TƯỞNG NIỆM MỘT TĂNG NHÂN THI SĨ
Tâm Không Vịnh Hữu
"Mái chùa che chở hồn dân tộc
Nếp sống muôn đời của tổ tông."
Những vần điệu ý từ được lưu truyền bao năm qua đã trở thành bất tử này, vốn là hai câu cuối của một thi phẩm bất hủ, mà tác giả là thi sĩ Huyền Không.
Hòa thượng Thích Mãn Giác (1929-2006), pháp danh Nguyên Cao, lấy đạo hiệu Huyền Không làm bút hiệu ký dưới những bài thơ thấm đẫm hương vị từ bi, giải thoát.
Tôi có phước duyên lưu giữ được một bản nhạc "Một ngày qua" được in ấn và phát hành hồi năm 1959. Nhạc là của Phật tử Dương Thiện Hiền, thơ là của Thượng tọa Huyền Không.
Bài thơ được phổ nhạc này được thi sĩ cảm tác từ bài kệ thứ 13 trong "Kinh Nhật Tụng":
Thị nhật dĩ quá 是 日 已 過
Mạng tức tùy giảm 命 則 隨 減
Như thiểu thủy ngư 如 少 水 魚
Tư hữu hà lạc 斯 有 何 樂
(Ngày hôm nay đã qua, mạng sống theo đó mà rút ngắn lại, tình trạng giống tình trạng con cá thiếu nước, còn có cái vui gì?)
Đặc biệt là có lưu thủ bút & chữ ký đề tặng của Ngài.
Nay chỉ xin giới thiệu hình ảnh về bản nhạc quý hiếm mà tôi đang được lưu giữ để chư vị ngắm qua, rồi sau đó ngâm nga lại thi phẩm bất hủ "Nhớ Chùa" để tưởng niệm tăng nhân thi sĩ Thích Mãn Giác - Huyền Không:
Từ thuở ra đi vắng bóng chùa
Đường đời đã nhọc chuyện hơn thua