Viết ngắn: Trái Đắng Và Quả Cay

11/07/20232:31 SA(Xem: 943)
Viết ngắn: Trái Đắng Và Quả Cay

Viết ngắn

blank

 

Trái Đắng Và Quả Cay

 

            Nhân đến ngày đâm nẩy

            Quả đắng tại hôm qua

            Ngồi ngắm duyên đưa đẩy

            Cắn ớt cười kha kha…

         Trái đắng. Quả cay. Khổ qua. Ớt hiểm. Đến rồi đó. Gặt đi. Chấp nhận đi. Đừng né tránh. Đừng trốn chạy. Vì lẽ Nhân của chính mình gieo mà, gieo thì phải gặt Quả chứ, sao lại tránh né?

         Chấp nhận rồi thì chuyện dễ ợt. Không sợ hãi. Chuyển hoá khổ đau, chuyển hoá cay đắng thành hoan hỷ, thành ngọt bùi. Thay vì khóc, thay vì mếu máo, nhăn nhó, ta mỉm cười. Cười nhẹ nhàng cũng được, mà cười nhe răng cũng được, miễn là cười thật sự chứ không miễn cưỡng gò ép. Quan trọng là thái độ khi đương đầu, tiếp nhậnchuyển hoá. Vượt qua!

         Tôi đã từng "được" một vị đạo hữu phê phán công khai trên Phây (Facebook): "Anh kiêu căng ngạo mạn quá!"

         Rồi cũng từng "được" một vị đạo hữu khác la toáng lên trên phần bình luận (comment): "Hôm nay mới biết rõ Vĩnh Hữu Tâm Không là một thằng Cộng sản!"

        Đừng giẫy nẩy lên nghen. Đừng sùng gan sùng máu nghen. Đừng động tâm động ý để chuẩn bị một tràng ngữ ngôn đáp trả, để phản biện, để phân bua gì nghen.

        Vẫn thái độ tôn kính người khác, vẫn Dạ vẫn Thưa, nhẹ nhàng thả cái biểu tượng (icon) "gương mặt Cười", rồi thôi, xong.

        Mình đã từng phê phán người khác là kiêu căng ngạo mạn trong quá khứ, đúng hay sai chưa biết, là mình đã gieo nhân bất thiện rồi, nay phải gặt cái quả đắng đó thôi. Oan ức chi?

         Mình đã từng gán ép, chụp mũ ai đó là "thằng, con Cộng sản" trong quá khứ, sai hay đúng chưa biết, chỉ biết nay mình phải gặt cái quả cay từ nhân đã gieo, cắn mà ăn, mà nhâm nhi đi, chứ còn phân vân lưỡng lự, oan ức chi mô răng tê?!

        Chưa hết. Sau khi chấp nhận gặt quả hái trái với lòng thư thái, cười được rồi, mình vẫn phải giữ yên vị trí đang đứng, đang ngồi, oai nghi không đổi, vẫn phải là khiêm cung vâng với dạ, chớ có nẩy ý khinh thường hay giận lẫy giận hờn người vừa phê phán, chỉ trích, chê bai, thậm chí chửi bới mình, mà vẫn sẵn sàng tiếp tục gặp gỡ đối thoại với những vị đó, sẵn lòng đón tiếp những vị đó, chớ có nổi sân, nổi tự ái lên mà chặn (block) tài khoản tên họ (nickname) của người ta đó nghen.

         Vậy là mọi chuyện, nhiều chuyện, mình đã và sẽ vượt qua được, rồi tự chúng sẽ tan biến đi, đi đâu không cần biết, không quan tâm!

         Bạn có áp dụng, thực hành Pháp Phật như vậy được không?Dễ mà. Chưa hành thì đừng nói là khó. Hành được rồi thì thấy dễ ợt à. Dễ như ăn ớt xiêm, hay húp chén canh khổ qua vậy.

         Nam mô Phật, bây giờ mới thật sự... hết chuyện!

blankblank

Tâm Không Vĩnh Hữu

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.