩa ống kính ngắm riêng phiến đá, niệm "Nam mô A Di Đà Phật!", chuẩn bị bấm máy thì phải dừng ngón tay lại. Trong tầm ngắm đang xuất hiện một nhân vật. Đó là dáng một phụ nữ đội nón lầm lũi đi dưới lòng con mương chạy dài theo dưới chân núi trước khu vực của ngôi chùa. Trời đang nắng chang chang. Hơi nóng từ đường nhựa và beton dưới lòng con mương hắt lên hầm hập...
       Tôi vẫn ngắm bóng dáng người phụ nữ cơ khổ ấy qua ống kính, chạnh lòng xót xa rồi bấm máy. Bấm vừa xong mới thấy một chiếc xe cứu thương hú còi chạy từ dưới đèo hướng Phú Mỹ vượt lên ngang đến đó.
       Bật máy xem lại những ảnh vừa chụp, thấy bức ảnh mà tôi đang nói về, hay thiệt, lạ thiệt, cái duyên thiệt lạ, không hẹn mà gặp, đâu có ý ghi hình mà lại chụp bắt được chiếc xe cứu khổ cứu nạn và còn gặp một người khốn khổ ngay trên lưng đèo vắng vẻ.
       Tôi vẫn đứng yên đó. Chờ. Người phụ nữ vừa đi dưới lòng mương vừa dùng cây móc khoèo những túi bao nilon, vỏ chai nước... đã đến gần bên tôi. Nãy giờ chị cứ cúi mặt xuống đất, giờ chị đã ngước mặt lên nhìn tôi. Gương mặt khắc khổ, thất thần. Chị trạc chừng năm mươi tuổi thôi chứ không già. Đôi mắt chị cứ nhìn tôi trân trân, miệng không thốt lời nào.
       Tôi móc liền từ túi quần sau của mình tờ polymer 50 nghìn, trao liền vào tay chị. "Chị mua gì ăn, rồi mua nước uống đi!". Chị cầm tờ giấy bạc trên tay trái, nhìn nó, rồi tay kia thả cái bao đựng túi nilon rơi xuống đất để dùng mấy ngón tay xương xẩu đen đúa vuốt tờ giấy bạc bằng nhựa không hề có nếp nhăn nhíu nào... Chị lại nhìn tôi, nói không ra hơi, thều thào: "Cảm... ơn... anh...".
       Rồi chị bước đi, tiếp tục leo xuống lòng con mương phía bên phải dưới chân núi trước khu vực chùa. Tôi đứng tần ngần nhìn theo, xót và và áy náy. Tôi ray rứt vì khi tôi đi ra khỏi nhà vượt đường xa đã không mang theo vài trăm nghìn trong túi. Thường là vậy. Đôi lúc không một xu dính túi. Hôm nay chỉ có mỗi một tờ 50 nghìn thôi.
      Chuyện chỉ vậy đó. Tôi chỉ còn biết nguyện mong cho chị có được bữa cơm no trưa nay, có được ly nước mát lòng và gặp được nhiều phước duyên may mắn hơn.
       Khi vào đến sân chùa, đứng trước thánh tượng đức Bồ tát Quán Thế Âm lộ thiên cao 12 mét và thánh tượng Ngài ngồi trên toà sen hồng ngoài sân trước chánh điện nữa, tôi đều khấn nguyện hồi hướng cho những thân phận yếu kém khốn khổ đang vẫn phải lặn hụp nổi trôi giữa dòng sống có muôn vàn khó nhọc đau thương..

       Nam mô A Di Đà Phật!
       Nam mô Đại từ Đại Bi Tầm Thanh Linh Ứng Cứu Khổ Cứu Nạn Quán Thế Âm Bồ Tát!

Tâm Không Vĩnh Hữu

blank
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.