Thế Giới Vang Ca

21/01/201112:00 SA(Xem: 43970)
Thế Giới Vang Ca


THẾ GIỚI VANG CA

Huệ Giáo

Hạnh phúc thay chư Phật ra đời !

Xã hội Ấn độ nơi đức Phật đản sinh, nằm trong một trạng thái đen tối, và nhiều đau khổ lúc bấy giờ. Sự u ám của thế sự không phải xuất phát trong nghèo đói, bệnh tật mà chính là sự bế tắc từ tư tưởng con người. Biết bao học thuyết được dựng lên bởi những nhà tư tưởng, tôn giáo, đạo học vẫn không chữa được căn bệnh mà con người đang vướng phải trong tâm thức của họ. Sự bế tắc trong suy nghĩ cuộc sống và trong thế giới con người đang cố vươn lên để tự khẳng định lấy mình, và trong hòai niệm một cỏi hạnh phúc trần gian, chứ chưa nói đến một cỏi thiên đường nào đâu xa.

Trước khi thái tử Tất Đạt Đa đản sinh và cho đến hôm nay nền văn minh Ấn độ vẫn được xem là một trong những chiếc nôi tạo nên nền văn minh của nhân lọai. Nơi đây, một thời có nhiều truyết thuyết đua nhau trổ hoa, như vườn hoa đầy màu sắc, xuất hiện nhiều nhân vật lỗi lạc, minh triết làm tấm gương cho lòai người soi rọi. Thế mà, cũng chính nơi đây sự bất bình đẳng trong giai cấp giàu nghèo, địa vị sang hèn, đen trắng có một khỏang cách quá rộng.

Nơi đây, những hệ tư tưởng đó đã không mang lại ích lợi cho con người, tháo gỡ được nỗi bất an trong cuộc sống, ngược lại những đau khổ ,cuồng lọan cứ như bị chồng chất. Những hệ tư tưởng ấy, trong lịch sử đức Phật diễn tả đầy màu sắc bao gồm 96 tà thuyết , 6 phái triết học và những tôn giáo chính thống tượng trưng. Vậy mà, không có một sự đóng góp nào trong niềm khát vọng và ước mơ của con người, đó là được sống hạnh phúc. Tạo dựng một thế giới hòa bình,có đời sống hạnh phúc, an lạcthịnh vượng là một niềm khát khao muôn thưở của lòai người ở bất cứ nơi đâu trên hành tinh này, không riêng một cỏi nước nào.

Đức Phật ra đời, những lời dạy của Ngài phải chăng đây là lời giải đáp cho sự tìm kiếm và trao chìa khóa để con người mỡ tung cánh cữa cuộc đời để đi vào thế giới an tòan và thực hiện ước mơ của mình.

Thật vậy, đức Phật đã từng tuyên bố: “ Không có giai cấp trong nước mắt cùng mặn, máu cùng đỏ”. Một lời tuyên bố như một sự khẳng định minh triết, một bản tâm ca đời sống của nhân lọai trong cánh cữa hạnh phúc. Vì con người không nhận chân được lòng tự quyết của chính mình, và đã phủ nhận tánh linh cao thượng của người khác. Dẫu biết rằng, ai cũng có Phật tánh và ai cũng đều có thể trở nên cao thượng.

Cao thượng hay thấp hèn tất cả đều tự sự quyết định của chính mỗi người. Không một thượng đế ban phát, không một thần linh đặt để và không một thế lực bên ngòai nào có thể tạo ra sức mạnh cao hạ cho người khác, và cuối cùng không có một quyền năng siêu nhiên nào có thể mang lại hạnh phúc hay đau khổ cho lòai người. “ Chỉ có ta làm cho ta ô nhiễm và chỉ có ta làm cho ta trong sạch” và chỉ có ta làm cho ta hạnh phúc hay đau khổ”.

Lời minh triết của đức Phật đã tháo gỡ mọi xiềng xích, tháo gỡ mọi ràng buộc, vướng kẹt của con người, trong một hệ thống tư tưởng nội dung của chúng ở đó thượng đế là trên hết, thần linhsáng tạo và cao cả.

Từ hệ tư tưởng “thần thánh” này bao phủ, con người cảm nhận mình trở nên nhỏ bé, và càng nhỏ bé thì hạnh phúc hay đau khổ những vấn đề lớn của cuộc đời, con người không thể giải quyết được. Và cuối cùng là sự an phận, trong sự đen tối và tủi nhục, bởi sự thật thần thánhthượng đế không hề có sức mạnh, phép mầu như con người tưởng tựơng ra.

Sự ra đời của đức Phật, đáp ứng được ước mơ của con người thời đại ấy và cho đến hôm nay, mãi về sau, Ngài đã mang đến cho chúng ta một thông điệp hòa bình là cho đến khi nào con người còn biết rằng trong ta và trong mỗi người đều có sức mạnh chuyển hóa. Chuyển hóa từ sự nhận thức tầm thường của dục vọng, từ sự tham muốn thúc đẩy của dục ái, và tự sự tham muốn dứt khóat xã bỏ tư duy giữa cái ta và cái của ta, thì lúc ấy con người đã nắm lấy được thông điệp của Ngài và đã đi đến bên bờ hạnh phúc.

Đức Phật đã dạy cho chúng ta rằng, từ sự nhận thức và sự hành động có chủ đích của chúng ta như thế nào trong hiện tại cũng như trong quá khứ, ở đây cánh cữa hạnh phúc hay đau khổ đón nhận chúng ta như thế đó. Chẳng một ai khác có thể cho ta và nhận lãnh cho ta điều này, đừng bao giờ hảo huyền, lầm lẫn. Xác định vững chắc như thế, thì chúng ta đã thấy được một thế giới mà trong đó tâm tưởnghình hài của chúng ta được xây dựng một cách hòan hảo, hay bóp nát chính từ ngay chúng ta chứ không ai khác.

Bản hòa bình ca ngắn gọn, thâu tóm như một lời minh triết của đức Phật trao đến lòai người, đã làm bùng nỗ, tan vỡ một hệ tư tưởng ràng buộc đã ăn sâu trong tâm trí của con người, và đã đưa chính chúng ta vào ngõ cụt, không cữa thóat trong vòng tròn ưu phiền của đời sốngluân hồi sinh tử. Sự giải thóat ra khỏi hệ lụy của một hệ tư tưởng thần thánh đã mang đến nhiều hạnh phúc cho nhân lọai, không những ở trước ngay thời điểm đức Phật đản sinh, của những người con Ấn độ thầm lặng mà cho đến tất cả mọi người trên thế giới bất kể đó là nam hay nữ , màu da, giai cấpđịa vị ngày hôm nay. Nếu chúng ta hiểu biết về sự bình đẳng, và mang chúng sống trong thế giới tương quan tương duyên này thì một điều chắc chắn hiện ra là không có sự đau khổ dằn vặt, mâu thuẩn giữa con người với con người với nhau.

Nhận thức được sự cao quý từ bên trong con người, sự bình đẳng đã có của mỗi người, quyền được sống ấm no, quyền được tái tạo gia đìnhxã hội, quyền được cất lên tiếng nói tự đáy lòng thì chúng ta sẽ thấy được sự tham sống và mưu cầu hạnh phúc của kẻ khác, chiến tranh sẽ chấm dứt, khát vọng làm não hại con người sẽ được lọai trừ, và tình yêu thương đồng lọai sẽ được tăng trưởng.

Tình yêu thương đồng lọai là một thuộc tính luôn có trong trái tim của con người, nó đồng hành với sự căm thù, và vô số thuộc tính khác, tuy nhiên con người không dám mạnh dạn lọai bỏ những thuộc tính tiêu cực và phát triển sự yêu thương đó. Ngược lại, con người lại mong muốn trong ý thức hay vô tình gây tai họa cho đồng lọai, muốn cường bá và muốn hơn thua cao hạ để khẳng định cái ta, một cái ta ảo ảnh mà cứ lầm tưởng đó là sự thật, và đó là trên hết. Nhưng thật sự, cái ta con người vin vào ấy chính là tập họp của vọng tưởng điên đảo tạo thành, của kết tinh sự tham lam, sân hận, tập khí của ngu si, kiêu hãnh dựng nên để rồi chúng ta lầm lẫn lấy bám víu vào chúng làm đời sống thật của mình để cuối cùng làm đau khổ cho nhau, cho đồng lọai cộng tồn.

Vì không nhận thấy được lòng yêu thương vô bờ bến có sẳn bên trong của chúng ta, do đó chúng ta cứ sẳn sàng sử dụng mặt tiêu cực của tâm để gây chiến và phá hủy, trong đó môi trường, sự an sinh xã hội, sự nghèo đói lan tràn, đầy dẫy bệnh tật là hệ quả kéo theo bắt nguồn trong việc sử dụng mặt trái tiêu cực của mỗi con người. Và cuối cùng đã đưa thế giới chúng ta đang sống đến ngõ cụt trong sự bất an vẫn là bất an.

Cho đến khi nào con người biết vận dụng triệt để sự bình đẳng và lòng yêu thương này trong cái nhìn thật sâu sắc, có tư duy trong hành động dưới sự giám sát của tâm thúc an tĩnh, bất hại trong cuộc sống ở đó là một sự tương quan của đồng lọai không thể tách rời hay lọai trừ, thì lúc ấy ước mơ của con người được sống trong một thế giới thịnh vượng, hòa bình mới có thể khả dĩ được kiến tạo.

Còn ngược lại chúng ta cứ tạo thêm nhiều đau khổ với nhau. Sự rêu rao hòa bình chỉ nằm trong sách vở, tâm tưởng và nằm trên bàn tròn của những kẻ tham vọng không bao giờ được hành động, có chăng là tấm lòng của những người được học những bài học tình thương sâu sắc, và ý thức được sự sinh tồn-yên ổn không bệnh tật, di căn của nhân lọai trong thế giới hiện tại và cho đòan người mai sau, mà họ đã quên mình sông pha vào chốn nguy hiễm, trong đó mạng sống chỉ là tơ chỉ.

Kỷ niệm ngày Phật đản sinh, chúng ta hãy cùng nhau đọc lại thông điệp hòa bình của đức Phật, và hãy hành động đưa thông điệp này vào trong mỗi con người, gia đình, quốc gia, và hãy làm cho thông điệp ấy được sáng tỏ như là cương lĩnh sống và hành động với tất cả mọi người, thì chúng ta sẽ thấy rằng với trí tuệ siêu tuyệt của đức Phật xuyên suốt thời gian thế nào đã đi cùng với ước mơ muôn thưở của lòai người.

Nơi đây, thế giới sẽ cất tiếng vang ca lời hạnh phúc, yêu thươngđức Phật một vị Thầy dẫn đường đã chỉ cho chúng ta thấy được cách đây hơn 2.500 trước, cho đến thời điểm này lời dạy ấy càng vang vọng trầm hùng đến độ nào, con người vẫn còn khao khát ước mơ đến chúng và luôn mong mỏi cho tất cả mọi người thực hiện chúng. Đây mới chính là niềm vui lớn, một niềm hạnh phúc cao cả chân thật vì chính chúng không bị chi phối bởi dục vọng của chúng ta. Niềm vui đức Phật đản sinh. Niềm vui ánh sáng của Ngài đến với nhân lọai. Niềm vui có những người luôn âm thầm thực hiện chúng. Niềm vui chúng ta biết nghĩ và biết biết sống tron gtình thươn g không biên giớigiai cấp. Một niềm vui xuất phát trong tâm thế bình đẳng.

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
11/11/2010(Xem: 189209)
01/04/2012(Xem: 34684)
08/11/2018(Xem: 13574)
08/02/2015(Xem: 51923)
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.